Có một nỗi buồn vừa ghé qua đây - Ngày hôm ấy , em đã từng..
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Có một nỗi buồn vừa ghé qua đây


Ngày hôm ấy , em đã từng..


Nhìn thấy cô gái mang đôi mắt ngơ ngác nhìn bốn phía , anh thấy có chút buồn , anh đã thấy cô ấy , lặng lẽ trên con đường về nhà , ngôi nhà số 29 , ngôi nhà anh đã đi qua rất nhiều lần , ngôi nhà lúc nào cũng im lìm dù là sáng hay tối , đôi khi trong ánh sáng yếu ớt của đèn đường anh thấy bóng dáng nhỏ bé và yếu đuối tìm một chốn yên bình.
\” Tàu điện ngầm ở kia rồi , cô có lên không ?\”
Anh nhìn cô , nhẹ nhàng hỏi .
\” Có , phải về chứ , muộn rồi \”
Jae Hee thở phào nhìn bầu trời đã chuyển màu tím hồng , vậy mà đã hết một ngày , dài và mệt mỏi.
Hai người lên tàu , hôm nay không đông , như những ngày trước .Cô ngồi bên anh , nhìn ra cửa sổ , chợt thấy mình đỡ cô đơn.Anh lén quay sang nhìn , thấy nụ cười của cô in trên kính cửa sổ , thấy vui cho cô , cũng chẳng màng tìm cái nơi ấy, vì chẳng có nơi nào để anh đi tìm , chỉ là thấy cô ở đó , nên anh đã cố tình hỏi cô một câu vô nghĩa mà nếu cô có chỉ cho thì anh cũng không biết đó là đâu mà tới
Seoul không nhỏ , nhưng anh đã vô tình gặp cô nhiều lần , thấy cả thế giới đứng im , trước một cô gái .Để nhiều năm sau , cô mới biết ngày hôm ấy , cô đã , làm tim anh ngừng một nhịp, đột ngột.\’
Xuống tàu , họ vẫn đi trên cùng 1 con đường :
\” Hôm nay mới biết chúng ta sống rất gần nhau \”
Jae Hee ngửa mặt nhìn con đường dẫn về nhà , hôm nay cô không đi một mình , trong lòng thấy rất yên bình , giống như chưa từng có những nỗi vương trong lòng .
\” này nhà cô số 29 hả ?\”
\” uk , sắp đến rồi kìa , ngôi nhà có bụi dây leo đấy \”
Cô gật đầu lia lịa rồi lấy tay chỉ trỏ lung tung , giống như người đang đi bên cạnh là bạn với cô từ rất lâu vậy.
\” Nhà tôi số XX đó , cũng phải đi thêm một đoạn nữa , nhưng mà có thể cho tôi hỏi , cô tên gì không ?\”
\” Tôi ..Tên là Jae Hee , cảm ơn vì đã đi về cùng tôi , trong ngày như hôm nay ..\”
Rồi họ tạm biệt nhau , cô đã dứng đó , chờ cho cái bóng của anh ấy khuất sau những hàng cây rồi mới chịu vào nhà , cô tuy vẫn cứ thế , nhiều năm sau vẫn đứng đó , ngóng bóng hình ai có thể không bao giờ quay lại .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN