Mãi mãi là của nhau - CHƯƠNG 1: 4 NĂM TRỞ VỀ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Mãi mãi là của nhau


CHƯƠNG 1: 4 NĂM TRỞ VỀ


Chuyến bay từ Mỹ về Việt Nam đã hạ cánh an toàn vào lúc 17:00.Nguyễn Khánh Linh,một cô gái vui tươi , hồn nhiên bỗng cảm thấy xa lạ với cái nơi gọi là quê cũ. Bốn năm rồi!Cô đã đi Mỹ cùng với anh trai cô-Nguyễn Kim Long bốn năm rồi!Bây giờ , cô lại đổi ý muốn trở về Việt Nam để tìm lại những phần kí ức đã mất.
Ngày hôm ấy là một ngày đẹp trời và trong xanh.Lúc đó cô chỉ mới có 11 tuổi (tức lớp6).Cô đang dảo bước trên con đường dành cho người đi bộ với niềm vui thấp thoáng trên môi.Thì ra cô đang yêu thầm một người.Nhưng niềm vui ấy chẳng kéo dài được bao lâu thì hai hàng nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.Cô đang nghĩ về gia đình của mình. Ba mẹ đang giận nhau và đòi ly hôn trước sự phản đối của ông nội.Cô không muốn nhìn thấy chuyện đó xảy ra, càng không muốn thấy vẻ mặt buồn bã của cô khi ấy.Đang đi,bỗng có tiếng xe rất to vang lên bên đầu cô.Và không kịp ngoảnh lại,cô đã bị chiếc xe tải đâm trúng.
Ngày hôm ấy cũng là ngày buồn bã nhất của gia đình cô.Họ lo lắng cho người công chúa duy nhất của gia đình.Người ông thì thấp thỏm ,không yên, đi đi lại lại cúng bái bàn thờ của người bà.Người cha , người mẹ hối hận vì mình nghĩ nguyên nhân con gái mình bị tai nạn là do họ.Cuối cùng, họ đã làm hòa và quyết định không ly hôn nữa để chăm sóc cho người con gái tội nghiệp này!
Chỉ khi bác sĩ nói rằng”Đã qua cơn nguy hiểm”, họ mới có thể an tâm nở nụ cười trên môi.Nhưng niềm vui đó chẳng kéo dài bao lâu thì đã bị nguôi đi bởi câu nói của bác sĩ”Nhưng tiếc rằng cô bé có thể bị mất trí nhớ”.
Kể từ đó, họ chăm sóc cô rất cẩn thận.Vào một hôm, họ bất ngờ cảm thấy ngạc nhiên khi cô nói rằng”Con muốn đi Mỹ học cùng với anh Long”. Vì vậy, họ đành gửi cô cho anh cô chăm sóc.Mặc dù nổi tiếng lạnh lùng nhưng đối với cô em gái này anh ta lại rất cưng chiều và chăm sóc rất cẩn thận.

-Cô có phải là Nguyễn Khánh Linh không?, một người tài xế hỏi
-Đúng,tôi là Linh-Linh ngạc nhiên hỏi-Còn anh?
-Gia đình cô bảo tôi đến đón cô. Họ đang bận một số công việc.-anh tài xế vui vẻ nói
Cô bước lên xe còn những việc còn lại do anh tài xế giải quyết.
Gia đình cô là gia đình danh giá, sở hữu tập đoàn SEVEN STANDARD nổi tiếng thế giới.Nhưng không vì thế mà họ lại trở lên kiêu ngạo.Đối với ai họ cũng xưng hô thân mật. Hằng năm , họ lại tổ chức họa động quyên góp tiền giúp cho những học sinh nghèo,những người gặp khó khăn,…Nhờ vậy, mà ai cũng yêu quý và tôn trọng gia đình SEVEN STANDARD.
-Ông nội,mẹ ,ba, mọi người-cô gọi họ với giọng nói trìu mến.
Cô chạy nhanh đến ôm lấy người mẹ của mình rồi mới ngoảnh lại ôm từng thành viên trong gia đình
-Cháu gái của ông có mệt không?, người ông hỏi
-Dạ, nhìn thấy mọi người là cháu thấy hết mệt rồi, cô nói
-Cái con bé này càng ngày mồm mép lại càng lanh lợi, bố cô nói
-Con học từ cha đó, cô vui nói
Cả nhà cười”ồ”lên vì câu nói của cô.
-Thôi cả nhà vào ăn cơm đi,mẹ cô cắt ngang sự vui vẻ của mọi người.
-Ủa,sao anh tài xế bảo mọi người bận rồi mà?, cô ngạc nhiên hỏi.
-Bận chuẩn bị đón con đó,mẹ cô vui vẻ nói
-Vậy hả?Con cảm ơn mọi người.
-Thôi vào nhà ăn cơm đi!Hôm nay không được ngủ muộn như ở Mỹ đâu đó.Mai còn phải đi học nữa.
-Dạ vâng ,con biết rồi ạ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN