[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư - Chương Đầu: Xuyên Qua
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư


Chương Đầu: Xuyên Qua


Trong đêm tối tĩnh lặng, một bóng người cô đơn bước đi. Tuyết rơi trắng xóa, từng bước, từng bước chân nặng nề.

Toàn thân người đó mặc đồ đen, mái tóc đen dài, đôi mắt đen sâu thăm thẳm. Ngước nhìn bầu trời bông tuyết rơi xuống tạo thành một cảnh tượng đẹp mắt, nhưng trong đôi mắt ấy chỉ còn nổi bi thương và đau đớn.

Bước chân dừng lại, trước mắt nàng là ba ngôi mộ. Một giọt máu đỏ nhỏ xuống, từng giọt từng giọt chảy xuống thấm ướt nền tuyết trắng xóa. Một tay ôm chặt lấy bụng, tay kia nàng để cây súng trên thành mộ rồi cố gắng ngồi xuống. Cơn đau từ vết thương ở bụng truyền đến, khí trời càng thêm se lạnh khiến nàng đau tê tái. Ngồi dựa đầu vào thành mộ ngắm những bông tuyết đang rơi xuống nàng bất giác chợt mĩm cười. Mở miệng ra nói một cách khó khăn,nàng nói:

– Ba..mẹ..chị..Con đã về..- một giọt lệ chảy xuống từ khóe mắt nàng – Giáng sinh năm nay con lại một mình. Ba..mẹ..biết không?Con đã tìm ra kẻ giết hại ba mẹ,con đã giết hắn trả thù cho ba mẹ rồi. Khụ..khụ.. – Ói ra một ngụm máu, nàng nhìn máu trên tay mình cười thê lương.

Là một sát thủ nàng biết tình trạng của mình. Xương sườn gãy bốn cái, trúng hai phát đạn,một cái ở lưng và một cái ở bụng. Bên trong nội tạng bị tổn thương, dẫn đến xuất huyết máu, với tình trạng như vậy nếu không cứu chữa kịp chỉ có…Nhưng như vậy thì sao chứ. Cái thế giới nhơ nhuốp bẩn thỉu, không còn một người thân. Không còn một ai tin tưởng, bạn bè sao? Sát thủ không cần bạn bè. Độc lai độc vãng nàng khinh thường từ bạn bè. Người yêu sao? Nàng cười tự dễu. Nhắc đến hắn, trong mắt nàng hiện lên tia lạnh lẽo toàn thân tỏa ra sát khí. Nhìn bên ngôi mộ phía bên trái mình, tâm trạng nàng trở nên hối hận và nhục nhã.

– Chị…em đã giết hắn, và phá tan cái tổ chức của hắn.Ha.ha..-hai hàng lệ chảy xuống từ hai má nàng, tay nàng chạm lên thành mộ đó và vuốt ve nó, ánh mắt đau thương, nàng cụp mi xuống, thỏ thẻ nói- Khụ..Em xin lỗi vì đã không tin chị. Vì lợi dụng cả em và chị hắn đã đùa giỡn tình cảm của chị em mình. Em đã không nghe lời chị…dẫn đến chị tự thoát ly tổ chức,và bị hắn giết..Chị..Chị hai…Em rất nhớ..ba..mẹ và chị..

Mất máu nhiều, cái lạnh khiến nàng tê cóng ý thức dần trở nên mơ hồ. Giọng nói nàng khó nhọc và trở nên khàn đặc.

– Em nhớ..lúc mình còn chín tuổi..Ba mẹ..em và chi.̣.thời gian này..chúng ta đang ở bên trong nhà..đón giáng sinh…

Hồi tưởng lại thời gian ở quá khứ, khiến lòng nàng ấm áp, cảm giác gia đình quây quần bên người thân. Ba nàng đang trang trí cây thông. Chị gái phụ treo đồ trang trí. Mẹ nàng thì đang nấu ăn, nàng thì chạy lăng xăng khắp nhà. Con mèo Grafield thì đang lười biếng nằm trên ghế salong. Vì nàng từng coi phim về “Chú mèo grafield” nên lúc sinh nhật mình nàng nằng nặc muốn có một con mèo giống như thế. Ba mẹ vì nuông chìu nàng mà cũng mua về. Nhưng cái con mèo của nàng đúng là lười nhác, suốt ngày ăn rồi nằm ngủ, nên thân hình mập mạp, không năng động chút nào. Khác với nàng, chị của nàng thì yêu thích những động vật nhỏ, chẳng hạn như cá vàng, chuột hamter. Cũng vì như thế con mèo của nàng lúc nào cũng rình rập chờ cơ hội vô phòng chị để “thịt” chú chuột nhỏ ở bên trong lồng, nên nàng và chị hay tranh chấp nhỏ với nhau. Môi nàng vẽ lên một đường cong hạnh phúc vì khoảng thời gian đáng nhớ ấm áp ấy.

– Nếu có kiếp sau…em vẫn muốn gia đình mình ở bên nhau…Những gì thiếu sót ở kiếp này, kiếp sau em muốn được cùng nhau trãi qua…Ba ơi..mẹ ơi..lạnh quá..Con rất lạnh…

Cánh tay buông lỏng dưới nền tuyết trắng xóa, ánh mắt khép lại. Hơi thở cũng theo đó từ từ biến mất. Nàng bất giác cảm nhận được mình sắp mất đi sinh cơ. Ý thức chìm đắm trôi dạt đi…

Tại một nơi được gọi là Thần Phong Đại Lục, nơi đây khác với Trái Đất hoàn toàn,đây là đại lục dị giới. Cường giả đứng đầu, ở đây người ta chia ra làm hai đường tu luyện nguyên lực và khí lực. Nguyên lực là chủ yếu tu luyện tinh thần lực, những người tu luyện nguyên lực đều là ma pháp sư. Còn khí lực là tập trung tu luyện nguyên khí, người tu luyện khí lực là các chiến sĩ.

Ánh nắng buổi sáng chiếu vô khuôn mặt trắng bệch của nữ hài tử đang nằm trên giường. Lông mi run rẫy, nàng chậm rãi mở mắt có chút không thích ứng được với ánh sáng này, đưa tay che đi tia nắng. Nàng từ từ ngồi dậy, đầu có hơi choáng váng, thì thào:

– Ta không phải đã chết sao? Tại sao vẫn còn sống?

Nàng đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng. Thật tồi tàn, rách nát, ngoài chiếc giường cũ kĩ mà nàng đang nằm ra trong phòng chỉ có một cái bàn cũ, cái ghế mục và một cái hòm gỗ đen sần sùi nắm ở góc phòng.

Nàng bật thốt:

– Đây là đâu?

Sau đó nhìn xuống chính mình y phục, nàng phát hiện đây không phải là đồ của mình. Lấy tay hất chăn ra, nàng cả kinh nhìn tay chân mình tự nhiên nhỏ lại.

– Sao mình lại như một đứa con nít như thế này? Đây là nơi nào?

Đập vào mắt nàng là bàn tay trắng bé nhỏ trên cổ tay có vết giống như hình xăm, là một ngôi sao tám cánh.

– Thật kì lạ.

Đầu nàng bỗng dưng đau nhói, một loạt ký ức không phải của nàng ùa về. Nàng nghi hoặc nói:

– Đây là kí ức của ai? Không lẽ là của khối thân thể này…

Nếu như nàng dự đoán, thì nàng…xuyên không.

– Dạ Vũ Thiên…

Miệng lẩm nhẩm cái tên,hình ảnh liên tục xuất hiện trong đầu nàng.

Cố gắng tiếp thu tất cả kí ức của thân thể này, thì ra…tên của khối thân thể này là…Dạ Vũ Thiên, năm nay tám tuổi. Từ nhỏ nàng đã không có phụ thân, vì lẽ đó trong gia tộc có rất nhiều người cười nhạo và ức hiếp nàng. Thân thể ốm yếu thường xuyên bị bắt nạt, tiền phát hàng tháng đều bị những đứa trẻ khác trong tộc trấn lột.

Khi nàng năm tuổi Lưu bà bà mất, để lại đứa cháu gái tên A Châu bên cạnh chăm sóc nàng. Năm nàng lên năm họ cũng đẩy nàng vô cái viện hẻo lánh, nói đúng hơn là một cái nhà kho củ kĩ ở sau trạch viện.

Nơi đây chỉ có nàng và A Châu ở. Hai đứa bé tự chăm sóc cho nhau. A Châu tính tình thật thà, lúc nào cũng nghĩ cho nàng trước rồi mới đến mình, dù cho mình chịu đói cũng không để nàng chịu đói. Nên so với gầy yếu, A Châu còn gầy hơn nàng.

Trong gia tộc này ngoài một vị biểu tỷ tên Dạ Khinh Vũ tốt với nàng ra, thì ai cũng ngược đãi và ghẻ lạnh nàng. Vị biểu tỷ này…rất giống với tỷ tỷ nàng kiếp trước, năm ngoái biểu tỷ còn ở thì nàng không bị ức hiếp nhiều. Nhưng cách đây mấy tháng vị biểu tỷ này đã đi học ở trường ma pháp nên từ đó nàng không nhận được sự bảo vệ và chăm sóc nữa. Những đứa trẻ khác được đà càng ngược đãi nàng và A Châu hơn. Mới đây là ngày nàng được cấp phí hàng tháng, họ không những trấn lột còn đánh đập A Châu. Vì muốn bảo vệ cho A Châu mà nàng bị té đập đầu vào tảng đá, khiến cho phần đầu bị thương nặng mất máu khá nhiều, mất đi hơi thở. Vũ Thiên lẩm bẩm nói:

– Nên ta mới có cơ hội đến đây.

Vũ Thiên ngồi ngẩn người, nàng cũng như không tin được sự thật trước mắt. Nàng vẫn còn sống, nhưng lại không phải sống trong cơ thể mình. Lão Thiên! Đây là cấp cho nàng một cuộc sống mới sao? Vũ Thiên chặt nhắm mắt chấp nhận sự thật này.

Sau đó Vũ Thiên thông qua kí ức của thân thể này, nàng biết thế giới mình xuyên qua không tầm thường.

Thế giới này được gọi là Thần Phong Đại Lục, tổng cộng có năm Châu Lục. Được chia ra là Đông Châu, Bắc Châu, Nam Châu, Tây Châu Và Trung Châu. Hắc Vụ Sâm Lâm nằm ở phía Tây Nam của hai đại Châu Lục Tây và Nam. Tập trung vô số các ma thú, hàng năm phải chống đỡ vô số thú triều. Chưa có ai dám vào sâu trong Hắc Vụ vì nơi đó ma thú cực mạnh, không ai toàn mạng quay trở về. Vô Tận Hải nằm ở phía Đông Bắc Châu Lục, đại dương mênh mông. Hải thú huyền bí, nếu nói Hắc Vụ nguy hiểm thì Vô Tận Hải bí ẩn đáng sợ hơn nhiều.

Vũ Thiên hiện tại đang ở một trấn nhỏ được gọi là Trấn Sa Hà, nằm ở phía nam của một tòa Linh Xuân Thành, cách Hắc Vụ Sâm Lâm không xa. Đông Châu Lục có hai quốc gia Tề Á và Lai Khâu, chổ của nàng ở thuộc quốc gia Lai Khâu. Ở đây là một phần nhỏ trong Nam Châu Lục, hằng năm phải chống lại vô số thú triều từ Hắc Vụ Sâm Lâm. Mỗi một năm sẽ có vô số người chết từ mỗi một đợt thú triều kéo đến, nhưng nơi đây cũng là nơi lịch lãm vô cùng tốt cho các tu luyện giả.

Đại Lục này chia ra chiến sĩ và ma pháp sư cấp bậc:

-Ma pháp sư:

Hoàng Sư

Huyền Sư

Huyễn Sư

Đại Huyễn Sư

-Chiến Sĩ:

Hoàng giả

Huyền giả

Huyễn giả

Đại Huyễn Gia

Mỗi một cấp bậc đều chia từ một đến chín.” Đây là những gì nàng hiện giờ biết được”

Ma pháp sư tu luyện nguyên lực của tinh thần lực, điều khiển các nguyên tố. Chiến sĩ tu luyện khí lực của nguyên khí, sử dụng nguyên tố làm khí lực thúc đẩy chiến ý. Chiến sĩ tu luyện ngoại lực nên thân thể mạnh mẽ, về phần ma pháp sư tu luyện nguyên lực thân thể yếu ớt nhưng tinh thần lực họ cường đại. Một chiến sĩ cùng cấp không tự tin có thể đánh ngang hàng một ma pháp sư cùng cấp.

Ngoài ra còn có các nghề nghiệp khác như Ngự Thú Sư ,Luyện Dược Sư , Thuần Thú Sư ,Luyện Khí Sư…Tuy nhiên những nghề nghiệp này yêu cầu huyết thống cực kỳ cao, nên nhân số cũng rất ít. Được coi là nghề nghiệp cao quý nhất.

Thuần Thú Sư đơn giản nhất, nói đơn giản nhưng cũng không đơn giản chút nào, nghề nghiệp này đòi hỏi vị thuần thú sư phải đánh bại được ma thú, sau đó dùng bí pháp riêng biệt khế ước bắt buộc tẩy não ma thú biến nó thành ma thú của mình. Nhưng như vậy ma thú ngoài việc nghe lời ra, nó hoàn toàn không thể sử dụng năng lực riêng của nó. Không phải ai cũng biết được bí pháp này, nó chỉ truyền cho những người trong hội Thuần Thú Sư. Cũng có thể mua quyển trục được huyền phù ma pháp trong đó để khế ước ma thú. Nhưng đó cũng là giá trên trời a.

Luyện Khí Sư nghề này yêu cầu phải là người mang hệ Kim và Hỏa mới có thể luyện ra được vũ khí. Nói thì nghe rất dễ. Nhưng quan trọng phải có công thức và phương pháp mới luyện chế được, dù cho có hai hệ đó không có công thức và người chỉ dẫn thì cũng chả làm gì được ngoài chế ra những đồ vật thường dùng. Nghề này chiến sĩ và cả ma pháp sư đều có thể làm.

Luyện Dược Sư nghề này cũng đòi hỏi phải có hai hệ Hỏa và Mộc, nhưng phải là ma pháp sư, vì luyện dược sư luyện dược yêu cầu tinh thần lực cực kì cao. Nghề này cũng không khác gì luyện khí, cần phải có công thức chế thuốc và phương pháp nha.

Ngự Thú Sư nghề này cao quý nhất, số lượng vẫn ít đến đáng thương so với cái nghề khác, so với Thuần Thú Sư. Ngự Thú Sư đặc biệt hơn vì khi ký kết với ma thú, ma thú không bị ảnh hưởng gì, giữ được ý thức của mình sử dụng được năng lực riêng của nó. Và cùng tăng cấp với chủ nhân. Còn Thuần Thú Sư lại không thể để ma thú tăng cấp cùng mình, khi khế ước ma thú giữ nguyên cấp lúc khế ước. Đó là điểm khác nhau giữa hai nghề, nên mới nói Ngự Thú Sư so với Thuần thú sư hiếm có và cao quý hơn.

★★★

Tác giả: Vì để phù hợp với từ ngữ cổ đại nên khi xuyên qua, ta đổi xưng hô của nữ chính với ba mẹ, chị gái thành phụ thân, mẫu thân và tỷ tỷ nhé!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN