Thanh Xuân Của Chúng Ta - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Thanh Xuân Của Chúng Ta


Chương 1


Thời tết vào tháng chín, ánh nắng không còn quá gay gắt cây cối vẫn tràn ngập màu tươi cùng ngàn hoa đua nở. Trên sân trường có thể dễ dàng bắt gặp những nụ cười sáng lạng trên khuôn mặt mỗi học sinh. Hôm nay là ngày khai giảng học kỳ mới. Trường cấp ba T vừa hoàn thành nhiệm vụ tiễn một đám người đến với cánh cổng đại học. Giờ đây là nghênh đón những trồi non mới và tiếp tục một chuyến đò với nhiều mơ ước.
Khi mọi người hầu hết an vị chỗ ngồi ở vị trí tập trung thì ngoài cổng trường bỗng có hai bạn học sinh nữ như vịt chạy vào, một trong hai có lẽ còn chưa kịp trải tóc. Hoàng Nhiên vừa chạy vừa nói:
– “Xem kìa. Chúng ta sắp nổi danh vì buổi đầu tiên đi muộn~”
Cô gái còn lại vừa nghe xong liền trừng mắt phản bác:
– “Tớ thật sự hối hận vì tối qua đã nói sẽ chờ cậu đi học!”
– “Tiểu My, rõ ràng là cậu muốn trả ơn tớ vì tớ nghĩ cậu cô đơn nên đã thi trường này cùng cậu nha.”
Hạ Tiểu My nghe xong liền đen mặt. Cả hai vẫn còn tranh cãi cho đến khi tới hàng ghế cuối của trường. Nhanh chân tìm kiếm hàng ghế của lớp. Có vẻ như sĩ số lớp có vẻ chênh lệch nhau. Bằng chứng là số ghế nữ đã gần hết còn ghế nam thừa rất nhiều.
Tiểu My nhanh chóng ngồi vào hàng nữ nhưng cô ngay lập tức nhìn Hoàng Nhiên với vẻ khó hiểu:
– “Sao cậu ngồi bên hàng nam?”
Hoàng Nhiên lập tức trả lời:
– “Không phải thế giới công bằng sao? Nam ít quá nên tớ ngồi đây cho cân xứng.”
Hạ Tiểu My nghe vậy cũng chẳng nói thêm gì. Cả hai quay lên nhìn sân khấu, nơi thầy hiệu trưởng đang đọc một bài diễn văn quen thuộc nào đó mà ai đi học nhất định cũng đã nghe qua. Sau đó là một vài tiết mục văn nghệ và vài bài phát biểu nữa thì buổi lễ kết thúc. Tuy nói, tháng chín thời tiết đã không còn quá nóng bỏng nhưng hiển nhiên cũng làm cho các bạn học sinh đủ thấy như bị nướng. Hoàng Nhiên cũng không ngoại lệ, vì thức đêm cày game, sáng phải đi dự lễ nhập trường sớm cộng thêm vài bài phát biểu dài ngoằng nên khi cùng Hạ Tiểu My nhận lớp liền đi một mạch xuống bàn cuối cùng, trực tiếp đập mặt lên bàn ngủ luôn.
Hạ Tiểu My định ngồi cùng bàn vì bàn thiết kế ngồi hai người nhưng tên kia nằm quá bành chướng nên tùy tiện ngồi luôn bàn trên. Lý do ngồi gần đơn giản vì mẹ Hoàng Nhiên có dặn nhớ phải trông coi và đừng cho Hoàng Nhiên lộn xộn.
Mà kể ra thiết kế phòng học cũng rất tinh tế. Hai bên đều có cửa sổ có song và rèm che nắng,trên mỗi cửa sổ đều có đặt một châu xương rồng nho nhỏ, phần cuối lớp có một kệ sách và tủ đồ cá nhân của học sinh.
Một lớp cũng không nhiều học sinh chỉ tầm hơn hai mươi bạn. Khi mọi chỗ ngồi gần như đã kín hết, cô chủ nhiệm bước vào cùng một bạn nữ. Bạn nữ ấy nhìn có dáng người hơi gầy, làn da rất trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng mái tóc đen sóng nhẹ, ngũ quan không quá mức xuất chúng nhưng kết hợp lại vô cùng hài hòa, nhìn qua cảm giác là một cô gái đáng yêu nhưng xung quanh lại nổi lên luồng khí lạnh lùng, xa cách. Cô giáo vẫy tay với cả lớp như hoa hậu chào thế giới, cảm giác đây là một cô giáo đáng yêu. Cô nói:
– “Chào các em, cô tên là Trần Nhiễm giáo viên dạy văn và cũng là chủ nhiệm của các em. Thật ra đây là lần đầu cô làm chủ nhiệm nên đừng bắt nạt cô nha~”
Cô Trần Nhiễm vừa dứt lời liền có mấy câu trêu chọc vui đùa của đám học sinh, có nhiều bạn cảm thấy may mắn vì ba năm cấp ba cũng khó sẽ khó khăn nhưng may gặp chủ nhiệm tốt. Còn gì tồi tệ hơn, nếu mỗi ngày đến lớp so với việc kiểm tra bài vở liên tục thì đối diện với chủ nhiệm mặt than cũng khủng bố hơn. Cô Trần Nhiễm sau khi ổn định chút lũ giặc, nói tiếp:
– “Đây là Vũ Ngưng Băng. Trước đây bạn ấy sống tại nước ngoài, sáng nay bạn ấy mới về nước nên không kịp tham dư lễ khai giang cùng mọi người. Em giới thiệu lại với mọi người đi.”
Vũ Ngưng Băng nhìn một lượt lớp, cất tiếng:
– “Xin chào! Tôi là Vũ Ngưng Băng.”
Vù.. vù .. vù. .. một phút giây nào đó trong lớp, mọi người đều thấy mặt mình đều phủ một màn băng tuyết, tuy rằng thời tiết bên ngoài vẫn có thể nướng chín heo. Hạ Tiểu My cũng bị bất ngờ, lòng thầm nghĩ : “cứu bé!’’. Tất cả đều bất ngờ đóng băng trừ bạn Hoàng Nhiên vẫn chưa tỉnh mộng.
Ngay cả cô Trần Nhiễm đang cười cũng bị đóng băng bởi câu nói, nhiều bạn nghĩ liệu sau câu nói kia cô có thể khép lại miệng được không. Có một ai đó trong lớp đã tan băng sớm hơn dự kiến và vỗ tay, rồi cũng có kéo mọi ngươi về thực tại mà chào đón bạn Vũ Ngưng Băng. Cô Trần Nhiễm lấy lại bình tĩnh, nói:
– “À à được rồi, vậy giới thiệu xong. Giờ thì, cũng gần hết chỗ trống rồi. Em tùy tiện chọn chỗ cho mình đi.”
Vũ Ngưng Băng nghe vậy nhẹ gật đầu, nhìn quanh lớp thì toàn bên cạnh các bạn nam là còn chỗ trống, đôi mắt dừng lại tại bàn cuối cùng có một bạn nữ đang ngủ. Vũ Ngưng Băng mang theo cặp sách bước thẳng xuống bàn dưới cùng, nơi có Hoàng Nhiên đang say giấc mộng ngàn thu. Liếc mắt nhìn người bên cạnh nhưng hiển nhiên không thấy được mặt, vì sự thật là bạn Hoàng Nhiên ngủ đúng tư thế “đập mặt xuống bàn’’. Vũ Ngưng Băng thấy con người này chiếm rất nhiều chỗ và còn vô tư ngủ trong lớp, cô kéo chiếc ghế bên cạnh Hoàng Nhiên qua một chút và ngồi xuống. Vũ Ngưng Băng đã có ấn tượng đầu tiên với bạn Hoàng Nhiên là Vô Duyên.
Từ khi Vũ Ngưng Băng đi xuống và an vị, cả quá trình mọi người đều dõi theo, iếc nuối nhất định sẽ có ở cách bạn nam, vì tuy lạnh lùng nhưng không phủ nhận, Vũ Ngưng Băng vô cùng xinh đẹp.
Hạ Tiểu My từ lúc thấy “tủ lạnh’’ di chuyển xuống ngồi cạnh bạn thân mình liền phân vân không biết có nên báo sớm cho gia đình Hoàng Nhiên chuẩn bị vài biện pháp giã đông cấp tốc không, hay nên báo rằng Hoàng Nhiên đã rất cố gắng chống trọi với băng tuyết nhưng vẫn bị đống cứng tới hi sinh. Suy nghĩ nhiều thì nhiều nhưng vẫn phải bắt đầu tiết học đầu tiên rồi.
==============================================================================
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN