Thần Tôn Thập Đại Giới - Kết Thúc Của Một Người Cũng Là Khởi Đầu Của Người Khác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Thần Tôn Thập Đại Giới


Kết Thúc Của Một Người Cũng Là Khởi Đầu Của Người Khác



-Oành oành! thiên địa rung chuyển, hai thân ảnh đầy vết thương lao vào nhau với tốc độ ánh sáng. Không biết chính sác chuyện gì đang xẩy ra, nơi đây là một mảnh đại lúc hoang phế chỉ có hai thân ảnh đánh nhau trong vô thức họ như không hề cảm nhận được những thương tổn đang nhận.

– Thiên Đức ngươi lên buông xuôi đi, nàng đã chết trong cổ mộ không ai có thể cứu được nàng đâu. Người áo đen cầm một thanh trường kiếm âm trầm nói mặt không hề biểu lộ ra một hàm cảm súc.

– Không, ta phải cứu nàng ta có sức mạnh vô thương có thể hồi sinh vạn vật, ngươi đang lừa ta.

Thanh niên mặc áo trắng nhưng đã ngấm đầy huyết sắc không tin nói :

-Vậy ta cũng không còn gì để nói với người có chấp như ngươi, ta là một người anh cũng muốn nàng được sống hạnh phúc không đến nỗi như bây giờ, sinh li tử biệt. Gương mặt trầm ngâm như có một hoài niệm gì đó về quá khứ, người thanh niên áo đen giơ trường kiếm lên.

-Phục. Thanh kiếm đâm xuyên bụng hắn nhưng trên mặt vẫn để lại một nụ cười.

–Ngươi lên đi vào cổ mộ nhìn nó lần cuối đây cũng là ân tình ta trả cho ngươi. Hết câu người áo đen từ trên không trung rơi xuống vực thẳm dưới chân.

Thiên đức có chút chầm ngâm rồi vọt người biến mất. Tại một ngôi mộ cổ không xác định được vị trí như có một lớp màng bao phủ nơi này vậy. Thiên Đức bước đi giữa hành lang vô tân của ngôi mộ cổ, hắn vừa đi vừa nhìn cảnh vật xung quanh mặc dù xung quanh đây chỉ toàn mộ với mộ. Hắn bước đến một cái quan tài làm băng thủy tinh trong xuốt, một cô gái chỉ đôi mươi đang ngủ một giấc mà mãi mãi không tỉnh lại, Thiên Đức vuốt ve quan tài hoài niệm về những việc đã qua. Một cậu bé dắt tay một cô bé chạy tung tăng nơi rừng núi hoang vu, hai người vui vẻ như một đôi bồ câu vậy. Từng dòng từng dòng kí ức đi qua trên mặt Thiên Đức ứa đọng một vài giọt lên. Hắn không nói gì chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn người trong chiếc quan tài.

-Uỳnh một cỗ quan tài y đúc chồi lên ngay bên cạnh Thiên Đức, hắn bước vào nhắm mắt và một giấc ngủ vạn năm bắt đầu.

Một vạn rồi lại một vạn năm tháng trôi qua nhanh chóng Quang Giới bắt đầu khôi phục từ trận chiến của hai cường giả vô địch không một ai biết tên, các môn phái đế quốc mọc lên ùn ùn. Tưng một thời đại qua dần và đến vạn vạn năm sau một Quang Giới hùng mạnh quật khởi biến thành một giới mạnh nhất Thập Đại giới.

Nói đến Thập Đại giới trong đây có tổng cộng mười giới lớn trong mười giới lớn này có các giới nhỏ gio mời giới đảm nhiệm an toàn ( Hiểu giống như bị các nước đô hộ ). Đứng đầu Thập Đại giới đó là Quang Giới rồi đến Kiên Giới tiếp theo là Sĩ Giới tiếp là Dũng Giới, Hoàng Giới, Linh Giới, Ma giới, Trung Giới, Ngũ Hành Giới, và Vô Danh giới. Các giới kia thì không có gì đáng nói nhưng Vô Danh giới là một giới không hề có sự sống nói trắng ra đây là một vùng đất chết, bất cứ ai bước chân vô đây đều hồn phi phách tán chết không để lại một cộng lông nào. Kể cả những cường giả vô địch cũng không dám béng mảng đến Vô Danh giới.

Quay về Quang Giới bây giờ là năm bao nhiêu cũng không thế xác định, người ta gọi thời kì bây giờ là hậu kì viễn cổ vì thời kì này các loài vật quý hiếm bảo vật của viễn cổ rất ít, chỉ một số tông môn cường quốc lớn mới có. Bên trên đỉnh Ma Sơn có một tông môn thành lập từ đầu thời kì Quang Giới hưng thịnh tên là Thủy Bạch Thần Giáo. Một tông môn tự sưng là Thần Giáo là phải có chục vị Đại Thừa Hậu Kì trở lên, mà Thủy Bạch Thần Giáo Có Đến 54 Vị Đại Thừa Hậu Kì phải biết lên Đại Thừa cũng là một cửa ải khó khăn, còn Thủy Bạch vì sao gọi là Thủy Bạch Thần Giáo vì trong giáo có một cáo động chứa linh khí thiên địa trong động có một cái hồ tồn tại từ thời trận chiến hủy diệt cả thiên địa. Dòng nước chẩy ra từ trong ngọn nói ra nó có màu trắng sữa chỉ cần ngâm mình trong nước này kinh mặc đả thông độ kiếp có thên 10% thành công.

Phải biết độ kiếp càng lên Thiên Kiếp cao càng khó thành công, mà thêm 10% có nghĩa là lớn biết bao với những người độ lên Đại Thừa. Nhờ vào nước từ trong suối chẩy ra những người trong tông môn đã độ kiếp dễ dàng hơn rất nhiều. Các môn hộ khác cũng đã rình ngó cái ao này, nhưng không thể chiếm được, vì một lí do nào đó chỉ cần có cường giả tấn côn Thủy Bạch Thần Giáo nhưng đều bị một tia sét từ trên trời đánh suống bất luận là người nào cũng toi mạng.

-Gà trống, đợi ta với.

Một cậu bé khoảng chừng 13 tuổi đang đuổi theo một con gà trống nói.

Con gà không trả lời mà cứ chạy, cậu cứ đuổi theo con gà và đi đến một sơn động. Con gà mất dấu, cậu đi vào sơn động xem có thể tìm đước con gà không. Vừa đi cậu vừa gọi :

-Gà ca ngươi ở đâu ra đây chơi với ta đi.

Không có tiếng trả lời cậu đi sâu vào trong.

-Uỳnh. Chỗ đất cậu đứng sụp xuống, một lúc sau câu thấy mình đang ở trong một hang động trong đây quan tài toàn là thủy tỉnh, gợi cho cậu một cảm giác ghê rợn mà cũng không ghê rợn,một cảm giác rất chi là khó tả. Bỗng dưng có một âm thanh trầm âm cất tới :

-Cậu bé hãy đến đây với ta. Cậu bước đi trong vô thức đi về phía trước quan tài đang gọi mình. Cậu nhìn thấy một đôi quan tài bằng

thủy tinh rất đẹp một nữ tử với khuôn mặt vạn người mê còn nam tử thì đeo mặt nạ không rõ nhan sắc. Âm thanh của người nam truyền ra.

-Ngươi là người đã tới đây và đánh thứ ta thì ta cũng phải báo đáp ngươi chứ nhỉ.

Cậu bé hiện một dấu hỏi trên đầu “ đánh thức, rồi còn báo đáp gì ở đây “ suy nghĩ mông lung âm thanh trong cỗ quan tài lại truyền ra :

-Hãy đặt tay lên quan tài ta sẽ chuyền toàn bộ sức mạnh ta có cho ngươi và hãy sử dụng chúng có ích.

Cậu đặt tay lên một luồng khí nóng chuyền vào tay phải của cậu còn luống khí lạnh truyền vào tay trái, tóc bắt đầy đổi màu một bên màu đỏ còn một bên mầu trắng cậu ngất đi. Hai cái quan tài cũng biến mất.

-Vào Vào.

Âm thanh hò reo ở trong quán cà phê vang lên mọi người đang chú tâm vào màn hình ti vi, một cậu bé bán vé số đi ngang qua :

-Chú chú mua hộ cháu tờ vé số được không.

Cậu đi hết người này đến người khác mà không ai mua rồi cậu đi đến một người đàn ông ngồi chỗm chệ hút thuốc cậu lại hỏi.

-Chú mua hộ cháu một tờ vé số được không ạ.

Vừa dứt câu li bia đập thẳng vào đầu cậu đó là phản ứng tự nghiên của người đàn ông khi bực tức.

-Giết người rồi. Một người gần đó kêu lên, ngay tức khắc tiếng xe cứu thương đến.

-Ò e ò e.

Cậu nghĩ “ chẳng lẽ mình phải chết vậy sao, mình chưa được đọc hết truyện Đệ Nhất Nhân tộc mà, sao cuộc đời lại bất công vậy “.

Ông trời thấy cậu đáng thương liền đưa linh hồn cậu trôi dạt vào không gian để xem cậu có cơ duyên để sống lại hay không.

-HoLy Shit, chó chết tưởng đâu chết mẹ rồi.

Vừ chiếm được một thân sác cậu tỉnh dậy liền chửi túi bụi.

Song, cậu bắt đầu quan xát sung quanh cậu tự hỏi “ đây là đâu mà nhiều quan tài vậy, còn ta là ai ta là ai….. “. Cậu ngất đi hai kí ức của hai thế giới dung hợp lại với nhau và cậu thấy tội nghiệp cho người bị cậu chiếm xác, chưa được thử sức mạnh mới này mà đẫ bị chiếm mất cơ thể thật bi ai.

Kiểm tra xong cơ thể bây giờ cậu sẽ bắt đầu đặt một cái tên cho mình vì kiếp trước cậu mà côi được một con chó nuôi dưỡng nên không có tên người ta gọi cậu là thằng bán vé số. Ngồi một lúc mặt mày tái nhợt như bị táo bón.

-HoLy Shit! phân trâu, tên gì bây giờ.

Cậu ngẫm nghĩ lại “ hãy mình lấy tên của tên này, mà tên này tên gì “ cậu ngẫm nghĩ kí ức được truyền về và một cái tên xuất hiện “ Xuẩn Linh “ .

-Ôi mẹ, bố tổ đứa nào lại đặt cho cáy tên này, cái gì Linh còn được lại đi thêm chữ “ Xuẩn “ vào làm méo gì không biết. Hắn nghĩ lại một luồng kí ức lại ùa về một cái tên lại hiện lên “ Tên này do thái thượng sư tổ đặt cho “.

-Thái thượng sư tổ, trai hay gái có liên hệ với thái thượng lão quân sao. Xuẩn Linh thì Xuẩn Linh làm đéo gì nhau.

Xuẩn Linh đứng dậy tìm kiếm xung quanh xem có gì ngon không, hắn nghĩ “ thường thì trong những ngôi mộ cổ thì thường có nhiều bảo vật. Xuẩn Linh đi một vòng bảo vật thì không thấy mà đã thấy bị vật rồi. Mỏi chân đói khát cậu đéo cần bảo với chả vật gì nữa tìm đường ra là tốt nhất. Lại là kí ức, đây là kí ức của thanh niên Thiên Đức đã chuyền sức mạnh cho tên Xuẩn Linh này. Kí ức chuyền về “ chỉ cần động niệm là có thể phi thân thoát khỏi “.

Xuẩn Linh cảm khái

-Má nó ở đây còn hiện đại hơn cả công nghệ của trái đất, quá là quá đỉnh đi nghĩ lại mình chết cũng đáng.

-Thà là bỏ đi hết ta làm lại từ đầu thà là bỏ đi hết ta chẳng lợ gì nhau hú hú thoát ra. Vèo Xuẩn Linh lại xuất hiện tại hang động cũ. Hắn bước ra khỏi hang một khung cảnh nguy nga tráng lệ đập vào mắt.

Hết Chương 1. -_-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN