[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em - Chương 7 : Thân Thế - Bán Thần?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em


Chương 7 : Thân Thế - Bán Thần?


” Ngươi là nhân loại , Hơn nữa còn rất nhỏ tuổi, mà tại sao lại có kinh nghiệm chiến đấu và sức mạnh lớn như vậy? Còn vũ khí của ngươi hẳn là thần khí, chẳng lẽ ngươi là thần? không có khả năng, nếu là thần tại sao lại ở đây? còn có cả tại sao ta chỉ thấy ngươi có khí tức của nhân loại chứ không phải thần,nhưng khi chiến đấu lại cảm thấy thần lực.?”

Hỏa Lam Thần Điệp hỏi liên tiếp làm Mộ Vân Nguyệt có chút rối ,nói :

” Thứ nhất, ta đúng là thần, bất quá ta đã bị phong ấn, thứ hai ,ta chiến đấu đã lâu bản thân là thần của chiến tranh đương nhiên sẽ có kinh nghiệm chiến đấu,thứ ba , ta không thích người nhiều chuyện, thứ tư, tại sao còn chưa giải phóng ra hồn hoàn để ta hấp thụ?”

Hỏa Lam Thần Điệp nghe tới , lập tức giải phóng hồn hoàn và để Mộ Vân Nguyệt hấp thụ , thần thể của nàng bây giờ mới có chỗ để sử dụng , hấp thụ hồn hoàn cũng nhanh hơn người bình thường rất nhiều, Hỏa Lam Thần Điệp sau khoảng thời gian mười phút đã được Mộ Vân Nguyệt hấp thụ , Mộ Vân Nguyệt lúc này đã đột phá tới 17 cấp , Hấp thu hồn hoàn xong ,Hỏa Lam Thần Điệp khá kinh ngạc với không gian chân thực trong tinh thần hải của Mộ Vân Nguyệt, Quậy phá một chút trong tinh thần hải ,sau đó giới thiệu những Hồn Kỹ của Hỏa Lam Thần Điệp , nó mang tới cho Mộ Vân Nguyệt ba hồn kỹ , Hồn kỹ đầu tiên Hỏa Chi Nhận, sát thương cực lớn, Xuất chiêu cực nhanh, lập tức bạo phát khi kích hoạt hồn kỹ thứ hai , Hồn Kỹ Bộc Phá, Hồn Kỹ thứ ba là Mưa Hỏa Tiễn,xuất chiêu sẽ có những tiễn bằng lửa phóng tới mục tiêu mà nàng ngắm, “mỗi hồn kỹ đều có lực sát thương rất lớn nên cũng không nên dùng bừa bãi” Mộ Vân Nguyệt nghĩ.

– ” Con bây giờ đã lớn rồi, con của ta”

Đột nhiên trong tinh thần hải vang lên một tiếng của một phụ nữ, người phụ nữ này từ từ lộ diện đi tới bên cạch Mộ Vân Nguyệt,người này rất trẻ, nhìn giống hệt một thiếu nữ tuyệt sắc, mái tóc màu đỏ , đôi mắt nàu tím , thân hình đặn tới tuyệt mỹ, khí chất ôn hòa, người phụ nữ này tiến sát lại người Mộ Vân Nguyệt , soi mói tới từng cm , Mộ Vân Nguyệt thấy người này giọng có chút khó chịu hỏi :

” Bà là ai , tại sao lại vào được tinh thần hải của ta”

Đang soi xăm cơ thể cùng các thứ trên người Mộ Vân Nguyệt, nghe Mộ Vân Nguyệt hỏi ,ngước nhìn lên, nở nụ cười ôn nhu nói :

” ta là Nữ Thần Lương Thiện, ta có để lại một tia thần thức để theo dõi con, và con là con gái của ta ,Nữ Thần Lương Thiện cùng Thần Tà Ác”

Mộ Vân Nguyệt chấn kinh, ” Ta có mẹ? chẳng phải ta là con của thần zeus sao , tại sao lại là Nữ Thần Lương Thiện và Thần Tà Ác được? chẳng lẽ đây là thân thể của người khác? nếu như vậy ta chẳng phải có một người mẹ? mẹ sao?” , Mộ Vân Nguyệt kiếp trước làm thần cũng không biết mẹ mình là ai, chỉ biết cha là thần Zeus , bây giờ lại xuất hiện một người mẹ làm nàng rất vui, không kìm được nước mắt, nhìn Nữ Thần Lương Thiện đáp :

” Người là mẹ của con? tại sao con lại ở đấu la đại lục, tại sao mẹ lại bỏ con một mình ở rừng rậm?”

Nữ Thần Lương Thiện nghe nàng hỏi cũng không khỏi cười khổ nói :

” Lúc trước , Thần giới đại loạn chiến với long thần, nên vì muốn bảo vệ an toàn cho con ta đành gửi con xuống đấu la đại lục, lúc gửi con xuống ta lưu lại một tia thần thức của ta để theo dõi con, thấy con trưởng thành ta rất vui, nếu con muốn ta cũng có thể đưa con về”

Mộ Vân Nguyệt nghe tới đây, làm ra dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ, mà nghe mẹ của nàng nói thì nàng có thể quay về, nhưng nàng vẫn chưa muốn quay về, ở đây còn có Mộ gia gia người đã nuôi lớn nàng, còn có Đường Tam bằng hữu đầu tiên ở thế giới này mà nàng kết giao, có chút tiếc nuối nếu bỏ đi, nên nhìn thẳng vào mắt Nữ Thần Lương Thiện nói :

” Con muốn lịch lãm, con muốn mạnh hơn, xin hãy để con ở lại đây…. được không mụ mụ “

Mộ Vân Nguyệt vừa nói vừa lao thẳng tới ôm Nữ Thần Lương Thiện , Nữ Thần Lương thiện đối với đôi mắt long lanh của con mình mềm lòng gật đầu, nói :

” Được, ta để con ở lại đây, nhưng thần thể của con chỉ có một nửa nên con chỉ là bán thần, tuy có sinh mệnh Vô hạn cùng thể lực và giới hạn vượt qua con người nhưng lại không được khinh thường , con cũng có thể bị giết chết nếu không cẩn thận,con hãy hứa với ta hãy tự chăm sóc bản thân được chứ?”

Mộ vân Nguyệt bây giờ mới hiểu lý do mà nàng cảm thấy uể oải khi làm việc nhiều, mà kiếp trước nàng chưa bao giờ bị, tuy thần lực bị phong ấn ,nhưng thần thể vẫn có thể lực cực kỳ mạnh , mạnh hơn rất nhiều lần so với con người, Bán thần ? mình vẫn chưa chính thức là thần,mà chỉ là bán thần, nàng nghĩ một lúc, khích lệ bản thân , Bán thần thì sao, mình vẫn có cơ hội thành thần nếu như cố gắng, tuy nhiên, bán thần không tốt sao? nàng vẫn có thể ở lại đấu la đại lục cùng Mộ gia gia và Đường Tam chơi đùa không thích sao?.

Suy nghĩ thoáng qua, Mộ Vân Nguyệt nhìn Nữ Thần Lương Thiện nói :

” Được, Con hứa với mẹ con sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, mụ mụ yên tâm “

Nữ Thần Lương Thiện nở nụ cười ôn như , xoa xoa đầu nàng nói :

” Được khi nào con lịch lám xong có thể khởi động thần thức báo tin cho ta, ta liền đón con về”

Nói xong Nữ Thần Lương Thiện từ từ mờ dần, rồi biến mất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN