Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh - #3#
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh


#3#


Hắn chở cô đến khách sạn PW Marriont hottel nổi tiếng đình đám tại Hà Nội. Cô nhìn xung quanh, mọi thứ thật sa hoa, hoành tráng. Hồi bé cô nhớ lúc nào mình cũng đứng ngoài khách sạn mà thèm thuồng, nước miếng cứ thế chảy ra. Giờ lại đường đường chính chính vào đây, còn được vào phòng vip thì thật tuyệt vời nhưng suy nghĩ này nhanh chóng biến mất nhanh như khi nó đến. Tên ác ma này mạnh bạo ném cô xuống giường::

-Anh định làm gì vậy!?

-Bình tĩnh em gái, 20 triệu,tôi mua em.

-20 triệu!? Anh nghĩ tôi chỉ đáng giá như vậy thôi sao? Mau tránh ra…

-Cô…cô nghĩ mình là gì chứ?

-Tôi chính là…cái áo hàng hiệu mà anh cả đời không thể nào mua!

-Hahaha…áo hàng hiệu…200 triệu…tôi mua cô!?

Một giây im lặng, cô thấy tai mình cứ ong ong, tưởng rằng mình nghe nhầm hỏi lại một câu:

-200 triệu…?

-Đúng vậy. Hắn nhoẻn miệng cười

“Bình tĩnh Ngọc Chi, 200 triệu không phải là số tiền nhỏ, nếu mày có số tiền này thì chắc chắn trẻ em ở cô nhi viện mùa đông này sẽ có áo ấm mà mặc, có chăn mà đắp…và…và…”

Đôi mắt cô nhòe đi vì nước mắt, hai tay đan lại với nhau, cơ thể run bật:

-Đêm nay…tôi thuộc về anh!

Bánh xe định mệnh bắt đầu chuyển động, Ngọc Chi không hề biết rằng chính lời nói hiện tại này của cô là khởi đầu cho những tổn thương lâu dài.

Hắn nghếch mép vẻ đắc thắng đè cô xuống. Tiện tay xoa nắn cặp ngực lớn qua lớp áo da bó sát, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy nhưng căn bản là cô mặc dù đang nằm im ngoan ngoãn như chú mèo con chờ hắn nhưng nội tâm như đang chống cự hắn, không chịu phối hợp.

-Tôi xưa nay không ép nữ nhân lên giường cùng mình…nếu cô không thích…bây giờ vẫn còn kịp!

“Cái gì!? Anh rõ ràng là đã đụng đến sự tham vọng của tôi, còn nói là chưa từng…đê tiện!”

Nghĩ thế thôi chứ cô nào dám cãi, cũng có phối hợp nhưng là lần đầu tiên a…

Còn về phần hắn đã chết mê mùi hương trên người cô, càng ngửi càng tê dại, không ngửi sẽ rất khó chịu. Chỉ cần một chút cử động tiếp trả hắn của cô thì hắn đã cảm thấy tim mình như chết đi sống lại.

[…]

Trong cơn mơ, Hoàng Huy cạ dương vật rồi dập mạnh vào Ngọc Chi làm cô há hốc rên lên. Khuôn mặt cô lấm tấm giọt mồ hôi, tay không ý thức bám chặt vào bả vai hắn cào mạnh khiến bờ vai ngay lập tức hiện ra vết cào đỏ đỏ.

-A…sếp…mạnh lên…tôi..muốn…a

-Tôi là Hoàng Huy, nói đi

-A…Hoàng Huy…em muốn…mạnh a…

Tiếng cô gái nhỏ dưới thân mình run lên làm hắn không kiềm được chảy ra những dòng sữa trắng như hòa quyện với vũng máu đỏ thẳm. Rồi như kiệt sức, hắn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, vật nam tính vẫn còn ở âm đạo mãi không dứt. Cô khẽ nhắm hờ, khuôn mặt có chiều sung sướng nhưng đã mệt mỏi, hai mí mắt vì vậy cũng cụp xuống mà ngủ thiếp đi từ bao giờ không biết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN