Cô Vợ Bá Đạo, Không Nên Chọc Giận Tôi - C4: Long Mộ Dịch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Cô Vợ Bá Đạo, Không Nên Chọc Giận Tôi


C4: Long Mộ Dịch


” Mộc Ny chủ tử, chị biết tin gì sáng nay chưa?” Thảo Vân hớt ha hớt hải chạy vào phòng làm việc riêng của cô. ” Thiên Tổng tài của tập đoàn Thiên gia đã…..” Như nói đến vấn đề nhạy cảm, mặt mũi Thảo Vân đỏ bừng hết lên.
” Là tôi làm” Cô vẫn thản nhiên, chăm chú nhìn màn hình máy tính. Thấy thái độ cùa Thảo Vân có chút thay đôi ” Sao vậy, em không tin?”
” Thật khó tin” 
” Qua đây” 
Một hình ảnh ám muội đập thẳng vào mắt Thảo Vân khiến cô sợ hãi phải lấy tự lấy tay bịp miệng lại. Thân dưới của một người đàn ông be bét máu, nhuộm đỏ cả tấm ga trải giường trắng, thứ giữa đùi bị cắt nát đến nỗi không nhận ra. 
” Mộc Ny….Mộc Ny chủ tử…..chị” cô lắp bắp, khuôn mặt khả ái trắng noãn tái mét lại ” Cảnh sát…..sẽ….tra ra….chuyện này” 
” Tôi là ai?” Mộc Ny lười biếng dựa vào ghế, mắt phượng vẫn nhìn vào màn hình như đang thưởng thức con mồi đang ngoan ngoãn hấp hối chờ chết. Môi nhếch lên một nụ cười kinh bỉ.
Rất lâu sao, Thảo Vân mới lấy lại được sự bình tĩnh, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn người đang dựa vào ghế ” Mộc Ny chủ tử nói vậy là có ý gì? Em không nghĩ ra” 
” Tôi là một luật sư, hiểu luật để bào chữa, và cũng để phá” 
” Phá?”.
” Tôi biết làm người khác bị thương là làm trái luật, nhưng luật sư bên nguyên vẫn có thể gặp bị can để khai thác chứng cứ” 
” Ý của chủ tử là tối hôm qua chủ tử đến khách sạn là để khai thác chứng cứ, vậy việc làm bị thương Thiên Tổng tài là một người khác, nhưng sao chủ tử lại có hình ảnh này?”
” Có thì không khó, em nhớ khi chúng ta đến Kangnam thì vô ý nhìn thấy điều gì trên phòng Tổng tài chứ? 
” Là…..” Thảo Vân ái ngại không nói được tiếp
” Cô gái đó là Amily. Một người mẫu được Thiên gia nâng đỡ”
” Vậy chính cô ta đã làm Thiên Tổng tài bị thương?” 
” Tôi nói rồi, là tôi, chỉ là mượn gió bẻ măng thôi” 
” Nhưng như vậy thì quá tàn nhẫn” 
” Tàn nhẫn?” Cô cười lạnh một tiếng ” Đối với nam nhân thì cái này là tàn nhẫn? Thảo Vân à, tôi thấy em thực quá lương thiện, và trong từ điển của tôi, không hề có hai từ này, tôi lăn lộn trên cái chiến trường không đổ máu này, nếu cứ giữ cái lương thiện kia, thì sao có thể có một Mộc Ny ngày hôm nay” Còn….?” Đôi mắc sắc sảo liếc nhìn thay đổi của Thảo Vân, từ từ nói tiếp ” Cái giá của Thiên Mã Khuynh phải trả như vậy đã là khoan dung với hắn rồi” 
——————-
Một bóng ảnh cao lớn che mất ánh mặt trời. Đôi mắt ưng sắc bén, lãnh đạm nhìn xuống thành phố Pari tấp nập ban ngày. Người đàn ông này trời sinh thật anh tuấn, chiều cao tầm khoảng 1m86, hắn mặc bộ vest màu đen, chiếc áo sơ mi trắng phẳng phiu. Hắn không có thói quen đeo cà vạt, không đóng hai cúc áo làm lộ ra vòm ngực màu đồng vạm vỡ, rắn chắc. Tiếng gõ cửa bên ngoài phát ra
” Long tiên sinh có gì phân phó?” 
” Chuyện của tôi giao cho cậu giải quyết thế nào?” Vương Phát cung kính khom người
” Việc buôn bán giữa Âu- Ádiễn ra  rất thuận lợi, lô hàng XP344 đã chuyển tới Singapo, có điều….”
” Nói”
” Bên Long lão gia cũng gây cho chúng ta không ít rắc rối”
” Ông ta lại giở trò điên khùng gì?” 
” Long lão gia đã đưa chiến hạm quân đội Thái Lan bao vây máy bay vận chuyển XP344, lập tức đòi giao hàng” 
” Ông ta vốn không biết trên đó là các loại súng đạn chuyên dụng, việc tôi cho người đồn đó là những vũ khí cận chiến không hề  lộ ra bên ngoài” 
” Đúng vậy, nhưng Long lão gia không hề quan tâm trên đó vận chuyển gì, mục đích của ông ta chính là làm mất đi sự uy tín của ngài” 
” Mất đi sự uy tín của tôi? Ôi vị cha già đáng kính này bây giờ lại nhúng tay vào Hắc đạo sao? Long Mộ Dịch nở nụ cười giá rét ” Còn nữa” 
” Chuyện của Diệp Viễn luật sư tôi cũng tra ra rồi, cô ấy quả thật xuất thân rất tầm thường, đây là tất cả thông tin về Diệp Viễn luật sư” Vương Phát đặt tập hồ sơ lên bàn.
Hắn ngồi trên ghế sofa, chân phải vắt lên đùi trái, hàn khí bao trùm cả không khí trong phòng làm việc, nhàn nhã thưởng thức ly rượu trên tay một cách vương giả”Luật sư nổi tiếng? Việc có cô ta trong tay, quả thật có lợi không hại, nhưng con người này trời sinh bản tính kiêu ngạo, Vương Phát, cậu nghĩ nên làm sao để thu phục con hổ con này?” 
” Việc có được Mộ Ny quả thật không dễ dàng, bản tính của Mộ Ny rất sắc sảo, thậm chí là rất khôn ngoan, hơn thế là một khi đã ra tay thì cô ta cũng vô cùnh lãnh đạm và tàn bạo. Tiên sinh có thể xem cái này” Vương phát chìa tờ báo sáng nay trước mặt Long Mộ Dịch
” Địa điểm khách sạn quả thật đúng ở trong ảnh” 
” Tôi cũng đã hỏi tiếp viên ở đó, quả thật người gặp Thiên Mã Khuynh chính là Mộ Ny” 
“Thật đáng phải khâm phục, quả thực tiếng đồn bông hoa bỉ ngạn Mộ Ny này có thể giết người”
” Cậu khẳng định Mộ Ny này không cùng huyết thống với dòng họ Diệp Viễn?” 
” Đúng vậy, cô ấy đã sống ở Pari từ nhỏ, chỉ có thể học mọi thứ của Trung Quốc ở đây. Còn nữa, Long tiên sinh, Mộc Ny này đang nhận án của Thiên Mã Khuynh” 
” Hắn phạm tội gì?” 
” Rửa tiền” 
Hắn nhếch môi cười châm chọc ” Thế giới của Bạch đạo quả thật rất thú vị”. Nhấp một ngụm vang, hắn mới nói tiếp ” Chuyện của Mộc Ny, tôi sẽ tìm cách tiếp cận cô ta, để xem vụ này cô ta có thể thắng kiện hay không” 
” Nếu không có chuyện gì, tôi xin phép ra ngoài” Vương Phát nghiêm nghịch cúi đầu một lần nữa rồi mau chóng tiếng về cánh cửa.
Căn phòng lại rơi vào sự im lặng đến đáng sợ. Một đôi đôi mặt ưng lạnh lùng giống như một mũi dao nhìn chằm chằm vào ảnh chụp của Mộ Ny, những ngón tay thon dài chạm  lên khuôn mặt sắc sảo” Diệp Viễn Mộc Ny, rồi có ngày cô sẽ ở trong lòng bàn tay tôi”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN