"Chờ một ngày nắng và nắng đã lên
Chờ thêm một ngày mưa, mưa bỗng ngưng lại
Thêm ngày lặng gió, chong chóng ngừng quay
Ngày bão đã nổi, nắng, mưa, gió cũng là hư vô".
Phong Hiểu nửa tỉnh, nửa mơ, hồi tưởng lại quá khứ đã qua của cô cùng anh đã trải qua.
"Thế giới em mở ra trang mới khi anh đến
Rồi chợt đóng lại lúc cùng anh chung bước
Em nghĩ là màu hồng nhưng lại tối sẫm
Để em biết yêu, biết hận và biết ghét"
Phong Hiểu thầm cảm ơn anh "Mạnh Tinh Hà", người cô yêu, yêu rất nhiều. Một giọt dài nước mắt lăn khỏi khóe mắt của cô. Cô đã ngủ bao lâu, cô không nhớ. Chỉ là bây giờ cô đang ở một nơi mà cô không nghĩ mình sẽ đến. "Phong Tâm Thiết", anh lại xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện Đừng để lặng gió tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.