Nhật Ký Thăng Tiên
Chương 3
Kết quả của quá trình thẩm vấn không quá tệ, mặc dù hy vọng gặp Vương mẫu nương nương, người phụ nữ quyền lực và đẹp nhất Thiên giới của nàng hoàn toàn sụp đổ. Điều đó cũng không có gì khó hiểu, Hồ Nương chỉ mang thân phận một tiểu tiên vô gia cư, việc thẩm vấn hay trừng phạt nàng cũng chỉ cần một vị tiên tầm trung là có thể đảm nhận rồi.
Nói vậy hoàn toàn không có ý xem thường Bắc Đẩu tiên quân. Ông là người đầu tiên nàng gặp khi vừa đến nơi này, lại là một người rất nhiệt tình và tốt bụng, nếu không có ông niệm tình ngày ấy, nàng giờ vẫn ngồi chờ thời trong cái hậu viện buồn tẻ đó, chứ đừng nói đến một trăm năm mươi năm tu vi mà nàng vừa dành dụm được.
Lần này gặp lại ông cũng không quá khó xử, sự việc thật ra cũng chẳng to tác gì, mọi người đều thông cảm cho Đại công chúa trẻ người non dạ lại rơi vào lưới tình nên mất lý trí, mà thật ra Hồ Nương nhà chúng ta cũng không phải người trực tiếp gây chuyện. Nàng là một tay mơ bị lừa gạt. Vì vậy, chỉ cần vận dụng chút ít biểu cảm ngây thơ vô tội, Nàng nhanh chóng thoát khỏi hình phạt giam cầm, bù vào đó phải lao động công ích xem như nhắc nhở về sự ngốc nghếch của bản thân. Mà may mắn làm sao, công việc này lại được trả lương hẳn hoi, mười năm tu vi cho một tấm vải lưu ly, dù không chắc lắm về thời giá hiện tại của món hàng này, Hồ Nương vẫn rất hợp tác mà cảm tạ tiên ông.
Đó là lý do vì sao nàng đang tạm thời sống tại Thần điện của Thượng Thần Bắc Nhan, vị thần tiên vang danh khắp thiên giới hay còn được biết đến như người tình trong mộng của con gái Ngọc Hoàng – Đại Công Chúa Châu Kha.
Nàng được chính đại tổng quản tiếp đón rất nhiệt tình, phòng ốc thì đáng yêu đến bất ngờ. Căn phòng chỉ nho nhỏ nhưng giường có màn treo kín đáo, bên trong còn có một bộ bàn trà và tủ treo bằng gỗ tinh xảo, cửa sổ không khung nhìn ra cánh đồng hoa lưu ly trắng muốt, đáng nói nhất là bên cạnh cửa sổ còn kê một chiếc ghế dài êm ái, ngồi nơi này có thể dễ dàng quan sát bên ngoài, nếu từ đây có thể ngắm được cảnh mặt trời mọc và lặng trên cánh đồng hoa kia nữa thì thật tuyệt vời biết bao. Nhưng nàng chác chắn sẽ không hỏi ngài quản gia câu đó, ông làm nàng hơi sợ với vẻ nghiêm khắc khác thường, mà ông cũng không phải hình mẫu người dùng để trò chuyện. Trước khi rời đi, ông giao cho nàng một cuốn sách hướng dẫn dệt vải, đó lại là một điều kỳ diệu khác. Cuốn sách chứa các hình vẽ chuyển động đầy màu sắc và tuyệt nhiên không cần đọc, bởi vì bạn có thể dễ dàng nghe được âm thanh hướng dẫn khi vừa nhìn nhìn vẽ. Nàng đã thấy sách bên Nguyệt Điện và không có quyển nào giống vậy cả, đây có lẽ là phong cách nhà giàu Thiên giới rồi.
Công việc của nàng bắt đầu ngay từ sáng sớm ngày tiếp theo sau một đêm nghiên cứu cuốn sách kỹ lưỡng.
Bởi vì đây là lần đầu nàng dệt vải từ hoa nên cần thực hành càng sớm càng tốt. Hoa lưu ly cần được hái nguyên cành từ sáng sớm thì vải sau khi dệt mới giữ được vẻ đẹp lung linh và màu sắc cần thiết. Hoa sau khi được ủ chín chín tám mươi mốt ngày trong một dụng cụ đặc biệt sẽ tạo thành thủy hoa, thứ chất lỏng long lanh lấp lánh như ánh sao, còn cành cây bên dưới thì cần được phơi khô để se thành sởi. Cuối cùng là nhuộm sợi và dệt vải. Tất nhiên là Hồ Nương biết se sợi và dệt vải, những kỹ năng này nàng học được từ Nguyệt Cô và Thiên Ninh, trải qua vài lần thử nghiệm thì hoàn toàn thông thạo. Nhưng ủ hoa lại là một chuyện khác. Dù đã làm giống y như trong sách, nàng cũng chỉ tạo thứ dung dịch nhờ nhợ màu trắng sữa.
…..
Tiểu Lam không thể kìm mình không xuất hiện để mắng cho con Hồ Ly ngu đần kia một cách ngiêm túc. Vì vậy sau vài ngày rình rập xung quanh biệt viện này, nàng lần đầu lên tiếng “ Cô ngốc đấy hả? rõ ràng sách có nói phải dùng nước giếng trong sân Thần Điện mới ủ hoa mới thành công. Ngươi loay hoay lâu như vậy làm mất thì giờ của ta quá rồi đấy”
Hồ nương quay người nhìn tiểu cô nương áo xanh vừa nhảy ra từ sau thân cây Mộc Lan, nàng nhìn chỉ như một cô bé mới mười bảy tuổi dưới nhân gian, nhưng trên này thì Hồ Nương không chắc lắm. Nhưng đó không phải câu hỏi phù hợp lúc này, mà chính xác phải là cô ta từ đâu mà ra vậy “ cô là ai?”
Tiểu Lam cuối cùng cũng nhận ra mình đã hành động quá khích, việc này nên giải quyết trong ôn hòa thì tốt hơn, vì vậy nàng chuyển sang phong cách thân thiện hơn “ Ta là Tiểu Lam, chuyện là ta cần một ít Thủy Hoa nên muốn hỏi mua lại, mà đợi vài ngày rồi cô vẫn chưa thành công nên mới sốt ruột một chút”
Hồ Nương nhíu mày nhận ra cô nhóc này không muốn mua cái gì cả, mà nàng ta tính âm thầm trộm đồ. Nếu nàng thành công từ lần đầu thì e rằng đám Thủy Hoa quý báu đó đã biến mất không lời nhắn gởi rồi. Nhưng thực ra kết quả như này cũng không xấu, chỉ là để tránh phiền phức như lần trước cần kiểm tra thật kỹ trước đã “ Nói xem ngươi dùng thứ này làm gì? Muốn mua như thế nào?”
Tiểu Lam thành thật thừa nhận mình muốn luyện đá mặt trăng, nên cần dùng thủy hoa lưu ly. Mà hiện giờ, người được phép sử dụng Chấn Thủy ủ hoa chỉ có mình con hồ ly này. Vì công việc gấp gáp, Tiểu Lam mới liều mạng mà đến đây, nhưng nàng cũng không muốn trộm, cách này chỉ dùng được vài lần, mà nàng cần rất nhiều thủy hoa, nên thật ra con bé muốn mua bán sòng phẳng.
Câu chuyện này làm Hồ nương ngờ ngợ đoán ra thân phận của con nhóc này, nàng hỏi “ Nói thật đi, ngươi là người nào trong Thiên Điện?”
Nhóc con chần chờ nhưng cuối cùng quyết định thành thật, điều này ai cũng biết cả, dấu nàng ta sau này bại lộ lại càng không có lợi gì “ Ta là con gái thứ năm của Thiên Đế”
Hồ Nương cười khinh thường, nhà Thiên Đế có tất cả bảy cô công chúa, một kẻ bị ám ảnh vì tình, giờ lại xuất hiện một đứa lập dị. Nhìn ra ánh mắt trào phùng của nàng, Tiểu công chúa có hơi tức giận “ Đại tỷ làm ngươi bị liên lụy chứ không phải ta, ta là muốn giao dịch sòng phẳng, thủy hoa cũng không phải vật nguy hiểm như nước mắt hồng hạc, mà nói cho cùng cũng là ngươi ngốc mới bị như vậy”
Hồ Nương không ngốc, cũng không thấy bị xúc phạm vì một đứa nhóc con. Nếu giao dịch hợp pháp và có lợi nàng rất vui vẻ thực hiện “ nói xem giá cả thế nào?’
Phản ứng này nằm ngoài mong đợi của tiểu công chúa, nàng hơi thần người suy nghĩ “ Ta biết ngươi muốn tích tu vi, cái này ta không nhiều, nhưng tiên đan tăng tu vi ta lại không thiếu, hay là một lọ thủy hoa đổi mưới viên tiên đan”
Tiên Đan quả là quý thật nhưng không dùng liên tục được, ví như bạn đã có một trăm năm tu vị thì chỉ tăng thêm được mười năm là cao nhất dù có ăn mười viên hay cả trăm viên cũng như vậy thôi. Nhưng dùng để chữa thương cũng không thừa, mặc dù thời buổi này tam giới đang hòa bình, rủi ro rất ít khi xảy ra. Suy nghĩ một hồi nàng liền quyết định “ Chốt giá nhé mỗi lọ thủy hoa là mười viên tiên đan và mười năm tu vi”
Giọng tiểu Lam vang lên phản đối “ mười viên tiên đan và năm năm tu vi, ta đã nói ta không có nhiều tu vi mà”
“ Thôi được, thỏa thuận, Tuần sau ngươi lại đến đi, ta cần thời gian ủ hoa”
Tiểu Lam gật đầu rồi nhanh chóng rời đi, thời gian gì mà đến cả tuần chứ nàng ta nhát như thỏ đế, muốn thăm dò tin tức đây mà.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!