Bên em là điều tuyệt vời nhất. - Chương 7: Xem mắt.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Bên em là điều tuyệt vời nhất.


Chương 7: Xem mắt.


………..

Vào một buổi sáng đẹp trời, Lương Duyệt Nhất đang sửa soạn đến cửa hàng…”Cộc cộc, mẹ vào được không?…”

” Dạ, mẹ vào đi ạ!” Lương Duyệt Nhất đang chỉnh chu quần áo trước gương…. Thấy bà đi vào cô xoay lưng lại ” Có việc gì không ạ!”

Mẹ nuôi Lương Duyệt Nhất – bà Hà Tinh Vu thấy con gái sắp sửa đi làm thì bèn nói:

” Chuẩn bị đến cửa hàng hả con!!”

” Vâng ạ! Sao thế mẹ.”

” Cũng không có gì? Cũng lâu rồi, mẹ con mình không đi chơi cùng … Kể từ ngày Khưu Tĩnh đi Mỹ đến giờ… Nên mẹ muốn trưa nay, 2 mẹ con ta đi dạo cùng nhau…” Hà Tinh Vu nhìn Lương Duyệt Nhất nói ” Được không con…”

” Có gì không được ạ! .. Vậy con sẽ tranh thủ đến cửa hàng làm bánh sớm một chút .. sau đó chạy qua cửa hàng thức ăn nhanh xem tình hình như thế nào? Khi nào đi , thì mẹ gọi con nhé..!” Lương Duyệt Nhất ôm chầm lấy bà Hà, đúng là cũng lâu rồi cô và mẹ không đi dạo cùng nhau… Cô cũng vô tâm quá, ….

” Vậy tốt quá… Chúng ta gặp nhau ở quán cà phê cũ con nhé… mẹ chờ con ở đó…” Bà Hà thấy con gái đồng ý thì vui vẻ nói tiếp..

” … Được ạ…Thế con đi đã nhé… Hẹn mẹ vào buổi trưa…” Nói rồi, Lương Duyệt Nhất hôn bà Hà tạm biệt..

…. Lương Duyệt Nhất cứ nghĩ, trưa nay sẽ cùng mẹ đi ăn, đi dạo…… Nhưng không biết khi cô vừa đi bà Hà đã gọi điện:

” Tôi đã sắp xếp rồi!! Bà nói với chàng trai đó, đúng 11h30 ở quán Latte . Con gái tôi sẽ đến”

”……” Đầu dây bên kia không biết nói gì???

Bà Hà gật gù, cười nói:” Đúng rồi, mong tụi nhỏ sẽ thích nhau….” rồi cúp điện thoại..

Ông Khưu cùng lúc đi ra nghe đoạn hội thoại trên… Thì nói:

” Con gái lớn rồi. Nó tự quyết định được tình yêu của nó… Bà cứ lo xa… Chàng trai đó chưa chắc có tốt như bà thấy hay không?”

Nghe ông Khưu nói, bà Hà nghiêm mặt:” Tôi đã chấm thì chỉ có tốt thôi. Người ta là bác sĩ. làm trong bệnh viện lớn hẳn hoi, tháng sau là được tăng chức… Lại nói con nhà tri thức, nề nếp gia giáo…. không tốt chỗ nào được?….. Cứ để nó mà tự lựa…. Biết đâu lại thêm một thằng chẳng ra gì…. Ông cứ định để con gái chúng ta sống trông quá khứ như thế, cho đến già à! Tĩnh Tĩnh đã như thế. Ông muốn Nhất Nhi cũng như thế à… Aizz rõ khổ mà… cái nhà này từ cha đến con … ai cũng muốn … “

” Thôi thôi… Tôi có nói gì đâu?.. Thì tùy bà đấy… Muốn làm gì cứ làm đi..”Ông Khưu nghe bà nói vậy, chỉ lắc đầu thở dài…. cũng không biết nói gì thêm… Trong lòng thầm nói” Con gái ơi, mong con được may mắn..”….

……..

Lương Duyệt Nhất , khi giải quyết xong công việc thì nhìn đồng hồ” 11h15 rồi, nhanh thật”. Sau đó cô rút điện thoại gọi bà Hà…

” Alo, …. mẹ đến chưa ạ…. Đến rồi ạ… được rồi con qua bây giờ… Mẹ chờ con chút nhé!” Cúp điện thoại, Lương Duyệt Nhất bắt xe đến địa điểm… Bước vào quán cà phê Latte , nhìn quanh, Lương Duyệt Nhất vẫn không thấy bà Hà đâu… Lương Duyệt Nhất định rút điện thoại gọi cho bà Hà thì nghe có người gọi mình…

” Cô có phải cô Lương …” Một nhân viên trong quán đến cạnh cô hỏi.

” Đúng rồi…”

” Mời cô Lương đến bàn này… có người đang đợi ạ”

Lương Duyệt Nhất nghĩ thầm ” Bà Hà, hôm nay không biết có tiết mục gì đây?” Nghĩ đoạn, cô vẫn theo chân nhân viên đi về phía trước…

Đi theo nhân viên đến bàn , người ngồi đối diện với cô, không phải là bà Hà Tinh Vu.. mà là một người đàn ông . ..

” Xin chào cô Lương . Tôi là Quý Khải Tu…”

” Chào anh… Quý… ” Lương Duyệt Nhất nặn ra một nụ cười méo xệt … Âm thầm bốc khói” Bà Hà, Mẹ toan tính chu đáo gớm, bán đứng con gái mẹ sao…”

( Trong lúc đó, Bà Hà đang ngồi làm móng trong tiệm … Ắc xì một cái rõ to…)

Thì ra, đây không phải là buổi đi chơi với người mẹ kính yêu của mình… Mà là một buổi xem mặt cũng do người mẹ kính yêu của cô dàn xếp. … Sau khi ngồi quán cà phê tầm nửa tiếng, Lương Duyệt Nhất vì không muốn thất lễ với người đối diện , cũng như theo như lời nhắn cô nhận được từ bà Hà…. Cô đành đi ăn trưa cùng với anh chàng xem mắt…

…. Địa điểm là một quán ăn cũng khá tao nhã, khung cảnh trang hoàn, khá ấm cúng. Vì cả hai không ăn cay được nên các món ăn cũng vô cùng thanh đạm. Bửa ăn vô cùng vui vẻ, Quý Khải Tu rất có khiếu chọc cười người khác. Vừa ăn, vừa nghe anh ta kể những câu chuyện thường tình ở bênh viện, làm Lương Duyệt Nhất thích thú…

Đang nói chuyện với đối phương, Lương Duyệt Nhất tình cờ nhìn thấy Giang Trạch Thần… Đi với anh là một cô nàng trông khá quyến rũ…

Như cảm nhận được có ánh mắt nhìn mình, Giang Trạch Thần xoay người lại…. Trước mắt anh, là người con gái quen thuộc… Ngồi đối diện cô là một người đàn ông…. Thì ra là đi xem mắt à!!

Giang Trạch Thần nói nhỏ với cô gái bên cạnh, chờ người đi về phía trước… Giang Trạch Thần đi đến bàn của Lương Duyệt Nhất..

” Chào cô Lương, cô cũng đến đây ăn trưa cùng bạn à!” Nói đoạn anh nhìn Quý Khải Tu. ” Chào anh?”

” Chào anh.” Quý Khải Tu cũng bắt tay lịch sự chào anh…

” Duyệt Nhất không định giới thiệu một chút sao?” Giang Trạch Thần xoay người nhìn thấy Lương Duyệt Nhất cũng đang nhìn mình, anh bèn đổi thái độ

” Có gì phải giới thiệu cơ chứ, anh cứ đi ăn với người của anh đi..” Lương Duyệt Nhất lịch sự đáp:” Thật trùng hợp , anh Giang cũng đi ăn với bạn sao? Đây là Quý Khải Tu , bạn tôi. ” Nói rồi cô mỉm cười với Quý Khải Tu nói :” Đây là anh Giang, Khách hàng bên cửa hàng em..”

Xưng hô nghe vẻ thân mật gớm… Anh thì lại xa cách.. Giang Trạch Thần tuy bất mãn cách xưng hô của cô, nhưng vẫn tỏ ra lịch sự noi..” A… Đó là đối tác làm ăn bên công ty tôi… ”

” A… Thì ra là vậy? Anh Giang không phiền thời gian quý báu của anh … Anh cứ đi ăn với khách hàng của anh đi ạ” Nói rồi, Lương Duyệt Nhất nở một nụ cười lịch sự tiễn khách…

Đuổi anh đi à!!! Giang Trạch Thần nhìn cô nói: ” Vậy tôi không làm phiền em nữa. Anh Quý cứ ăn ngon miệng nhé!” Nói xong, anh xoay người đi về chỗ ngồi của mình…

Buổi ăn đang vui vẻ, nhưng tâm trạng lại đi xuống … bởi một người đàn ông phiền phức… Lương Duyệt Nhất không thèm ăn uống nửa, cô lịch sự từ chối lời mời đi xem phim của Quý Khải Tu và hẹn anh hôm khác gặp… Thấy cô tâm trạng không tốt, Quý Khải Tu cũng đồng ý hẹn cô khi khác.. Lúc kêu phục vụ tính tiền, nhân viên vội chạy đến với thái độ cung kính, mỉm cười nói:” Hóa đơn đã được có người tính rồi ạ!”

Quý Khải Tu vô cùng ngạc nhiên . Tính hỏi nhân viên người thanh toán là ai? Nhưng thấy thái độ bình tĩnh của cô. Anh cũng đoán ra được phần nào..

Khi tiễn cô về… Quý Khải Tu ngượng ngùng nói:” Anh làm sao mặt dày, để bạn em thanh toán.. Hay em cho anh địa chỉ anh gửi lại…” Lương Duyệt Nhất mỉm cười ” Không sao đâu anh, có cơ hội mời lại ạ..” . Quý Khải Tu nghe cô nói vậy bèn cười.. gật đầu…

………..

Lúc vào nhà, Lương Duyệt Nhất được bà Hà hỏi han thân mật

” Sao rồi, anh chàng đó được đấy chứ…”
” Dạ ……tạm ổn ạ..”

” Lúc đầu tạm ổn là được rồi…” Bà Hà nghe con gái nói cũng thở phào nhẹ nhõm , nói tiếp ” Hôm sau gặp sẽ khác thôi…”

Lương Duyệt Nhất nhìn thấy bà Hà như vậy thở dài, định nói: ” Bà Hà, con…” nhưng chưa kịp nói thì bà nói:

” Thôi chắc con cũng mệt rồi… Lên lầu tắm rửa, nghỉ ngơi.. còn chiều có sức ra cửa hàng… lên đi con… mẹ đi xem bố con ăn trưa xong chưa…” Nói rồi, không để Lương Duyệt NHất nói, bà đã đi nhanh vào bếp…

Lương Duyệt Nhất nhìn mẹ , thở dài đi lên lầu………….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN