Baba thực đáng ghét - Thất thân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Baba thực đáng ghét


Thất thân


Ánh nắng chiếu xuyên qua dèm cửa.

Uyển Như mở mắt, nâng đầu nặng trịch ngồi dậy.

“Đây là đâu? Cả người đau nhức, không mảnh vải che thân? Đã thế trên người lại toàn dấu vết lạ?” Cô nhìn xung quanh, thấy có người đàn ông nằm bên cạnh mình thì không khỏi hoảng hốt.

“Chẳng lẽ đêm qua…” Cô hồi tưởng lại những cảnh cao trào đêm qua mà không khỏi xấu hổ. Vội bò dậy mặc quần áo. Mở ví rút ra mấy triệu để trên bàn kèm theo lời nhắn:

“Đây là tiền công, đêm qua anh vất vả rồi.” Rồi cô chạy đi mất.

Anh tỉnh dậy đã không thấy cô đâu, nhìn xấp tiền và lời nhắn trên bàn không khỏi giận dữ.

“Con nhóc đó vậy mà dám coi anh là trai bao?” Lôi điện thoại gọi cho ai đó.

Mới một hồi chuông đầu bên kia đã có tiếng trả lời.

“Tổng dám đốc!”

“Điều tra rõ ràng người phụ nữ hôm qua ngủ với tôi, chiều nay phải có kết quả.”

“Dạ, dạ” Đầu dây bên kia hoảng sợ khi nghe giọng nói băng lãnh của giám đốc mình.

Ném điện thoại xuống giường, Diệp Tư Hàn nghiến răng.

Trên đường về nhà Uyển Như không khỏi vò đầu bứt tai. Hôm qua vì mẹ kế mà bị ba tát, sau đó cô chui vào bar uống rượu, sau đó,…

“A a a… không biết tên đó có bị bệnh gì không nữa. Mà chắc cũng không gặp lại nữa, một lần chắc không lây nhiễm bệnh tật được đâu.” Nhưng cô đâu biết chỉ một lần này đã khiến cuộc đời cô rẽ sang một lối khác.

Đang chìm trong suy nghĩ thì điện thoại vang nên.

Nhìn tên hiển thị trên màn hình không khỏi cau mày, ấn nút nghe.

“Con đã đi đâu cả đêm hôm qua?” Giọng nói ồm ồm pha chút tức giận vang nên trong điện thoại.

“Chẳng phải ông đuổi tôi đi sao? Sao giờ lại gọi điện rồi?” Uyển Như nhếch miệng.

“Ai cho con ăn nói với ta như vậy?” Ông ta nghiến răng nghiến lợi.

“Ha, đừng giở giọng với tôi, lúc trước anh trai cũng vì người phụ nữ hiên tại của ông mới bỏ đi, tôi cũng đã theo lời ông ra khỏi nhà rồi, đừng phiền.”

“Bà ấy cũng chỉ muốn tốt cho các con.” ông ta hoà hoãn

Uyển Như nghe vậy thì cười rộ nên.

“Muốn tốt cho tôi? Vậy ngay từ đầu đừng cướp chồng người khác có phải hơn không.” Nói rồi cô cúp điện thoại mà không cho ông ta nói thêm lời nào nữa.

Thực chất gia đình cô lúc trước không như vậy, bốn người hạnh phúc bên nhau, lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Nhưng từ khi ba cô dẫn người phụ nữ kia về, gia đình cứ vậy mà tan nát. Mẹ vì quá sốc mà gặp tai nạn, anh trai cũng bỏ đi biệt tăm, chỉ còn cô ở lại nơi lạnh lẽo này.

Thở dài một tiếng, rồi quay về phòng trọ của mình. Cô vẫn đang là sinh viên ngành thiết kế, tự làm thêm nuôi sống mình, hôm qua đồng ý về nhà ăn cơm không ngờ con gái người đàn bà kia lại gây chuyện khiến ba tát cô.

Mở cửa phòng trọ, Uyển Như đặt mình xuống sa lông, nhìn những dấu vết xanh tím trên người khóc không ra nước mắt.

“Xem ra chiều nay đi học phải kín cổng cao tường rồi…”

Trên tầng cao nhất công ty RM, Diệp Tư Hàn cầm trên tay một sấp tư liệu. Phải công nhận thư kí làm việc rât tốt.

“Trương Uyển Như, 19 tuổi, mẹ mất, cha lấy vợ mới, có một anh trai,… Học thiết kế thời trang. Làm các việc lặt vặt để kiếm tiền nuôi sống bản thân…” Diệp Tư Hàn âm trầm nhìn tài liệu như đang suy tính gì đó.

Chiều hôm ấy đi học.

Thanh Nhã nhìn cô bạn mình với con mắt ngạc nhiên.

“Như, không nóng à mà mặc như vậy?”

“Khụ, cảm nên hơi lạnh.” Uyển Như giả bộ.

Thanh Nhã vội đặt tay nên trán cô bạn mình.

“Đâu có nóng? Khai nhanh, hay là đêm qua nồng nhiệt với anh nào chứ gì.”

“Bà suy diễn linh tinh gì cậy hả? Giảng viên vào rồi kìa mau nghe giảng đi.” Uyển như giận đỏ cả mặt làm Thanh Nhã cười nắc nẻ..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN