Tránh xa em ra - chap 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Tránh xa em ra


chap 6


~Tútttttttttt
-Sao thế ?-nhỏ bạn hỏi
Cô quay sang nhỏ bạn ráng cười để tỏ vẻ mình ổn nhưng..
“Bộp”*nước mắt
-Anh..anh ấy bỏ mình rồi-hihi
-Trời ơi nhỏ này, bồ bỏ sao lại cười!
“Lộp bộp,lộp bộp”
-Thật sự bỏ mình luôn rồi-haha vui mà
-Vui thật không?
-Vui mà..thật sự vui mà..Hức..hức vui mà..Uhuhuhuhu
Cứ thế mỹ mỹ ngồi ôm mặt khóc những giọt nước mắt cô không ngừng rơi,sương giá lạnh có một con người hiu quạnh và có cả một khuôn mặt đáng thương
Vỗ vai
-Haiz cậu đúng là có tất cả mọi thứ nhưng…
cậu không có người mà cậu yêu?!?
***
mỹ mỹ vào lớp
-Ủa lớp trưởng đâu rồi?
một đứa con trai trong lớp nói
-À cậu ấy xuống phòng y tế rồi
-Sao vậy???
-Cậu ấy bị trái banh nào đó đá vào mặt và chảy máu mũi ấy mà
Mỹ mỹ man mác buồn
-ừm
Cậu ấy không sao đâu-Mỹ mỹ hẹn hò với tớ không
Mỹ mỹ ngạc nhiên
Một đứa con trai khác bạn thân nó đi qua thì thầm vào tai nó
-“Mày điên à!nhỏ đó xui lắm ấy”
-Vậy á?mỹ mỹ dễ thương lắm mà..
-Ai giờ tớ không cần bạn trai đâu hihi-hai tay cực lực từ chối
“Em nói thế là đúng đấy”
-Hơ
Vừa rồi giọng nói đó phát ra từ phía sau lưng cô mà đặc biệt giọng này là
-Chính hắn
Cậu con trai ấy ngó sang
-Mỹ mỹ cậu sao thế
-A không,không có gì…
Mặc dù nói thế nhưng khuôn mặt cô đã tái nhợt,toàn thân run rẩy
5h chiều
Ra về cô bước đi chậm chạp bởi vì cô không muốn về sớm nhỏ bạn cô…nó lại đi chơi với bồ của cô làm cô thui thủi một mình
Một bà lão già lụ khụ,khăn trùm đầu đen bị vấp té cô vội vàng chạy tới đỡ,bà ta bị mù, bà ta nắm lấy bàn tay cô và thốt lên
-Cháu gái,con..con đang bị người âm theo đuổi à
-Dạ?-cô ngơ ngác hỏi
-Cháu có một tình yêu, nhưng tình yêu này bị cách trở bởi âm dương nó lại thuộc về trái tim của một ÁC QUỶ đói khát,hung mãnh lại khó thuần phục,không chừng cháu sẽ mất đi linh hồn của chính mình đấy,cháu nên cẩn thận vẫn hơn
-Đây để cảm ơn cháu đỡ ta,ta tặng cháu sợi dây chuyền này
Nói xong bà ta đưa cho cô ấy một sợi dây chuyền bạc chính giữa nạm một viên ngọc kích thước vừa vặn xinh xắn hợp với màu da trắng nõn nà của cô nó đỏ rực như ngọc Ruby.Cô chăm chăm nhìn nó rực rỡ cô không muốn nhận vì nó là đồ quý giá cô tính trả lại cho bà lão ấy nhưng bà ta biến mất không có một tiếng động mà chỉ là ngọn gió loãng vi vu trong không khí…
-end chap6-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN