Thanh xuân may mắn gặp được bạn! - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Thanh xuân may mắn gặp được bạn!


Chương 28


“Này trả cho anh” tui đưa điện thoại qua cho anh ta
“Em tên là Bảo Bảo hả?” anh ta nhận lấy điện thoại rồi ngồi xoay xoay nó
“Không phải” hừ tên ở nhà tui mà để anh ta gọi à
“Vậy em tên gì? Tôi tên Tiêu Tư rất hân hạnh làm quen’’ anh ta đưa tay ra theo kiểu xả giao
‘‘Tiêu Tư tên này nghe quen quen ?! xin chào tôi tên Diệp Tử Du rất vui được làm quen’’ tui bắt tay anh ta
‘‘Em không phải trao đổi sinh sao ? sao lại có người quen ở đây ? em đừng nói với tôi là em dẫn theo người nhà đi học nhé ?’’
‘‘Anh bị đần à có bị điên mới dẫn người nhà đi học’’
Anh ta : ‘‘…’’
Cửa phòng bị đẩy ra có 4 người đi vào
‘‘Tiểu Bảo Bảo con có sao không sao mà băng bó nhìn ghê vậy còn chỗ nào bị thương không con cho dì kiểm tra cái nào…..’’ vừa vào tới của mẹ Vương đã tuôn 1 lèo luôn
‘‘Con không sao con không sao. Sao mọi người đến nhanh vậy? từ nhà mình tới đây cũng khoảng 30 phút vậy mà chưa đầy 15 phút mọi người đã tới rồi, thật lợi hại hihii’’
‘‘Chị còn cười được nữa hả?’’ Khải nó điên lên quát tui một trận
‘‘Gì chứ đây là sự cố ngoài ý muốn mà, chị cũng có muốn đâu’’ tui lí nhí nói
‘‘Chị chạy xe kiểu gì để bị tông vậy hả? là anh ta tông chị đúng không’’ Nguyên chỉ anh ta
‘‘Không phải là chị tông anh ta’’ giọng càng ngày càng nhỏ nhưn trong không gian yên lặng này thì nghe rất rõ
‘‘Chị tông anh ta mà anh ta không bị gì còn chị thì bị băng bó như cái giò heo thế kia, chị chạy sao hay thế chạy lại lần nữa cho em xem xem’’ Nguyên nóng giận nói một như xả đạn vào mặt tui
‘‘Làm sao chị biết chứ, chị biết sai rồi đừng có hung dữ như vậy’’
‘‘Được rồi 2 anh đừng hung dữ như vậy chị ấy sợ rồi kìa’’ Thiên đi tới giường ngồi xuống bên còn lại điều chỉnh ống chuyền
‘‘Chị ấy mà sợ ai?’’ Khải đi lại ghế ngồi xuống
Tui: ‘‘…’’ em trai à chị sợ em đấy. tui kéo kéo tay áo Thiên Tỉ rồi nhìn qua 2 đứa kia
“Chị đừng kéo em em chưa hết giận đâu”
Tui: ‘‘…’’
“Được rồi được rồi mấy đứa đừng cãi nhau nữa đây là phòng bệnh đấy, Bảo Bảo con muốn ăn gì không dì mua cho con?”
“Dạ không. Dì à khuya rồi còn làm dì lo lắng con xin lỗi, hay là dì về nghỉ ngơi trước đi ạ, còn mấy đứa nữa đứa nào mai đi làm thì về hết đi’’
‘‘Vậy sao được chứ, 3 đứa về trước đi để mẹ ở lại là được rồi’’ mẹ Vương nói với 3 đứa kia nhưng bị chúng nó bơ luôn
‘‘Xin lỗi chị gái nhà chúng tôi hơi tùy hứng nên gây ra tai nạn cho anh’’ Khải đi qua nói chuyện với anh ta
‘‘Không sao không sao nếu không có chuyện gì tôi về trước’’ anh ta nói rồi đi ra mở cửa phòng rồi đi ra luôn
‘‘Chị xin lỗi chuyện lúc sáng sau này chị không vào bếp nữa’’ Tui đành xuống nước trước vậy
‘‘Mẹ về đi với tiểu Khải đi mai rồi lại vào, mai tiểu Khải không phải anh có show sao ?’’
‘‘À vậy mai mẹ lại vào tiểu Khải đi thôi con’’ mẹ Vương đứng dậy xách túi xách lên
‘‘Mai mọi người không cần vào đâu mai con có thể xuất viện rồi’’
‘‘Vậy mai dì ở nhà nấu đồ ăn ngon đợi con về nhé, dì đi trước đây’’
Khi 2 người kia đi phòng trở lại yên tĩnh lặng yên tới mức nghe được tiếng kim rơi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN