CHỊ ẤY KHÔNG BƯỚC CÙNG TÔI NHƯ CHỊ ẤY ĐÃ HỨA
CHƯƠNG 14
Vừa nhìn khuôn mặt còn đang buồn ngủ của Jack, bà Waston mỉm cười nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng, cháu trai của bà vẫn bình an:
“ Ta làm phiền cháu ngủ phải không?”
“ Không ạ, ở đây trời sáng lắm rồi , cháu ngủ quên”
“ Có mệt không Jack”
“ Không ạ” Jack dụi dụi mắt
“ Bà không ngủ ạ? Giờ này đang khuya mà”
“ Ta nhớ cháu” giọng bà Waston đầy tha thiết. Từ lúc Jack rời khỏi, bà chưa thể ngủ ngon một giấc nào.
Chờ cho tới khi được trông thấy tận mắt Jack vẫn ổn thì bà mới có thể yên tâm được.
“ Cháu ổn mà, bà hãy nghỉ ngơi đi ạ”
Bà Waston gật đầu mãn nguyện:
“ Vậy ta yên tâm rồi, chào cháu”
Jack đưa điện thoại lại gần rồi hôn lên khuôn mặt bà Ngoại đang hiện trên màn hình điện thoại:
“ Jack yêu Ngoại, chúc Ngoại ngủ ngon”
Jack vừa bỏ điện thoại xuống giường thì cậu bỗng nghe thấy tiếng máy hút bụi. Jack giật mình, cậu tự hỏi tại sao cậu lại nằm ngủ ở trên giường của mình thế này. Jack nhớ rằng hôm qua cậu đã ở với Emily ở sau vườn. Jack không hề đi vào phòng của mình. Hơn nữa hôm qua còn mơ thấy một giấc mơ thật đẹp. Chuyện gì đang xảy ra? Tiếng động kia ở đâu?
Jack vội ngồi bật dậy, quần áo và giày dép trên người cậu vẫn còn nguyên. Jack nghe tiếng máy hút bụi ngày càng lại gần, cậu mở cửa chạy ra khỏi phòng. Jack giật mình khi thấy có hai người phụ nữ lạ đang dọn dẹp nhà. Thấy Jack hốt hoảng chạy ra khỏi phòng cũng khiến hai chị ấy giật mình:
“ Ơ! Cậu Jack ngủ dậy rồi à”
Jack nheo mắt lại, cậu không nhận ra hai người này là ai, chính xác là Jack chưa gặp họ bao giờ.
“ Sao hai chị vào đây được?”
“ Cô Loan đưa chìa khóa cho tụi chị vào dọn nhà” một trong hai người trả lời
Jack đã hiểu ra hai người này có lẽ do bác Mason của cậu đưa đến để phụ dọn dẹp mọi thứ trong thời gian cậu ở Việt Nam.
“ Chị Loan còn dặn gì nữa không?”
“ Cô Loan còn dặn chúng tôi nấu ăn cho cậu Jack trong 2 tháng”
Jack gật gật, cũng chẳng còn thắc mắc gì nữa, cậu lại lặng lẽ đi vào phòng.
“ À! Cậu Jack, lúc tụi chị mới đến đã mang hành lí lên phòng cậu rồi. Thấy cậu ngủ say trên giường nên không muốn làm phiền”
“ Cảm ơn chị!”
Vừa bước vào phòng đóng cửa lại thì Jack nhìn thấy Mark đang gọi điện cho cậu. Jack cười một cái. Thật ra cũng có nhiều người quan tâm đến Jack lắm:
“ Alo!”
“ Alo! Tối qua có ngủ được không?”
“ Cũng được, còn cậu? Việc nhà sao rồi?
Mark chậc một cái rồi đắc ý
“ Có gì mà Hoàng Tử Mây này giải quyết không được?”
“ Xạo quá nha” Jack cười khấy một cái:
“ À Jack! Sáng nay mình phải đi làm, trưa nay nếu được mình ghé qua đưa cậu đi ăn”
“ Thôi, cậu lo làm đi, lát nữa mình đến công ty, chắc hôm nay sẽ ăn trưa với bác Mason”
“ Vậy cũng ok, có gì cứ nhắn Line cho mình nhé”
“ Ok”
Vừa để điện thoại xuống giường, Jack ngả lưng lên chiếc giường êm ái của câu và suy nghĩ về những sự việc kỳ lạ. Rốt cuộc ai đã đưa Jack lên phòng ngủ và giấc mơ hôm qua tại sao lại hiện về trong trẻo đến thế. Jack mỉm cười, mặc kệ tối qua xảy ra chuyện gì chỉ cần được sống lại những ngày tháng hạnh phúc như trước là được. Khoảnh khắc đầu tiên gặp Emily ở nhà lại một lần nữa hiện về đánh thức trái tim của Jack.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!