Em thật đáng yêu !!! - Cô ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Em thật đáng yêu !!!


Cô ?


Thụ Liên là đại tiểu thư của một gia tộc hùng mạnh, vậy nên ả ta ngạo mạn khinh người cũng chẳng có gì lạ. Xương Linh lướt nhìn bộ dạng cao sang quyền quý của cô ta, lại tự nguyện tới đây làm một phục vụ nhân viên tầm thường.

Ha …….không phải là theo đuổi Phúc Nhân đấy chứ ?

hay nha !!!. Xương Linh cảm thấy Thụ Liên thật đáng thương a~, thế nào mà lại nhìn trúng ông chú già của cô thế , cậu ta là một tảng băng lạnh lẽo chính hiệu, đã 25 tuổi đầu mà còn chẳng có một mảnh tình vắt vai, ả ta nghĩ ả ta có cửa à …..

chậc chậc

Thụ Liên thấy Xương Linh nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ thì không khỏi tức giận, ở đây ai mà chẳng biết ả ta là đại tiểu thư của Thụ gia, vậy mà cô ta dám tỏ ra thái độ như vậy à ?

cũng to gan lớn mật đấy.

Thụ Liên đương nhiên là không thể bỏ qua, liền trực tiếp gọi điện cho giám đốc của nhà hàng – Hãm Lộc, ông ta nghe vậy liền tức tốc chạy đến, không quá 10p đã có mặt

quả nhiên là người giàu có, muốn gì mà chẳng được …….

Thụ Liên thấy Hãm Lộc thì tỏ ra thân thiết , chạy đến chào hỏi \” ông Lộc, tôi là Thụ Liên , ông chắc hẳn biết tôi chứ ?\”

Nghe thì có vẻ là một câu chào hỏi bình thường, nhưng thực chất lại là đang dọa dẫm Hãm Lộc, ông ta có thể không nhận ra sao ?

Đắc tội với cô gái này , quả thực ,….. cả cơ đồ ông gây dựng sẽ sụp đổ mất. Trên mặt Hãm Lộc không giấu nổi sự căng thẳng. Oải Hương nãy giờ im lặng cũng lên tiếng \” chú lộc …. \”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, ông ta giật mình nhìn về phía hàng ghế trong góc , cô gái này ….. chẳng phải là Lục tiểu thư sao ?. Nhìn thấy bộ dạng ăn mặc đơn sơ, lại thấy Oải Hương xin việc làm ở đây, trong lòng ông ta không khỏi khinh bỉ, bộ dạng chán ghét vô cùng \” cô ? \”

Thái độ tỏ ra như không quen biết này …. chẳng phải là đang muốn phủi sạch mối quan hệ à ?

Oải Hương cười lạnh trong lòng, đúng là lòng người sâu thẳm, trước đây chỉ cần thấy cô, ông ta sẽ mừng rỡ đón tiếp cô, thậm chí còn thương cô như con ruột, cơ mà ….. giờ thì hay rồi

Trong lòng oải Hương có chút chạnh lòng, từ lúc mẹ mất tới giờ, ngoại trừ Hạo Nam ra thì chưa từng có ai hỏi thăm cô, thậm chí còn muốn phủi sạch mối quan hệ , không nơi nương tự, không ai bên cạnh, người cha thì lại vô tâm hời hợt

Oải Hương nghĩ tới đây khóe mắt bắt đầu cay cay, cô cố gắng khống chế cảm xúc, ai cho phép khóc ở đây ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN