Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng - Sưu tầm -  Cực đoan dị sĩ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
43


Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng - Sưu tầm


 Cực đoan dị sĩ



A Công bị dị tượng làm cho kinh động, lập tức ngừng công kích Mộ Lan

nhân, gương mặt lộ vẻ nghiêm trọng nhìn lên bầu trời đang giận dữ kia.

không chỉ riêng gì A Công, tất cả những người còn sống đang đứng trong

vùng trời này đều cảm nhận được dị tượng xưa nay chưa từng có này.

Mộ

Lan man công gương mặt khiếp sợ, dưới sự giận dữ của thiên địa không

nhịn được mà phun ra ngụm máu tươi, từ trên không trung ngã xuống đất.

Còn đám Mộ Lan nhân thì bị uy áp công kích thẳng vào tinh thần, ngay lập

tức lăn ra bất tỉnh.

Từ Phong Tuyết bộ lạc, thượng man Mạnh Hạ

chân mày cau lại, trong mắt không giấu được vẻ khiếp sợ nhìn lên bầu

trời đang bị một tầng mây đen kịt che phủ. Trước mặt thượng man Mạnh Hạ

có hai người, nhìn không gian xung quanh, dường như hai người này đang

kịch chiến với ông ta. Tuy nhiên cả hai người họ cũng bị dị tượng làm

cho kinh động, không thể không ngừng lại việc ngăn cản thượng man Mạnh

Hạ.

Toàn bộ Phong Tuyết bộ lạc, từ trẻ nhỏ cho đến người già, tất cả đều run rẩy khiếp sợ trước thiên uy của thần linh.

một góc trời, có rất nhiều bóng người tương tự lộ ra vẻ ngưng trọng.

Bọn họ đứng trên lưng một đầu đại điêu khổng lồ, khí tức hoang dã từ đầu

đại điêu này, dĩ nhiên không phải là hóa thành từ man văn, mà nó chân

chính là một đầu hoang thú.

Người đàn ông trẻ tuổi hai tay đặt

sau lưng, không ai biết lúc này hai bàn tay y đã siết chặt lại và run

lên từng cơn. Hắn chính là Địch Vũ Hàn, còn mấy người sau lưng dĩ nhiên

là đoàn sứ giả Mông Đan bộ lạc.

Bọn họ đứng lại thành hình cánh

cung, vị trí trung tâm là một cô gái nhỏ đang nằm thiếp đi. Tiểu cô

nương này dung nhan xinh đẹp, dù đang nằm yên bất động nhưng vẫn khiến

cho người khác nhìn thấy phải rung động nội tâm.

Tiểu cô nương

này chính là Tang Tương. Sở dĩ nàng nằm ở đây chính là do A Công và Địch

Vũ Hàn cưỡng chế lại, tạm thời phong ấn nàng lại, không cho nàng trở về

U Đô bộ lạc. Kha Thiên Lạc cũng tương tự bị cả hai cưỡng chế phong ấn,

tuy nhiên Kha Thiên Lạc không được Địch Vũ Hàn coi trọng, giao hắn lại

cho Phong Tuyết bộ lạc canh giữ. Còn Tang Tương thì bị bọn họ đem đi,

mặc dù cho khảo thí vẫn còn chưa kết thúc.

Tuy nhiên Kha Thiên

Lạc lại không biết làm cách nào mà lại có thể tự phá vỡ phong ấn, nhờ

vào cơ duyên với người thần bí nọ mà đột phá Tẩy Cốt cảnh, trở về tương

trợ U Đô bộ lạc.

Và dị tượng trên bầu trời đang diễn ra cũng là

bởi vì Kha Thiên Lạc mà xuất hiện. Dĩ nhiên Địch Vũ Hàn không biết được

chuyện này, hắn làm sao có thể ngờ được, kẻ mà hắn không coi trọng lại

khiến cho thiên địa nổi dị tượng.

Trong lòng Địch Vũ Hàn cũng

đang rất tò mò muốn biết rốt cuộc là ai mà tạo nên dị tượng lớn đến thế

này. Nhưng hắn cảm nhận được nguy cơ trí mạng đến từ vùng trung tâm của

thiên uy, hắn rất trân trọng mạng sống của mình, không muốn chỉ vì biết

danh tính người kia mà mất đi cái mạng nhỏ, thế nên hắn liền đứng ở đây

đợi, nếu có thể thì sau khi thiên uy chấm dứt thì đến quan sát thử cũng

không muộn.

Hầu Quân Lâu đứng trên mái nhà, sự kiêu ngạo thường ngày của hắn đã biết mất, chỉ còn đọng lại đó là một nỗi khiếp sợ.

]

Người

thanh niên tóc đỏ và bốn người đang ngồi trên lưng Hỏa Diệm Phi Sư đang

tiến đến chỗ của A Công, khoảng cách đã là rất gần rồi. Nhưng khi dị

tượng đột ngột kéo đến khiến cho hắn buộc phải dừng lại.

– Có ai đó đang bắt đầu trùng kích man văn. Nhưng tại sao lại nổ ra dị tượng đáng sợ đến thế này?

Người

thanh niên tóc đỏ trên gương mặt anh tuấn không giấu được vẻ sợ hãi.

Hắn thân là cường giả Tẩy Cốt cảnh đã trải qua việc hình thành man văn

của bản thân, mà man văn của hắn là Hỏa Diệm Phi Sư, một hung thú cực

mạnh trong thiên địa Thần Hoang này, khi ấy bầu trời cũng nổi dị tượng.

Tuy nhiên nếu so với dị tượng của hắn khi ấy, tuyệt đối không kinh thiên đến mức này.

Trong

truyền thuyết cổ xưa mà man tộc thượng cổ truyền xuống, trong man tộc

có những người được thừa kế huyết mạch man tộc vô cùng mạnh, có thể dời

non lấp biển, kiến tạo thế giới, phá toái hư không, tiến vào vùng đất

của thần.

Phàm là những dị sĩ có huyết mạch hùng mạnh như vậy

đều có khả năng đối nghịch với thiên địa. Thiên địa tuyệt đối không cho

phép những dị sĩ này xuất hiện đương thế, thiên địa liền tìm cách hủy

diệt. Dị tượng đang xảy ra kia chính là dùng để hủy diệt dị sĩ này.

– Vị trí thiên uy hạ xuống hình như là nơi tên Mộ Lan nhân kia truyền tin cho chúng ta.

Một

giọng nói tang thương vang lên, chính là giọng nói của Minh lão. Tuy

Minh lão không phải người dẫn đầu, tuy nhiên thực lực của ông ta lại là

mạnh nhất trong năm người.

– Tiến vào vùng thiên uy rất nguy hiểm, Hỏa Dung, hay là tạm thời đứng đây để quan sát.

Người

được gọi là Hỏa Dung kia chính là thanh niên tóc đỏ. Hỏa Dung gương mặt

cực kỳ khó coi. Mục đích mà Hỏa Dung và bốn người đi cùng hắn đến đây

chính là để truy sát Tử Ma, không ngờ giữa chừng thiên uy xuất hiện.

Thiên

uy cực kỳ đáng sợ, hắn là người từng trải, hắn biết rất rõ. Ngày ấy nếu

không nhờ các trưởng bối trong bộ lạc giúp đỡ, không tiếc hủy đi một

vài bảo vật mới giúp hắn độ qua thiên uy, nhặt lại được cái mạng nhỏ.

Lần

ấy tuy vượt qua thành công, nhưng có một trưởng lão phải bỏ mạng, những

trưởng lão tham gia khi ấy nặng nhẹ bị thương. Mà thiên uy lần này so

với thiên uy của Hỏa Dung mạnh hơn cơ hồ gấp mười lần. Hỏa Dung không

dám mạo hiểm.

********* Quyển 1: Ti Mệnh ********* Ảnh Nguyệt sơn trang

Tại

một nơi thần bí không thuộc về Thần Hoang thế giới, nơi này là một vùng

tinh không chỉ có một màu trắng xóa, nhìn xung quanh không có một bóng

người, không một tiếng động. Có thể nói, nơi này yên lặng và tịch mịch

đến mức đáng sợ.

Nhưng nếu tiến vào sâu trung tâm của vùng tinh

không trắng xóa này thì sẽ nhìn thấy tại đó có một hòn đảo nhỏ rất xanh

tươi. Diện tích hòn đảo này khá nhỏ, trên đảo có một gốc Phù Tang hoa

đang nở rộ, nhìn vô cùng đẹp.

Gốc

Phù Tang mọc trên một khu đất rộng chỉ bằng một căn phòng, khu đất này

cỏ mọc xanh mướt, và bao quanh tất cả là một hồ nước trong xanh.

Có thể nói, nơi đây đích thị là một vùng bồng lai tiên cảnh, dù là ai nhìn thấy đều sẽ bị mê hoặc.

Ngồi

dưới gốc Phù Tang, có một người thanh niên vận bạch y, mái tóc đen

nhánh mề mại, tuy không rõ dung mạo, nhưng chỉ dựa vào thần thái của y,

người thanh niên này tuyệt đối là một tuyệt thế mỹ nam vạn năm khó gặp.

Bên

cạnh người thanh niên bạch y là một bàn cờ, chỉ là dường như y đang đợi

một ai đó, bằng chứng chính là trên bàn chưa có một quân cờ nào cả. Hai

cái bát dùng để đựng các quân cờ vẫn còn đầy ắp.

Hắn đang ngồi

tựa lưng vào gốc Phù Tang, như đang tận hưởng khoảng thời gian tuyệt vời

của bản thân. Đột nhiên chân mày của hắn khẽ động, khóe miệng hơi nhếch

lên, giọng nói ấm áp truyền cảm cất lên:

– Ồ, bị phát hiện rồi à. Mũi hắn thính thật, nhưng không sao, tất cả đều nằm trong tính toán của bổn tọa cả. Ha ha…

Gã thanh niên khẽ cười một tiếng, rồi hắn chẳng buồn quan tâm đến nữa, lại nhắm mắt và đánh một giấc thật ngon.

********* Quyển 1: Ti Mệnh ********* Ảnh Nguyệt sơn trang

Trở

lại với nơi thiên tượng xảy ra. Những người đang trực tiếp hứng chịu

thiên uy, ngoại trừ A Công vẫn lẳng lặng đứng thẳng người quan sát bầu

trời, Kha Thiên Lạc thì như đang hóa điên, thất khiếu máu tươi rơi

xuống, gương mặt điên cuồng, ánh mắt trắng dã, hai chân quỳ xuống, hai

tay thì ôm đầu, đầu óc chỉ còn nỗi thống hận mà gào thét thê lương.

Kha

Thiên Lạc trở nên điên cuồng vì phụ thân bị giết trước mặt mình. Cảm

xúc rơi vào tuyệt vọng, dần hóa thành tử khí cực đoan. Vốn tử khí là đặc

trưng của U Đô bộ lạc, giống như man văn của A Công, man văn Tử Kim

Điểu cũng có màu tím.

Nhưng bởi vì hắn nhìn thấy từng người từng

người một của bộ lạc chết đi, nhìn thấy người thân ruột thịt duy nhất

của mình chết ngay trước mắt, tất cả hóa thành nỗi bi thương cùng cực.

Và cảm giác bi thương cùng cực ấy phối hơp với tử khí của U Đô đã sinh

ra tử khí cực đoan.

Những kẻ bị cảm xúc cực đoan chiếm giữ,

không sống sót thì thôi, nếu đã sống sót thì đều là một đại ma đầu, thực

lực vượt xa người cùng đẳng cấp, một đấu một ngàn là một việc hết sức

bình thường.

Thế nên nếu gặp phải cực đoan dị sĩ thì phải giết

cho bằng được. Tuy nhiên, muốn tìm thấy cực đoan dị sĩ rất khó khăn, bởi

muốn trở thành cực đoan dị sĩ thì phải trải qua sự thống khổ cùng cực,

sự thống khổ như phá hủy cả tâm thần. Chẳng ai muốn phải trải qua cái

loại cảm giác bị hành hạ như thế cả. Vậy nên trong vạn người chưa chắc

đã tìm thấy một cực đoan dị sĩ.

Nhưng hôm nay, tại vùng đất Phong Tuyết này đã sinh ra một cực đoan dị sĩ. Kẻ đó chính là Kha Thiên Lạc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN