[đồng nhân huyết tộc cấm vực]sáng và tối. - CHƯƠNG 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
155


[đồng nhân huyết tộc cấm vực]sáng và tối.


CHƯƠNG 4


-Đến rồi?!!

Trong căn phòng vắng lặng đột nhiên vang lên tiếng nói khiến Tịch Nhan thoáng giật mình quay người lại, có chút cảnh giác.

– Quả nhiên rất đúng giờ!

– Đưa ra điều kiện của cậu đi!

– Cô có tư cách để đàm phán với tôi sao? Nam Cung Tịch Nhan?!
.

– Nhưng mà, tôi đối với máu của cô rất có hứng thú. Còn ngửi thấy mùi vị của Mê Nguyệt Dẫn nữa. Có phải đã bị tiêm Mê Nguyệt Dẫn vào rồi không?

– Lẽ nào cậu… là quỷ hút máu?!!

-Như vậy thì đã sao. Hôm nay điều kiện của tôi là…

-Nếm thử một chút xem máu của cô có mùi vị khác chỗ nào so với người thường…

Tịch Nhan lợi dụng lúc Tư Vũ Hành vẫn đang mê mẩn với mùi máu của mình, sử dụng cái bài tập huấn luyện ma quỷ của lãnh tịch bắt đầu hành động.hàng loạt động tác né trách phản đòn đánh lại dĩ tái.Nhưng sức của Tịch Nhan làm sao có thể đấu lại được, cô rất nhanh đã bị cậu ta khống chế, đè mạnh xuống mặt sàn đến không thể cử động, cậu ta nhìn cô, khóe môi khẽ nhếch lên:

-Bản lĩnh của cô thật không giống với người đã được tiêm Mê Nguyệt Dẫn mà giống người được huấn luyện thể chất hơn cơ mà …

Phập!…

“A!”

-Chẳng qua chỉ là như vậy. Chúc mừng Tịch Nhan, cô sẽ nhanh chóng biến thành quỷ hút máu. Hơn nữa, lại là quỷ hút máu hạ đẳng nhất! Sau khi bị tôi hút máu, nội trong 24 giờ, cô đối với máu sẽ nảy sinh ham muốn, sau đó giống như một người không thể tự điều khiển…

Tư Vũ Hành chưa nói hết câu, Tịch Nhan đã đứng phắt dậy, ánh mắt nhìn cậu ta chứa đầy sự căm ghét:

-Cậu không sợ tôi sẽ nói với đội thợ săn, để mọi người vây bắt cậu sao?

-Nếu như cô bạn học xinh đẹp không muốn trở thành một con quỷ hút máu ti tiện hèn hạ nhất, trong mắt mọi người từng chút một trở thành một tên điên khát máu, lại bị nhóm của chính mình xử lý. Tôi chính là hoàng tử của gia tộc Tzimisce Liên Minh Ma Yến- Dĩ Tái

Nói rồi Tư Vũ Hành xoay người bước ra cửa, trước khi đi còn quay lại, lạnh lùng nói, giọng điệu cảnh cáo:

-Được rồi, ngày mai sớm hơn một chút, tôi ở đây đợi cô… Đến hay không, tự cô quyết định!

Còn lại một mình Tịch Nhan, cô sờ tay lên cổ mình, nghiến chặt răng:

-Đáng chết!

Một bóng dáng nhảy từ cửa sổ vào tịch nhan sững người:

Lãnh tịch….?

Trên ta cậu cầm một con dao

Xoẹt

Tay chảy ra một dòng máu màu xanh biếc tiến lại gần tịch nhan lãnh tịch nói:

-Uống nó

Máu cậu chính là một chất mà thuần khiết có thể đẩy lùi tạp chất bồng nhiên một bóng dáng từ cửa sổ nhảy vào cậu kịp thời rút tay lại nhưng một ít máu trơi chúng dị tái

-Thật ngon

Phập

Lãnh tịch không lưu tình gì đem đôi tay đâm xuyên người dị tái máu hắn cứ như thế chảy ra

-Bất quá cũng chỉ là như vậy,yếu ớt tới đáng thương.-lãnh tịch khinh bỉ.từ tay cậu,rút ra một lọ nước nước từ từ xối lên tay dính máu.một cách ghét bỏ lãnh tịch vung lên một cậy gậy va vào hắn làm hắn bay đi kéo theo một bức tường vỡ nát.

-à!Mất máu cũng không liên quan đến việc mất đi sức mạnh Vô dụng thế cũng đòi làm hoàng tử của gia tộc Tzimisce Liên Minh Ma Yến- Dĩ Tái

Cậu tiếp tục sự nghiệp

-Tịch nhan tiếp tục uống

Một lúc sau toàn bộ tạp chất đều bị bài trừ.cậu quay đầu đi

-Tịch nhan,hấp huyết quỷ là một thứ dơ bẩn đừng có biến mình thành kẻ ti tiện như thế tôi chỉ cứu chị được lần này thôi thấy coi chừng tôi sẽ coi chị là thứ dơ bẩn như thế đấy

-Tôi sẽ thay đổi trí nhớ của bọn họ tôi sẽ đem triêu nhan tới thay thế tôi đấy

Bộp

-cái vòng đó bảo hộ chị với với triêu nhan khỏi huyết quỷ đấy triêu nhan đến thì đưa cô ấy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN