Yêu! Có khó lắm không? - Chương 1: Gặp nhau vào một ngày đặc biệt!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Yêu! Có khó lắm không?


Chương 1: Gặp nhau vào một ngày đặc biệt!


Sân vận động Bắc Kinh: phía sau sân khấu, mọi người đang tất bật dọn dẹp hậu trường.
Thiên Tỉ đứng dựa người vào bức tường phía sau sân khấu, nơi an toàn nhất có thể tránh được Fan,đưa tay lên xem đồng hồ giờ này cũng gần 10h đêm rồi còn gì,cậu trông có vẻ khá mệt mỏi, miệng không ngần ngại mà mở to hết cở ngáp một hơi thật dài.
=> Cậu:Dịch Dương Thiên Tỉ(18t) thành viên thứ 3 của nhóm nhạc TFBOYS,đảm nhận vị trí vũ đạo chính trong nhóm, học bá, cao lãnh, cool ngầu, nhưng cũng không kém phần ấm áp.
Bên trong khán đài một anh chàng có dáng chuẩn siêu mẫu đi ra:\”Này! em đứng đây, còn Nguyên sữa đâu?\”
=> Anh: Vương Tuấn Khải(19t) anh cả của nhóm, đảm nhận vai trò hát chính trong nhóm, về nhan sắc thì khỏi bàn^^ biết bao nhiêu trái tim Tiểu Bàng Giải đả bị anh cướp mất.
\” Cục sữa của anh vẫn còn loay hoay trong kia\” Thiên Tỉ ngao ngán lắc đầu.
\”Cảm ơn 2 đứa ngày hôm nay đã làm tất cả vì anh\” Khải Ca vỗ vai anh chàng đối diện tán thưởng.
\”Nố nô nồ *xua tay xua tay* người có thể nghĩ ra những chiêu trò khiến người khác bất ngờ cùng với món quà đặc biệt kia không ai khác là Sữa Sữa nhà anh\”
Làm đại ca cười tít mắt lộ răng khểnh chết người \”Anh biết chứ! Cục sữa của anh, anh hiểu\”
\”Ây da…sởn hết da gà, hôm nay tới đây thôi, em không phiền 2 người nữa, em hơi mệt, chắc phải về nhà ngủ một giấc bù thôi đại ca\”
\”Sao vậy? Mỗi khi tổ chức sinh nhật với Fan xong thì cả 3 cùng đi xỏa riêng mà, có mệt cũng vì anh hôm nay chớ\”
\”Ầy! Đại ca…em là đang tạo cơ hội cho ca vun vén tình cảm đấy chứ, đúng không nào * mắt nháy gian tà*,dù gì có em cũng khó xử nhở, nè nè, anh mà sơ suất không chừng con bé Điềm Hinh cướp mất Bảo Bối lúc nào không hay\”
\”Anh làm sao để mất cục kẹo ngọt đó được\”
(Hết sữa rồi tới kẹo, các anh xem Vương Nhị nhà chúng em là gì đây hả?^^)
\”Đó đó, ca ca đã hiểu ra vấn đề rồi, thôi nhé tiểu đệ lui về ngỉ dưỡng, không gian nhường lại cho 2 huynh\” Thiên Tỉ cười gian, vẫy tay nhanh chóng ra xe đi về.
Bên trong một chàng vẻ mặt cười tươi hí hửng chạy ra \”Hây! đi thôi, hôm nay chúng ta quẩy nào. Vương Thiếu Gia đói lắm rồi đây\”
=> Cậu: Vương Nguyên(18t) thành viên thứ 2 trong nhóm, nhị thiếu đảm nhận vai trò hát chính, cũng là thành viên tăng động nhất nhóm, chuyên đầu xỏ của những trò nghịch phá siêu đáng yêu.
\”Đi thôi, hôm nay em muốn ăn gì, anh sẽ chiều em hết\” Đại Ca ánh mắt triều mến nhìn người đối diện.
\”Được, là anh nói đó nha, em không khách sáo đâu nhá dù là hôm nay sinh nhật anh\”
\”Ok nà\”
\”Khoan đã!còn một tên nữa, đâu mất rồi, tên Dịch thiếu biến mất đâu rồi, này này nhanh đi tôi đói lắm rồi đấy\” Vương Nguyên nhìn vào phía trong hậu trường kêu to.
Khải ca nắm tay Nguyên kéo đi \”Em không cần tìm, Thiên Tỉ bây giờ chắc đang say giấc nồng rồi\”
\”Sao vậy, tên Dịch thiếu đáng ghét đã hứa là đi cùng, vậy mà trốn về trước, được thôi tôi sẽ ăn hết phần gà của cậu\” Bị kéo đi cứ miệng thì vẫn luyên thuyên trách móc.
*Bên kia Thiên Tỉ, không thèm nhé, giờ thiếu gia chỉ muốn ngủ thôi nhé ^^ )
————–
Sân bay Bắc Kinh (6h chiều ):
Một cô bé nhỏ nhắn tóc dài đen mượt ngang vai cột cao cá tính, chiếc váy màu nâu đất ngang gối làm nổi bật lên làn da trắng hồng, vai đeo balo nhỏ đáng yêu, cùng với hành lý phía trước.
=> Cô: Triệu Bảo Thất (18t) con gái của tập đoàn kinh doanh nổi tiếng AT Hoa Kỳ,tuy là gắn mác tiểu thư nhưng cô bé không hề tỏa ra kiêu kỳ hay biệt lập đâu nha, ngược lại rất hòa đồng, học giỏi, cá tính, tốt bụng, cháu gái chú Bạch Hổ ( quản lý nhóm TFBOYS )
\”Chào Tiểu thư, chúng tôi được lệnh ông Bạch đến đón tiểu thư\” Một trong hai chú vệ sĩ đang cuối đầu cung kính.
\”Con chào các chú ạ.Chú Bạch Hổ không đón con sao?\” Thiên Thất cười tươi cuối đầu chào lại.
\”Vâng thưa tiểu thư, ông Bạch bận việc ở công ty nên không thể đến đón cô được, ông ấy có dặn chúng tôi đưa tiểu thư về và sau đó cô gọi điện cho ông ấy\”
\”Lại nữa, Hổ thúc thúc cứ xem con là con nít đây này,Bảo Thất con lớn rồi nha, được rồi con muốn dạo quanh thành phố một chút cũng đã rất lâu rồi con mới trở về nơi này, các chú cứ mang đồ của con về trước đi ạ\” Bảo Thất nhanh chân bước đi.
Nhưng bị 2 chú vệ sĩ chặn ngang lại \”Thưa tiểu thư, điều này thì không thể để cô đi một mình được, bởi ông Bạch có dặn phải đưa cô về Bạch Gia an toàn\” Vẻ mặt của những chú vệ sĩ cũng không chút thay đổi hành sự.
Bảo Thất bỉu môi \”Sao ạ? Là Hổ thúc thúc ra lệnh hay là các chú không cho Bảo Thất đi\”
\”Chúng tôi nào dám thưa tiểu thư, nhưng đây là nhiệm vụ\”
\”Được! Vậy thì con không làm khó các chú, chỉ cần 1 người theo con là được rồi, những người còn lại có thể đem hành lý của con về trước\”
\”Nhưng…thưa tiểu thư…\”
\”Triệu Bảo Thất con đảm bảo không sao hết.À!Sau này các chú cứ gọi con là Bảo Thất hoặc Thất Thất cũng được ạ.Đừng có lúc nào cũng gọi là tiểu thư cô chủ này nọ.Ở bên Hoa Kỳ con đã ngán lắm rồi. Thế nhé\” Bảo Thất vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi như từ đầu.
\”Nhưng…thưa tiểu thư…\”
\”Đó..lại nữa, con sẽ mách lại chú Bạch Hổ trừ lương những ai gọi con là tiểu thư^^\” Cô bé bướng bỉnh tung tăng đi trước, các chú vệ sĩ đành quay vào xe về trước, chỉ còn một chú đi theo.
Đường phố Bắc Kinh thay đổi nhiều quá, mới ngày nào còn là những ngôi nhà cổ lưa lưa,thế mà giờ lại là trung tâm thành phố lớn của Trung Quốc.Bảo Thất ngày ấy khi 10 tuổi đã cùng gia đình sang Hoa Kỳ định cư, giờ quay lại cô bé đã lên 18. Mọi thứ điều thay đổi cả.
—————–
Biệt thự Bạch Gia( nhà của chú Bạch Hổ):
Thiên Tỉ vốn định về công ty ngủ, nhưng cậu lại muốn yên tĩnh không ai làm phiền nên đã chạy thẳng về Bạch Gia, nơi mà được gọi là thiên đường của cậu, vì ngoài chú Bạch Hổ ra thì không có ai khác.
/Ding dong….dinh dong…./
Thiên Tỉ đang ngủ say trong nhà, thì tiếng chuông cổng réo gọi làm cậu bực mình, lấy gối che lại hai bên tai cằn nhằn \”Ai mà làm phiền giờ này nhở, chú Bạch Hổ có về thì tự mà mở cổng, bấm chuông làm gì, ồn ào thật\”
(Các bạn đừng thắc mắc là tại sao không có người giúp việc nhé, tại vì chú ở một mình nên không cần người giúp việc, còn vệ sĩ đi đón Bảo Thất là vệ sĩ của công ty nhé ^^ )
Sau khi dạo quanh một vòng thành phố thì cũng đã muộn,Bảo Thất được chú vệ sĩ đưa về Bạch Gia.
\”Chú à! Hổ thúc thúc không đưa chìa khóa cho chú sao? Ai ở trong nhà mà lâu dữ vậy, có cần phải gọi cho chú Bạch Hổ không ạ?\” Bảo Thất cau mày khó chịu.
2 người đứng ngoài cổng thì cứ nhấn chuông, tiếp tục nhấn nào.hi
\”Ầyyyy …phiền chết đi được, ngủ cũng không yên, ra liền ra liền, đừng có nhấn chuông nữa\” Thiên Tỉ bộ dạng ngáp ngủ bực bội đi ra.
\”Này! nhấn chuông 1 lần thôi đã nghe rồi, làm gì mà ầm ỉ lên thế, có biết lịch sự không?\” Thiên Tỉ nhìn 2 người đối diện cáu gắt.
\”Xin lỗi cậu Thiên Tỉ, vì chúng tôi chờ mãi mà không thấy ai ra mở cổng, nên…\”Chú vệ sĩ cuối đầu đáp trả.
Ấn tượng đầu tiên đập vào mắt Bảo Thất là người đối diện là cái tên bần nào đầu tóc rối bù, miệng còn ngáp ngủ, đã vậy lại còn để cô chờ lâu \”Này! Cậu có biết phép lịch sự tối thiểu đầu tiên khi giao tiếp không đấy?\”
Thiên Tỉ lúc này giơ tay lên cao ngáp một hơi dài \”Bánh bèo màu mè này đâu ra thế? Tìm ai?\”
Bảo Thất giận đến đỏ mặt \” Tôi mới là người hỏi câu này, cậu là ai mà ở đây? Trước khi đến đây chú Bạch Hổ đã nói chú ở một mình\”
\”Bạch Hổ?\”
\”Thưa cậu Thiên Tỉ, đây là cô Bảo Thất cháu của ông Bạch, tôi được lệnh ông Bạch đưa cô ấy về đây \” Chú vệ sĩ nhanh chóng giải thích.
\”Trước giờ tôi chưa từng nghe chú ấy nói đến gia đình nên tôi không biết\”
\”Thì bây giờ đã biết rồi chứ, né đường tôi muốn vào nhà, À!phiền chú vệ sĩ báo lại với Hổ thúc thúc, con đã về nhà an toàn, nhà có người lạ, và con không thích ở chung nhà với người lạ\” Bảo Thất đi vào trong trước.
Để lại gương mặt nhăn nhó khó coi của Thiên Tỉ \”Nhóc kia! cô nói ai là người lạ hả? Đâu ra lại xuất hiện một nhóc con không biết trời không biết đất là ai, tôi là Dịch Dương Thiên Tỉ nhé, đường đường là trò cưng của Bạch Hổ, ăn nói cho cẩn thận vào\”
Bảo Thất đang đi thì dừng lại, quay mặt lại nhìn người đối diện ánh mắt đầy sát khí \” DỊCH… DƯƠNG… THIÊN… TỈ?\”
Thiên Tỉ nhếch môi cười đầy tự tin \”Sao?Nhận ra tôi là ai rồi chứ gì?\”
Bảo Thất vẫn ánh mắt đó \”Cậu là ai? là Thiên Tỉ hay Thiên Thiên Địa Địa gì đó cũng mặt kệ cậu, liên quan gì tôi nhở, ở đó lớn giọng giới thiệu làm gì?\”
(Ôi.Chị ơi,chị không biết anh dịch à, anh Dịch nổi tiếng cơ đấy mà)
/Ôi trời! con nhỏ này nó từ hành tinh khác bị phái xuống đây này, nó không biết mình là ai luôn./
\”Không cần biết cậu là ai nhé. Kể từ nay căn biệt thự này thuộc quyền sở hữu của tôi. Nhớ tên tôi TRIỆU BẢO THẤT, tiển khách\” Bảo Thất ung dung bước vào trong.
/ơ hay…đâu ra một con nhỏ nữa đêm chạy đến gây sự, đã mất lịch sự rồi còn dám to tiếng đuổi mình nữa chớ, cháu Bạch Hổ thì sao nào? Cũng đâu phải Thiên Tổng này không có chỗ để ngủ. Nhưng nhóc con cô muốn chiến thì tôi chiến tới cùng, xem hôm nay ai phải là người ra đường ngủ/
Thiên Tỉ nhanh chân vào trong.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN