Nếu như có thể - Chương 8: kẻ thua cuộc thì không có tư cách để hỏi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Nếu như có thể


Chương 8: kẻ thua cuộc thì không có tư cách để hỏi!


Ánh đèn mờ ảo. Căn phòng tối tăm. Tiếng giày vang vọng.
Khi Nguyễn Băng Tâm xuất hiện tại nhà kho thì Võ Minh Trúc đã xác định rõ lí do vì sao mình ở đây
– Nguyễn Băng Tâm, ra là mày !
Người con gái đối lưng với Minh Trúc khi nghe cô gọi 3 từ đó chợt khó tin và thốt nhỏ
– Jessica?
– Mày là con nào ? Muốn chơi với bọn này không cưng ?
1 tên trong nhóm giang hồ lên tiếng. Vừa nói hắn vừa đặt tay lên vai Băng Tâm nhưng chưa kịp chạm vào đã bị cô nhanh như cắt chụp lấy “Rắc” – bẻ gãy, ” Bịch”- 1 cú đá vào bụng và gã ngã xuống vừa ôm lấy cánh tay gãy vừa co người ôm bụng đau nhức trong khi miệng thì gào thét không ngừng
Lũ còn lại ngay lập tức lao đến nhưng ngay lập tức đều bị hạ, khi tên đàn em cuối cùng ngã xuống thì gã đứng đầu mới đứng dậy và chĩa súng vào người Nguyễn Băng Tâm
– Nếu mày muốn chết thì cứ tiếp tục !
Không 1 chút mảy may bị ảnh hưởng. Cô thách thức
– Bắn đi !
– Mày nghĩ tao không dám à?
Quả không hổ danh lão đại của Thanh Long. Dù cho đám đàn em đã tả tơi nhưng Nhất Long vẫn không mảy may lo sợ. Ánh mắt gã lóe lên từng tia tức giận xen lẫn thu vị. Tay của gã cầm dí thẳng về phía Băng Tâm, giọng nói toát lên sự tự tin nhất định
Tuy nhiên, so về phần tự tin thì gã vẫn thua xa cô gái họ Nguyễn phía trước
Dường như đối với cô thì mọi sự tồn tại đều là hư vô, thậm chí là khẩu súng đang nhắm vào mình
Tất cả với cô đều không tồn tại
Và có lẽ vì ánh nhìn quá tự tin và có phần buồn ngủ của Nguyễn Băng Tâm mà Nhất Long
không đợi được cô lên tiếng thì đã vội bóp còi
“Pằng “
“Rầm “
Nhanh như chớp Băng Tâm đã né được hướng đi của viên đạn.Và bằng tốc độ không thể tin được cô lao đến đá văng khẩu súng trên tay Nhất Long, tung 1 cước vào bụng gã rồi gửi thêm 1 cú đá vào mặt khiến gã văng ra sau. Trước khi gã hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì gã đã nằm bẹp dí dưới đất. Khẩu súng sau khi được bay vài giây thì rơi tự do và cuối cùng yên vị trên bàn tay trái của Băng Tâm. Nhất Long nhìn thấy 1 khẩu súng khác của đàn em gã rơi gần đó và gã vươn tay bắt nó, nhưng tiếc là khi gã chưa kịp chạm vào khẩu súng thì 1 tiếng súng vang và mục tiêu chính khẩu súng gã định lấy
Gương mặt gã sau khi ăn cú đấm của Băng Tâm trở nên sưng phù vào chảy cả máu mũi
– Con khốn mày rốt cuộc là ai?
Gã tức giận thét lớn. Máu từ miệng gã tuông ra không ngừng, vài chiếc răng bị gãy gây khó chịu trong miệng gã cùng theo đó mà rơi ra!
– Kẻ thua cuộc thì không có tư cách để hỏi!
Chất giọng của Băng Tâm vẫn đều đều như vậy
Sau đó cô bước đến chỗ Tuyết Kỳ và Minh Trúc, 2 tiếng súng vang lên, dây xích trói 2 cô gái đứt lìa. Theo quán tính Tuyết Kỳ và Minh Trúc đều ngã xuống và Băng Tâm nhanh chóng đỡ lấy 2 cô
– Mày nghĩ mày sẽ sống yên sau khi rời khỏi đầy sao?
Chất giọng đầy tức giận của gã Nhất Long vang lên. Cả Tuyết Kỳ và Minh Trúc đều cùng quay sang nhìn Băng Tâm như định nói gì đó, nhưng khi thấy gương mặt vô cảm của cô nên thôi
Tiếng xe thắng gấp. 1 nhóm vệ sĩ đi vào cung kính
– Tiểu thư!
Nguyễn Băng Tâm nhanh chóng buông Tuyết Kỳ ra và tên vệ sĩ vội đỡ lấy
Sau khi tất cả rời đi. 1 tên vest đen xuất hiện trước cánh cửa như thế gã đã ở đó rất lâu. Nhìn vào bên trong nhà kho gã bật điện thoại và gọi cho ai đó, nói bằng tiếng Pháp và giọng rấtcung kính
– Thưa ngài, đúng là cô ta đang ở Việt Nam Nam !
Sau đó gã ra hiệu một nhóm người bước vào và tiếng súng nổ ra . Tất cả những thành viên của bang Thanh Long bị bắn chết
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN