[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
176


[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades


Chương 2


Trong một căn nhà nhỏ ở cuối đường Privet Driver( Cái phố mà Harry ở đó các bạn mình khong nhớ tên nên viết bừa mong m.n thông cảm), một cái vạc với thứ chất lỏng màu xanh sẫm đang sôi ùng ục đứng cạnh nó là một cô bé 8 tuổi với gương mặt xinh như thiên thần hại nước hại dân nhìn chăm chú. Sau đó cô bé thả vào đó một nhúm lá màu tím nước trong vạc lại biến thành màu đỏ, cô bé bắc vạc xuống đỏ chất lỏng vào lọ thủy tinh. Chắc mọi người đoán được cô bé là ai rồi phải không? Đó chính là nữ chính của chính ta Dia. Severus nhìn chất lỏng rồi hài lòng gật đầu một cái, ông đang định nói gì đó nhưng tiếng chuông cửa đã vang lên cắt ngang. Cô nhanh chóng chạy ra mở cửa. Bên ngoài là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, bà mặc một chiếc váy lộng lẫy theo kiểu quý tộc. Cô nhanh chóng mời bà vào nhà.
– Phu nhân Malfoy chẳng hay bà đến đây là có việc gì?_ Severus uống trà hỏi. Vâng người phụ nữ đó chính là bà Nacrissa- mẹ của Draco
– Sev à tôi muốn đến thăm con gái nuôi không được sao?_ bà Nacrissa ra vẻ bất mãn nói. Cô không biết nói gì hơn nữa. Chuyện là vào 8 năm trước khi papa mang cô về không biết là phu nhân Malfoy nhận được thông tin từ đâu mà chạy sang, nhìn thấy cô bà liền bấy chấp sự khó hiểu của papa mà nhận cô làm con nuôi, trước đó 2 tháng bà đã sinh hạ cậu quý tử cho nhà Malfoy. Kết thúc hồi tưởng cô nhìn bà Nacrissa đang nói chuyện với Severus về việc sẽ cho cô ở lại trang viên nhà Malfoy bởi Severus sắp phải đi xa một thời gian. Sau mấy hồi tranh luận gian nan thực ra là 2 tiếng bà Nacrissa đã thuyết phục được Severus cho cô ở lại trang viên Malfoy. Bà hí hửng giúp cô sắp xếp quần áo rồi dùng mạng Floo đưa cô đến trang viên.
Cô nhanh chóng mang đồ về phòng rồi cùng bà xuống ăn sáng.
– Dia hôm nay là sinh nhật con chút nữa ta đưa con đi mua sắm một chút._ Nacrissa trìu mến.
– Hôm nay là sinh nhật con ạ????_ Sao cô không nhớ vậy ta??
– Kể cũng lạ sinh nhật ai con cũng nhớ chỉ riêng sinh nhật mình lại không nhớ.
– Đồ ngốc!_ Draco thản nhiên cắt miếng bít tết nói
– Ngày nào cậu không nói móc tôi thì ăn không ngon hả?_ cô bực bội.
Kết thúc bữa ăn bà Nacrissa đưa cô đến Tiệm của phu nhân Malkin mua trang phục. Sau hơn 3 tiếng đồng hồ thử qua vô số bộ đồ cuối cùng cô bước ra với một bộ váy màu tím nhạt đính đá quý trông cô như búp bê sứ vậy. Bà Nacrissa hài lòng đưa cô về. Vừa bước ra khỏi ống khói cô đã nhận được những cái nhìn tình thương mến thương của cas con gia tinh, ông Lucius và cả Draco. Bà Nacrissa cười cười đi đến huých tay ông Lucius hỏi:
– Thế nào???
– Vợ chọn cái gì cũng đẹp!!_ Nói rồi ông hôn Nacrissa một cái. Bà ngại ngùng đẩy ông ra. Draco kéo cô ra ngoài để lại không gian cho hai vị phụ huynh ân ái.
– Đấy em xem chúng cũng ủng hộ chúng ta kìa..
– Đáng ghét!
__________Ta là phân cách tuyến đáng yêu__________
Draco kéo cô vòng vèo mãi mới đến một khu vườn rực rỡ sắc đỏ của loài hoa cô thích. Đến thế giới này 8 năm cô biết được trái ngược hẳn với thế giới trước của cô ở thế giới này số lượng hoa bỉ ngạn ít đến đáng thương nay có cả một khu vườn như thế mày chứng tỏ Tiểu Long tốn không ít công sức đây. Nghĩ đến đây tâm tình cô tốt lên trông thấy, đến thế giới này cũng có cái tốt của nó, ở đây cô có papa, mẹ nuôi, cha nuôi và cả Draco nữa cô sau hơn nửa kiếp người cuối cùng cũng tìm được những người thực sự yêu thương mình.( Ad: con gái à sau này sẽ còn rất nhiều người \”yêu thương\” con đến lúc đó con sẽ rất \”hạnh phúc\” nha,…)
Draco nhìn cô ở bên những khóm hoa bất giác mặt nổi lên những vạch đỏ khả nghi. Cậu vẫn còn một bất ngờ nữa cho cô vào tối nay.
____________Tua đến tối nha________________________
Cô hiện tại đang đứng trước khu rừng phía sau trang viên Malfoy. Vài phút trước sau bữa tối Draco đột nhiên kéo cô ra đây và bảo cô đứng chờ. Cô đưa mắt vào khu rừng tối đen trước mắt, bỗng nhiên cô cảm thấy có gì đó kêu gọi mình, cô vô thức bước vào. Khi bóng cô vừa khuất sau những tàng cây thì Draco chạy đến trên tay là một lọ đom đóm. Không thấy cô cậu vô cùng hoang mang. Cô không phải là người không có kiên nhẫn, nếu không có chuyện gì chắc chắn cô sẽ không rời đi. Cậu nhìn vào khu rừng tối tăm
\’Chẳng lẽ……\’ _ Đến đây cậu không dám nghĩ tiếp nữa. Khu rừng sau trang viên vô cùng nguy hiểm, một khi đã bước vào thì đừng mong bước ra nguyên vẹn.
\’ Cái đồ ngốc này đừng bảo với tôi là cậu thực sự vào trong rồi nha!\’
Không suy nghĩ nhiều nữa cậu nhanh chóng để lại kí hiệu trước khi bước vào rừng để nếu có gì bất trắc thì cha mẹ cậu có thể đến tìm.
Còn cô sau khi bước vào rừng đi được một thời gian thì chợt dừng lại. Trước mắt cô là một người đàn ông mặc áo choàng đen. Gương mặt nhăn nheo sến khó coi. Ông ta nhìn thấy cô thì ánh mắt u tối lóe lên một điểm sáng. Ông ta cất giọng trầm đục:
– Nào hãy trao cho ta trái tim của ngươi để tuổi trẻ quay lại với ta. Nào nào hãy là một cô bé ngoan.
– Dựa vào ngươi mà muốn lấy tim ta? Thật nực cười!_ Dia khinh bỉ nói. Mặt ông ta trầm lại đã khó coi nay còn khó coi hơn.
– Con nhóc láo xược!!! Tao sẽ cho mày thấy thế nào là địa ngục!!!!!_ Ông ta rít lên rồi vung đũa phép. Cô nhanh chóng né tránh luồng sáng phép thuật phóng đến. Đưa tay vào túi cô định mở không gian để lấy đũa phép thì không thấy nhẫn không đâu. Thì ra vừa rồi Draco kéo cô đi vội quá nên cô không kịp mang nhẫn không gian theo. Cô thầm rủa chết tiệt đến nước này chỉ còn cách dùng kĩ năng sát thủ của Muggle để đối phó vậy. Cô liên tục né những tia sáng phép thuật phóng đến rồi di chuyển đến phía sau ông ta tung một cú đá khiến ông ta lảo đảo. Ông ta càng điên loạn tia sáng phép thuật phóng ra liên hồi mỗi tia sáng lại hóa thành ngàn con dao nhắm vào cô. Cô thầm kêu không ổn tiếp tục né, một con dao lao đến xuyên thẳng qua sườn của cô khiến cô khuỵu xuống. Cô không thể sử dụng vô trượng ma pháp bởi cơ thể 8 tuổi này không thể chịu được nếu không tên khốn kia đã chết ngàn lần rồi. Ông ta đi đến gần cô vươn bàn tay nhăn nheo của mình đến định chạm vào cô. Cô dùng sức hất bàn tay đó ra rồi chạy về phía bìa rừng. Nhưng ông ta nào để cô chạy dễ như thế ông ta phóng bùa trói đến làm cô ngã xuống.
Soạt soạt tiếng bước chân của hắn ngày càng rõ hơn chứng tỏ hắn đã gần đến chỗ của cô.
– Mày chạy đâu cho thoát. Trái tim của mày sẽ là của tao.
– Hóa đá_ Một tiếng đọc bùa chú vang lẻn phía sau hắn.

Ad: End chương tại đây các bạn có nhận xét gì vui lòng comment bên dưới nhé. Bye bye!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN