Thanh Xuân, Ước Mơ Và Tình Bạn - #5: Giải Thích
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Thanh Xuân, Ước Mơ Và Tình Bạn


#5: Giải Thích


\”Diễn viên Chu Nhật Hạ làm phục vụ tại cửa hàng Sweet\”.
\”Sau khi bị sa thải khỏi Haya, Chu Nhật Hạ \’cải trang\’ làm đầu bếp\”.
\”Nữ nghệ sĩ trẻ phải làm thêm vì nợ nần\”.
….
Mới một ngày mà trên khắp các trang báo mạng đã viết đầy cái tên Chu Nhật Hạ. Không nhiều thì cũng phải có một đến hai bài trong một trang báo nói về vấn đề này. Đa số đều nói cô bỏ nghề, cô túng thiếu. Lại còn cho rằng cô bị sa thải, đặt nghi vấn rằng cô ăn chơi, cắt ghép ảnh bôi nhọ hình tượng… Họ đã lấy đâu ra mấy bức ảnh có hình Hạ nhưng hoàn toàn không phải cô.
Sao bao nhiêu cái tốt của cô thì không ai nhắc đến nhưng chỉ vì một thứ tầm thường mà cô lại thành ra thế này cơ chứ? Chỉ vì đồng tiền sao? Vì đồng tiền mà họ bất chấp hết tất cả mà làm hỏng danh dự của một con người sao? Cái xã hội này có còn sự công bằng, còn đạo lí không? Thật quá đáng! Hay là do một nguyên nhân nào khác? Nhưng còn lí do gì nữa ư?
– Hạ, cậu có sao không? – Thanh An lo lắng nhìn Nhật Hạ đang chăm chú đọc những bài báo về mình.
– Sao là sao chứ? Tớ vẫn ổn mà. – Hạ cười nhưng ai biết được cô đang buồn nhường nào.
– Cậu định giải quyết thế nào?
– Hai tuần nữa, tớ mở họp báo để nói rõ.
– Hai tuần? Vậy cũng được. Nếu cậu buồn cứ nói với tớ, đừng tự giữ một mình… – An đặt tay mình lên vai bạn, khẽ nói.
– Ừ, tớ biết rồi. – Hạ giữ chặt cốc nước khoáng đặt trên bàn như đang kìm nén nỗi lòng vậy.
Những việc này… không còn xa lạ gì nữa nên cô cũng không bất ngờ nhiều, chỉ là có hơi buồn thôi. Cô đâu làm gì sai để mà bị thành ra như vậy. Bao nhiêu thứ xui xẻo cứ lần lượt tới tìm cô… Phải tìm cách để đẩy nó đi và cô sẽ ngẩng thật cao đầu khi đứng trước những con người ngoài kia…

– Em vẫn tiếp tục đi làm à? – Chị Hiền vừa lau mấy cái đĩa, vừa nói, giọng lo lắng.
– Vâng… Không đi làm thì em không đủ tiền… Giờ còn đoàn nào đồng ý để em diễn nữa đâu. – Hạ cười dù tươi nhưng vẫn thoáng buồn, thanh âm vẫn trong mà có phần trầm hơn so với bình thường. Ban nãy, cô đã phải che kín mặt mới có thể qua mặt được bọn nhà báo đang săn lùng như truy bắt một kẻ phạm tội.
– Chị xin lỗi. Là tại chị… Nếu không phải chị nhờ em làm giúp thì có phải bây giờ đã…
– Chị đừng nói thế. Chị có việc mới phải đi nên mới nhờ em. Đâu ngờ được chuyện này sẽ xảy ra. – Cô cắt lời chị Hiền, không hề trách móc hay để chị tự trách bản thân mình.
– Chị Hiền, bánh xong rồi đây. – Một cô gái cũng cùng làm việc với Hạ đem một khay bánh mới nướng xong ra, lấy hai miếng đặt lên hai chiếc đĩa nhỏ trên cái khay tròn đang chờ đợi được đem ra.
Chị thôi lau đĩa, bưng khay bánh ra ngoài. Hạ nhìn theo, lén thở dài rồi tiếp tục nhào bột, quên đi thực tại. Nét buồn đã được che đi nhưng còn vương trong đôi mắt nâu mang hồn người. Ai đó đã nhìn thấu được nỗi sầu ấy, cảm nhận được và con tim hẳn cũng thấy khẽ nhói, cũng buồn theo cô…

– Hạ, một tuần nữa cậu mới mở họp báo có quá muộn không? Tin tức xấu đã tràn lan trên mạng xã hội rồi. – Thanh An quay laptop lại cho Nhật Hạ xem, khẽ nói.
– Mình muốn hoàn toàn bình tâm đã… – Hạ nhìn mấy bài báo, hình như có hơi khó xử.
– …Thôi được rồi, tuỳ cậu vậy. – An đành chịu cô bạn nhiều khi lại kì lạ đến vậy.
Cô lại mở máy tính lên, chuẩn bị viết kịch bản cho một bộ phim. Chưa đầy hai mười phút sau…
\”Ting…\”
\”Ting…\”
Hai chiếc điện thoại sáng lên cùng một lúc rồi lại cùng tắt đi… có tin nhắn gửi tới. An và Hạ nhìn nhau khó hiểu vì sự trùng hợp này. Hai người mở máy, ngạc nhiên khi thấy tên người gửi: Quản lí Khánh.
Sao hôm nay anh lại chủ động nhắn tin với cả hai người họ chứ? Chuyện này chưa từng xảy ra cho đến bây giờ. Thắc mắc là thế nhưng họ vẫn nhanh chóng đọc tin. Cả hai đều có nội dung lẫn câu chữ rất giống, chắc là được gửi cùng nhau…
\”Em mở mạng, đọc bản tin mới nhất trên trang Nghệ Sĩ (*) đi.\”
Đơn giản, ngắn gọn. Hai cô vội làm theo lời anh. Nhìn mà không muốn đọc, ở đây chỉ toàn những tin về Hạ. Bản tin mới nhất được cập nhật cách đây mười lăm phút. Nhan đề là…
An và Hạ ngạc nhiên, mắt mở to hết cỡ. Sao lại vậy? Chuyện này…
\”Giải thích về vụ ồn ào gần đây của nữ diễn viên Chu Nhật Hạ…\”
Giải thích? Ai giải thích chứ? Họ lại bày trò gì nữa đây?
An nhấp vội vào bài báo kia, trượt xuống xem. Đọc vài dòng đầu, cả hai người không thể tin được vào mắt mình. Tại sao…
\”Mới đây…\”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN