Mạt Thế Nữ Vương Comeback! - Chương 4: Bổn Kiếm Có Rất Nhiều Tên!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Mạt Thế Nữ Vương Comeback!


Chương 4: Bổn Kiếm Có Rất Nhiều Tên!


Quay lại với Phong Nguyệt Ly, cô nàng này sau khi được thiết kiếm đưa ra ngoài, liền nhanh chóng đi tìm đám người Hạ Vương Tầm. Dù sao đám người này cũng là người của Hoắc Kiến nhờ cô chăm sóc. Ấy, mệt thế không biết, chẳng rõ sao sau khi mạt thế cô liền đi theo đám người này đến tận bây giờ, chẳng lẽ bởi vì Hoắc Kiến?

Hoắc Kiến là nam nhân vật phản diện trong truyện, xuất hiện liên miên không ngừng, luôn đối phó với nữ chính Lam Tiếu Bạch và nam chính Tống Mạn Thiên. Và cũng đối phó luôn ngụy nữ chính là cô Phong Nguyệt Ly, nói chung theo tam quan của hắn, cả thế giới này điều nợ hắn.

Đó là Hoắc Kiến sau hắc hóa. Còn trước hắc hóa cũng chính là hiện tại, mạt thế bắt đầu không lâu. Cũng không biết vì nguyên do gì mà hắn lại hắc hóa nữa, trong truyện không có nhắc đến.

Nhưng cô nghĩ, một phần cũng là do đám người này.

“Mặc Minh kiếm, ngươi có linh trí a? Vậy có thể nói chuyện được không?” Phong Nguyệt Ly vừa đi vừa trò chuyện cùng thiết kiếm.

Thiết kiếm ong một tiếng.

Bây giờ mới nhận ra bổn kiếm có linh trí à? Nữ nhân này thần kinh thô thế? Còn có, nếu nó có thể nói chuyện thì nó đã nói rồi. Hơn nữa bổn kiếm có tên Mặc Minh từ khi nào thế? Sao chưa từng nghe qua?

Mà thôi được rồi, Mặc Minh thì Mặc Minh, dù sao bổn kiếm cũng có rất nhiều tên, kể mãi cũng không hết.

Nào là Kiếm Đế Vương, Kiếm Nghĩa Khí, Kiếm Bảo Ngọc, Kiếm Đào Vàng, Kiếm Chém Đá, Kiếm Diệt Ma, Hiên Viên Kiếm, Kiếm Chém Thích Khách… đủ loại tên khiến nó muốn đậu đen rau má với chủ nhân một trận.

Mỗi lần có ai hỏi chủ nhân, kiếm này tên gì? Chủ nhân điều ban tặng cho nó một cái tên mới.

“Mặc Minh Kiếm, có thể giúp ta tìm một đám người tầm khoảng 5 người, trong đó có 1 nữ và 4 nam.” Phong Nguyệt Ly bắt đầu nhờ vả, đã mất công mượn kiếm, không nhờ vả là không được rồi.

Thiết kiếm mặc dù rất lười nhưng mà vẫn bay đi tìm, chẳng bao lâu sau đó liền trở lại, nâng Phong Nguyệt Ly lên, bay về một hướng.

Lúc Phong Nguyệt Ly đến nơi thì xung quanh chỉ còn xác và xác, còn Hoắc Kiến thì ngồi giữa đám xác không có cử động gì.

Phong Nguyệt Ly lòng trùng xuống, cảm giác bất an ập đến.

Mẹ kiếp! Là đứa nào làm đùi lớn của bà hắc hóa?!

“Hoắc Kiến ca ca!” Phong Nguyệt Ly nhảy xuống thiết kiếm vừa chạy qua vừa hô lên với Hoắc Kiến.

Hoắc Kiến cũng không có phản ứng gì, dường như mọi thứ xung quanh đều cách ly, cô lập hắn.

“Hoắc Kiến! Hoắc Kiến! Mẹ kiếp! Ngươi cho ta tỉnh lại!” Phong Nguyệt Ly chạy đến lắc lắc người Hoắc Kiến dữ dội, tức giận hô lên.

“Đùi to, cho ta tỉnh lại! Mẹ nó, đừng dọa ta.”

“Hoắc Kiến ca ca, là ta Tiểu Ly đây, anh tỉnh lại đi, đừng như vậy nữa.”

“Hoắc Kiến… anh không tỉnh lại, tôi liền ở đây chết cho anh xem.”

“Hoắc Kiến ~ Tỉnh lại đi mà ~ Nếu không tôi sẽ đi với người khác đấy.”

Phong Nguyệt Ly dùng rất nhiều cách nhưng vẫn không thể kéo Hoắc Kiến từ trong ý thức của hắn tỉnh lại được.

Mưa cũng đã tạnh, tang thi bắt đầu xuất hiện.

Phong Nguyệt Ly đành nhờ thiết kiếm đưa hai người bọn họ rời đi.

Một tuần sau.

Ong! Ong!

Thiết kiếm từ lúc được thoát ra ngoài, thích nhất chính là bay lượn trên không, cho nên đặc biệt yêu thích nhiệm vụ đi thăm dò đường.

Hôm nay vừa trở về, nó liền cảm nhận được khí tức của chủ nhân, chủ nhân ra ngoài rồi sao? Mà thôi kệ chủ nhân, ai bảo dám vứt bỏ nó làm gì! Hừ, muốn nó về cũng khó đấy!

“Mặc Minh kiếm! Phía trước cho nhiều tang thi không? Với lại cách đây có khu vực siêu thị hay là chợ gì đó không?” Phong Nguyệt Ly lớn tiếng hỏi thiết kiếm đang bay lượn trên không trung.

Thiết kiếm ong một tiếng, sau đó lại ong ong hai tiếng.

Đây là cách giao lưu hiện tại của nó và Phong Nguyệt Ly, có thì ong một tiếng không thì ong hai tiếng.

“Vậy sao, có lẽ phía trước là khu chung cư, trời cũng sắp tối rồi, không thể đến đó được, một là đổi đường, hai chính là tạm ở lại đây qua đêm trước. Nếu mà đổi đường thì có thể, nhưng mà rất dài hơn nữa hiện tại là mạt thế 1 tháng sau, đường đi đa số sẽ bị hư tổn, do động vật biến dị hay là thực vật biến dị, hoặc là do thiên tai dị biến. Vậy nên, bây giờ chỉ còn có cách tạm ở lại đây qua đêm.” Phong Nguyệt Ly nhíu mày phân tích.

Đánh giá xung quanh một vòng, Phong Nguyệt ly quyết đoán ở lại đây, nơi Phong Nguyệt Ly, Hoắc Kiến và thiết kiếm dừng lại là một khu nhà thưa thớt chỉ có vài căn, người qua lại cũng không nhiều nên chắc tang thi cũng sẽ không nhiều lắm.

“Mặc Minh kiếm, nhờ ngươi chăm sóc cho Hoắc Kiến, tôi đi quét sạch đám tang thi luẩn quẩn quanh đây.” Phong Nguyệt Ly nhìn Hoắc Kiến thở dài nói, từ ngày hôm đó vẫn còn trong thế giới của bản thân mãi không tỉnh lại, cô uy ăn thì ăn, uy uống thì uống, căn bản như là cái xác không hồn a, mệt mỏi mệt mỏi, muốn ném đi cho xong.

Ong, ong!

“Lão đại đã đem ngươi cho ta mượn rồi a.” Phong Nguyệt Ly dùng chiêu cũ, đem Đế Linh Nguyệt ra làm oai.

Ong!

Chăm sóc thì chăm sóc, cùng lắm kiếm ta lấy tên : Kiếm Chăm Sóc thôi!!!

Phong Nguyệt Ly không thèm để ý đến thiết kiếm nữa, cầm vũ khí của mình huênh hoang rời đi.

Dị năng của Phong Nguyệt Ly là gì? Là dị năng biến dị thân thể, cường hóa thân thể, bởi vậy cô hiện tại chính là nữ hán tử, thích cầm búa tát não tang thi. Phong Nguyệt Ly ban đầu cũng rất cự tuyệt với loại dị năng này, nhưng về sau thì càng ngày càng nghiện, hơn nữa dị năng này không cần tinh hạch thăng cấp, mà chỉ cần càng dùng càng mạnh.

Theo bản gốc của truyện Phong Nguyệt Ly có dị năng là băng và có bàn tay vàng là không gian dự trữ gia truyền.

Nhưng sau này nữ phụ và cũng là nữ chính Lam Tiếu Bạch cướp đi bàn tay vàng trước một bước. Thành ra chỉ có dị năng là băng, nhưng không hiểu sao, sau khi cô xuyên qua đây thì lại thành ra dị năng biến dị thể chất này.

Thôi, mặc kệ, đi quét sạch tang thi gần đây trước đã, có gì tính sau.

Đùi lớn a, khi nào anh mới tỉnh lại?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN