Cổ Vu. - Luyện cao.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Cổ Vu.


Luyện cao.



Thiếu niên cắn chặt răng, cả người không nhúc nhích. Hai chân hắn đã trở nên tê dại, không còn cảm giác gì nữa. Hai bắp tay cũng trở nên nhức mỏi không chịu được, dần dà hơi thở của hắn trở nên gấp gáp hơn, giống như đã gắng gượng hết sức.

Trên cơ thể hắn từng cơ bắp căng cứng, mồ hôi chảy ra như mưa, gặp thời tiết nắng nóng của nơi này làm chúng bốc hơi thành từng đám sương mỏng manh nhè nhẹ.

“Phù”

Qua thêm nửa nén hương, đến khi hai chân của hắn bắt đầu trở nên run lẩy bẩy. Thiếu niên liền thả cây gậy ra khỏi tay, đoạn thả mông ngồi phịch xuống đất thở hổn hển.

Thiếu niên này chính là Lạc Vũ.

“Mới chỉ có một canh giờ thôi con đã không chịu được, vậy làm thế nào mà tu luyện sau này đây? Luyện thể là một quá trình cực kì vất vả và khó khăn. Nếu không có ý chí kiên trì quyết không buông bỏ thì ta khuyên con nên thôi đi.”

Một giọng nói vang lên phía sau lưng hắn. Lạc Vũ không cần ngoái đầu nhìn cũng biết đó là cha hắn. Ông đang chống nạng đứng phía sau lưng hắn.

Lạc Vũ hổn hển thở, cái đầu ngẩng lên muốn nói ra vài câu nhưng không còn sức, lồng ngực không ngừng phập phồng hít vào không khí.

Cha hắn quay ngược lại vào trong nhà. Ánh mắt tràn ngập sự xót xa, quan tâm không nỡ, trái ngược hẳn với những lời vừa nói.

“Cơ thể con đã hồi phục tám phần, đã có thể sử dụng Luyện Thể Cao. Hôm nay chúng ta sẽ khai lò luyện nó. Ta cần con giúp đỡ.”

Lạc Vũ hít vào thêm mấy ngụm không khí, đoạn đáp lời. Hắn sau đó vội vã ngồi xuống xếp bằng, kích hoạt Sơn Thần Biến và tu luyện Vu Kinh tâm pháp.

Vẫn như mọi lần, hắn kết nối tâm thần với thực vật xung quanh, từ từ hấp thụ linh khí trong thiên địa.

Dần dần xung quanh hắn xuất hiện một chút sương trắng mờ ảo như có như không. Các lỗ chân lông trên cơ thể Lạc Vũ toàn bộ mở ra, tham lam cắn nuốt màn sương trắng đó.

Một luồng năng lượng mát lạnh như mưa giữa trưa hè xuất hiện từ đan điền, sau đó nhẹ nhàng lan tỏa sang các bộ phận các của cơ thể. Cảm giác mát lạnh dễ chịu này len lỏi qua từng cơ nhục, kinh mạch, sau đó về lại đan điền, chậm rãi di chuyển thành một vòng chu thiên trong cơ thể

Lạc Vũ mở mắt ra, trong mắt ánh lên vẻ vui mừng. Hắn có thể cảm thấy da thịt rắn chắc thêm một ít, thậm chí mơ hồ cảm giác bản thân đã bước một chân vào cảnh giới Luyện Nhục, chỉ cần kiên trì làm việc này hàng ngày, nhất định sẽ có thể đột phá.

“Ta cuối cùng cũng có thể tu luyện như người khác, dù có Vu Kinh giúp đỡ nhưng quyết không thể ỷ lại, phải chăm chỉ tập luyện hơn.”

Bàn tay siết chặt, Lạc Vũ thầm nghĩ.

Chiều đến, không khí đã có phần mát mẻ hơn.

Lạc Vũ và cha hắn đang ở trong sân nhà, trước mặt là hơn chục loại nguyên liệu bày theo thứ tự nhất định.

Phía trên là một cái lò thuốc cỡ nhỏ, phía dưới lửa đang cháy tí tách. Cũng không biết là cha hắn lấy từ đâu đến, về việc này Lạc Vũ đã được tập thành một thói quen là không tò mò dò hỏi.

Cha hắn đưa mắt nhìn lò thuốc, ánh mắt có chút bồi hồi.

“Bắt đầu thôi !”

“Một phần Ý Dĩ, ba phần Quế Chi, hai phần Ma Hoàng, nhớ bỏ theo đúng thứ tự…đợi khoảng năm phút rồi thêm lửa.”

“Tốt lắm….tiếp tục bỏ thêm hai phần Bạch Thược, hai phần Mang Tiêu, một phần Cam Thảo….thêm lửa..”

Giọng nói của ông đều đều vang lên, Lạc Vũ nhanh chóng làm theo. Bàn tay thoăn thoắt bắt lấy các loại dược liệu, cũng không cần phải cân đong gì cả mà đưa vào lò thuốc luôn. Hắn từ nhỏ đã làm quen với các loại dược liệu. Đối với mùi vị, màu sắc, tác dụng của chúng hắn vốn đã thuộc nằm lòng.

Lửa trong lò được thêm củi lập tức bùng cháy, thậm chí có thể nghe thấy từng tiếng phừng phực từ ngọn lửa.

“Phục Linh, Đơn Bì, Trạch Tả, mỗi thứ hai phần, trộn lẫn, bỏ vào cùng lúc, lại thêm một bình nước suối….thêm lửa.”

“Đã chín loại dược liệu.”

Lạc Vũ thầm đếm, hắn nhớ trong bản danh sách dược liệu cha hắn đưa cho hắn đi thu thập hôm trước có tổng cộng mười lăm loại, trong đó còn có Huyết Thủ Ô mà hắn mạo hiểm tính mạng lấy được.

“Linh Chi Thảo….tiếp Hoàng Dương Thảo đã được phơi khô, sau đó bỏ vào Thạch Bá Chi đã được nghiền nhỏ, lại thêm lửa.”

“Lại thêm lửa?”

Lạc Vũ có chút không hiểu, nãy giờ đã thêm lửa ba lần. Nhiệt độ lửa trong lò đã lên đến mức cao nhất, có bỏ thêm củi cũng không có tác dụng. Hắn thực sự không nghĩ ra được còn cách nào để tăng thêm nhiệt độ nữa.

“Dùng cái này”

Cha hắn ném ra một chiếc hộp nhỏ. Lạc Vũ vội vàng bắt lấy, phía trong có nhiều mảnh gỗ bằng hai đốt ngón tay, màu sắc đỏ thẫm.

“Một miếng thôi là đủ”

Giọng cha hắn lại bình thản vang lên. Lạc Vũ dù còn đang nghi hoặc trong đầu nhưng cũng làm theo. Hắn lấy ra một miếng gỗ đỏ, ném vào trong lò.

“Phừng”

Miếng gỗ vừa rơi vào lò lửa liền lập tức tan biến như nước. Lửa trong lò theo đó lập tức bùng cháy, dọa Lạc Vũ giật mình một phen.

“Thật là kì diệu, đây là cái gì vậy cha?”

Hai mắt Lạc Vũ sáng lên, vội vàng quay đầu hỏi cha hắn.

“Đây là Huyết Nhiệt Mộc, sinh ra ở những nơi có máu của yêu thú thuộc tính hỏa, có tác dụng tăng nhiệt độ của lò lửa. Cũng chỉ là nguyên liệu cấp thấp mà thôi.”

Cha hắn kiên nhẫn giải thích.

“Huyết Nhiệt Mộc? Sao con chưa nghe thấy bao giờ? Ở trong Kì Trân Bách Thảo điển cũng không có.”

“Kì Trân Bách Thảo điển chỉ ghi chép các loại thực vật bách thảo thông thường hoặc có chút quý hiếm ở thế tục. Thứ như Huyết Nhiệt Mộc đã vượt qua phạm trù thông thường. Bây giờ con đã bước chân vào con đường tu luyện, ta sẽ đưa cho con đọc một quyển sách khác sau.”

Nghe đến sách, hai mắt Lạc Vũ sáng bừng, bộ dáng nôn nóng háo hức lộ rõ trên khuôn mặt.

“Tiếp tục đi, tập trung vào việc luyện cao. Luyện Thể Cao này có thành hay không đòi hỏi rất quan trọng ở quá trình bỏ vào nguyên liệu và nhiệt độ lò lửa. Nói nó đơn giản thì rất đơn giản, mà phức tạp thì cũng lại rất phức tạp. Tóm lại cao này đòi hỏi người nấu phải có kiến thức phong phú và hiểu về dược liệu một cách thấu đáo.”

“Người kém cỏi nếu biết quá trình cũng sẽ thất bại, người khá hơn trước sẽ luyện được hạ phẩm, có kinh nghiệm hơn sẽ là trung phẩm, cao cấp đại sư sẽ là thượng phẩm, còn cha….”

Trầm ngâm một chút, hai mắt ông nhìn về khoảng không trước mặt có chút xa xăm, giống như đang nhớ lại quá khứ.

“Ta muốn luyện hôm nay…..là Luyện Thể Cao hoàn mĩ.”

“Hoàn mĩ?”

“Phải, là hoàn mĩ. Cái gì là hoàn mĩ? Chính là tác dụng của dược liệu được bảo tồn mười phần mười sau khi thành cao, thậm chí còn có thêm các công dụng nhờ kết hợp các loại dược liệu với nhau một cách cực kì khéo léo và chính xác. Năm đó cha ngươi chính là mở đầu với cao này mà được mọi người biết đến, sau đó một đường thẳng tiến gây dựng nên tên tuổi của ta trong giới thầy thuốc của tu chân giới.”

Từ ánh mắt của cha Lạc Vũ có thể cảm thấy một phần kiêu ngạo hãnh diện, ánh mắt tràn đầy tự tin và kiêu ngạo kia hắn chưa bao giờ nhìn thấy từ cha hắn. Giây phút này làm Lạc Vũ có chút ngơ ngác mơ hồ. Cha hắn trong khoảnh khắc giống như biến thành một con người hoàn toàn khác.

“Tiếp tục nào, bỏ vào Huyết Thủ Ô, lại thêm một phần Đương Qui, sau đó con ném vào ba miếng Huyết Nhiệt Mộc cho ta, sau đó phong lò. Khi ta hô con lập tức ngắt lửa, thả lò thuốc vào thùng nước mát bên trái cho nước bao phủ lò.”

Lạc Vũ gật đầu dạ một tiếng, bàn tay nắm lại Huyết Thủ Ô, tâm thần có ngưng lại một giây rồi sau đó động thủ ném nó vào trong lò thuốc.

“Phừng phực”

Ngọn lửa càng lúc càng to, thậm chí tràn cả ra ngoài, nuốt trọn lấy lò thuốc. Lạc Vũ cầm theo một túi bùn đất màu đen kì lạ, thả lên phía trên nắp của lò thuốc.

Túi bùn đen chảy từ trên nắp lò chảy xuống, bao phủ lấy nửa lò thuốc, nhanh chóng bị nhiệt độ của lửa làm khô lại, phong bế hoàn toàn không gian bên trong lò thuốc với bên ngoài.

Nhìn ngọn lửa dữ tợn trước mặt, Lạc Vũ thầm nuốt nước bọt, hiện tại hắn có chút lo sợ lò thuốc sẽ chịu không nổi nhiệt độ mà vỡ tan.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN