Tuổi học trò - Chương 7: Bạn mới.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Tuổi học trò


Chương 7: Bạn mới.


Thời gian nghỉ hè thế là đã sắp kết thúc rồi. Nó lẩm nhẩm tính toán, chỉ còn hai tuần nữa thôi là đi học rồi.
Nó ngồi xuống bàn học, mở ngăn kéo ra. Sợi dây vẫn nằm im lặng trong góc nhỏ trong ngăn kéo. Nó cảm thấy thật khó biết khi nào mới có cơ hội để trả lại sợi dây chuyền cho người đánh rơi, mà có thật là của cậu thanh niên kia không nhỉ?
“Ring… ring…”
-Alo, cậu có chuyện gì thế?
-Chiều nay đi chơi với tớ nhé, tớ muốn giới thiều với cậu một người.
-Ai vậy?
-Bí mật, đến lúc đó cậu sẽ biết.
-Làm gì mà tỏ ra bí mật đến thế. Tớ có quen không?
-Không quen, là một người bạn mới.
-Thật là tò mò quá đi.
-Nếu tò mò thì chiều nay nhớ đến đúng hẹn.
-Được rồi, mấy giờ?
-3 giờ, tớ sẽ sang rủ cậu.
-Cũng được, đến lúc đó gặp lại.
-Ừ.
Không biết là Vi đang định làm gì đây nhỉ, nó đặt sợi dây lại chỗ cũ rồi đóng ngăn kéo lại.
Ngoài cửa sổ, cây cối ven đường đã điểm những chiếc lá vàng, lay lay trong từng cơn gió nhẹ, trời cũng chẳng còn nắng gắt như trước, thêm vào đó là cái khí man mát làm say lòng người. Tiếng ve cũng bớt rầm rì trên tán cây, trên những cánh đồng cũng đã dần vắng những cảnh diều sặc sỡ.
Sắp sửa sang thu rồi, mọi cảnh vật cũng đang dần thay đổi. Một mùa tựu trường sắp tới cũng sẽ mang đến bao điều mới mẻ…
Buổi chiều, đúng giờ hẹn nó đã thấy Vi đang đứng đợi ở ngoài cửa.
-Bố, mẹ, con đi ra ngoài cùng Vi đây ạ.
-Ừ, con nhớ cầm theo ô, mẹ thấy chiều nay có vẻ sẽ mưa đấy.
-Vâng ạ.
Nó vâng lời, lấy chiếc ô xếp màu tím, cho vào trong túi.
Trời đúng là có hơi âm u, dạo này chiều cũng hay có những cơn mưa nhỏ, lất phất bay.
-Chúng ta đi thôi.- Nó gọi Vi.
Đi đến quán kem ngay chỗ ngã rẽ nơi ngã ba, Vi ra hiệu cho nó vào trong.
-Này, rốt cuộc là cậu hẹn với ai vậy?
-Đợi đi, tớ gọi kem nhé, cậu ăn gì?
-Tiết lộ một chút cũng không được sao.- Nó bĩu môi.- Tớ ăn kem dừa.
Vi gọi hai phần kem cho nó và mình, xong thì hai đứa ngồi nhẩn nha ăn.
Từng muỗng kem mát lạnh từ miệng trôi xuống cổ họng đem lại một cảm giác mát lạnh đầy thích thú. Nó xúc từng muỗng, từng muỗng cho vào miệng, để cho cái mát lạnh thấm vào từng giác quan.
-Ngon quá.
-Cậu lúc nào cũng có ăn uống là không chê.
-Cậu chê thì để tớ ăn cho.
-Đừng hòng.- Vi giữ lấy ly kem của mình.
-Đùa thôi.- Nó bật cười khúc khích.
Bỗng nhiên, nó thấy Vi đưa tay vẫy vẫy. Chắc là người mà Vi muốn giới thiệu đã đến rồi.
Nó ngừng ăn, ngước lên nhìn người đang đến gần.
Một cậu nhóc ư? Cũng được, nhưng mà… cậu nhóc này hình như chỉ mới lớp 5 thì phải, có khi nào là một nhóc em nào đó mà nó không biết của Vi không nhỉ, trong đầu nó lại bắt đầu tưởng tượng ra nhiều tình tiết ly kỳ.
Đang định lên tiếng chào hỏi thì cậu nhóc đó đã đi ngang qua nó, ngồi vào chiếc bàn ở đằng sau.
Nó ngờ ngệch nhìn theo, nhầm người à?
-Trâm, đây là anh Bảo.- Vi cất tiếng.
Nó quay ngoắt đầu lại, nhìn chằm chằm người thanh niên đang đứng trước mặt.
Anh ta đang mỉm cười chào hỏi nó, nó cũng vội vàng chào đáp lễ. Sau đó thì Vi giớ thiệu hai người chúng nó với nhau.
Nhìn qua thì anh ta là một chàng trai dễ nhìn, nụ cười tỏa ra vẻ thân thiện, dễ gần. Nói chuyện cũng rất là có duyên.
Nghe Vi kể lại thì khi cô bạn mua đồ ở chợ, cái hôm mà hai đứa nó chuẩn bị đồ để đi trại trẻ, trong lúc mua đồ thì cô bạn đã đánh rơi ví tiền lúc nào chẳng hay. Đến lúc thanh toán thì loay hoay không biết làm sao thì Bảo chạy tới, trả ví tiền mà anh ta nhặt được cho Vi. Vì thời tiết nắng gắt, lại phải chen chúc trong cả một rừng người nên lúc đó, trên gương mặt Bảo mồ hôi nhễ nhại, gương mặt có chút đỏ, cách nói chuyện lại dễ gần, nhất là nụ cười thân thiện nên làm Vi rất ấn tượng.
Sau đó ít lâu thì lại tình cờ gặp Bảo trong một dịp đi mua đồ cùng bố mẹ, mới biết hóa ra anh ta là con của một người bạn cũ của bố, nghe nói đang ở gần khu nhà của Vi, thế là quen biết nhau hơn.
Hai người làm quen, kết bạn với nhau.
Vi cũng nghe bố Vi nói lại mới biết, Bảo hơn chúng nó một tuổi, hiện đang học chuyên Lí tại trường phổ thông mà sắp tới hai đứa nó sẽ học.
Trái đất đúng là bé thật, nhiều chuyện trùng hợp quá.
Nó cảm thấy cuộc sống này cũng nhiều điều thú vị thật, biết đâu sau này nó cũng sẽ gặp được chuyện nào đấy trùng hợp bất ngờ thì sao?
-Em là bạn thân của Vi phải không?
-Vâng ạ, vì thế nên nếu muốn rủ Vi đi đâu thì anh cũng sẽ phải chuẩn bị thêm phần của em nữa đó.- Nó cười ranh mãnh.
-Cậu đang nói gì thế?- Vi huých nhẹ vào người nó.
-Thế cậu định bỏ rơi tớ mà đi chơi một mình cùng anh ấy à?
-Tớ đâu có ý đó.
-Rõ ràng vừa nãy cậu mới nói xong đó mà.
-Thôi nào, anh cũng đâu có từ chối.- Bảo lên tiếng, anh chàng này đúng là một mẫu người thư sinh, hòa nhã.
-Đấy, anh ấy cũng đồng ý với tớ mà.
-À, anh cũng có một đứa bạn thân, đợi có dịp, anh sẽ giới thiệu với hai em để làm quen.
-Bạn thân của anh ấy ạ? Con gái hay con trai vậy anh?- Nó nhanh nhảu.
-Đương nhiên là con trai rồi.- Bảo cười.
-Thế ạ, anh ấy học cùng lớp anh ạ?- Nó tò mò.
-Ừ, học cùng lớp. À, mà em cũng học chuyên Hóa hả?
-Vâng ạ, hai đứa em cùng học chuyên Hóa. Môn Lí là môn em ghét nhất đây.
-Nghe em nói thế anh thấy hơi tự ái đấy nhé.
-Hì hì, quan điểm mỗi người mỗi khác, em không nên nói gì thì hơn, đỡ tránh sau này gây thù chuốc oán.- Nó cười trừ.
-Cậu biết thế là tốt.- Vi lườm nó.
-Đương nhiên rồi, tớ là một học sinh tốt, ý thức nhanh nhạy, luôn mong muốn hòa nhã với mọi người.
-Không cần nâng cao mình như vậy đâu.- Vi lắc đầu.
-Không phải nâng cao mà là nói sự thật thôi.
-Em đúng là vui tính thật.- Bảo nhận xét.
-Chỉ là cách ăn nói khiến nhiều người yêu thích thôi ạ.
-Có thật không vậy?- Vi hỏi lại.
-Đừng có mà tìm cách vùi dập tớ, cậu không có cơ hội đâu.- Nó khảng khái nói với Vi.
-Cậu thật đúng là hết thuốc chữa rồi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN