Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!
#33. Dưới Ánh Hoàng Hôn
Nanoha một mặt buồn bã tiếc nuối. Amy luống cuống vỗ lưng cô bé an ủi: \”Sẽ sớm trở lại thôi mà. Chừng nào xong vụ án của Fate-chan…….không lâu…..lắm đâu…..\” lời của cô đến đây hơi ngượng mồm, đành đưa mắt cầu cứu Chrono: \”……nhỉ, Chrono-kun?\”
\”Ừ, chỉ có nửa năm thôi.\” Cậu thản nhiên bình tĩnh buông lời: \”Nếu chậm có thể là 1 năm.\”
\”HOEEEE!!!\” Na rưng rưng nước mắt: \”Lâu vậy sao…….Oa oa oa!!!\”
\”Nanoha à, bình tĩnh nào……\” Yuuno rối rắm tay chân, oán giận trừng Chrono: \”Anh không thể kiếm lời nào dễ nghe hơn sao?\”
\”Sự thật thôi.\” Cậu nhún vai, đưa mắt giễu cợt Chồn-kun: \”Sao đây? Quan tâm người ta dữ hen?\”
\”Làm….làm gì có….\” Yuu đỏ chóe mặt như tôm luộc, vội kiếm đề tài đánh trống lảng: \”Vụ án……vụ án này sẽ kéo dài bao lâu?\”
Lindy xoa cằm nghĩ ngợi: \”Thông thường sẽ là 2, 3 năm trong đó có tính thời gian thử thách với Fate-san, nhưng nếu cô và Chrono tham dự sẽ chỉ mất nhiều nhất là 10 tháng thôi, nhanh hơn sẽ là nửa năm.\”
\”Ồ. Cháu hiểu rồi.\” Yuu cũng mang máng biết được bối cảnh nhà Harlaown, ôi dào, quân nhân thế gia a!
Nanoha sụt sịt nén lại buồn bã, cũng bắt đầu đặt câu hỏi: \”Vậy Fate-chan sẽ như thế nào? Cậu ấy có bị xử nặng không?\”
Chrono nghiêm mặt trầm trọng: \”Tàng trữ Lost Logia trái phép và gián tiếp gây ra Xung Động Thứ Nguyên, thông thường sẽ là…….án tù 200 năm.\”
\”PHỤT!!!\” Yuu, Na phun hết ngụm nước mới cho vào mồm, ho sặc sụa. Đờ phắc? Tù 200 năm? Nói mẹ là chung thân đi! Ai mà sống được tới hồi đó hả!?
\”Không phải chứ!\” Nanoha kháng nghị đập bàn: \”Fate-chan……..\”
\”NHƯNG!\” Cậu lên giọng cắt ngang: \”Nghe nói hết đã chứ. Bởi xét hành vi của cô ấy là bị lợi dụng, trong tình huống không rõ ràng, cộng với chưa đến tuổi chịu trách nhiệm pháp luật. Nên khả năng rất cao sẽ chỉ bị giam trong vòng 5 năm thôi.\”
Na vẫn không đồng tình chút nào: \”Giam 5 năm cũng quá…….\”
\”Đó là trong trường hợp không có can thiệp của Hạm trưởng và Chrono-kun.\” Amy cười cười giải thích: \”Còn nếu có, Fate-chan chỉ bị giam từ 3-9 tháng là cùng.\”
\”Hơn nữa!\” Lindy tiếp lời: \”Những đứa trẻ chưa đến tuổi chịu trách nhiệm pháp luật có quyền được tại ngoại dưới kiểm soát của người giám hộ. Nói cách khác…….\”
\”Fate sẽ được trắng án!\” Chrono chợt nở nụ cười ấm áp: \”TSAB không nhẫn tâm đến nỗi xử tội một cô bé cố gắng hết mình vì mẹ đâu, đừng lo!\”
Lúc này cả hai đứa nhỏ mới òa lên hiểu ra. May thật a! Bỗng nhiên cảm thấy quái quái, nói rõ từ đầu không phải hay sao? Chẳng lẽ 3 cái người này……..
Yuu nheo mắt nghi hoặc: \”Từ nãy giờ các vị hố hai đứa này hả?\”
\”Hưm.\” Chro nhướng mày thách thức: \”Đoán thử xem?\”
Rõ ràng là đang chơi bọn tui mà!!!
\”Hahahaha!!!\”
Bữa cơm chia tay vốn nên buồn bà giờ đầy ắp tiếng cười vui vẻ, bởi họ biết đây không phải kết thúc, mà chỉ đơn giản là mở đầu cho hành trình thực sự của họ. Hẹn ngày tái ngộ không xa, những người bạn của tôi!
Hạm Athra sắp sửa xuất phát, Fate xin phép được xuống dưới nhìn lại nơi này lần cuối cùng, Lindy rất thoải mái đồng ý, dù sao thì địa điểm cô bé đứng cũng là bãi chiến trường hôm bữa thôi mà, có gì phải keo kiệt.
Hoàng hôn đỏ rực màu máu, đẹp như đôi mắt của Fate, nhưng cô bé lại không thích nó, cô thích bầu trời xanh lam kia, nó lấp lánh hơn, nó mạnh mẽ hơn, nó ấm áp hơn, nó dịu dàng hơn, và trên hết, lam sắc là màu mắt của người đó.
Fate dựa lưng vào một bức vách đổ nát, lẳng lặng nhìn sóng biển rì rào đánh mạnh vào nền đất dưới chân cô, bọt nước văng tung tóe, hắt không ít lên chân cô, may mà Fate mặt quần short, không thì cũng ướt nhẹp.
Không gian tĩnh lặng yên bình, rồi bỗng nhiên……
\”Xin lỗi.\”
\”Hể?\” Fate giật nảy mình nhìn 4 phía, nhưng vẫn không thấy người đó đâu. Vậy giọng nói từ đâu ra? Nghe không giống truyền âm a?
\”Phía sau bức vách, đừng tìm nữa. Cứ như vầy……nói chuyện đi.\”
Thì ra bức vách này ngăn mặt đất làm 2 bên, Fate đứng bờ hướng về mặt trời đang lặng, còn Chrono ở bên ngược lại, cũng dựa lưng vào tường, cũng cùng một tâm trạng âu sầu.
Fate cúi đầu rũ mắt, nhỏ giọng rụt rè hỏi: \”Sao lại……xin lỗi…..cậu không…..làm gì sai….\”
\”Tôi đã thất hứa rồi.\”
\”Ể?\”
\”Rõ ràng……đã hứa là sẽ giúp cậu….nhưng cuối cùng……lại tự tay hủy hoại nó…..nguyện vọng của cậu…..là muốn được sống hạnh phúc bên mẹ mình…..đúng chứ? Tôi…..đã thất hứa…..\”
Giọng cậu càng nhỏ dần, nỗi tự trách chế giễu bản thân càng ngày càng đậm. Đó cũng là lí do tại sao cậu không thể đối diện với cô bé trong khoảng thời gian qua.
Không gian một lần nữa yên ắng, chỉ nghe thấy tiếng gió rít và sóng vỗ rì rào. Fate là người phá vỡ sự tĩnh lặng này, và cũng bằng hai từ ấy…..
\”Xin lỗi.\”
Chrono một lần nữa đặt câu hỏi: \”Tại sao?\”
\”Tôi…..đã làm những việc thật tệ. Trong khi mọi người luôn tìm cách giúp tôi, thế mà tôi lại……gây thêm rắc rối cho cậu và họ.\”
\”Haha, vậy có tính hòa không nhỉ?\” Chrono cợt nhã cười nhạt: \”Chúng ta đều là những đứa trẻ hư rồi. Muốn kết thành đồng lõa làm chuyện xấu với tôi không?\”
\”Chuyện xấu?\” Fate nghi hoặc: \”Thế nào là……..chuyện xấu?\”
\”Đánh sấp mặt những kẻ phá hoại cuộc sống bình yên này!\” Ngữ khí của cậu bỗng dưng rực sáng hẳn, đầy năng lượng, đầy chiến ý, đầy quyết tâm: \”Mà chắc cũng không bình yên lắm, nhưng để mỗi ngày đều có thể nở nụ cười…….cậu đồng ý chứ, Fate?\”
Cô bé nhỏ bị kích động không hề nhẹ. Đúng rồi, giờ hoài niệm cũng chẳng làm được gì, mẹ, Alicia, mình sẽ luôn ghi nhớ trong tim. Và điều tiếp theo mình phải làm là…….xây dựng một cuộc sống mới! Viết lên câu chuyện bằng chính bản thân mình. Bù đắp lại những lỗi lầm, đồng thời………để không phải hối hận lần nữa.
\”Được……chứ?\” Fate dè dặt ngượng ngùng hỏi: \”Chúng ta có thể…..thành đồng đội sao?\”
\”Ừm.\” Sau một cái sảng khoái chấp thuận, bỗng dưng Chrono nghiêm giọng hẳn lên: \”Có một chuyện trước hết cậu phải làm!\”
\”Ể?\”
\”Call-My-Name. Tên của tôi…….hãy gọi nó…..làm ơn đấy…..\”
\”Tôi…..tôi…..\” Fate bắt đầu ấp úng khó xử. Cô bé nhận ra, người đó luôn giúp đỡ mình, luôn gọi mình bằng tên, nhưng chưa một lần mình……..
\”Không được…..sao?\” Giọng nói bên kia thoáng chốc ủ rũ buồn bã khiến Fate càng bối rối hơn, không còn cách nào khác, Fate ngượng chín mặt, dùng hết can đảm từ khi cha sanh mẹ đẻ gọi: \”C…Chr…Chro…..Chro….no\”
\”Ể? Cậu nói gì cơ? Sóng to quá không nghe thấy?\” Cũng chẳng biết là thật không nghe, hay đang trêu ghẹo cô. Fate như bị chọc giận, gương mặt trướng phồng như con sóc, lần này, là dùng hết sức từ nơi cổ họng gào lên một tiếng để đời:
\”CHRONO!!!\”
Bởi vì đang ở ngoài biển, giọng Fate vang tận ra khơi xa, anh anh vọng khắp không gian. Hảo ngượng ngùng a!!!
Và cũng không biết từ lúc nào, Chrono đã chui qua phía này, đứng ngay bên cạnh cô, nụ cười híp mắt khoe hàm răng trắng bóc như quảng cáo P/s, có chân thành, nhưng cũng xen một chút gian xảo, nắm tay đưa ra: \”Nhớ đấy Fate, gọi tên nghĩa là từ nay chúng ta sẽ là đồng lõa, hợp tác tốt nhé, chiến hữu!\”
\”Tôi…..tôi…..vâng….\” Fate cười ngượng đưa nắm đấm nhỏ nhắn cụng vào: \”Hợp tác tốt……Chrono.\”
Dưới ánh hoàng rực đỏ hôm ấy, đã khai sinh ra đôi anh em Chấp hành viên đáng sợ nhất lịch sử TSAB với câu slogan đình đám: \”Ngươi bị bắt vì tội làm ngứa mắt ta. Khẩn cầu ngươi đừng có ý định đầu thú, Vì ta cũng sẽ méo khoan hồng!\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!