[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư
Chương 28: Giấc mơ kiếp trước
– Lập Trận!
Hỏa nguyên tố phát sáng bao trùm xung quanh cơ thể tiểu Hắc tạo thành một đồ án màu đỏ rực rỡ. Tiếp theo đó Vũ Thiên cắn ngón tay vung máu mình về phía trận pháp, nàng nói:
– Lấy máu ta là vật dẫn, cùng ngươi lập khế ước. Khế ước trận thành lập!
Máu Vũ Thiên dung nhập vào trong trận pháp, phát ra ánh sáng kim quang chói mắt. Trận pháp đột nhiên xoay chuyển, bảy màu nguyên tố bao vây xung quanh hỏa hệ. Sau đó hỏa hệ nguyên tố hình thành một dạng đồ án hình lưới, rồi tiến nhập vào trong cơ thể tiểu Hắc. Vũ Thiên tiếp tục nói:
– Từ nay về sau ngươi sẽ là ma thú của ta. Khế ước bình đẳng*! Khế!
*Khế ước bình đẳng: là dạng khế ước ngang hàng, hiện tại Vũ Thiên không cùng cấp bậc với tiểu Hắc nếu mạnh mẽ khế ước chủ tớ nàng sẽ bị phản phệ. Hơn nữa khế ước bình đẳng cũng không hạn chế đối với tiểu Hắc. Chỉ đơn giản cho nàng và nó có một liên kết khiến nó không thể làm hại nàng. Còn khế ước chủ tớ thì quá khắt khe, với khế ước chủ tớ từ nay về sau tiểu Hắc sẽ phục tùng nàng tuyệt đối. Trung thành đến mức nàng kêu nó chết nó cũng sẽ không trái lời. Khế ước này quá mức ràng buộc, nàng cũng biết tiểu Hắc còn có những chuyện khác. Nếu khế ước chủ tớ sau này muốn giải trừ nàng và tiểu Hắc sẽ bị phản phệ, cấp bậc càng cao thì giải trừ khế ước càng khó khăn. Thế nên bình đẳng khế ước là sự lựa chọn tốt nhất.
Đồ án màu đỏ từ trong cơ thể tiểu Hắc bắn ra một sợi dây lửa tiến về phía Vũ Thiên liên kết nàng và tiểu Hắc. Từ sợi dây đó quấn quanh vị trí ngón tay trỏ của nàng, ngọn lửa trên sợi dây được triệt tiêu sau đó ngưng kết thành một chiếc nhẫn hoa văn cổ xưa. Một viên ngọc đỏ thẫm như máu, xung quanh còn có vài đường vân sắc lam được đính trên chiếc nhẫn. Vũ Thiên như nỏ mạnh hết đà, sau khi khế ước tiểu Hắc xong trong thân thể nàng tinh thần lực cùng nguyên lực đã cạn khô. Trước đó lại mất máu nhiều khiến nàng hiện tại không chống đở được mà ngất đi, chuyện về sau nàng cũng không hề biết được gì nữa.
Ở phiá ngực trái Vũ Thiên vết xăm đã biến mất, thay vào đó ngay tại phía sau lưng của nàng hình thành một đồ án hoa văn bát trận đồ tám cánh hình ngôi sao hiện lên. Một cánh ngôi sao màu đỏ xuất hiện phía trên đồ án, giống như một cánh hoa được tách ra từ nụ hoa. Màu đỏ hoa văn vụt sáng rồi, nhanh tắt lịm, ngay sau đó cả một bát trận đồ ngôi sao tám cánh cũng biến mất tăm, giống như không hề tồn tại trên người nàng.
Không biết thời gian đã qua bao lâu, Vũ Thiên trong giấc mơ nàng mơ thấy mình đang ở kiếp trước.
“Tỷ tỷ hỏi nàng, có phải nàng đang yêu hắn không? Nàng ngẩn người nhìn tỷ tỷ, không trả lời mà lẳng lặng gật đầu. Tỷ tỷ nàng cười buồn, ánh mắt tỷ ấy như mất mát một điều gì đó, cánh tay vô thức sờ lên bụng mình. Tỷ tỷ nói không muốn sống với cuộc sống như thế này nữa, mong muốn nàng cùng rời đi với tỷ tỷ. Nhưng nàng lại không chịu, nàng nói nàng không muốn rời xa hắn. Hắn cũng giống như tỷ tỷ đều là người thân duy nhất của nàng hiện nay.
Tỷ tỷ nhìn nàng ánh mắt chứa đầy sự đau đớn, nàng nói với nàng(Vũ Thiên) hắn chỉ lợi dụng hai tỷ muội nàng. Nàng(Vũ Thiên) không nên lại mê muội tâm trí đi yêu hắn, đừng giống như vết xe đổ của nàng(tỷ tỷ). Nàng nhìn tỷ tỷ với ánh mắt đầy kinh ngạc, tỷ tỷ cũng yêu hắn sao? Như thế nào mà nàng lại không biết được? Tỷ tỷ nhìn nàng ánh mắt đượm buồn, tỷ tỷ nói nếu như hiện tại tình cảm chưa sâu có thể cắt đứt được cứ cắt đứt, không thì sau này sẽ hối hận. Nàng lắc đầu, hiện tại hắn ở trong trái tim nàng là quan trọng nhất, nàng không quên hắn được. Đồng thời nàng cũng xin lỗi tỷ tỷ, nàng thật sự không nhận ra tỷ tỷ cũng yêu hắn.
Tỷ tỷ khuyên răn nàng hết lời, nhưng nàng vẫn không nghe, nàng thay vì tỷ tỷ rời đi lại vẫn ở bên cạnh hắn. Trước lúc tỷ tỷ rời đi còn căn dặn nàng nhất định phải đề phòng hắn. Nàng chỉ cảm thấy tỷ tỷ quá lo xa, hay là tỷ tỷ vì hắn không còn yêu tỷ tỷ nên sinh ra chán ghét? Nàng cũng không biết mình yêu hắn vì điều gì, nhưng nàng vì hắn không tiếc trả giá hết thảy. Vì hắn mà chế tạo ra vũ khí sinh học mới nhất, vì hắn mà ám sát rất nhiều người, vì hắn mà không tiếc thân mình mạo hiểm vào khu vực của bọn mafia ăn cắp tài liệu mật. Nàng cũng không biết mình vì hắn mà bao nhiêu lần từ trong cảnh thập tử nhất sinh trở về. Nhưng lúc gặp mặt chỉ đổi lại một câu nói của hắn [Em đã trở về! Anh rất vui], câu nói đó lại khiến nàng ấm áp đến tận tâm can. Nàng cũng không biết mình lại làm sao mù quáng yêu hắn đến vậy?
Cho đến khi nàng nhận được tin nhắn của tỷ tỷ bảo gặp mặt, sau ba tháng xa cách. Tỷ tỷ nói nàng có manh mối kẻ thù giết cha mẹ, hơn nữa việc này lại có liên quan đến hắn. Nàng(Vũ Thiên) ban đầu nghe tỷ tỷ nói vậy cũng không tin sự thật, trước hết phải gặp mặt tỷ tỷ nói cho rõ ràng. Nhưng khi đến chổ gặp mặt, nàng phát hiện thấy xác tỷ tỷ nằm trên mặt đất, trên ngực còn có mấy vết dao đâm. Dưới đất lại có nhiều vết máu từ hai chân chảy ra, nàng cũng không lưu tâm lắm. Nhìn những dấu tích khác để lại cho thấy, có bốn sát thủ am hiểu về ám khí, cùng dao cỡ nhỏ, trường kiếm, và lưỡi hái. Thân thể vẫn còn ấm cho thấy sự việc mới vừa kết thúc, nàng là tới trễ. Nàng nhìn tỷ tỷ nằm trong lòng nàng, vẫn ôm tỷ tỷ như vậy cho đến khi thân thể tỷ ấy lạnh ngắt, cũng khiến cho tâm nàng cũng lạnh. Nước mắt lại không thể nào rơi xuống được, sự thật này nàng không muốn chấp nhận. Đây có phải là mơ không? Tỷ tỷ không phải còn sống trước đó sao? Nàng cứ ngồi ôm tỷ tỷ thẩn thờ như vậy, cho đến hai ngày sau thì hắn…xuất hiện trước mặt nàng.
Hắn nói với nàng nhận được tin tức quá trễ, nào là an ủi nàng, khuyên nàng bớt đau buồn, nào là sẽ tìm ra tên khốn nào đó trả thù cho nàng. Nhưng…nàng một chữ một câu của hắn cũng không lọt tai, vì nàng hiện giờ không muốn nghe ai nói. Hắn thấy nàng có vẻ như quá thương tâm, an ủi vài câu cố gắng vượt qua. [Người sống cần sống, không cần vì vậy mà lỡ mất việc của mình. Người chết cũng đã chết rồi, thương tâm cũng vô dụng.] Nàng chỉ biết hắn nói gì đó rồi bỏ đi, trước khi đi còn quan sát thi thể của tỷ tỷ nàng một hồi rồi mới rời khỏi. Nàng nhớ lại câu nói cuối cùng của hắn hỏi nàng tỷ tỷ nàng có đưa nàng món đồ gì không? Từ câu nói đó khiến nàng trở nên bừng tỉnh. Nàng trước đó đã không tin lời nói của tỷ tỷ nàng, hiện giờ nàng đã nghi ngờ.
Đúng vậy, nàng đã bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện xâu chuỗi lại những sự việc với nhau, có quá nhiều nghi vấn nàng cần phải tìm cho ra sự thật. Trước lúc tỷ tỷ nhắn tin gặp nàng, từng nói một câu nói rất ẩn ý, tỷ ấy nói [Tỷ rất muốn tụi mình như lúc nhỏ, muội còn nhỏ vẫn hay bắt tỷ kể chuyện “Jack và cây đậu thần” đâu? Giờ muội lớn rồi không còn đeo bám theo tỷ nữa.] Không có chuyện gì mà tỷ ấy lại nhắc lại chuyện xưa cả. Nàng bổng dưng nhớ được, lúc trước vì cũng muốn giống như người khổng lồ trong cây đậu thần có được một ngôi nhà trên cây. Vì thế nằng nặc đòi tỷ tỷ cùng làm một ngôi nhà trên cây đó. Vậy không lẽ…tỷ tỷ nàng giấu món đồ hắn muốn tìm ở đó hoặc là manh mối kẻ giết cha mẹ ở đó. Nghĩ vậy nàng cẩn thận sắp xếp an táng cho tỷ tỷ, và hành xử rất bình thường, sau đó đến trước mặt hắn nói tạm thời nàng muốn được yên tỉnh đi du lịch khuây khỏa một thời gian. Hắn mỉm cười đồng ý, còn nói nếu nàng cảm thấy cô đơn cứ về lại bên cạnh hắn, hắn lúc nào cũng ở đây đợi nàng, hắn lại không thể bỏ tổ chức mà đi theo nàng được vì công việc của tổ chức rất nhiều. Nàng cũng chẳng cảm thấy được lời nào hắn quan tâm nàng, cứ bỏ ngoài tai hết thảy. Trước đây nếu nàng nghe được những lời này của hắn, chắc chắn nàng sẽ rất hạnh phúc. Nhưng giờ đây khi đối diện với hắn, nàng chỉ có sự mệt mỏi cùng nghi ngờ.
Vì để tránh khỏi tai mắt của hắn, nàng lên máy bay bay qua Hà Lan, rồi ở đó một tuần lại bay qua Úc, sau lại bay qua Pháp. Ở nước Pháp nàng có một người làm hộ chiếu với thân phận khác cho nàng. Hơn nữa người này có thể nói là cộng tác của nàng cùng nàng trải qua mấy nhiệm vụ. Vì phối hợp nhau để khiến cho hắn không nghi ngờ nàng, nàng và nàng(cộng tác) thay đổi thân phận cho nhau. Nàng(cộng tác) giả dạng nàng ở lại nước Pháp, còn nàng dùng thân phận nàng(cộng tác) bay lại về nước.
Lúc này nàng đã về lại căn hộ lúc xưa của gia đình mình, biệt thự của gia đình nàng được xây cách xa các nơi khác, nên chổ này thường rất vắng vẻ. Phía sau biệt thự là cánh rừng rậm rạp, đi lên một km nữa là gặp một đồi núi cao, sáng sớm có thể chạy bộ lên núi để ngắm bình minh. Đây đúng là địa điểm lý tưởng, nên cha mẹ nàng mới chọn sống ở đây. Nàng còn nhớ nàng và tỷ tỷ bắt cha xây cho các nàng một ngôi nhà trên cây cũng ở trên đồi núi. Sau này ngôi nhà đó thành tổ của những chú chim bồ câu, nàng vừa đi vừa nhớ lại những kí ức lúc trước. Không bao lâu thì nàng cũng đã đến căn nhà gỗ trên cây kia, nhìn nó cũ sờn theo năm tháng. Nàng bổng cảm thấy nghẹn ngào, thật sự rất nhớ tỷ tỷ cùng cha mẹ. Giờ đây khi sắp biết được sự thật lại khiến cho nàng có cảm giác sợ. Đúng vậy! Nàng thật sợ hãi. Nếu đúng như lời tỷ tỷ nói nàng sẽ làm gì đây? Chần chờ một lúc nàng mới quyết định leo lên căn nhà trên cây kia.
Căn nhà này đối với một người trưởng thành giống như là một cái tủ nhỏ, vừa đủ để một người chui vào trong. Nhìn từ xa chỉ giống như một cái tổ chim, nên cũng không khiến ai chú ý. Lúc nhỏ căn nhà gổ này vẫn chứa được hai tỷ muội nàng, sau này cha mẹ mất hai tỷ muội nàng cũng không còn nhớ đến nó nữa. Thành ra đây giống như là một đoạn ký ức xa xưa được gợi lại thôi.
Nàng nhìn xung quanh căn nhà gổ phát hiện thấy một bao giấy được bao bọc kĩ lưỡng. Mở lấy bao giấy ra, nàng thấy một bức thư, một USB và một số giấy tờ hình ảnh đính kèm.
[Bức thư nói nàng lúc trước cũng giống như nàng(Vũ Thiên) vậy. Ngây thơ, nhẹ dạ yêu hắn sau đổi lại là những phi vụ làm việc cho hắn ta. Không những vậy hắn còn kêu nàng(tỷ tỷ) xâm nhập vào hệ thống an ninh quân sự quốc phòng của quốc gia đánh cắp những tài liệu mật. Những lần trước nàng(tỷ tỷ) lúc nào cũng làm theo lời hắn nói, nhưng riêng lần này nàng(tỷ tỷ) lại không nghe, còn từ chối thẳng thừng. Vì hắn cái hắn muốn là chương trình quân sự được gọi là XZ-01467 mà cha nàng(tỷ tỷ) từng nghiên cứu trong dự án đó. Nàng(tỷ tỷ) đương nhiên biết được mục đích của hắn không đơn giản, dự án đó của cha nàng(từ khúc này trở đi là tỷ tỷ Vũ Thiên tự kể nhé) khiến cho gia đình nàng bị sát hại. Làm sao nàng lại muốn làm việc đó vì hắn được, huống chi cha từng đưa cho nàng một USB, nàng đến bây giờ vẫn chưa giải mã được đâu. Đến khi nàng hoàn toàn giải mã được, cũng như tìm được bằng chứng năm xưa kẻ thù thuê hắn giết hại cha mẹ nàng. Cũng là lúc nàng đối với hắn lòng tin chết dần, nhưng lại nhận ra nàng…mang thai. Thật trêu đùa. Sao nàng lại mang thai trong khi nàng lại tìm ra được chứng cứ hắn là kẻ được thuê để sát hại cha mẹ nàng cơ chứ? Nhưng nàng lại càng không ngờ là hắn không những lừa gạt nàng, còn lừa gạt muội muội của nàng. Đây là ông trời đang trêu ngươi sao? Vì khuyên muội muội không được nên nàng phải rời khỏi tổ chức tìm kiếm người giúp đỡ cùng liên kết với phía bên an ninh quốc gia. Cả đời nàng đã sai lầm đủ, nàng cũng không muốn đến phút cuối nàng cũng sai lầm.]
Đọc xong bức thư cũng khiến nàng(Vũ Thiên) tức giận đến mức nào? Thì ra hôm đó tỷ tỷ khuyên nàng rời đi đã có chủ đích, nàng cũng nhận thấy tỷ tỷ có vài động tác sờ lên bụng mình, nhưng nàng lại không để tâm. Thêm nữa lúc tỷ tỷ mất nàng cũng nhìn thấy dưới hai chân tỷ tỷ còn có máu chảy ra, nàng sao lại không chú ý? Vì tình yêu che mờ mắt nàng sao? Lúc này nước mắt nàng trào ra từ khóe mắt, nàng đây là làm sao vậy? Trước giờ tỷ tỷ rất thương mình, không bao giờ để mình chịu tổn thương, thà tỷ tỷ chịu đựng còn hơn để nàng đau khổ sao? Nàng thật hận chính mình quá ngu ngốc. Nàng tại sao lại không nhận ra hắn là kẻ khốn kiếp đến vậy?
Mất một lúc lâu nàng mới trấn tỉnh lại được, nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt, khiến nàng thanh tỉnh hơn. Ánh mắt nàng lạnh lùng, nàng phải trả thù. Nhất định sẽ diệt sạch bọn họ. Giết hết, không chừa một ai. Phá hủy tổ chức đáng nguyền rủa kia. Cả hắn, là hắn đã giết cha mẹ cùng tỷ tỷ. Hắn tuyệt đối không thể tha. Nàng sẽ cho hắn sống không bằng chết, bắt hắn phải trả giá cho những việc mà hắn đã làm.
Từ lúc đó nàng bước trên con đường trả thù của mình, cô độc, lạnh lẽo, thống khổ, hối hận, day dứt. Đêm đêm vẫn mất ngủ vì mơ thấy tỷ tỷ nàng, cứ như vậy mà trả thù cũng không thể nguôi ngoai được sự hận thù trong lòng nàng.”
★★★★★★
– Tác giả: Haizzz…Ta cũng không muốn viết về kiếp trước của Vũ Thiên lắm, vì nó khá dài dòng lê thê. Viết xong ta cũng cảm thấy Vũ Thiên hơi ngu ngốc. Đừng có ném đá nv9 a. Nhưng không viết thì ta cũng không có cảm giác Vũ Thiên ghét mấy thằng nam nhân, mà nhất là tra nam. Vì để hiểu rõ hơn về nv9 ta viết về kiếp trước để mọi người đọc cho biết ngọn nguồn câu chuyện luôn. Chương này là kết thúc rồi, nên ta sẽ không ghi chi tiết Vũ Thiên sẽ trả thù như thế nào. Nên mọi người đừng thắc mắc, cứ cho qua, cho qua đi ha. Thật ra tỷ tỷ của Vũ Thiên cũng khá đáng thương, ta cũng không biết có nên cho Vũ Thiên gặp lại tỷ tỷ hay không? Nếu gặp lại ta sẽ sửa đổi một ít cốt truyện, ảnh hưởng lắm. Vợ ta thì nói một người xuyên không thôi, đừng để thêm một người, như vậy sẽ không còn đặc biệt và hay nữa. Nên ta muốn hỏi ý kiến mọi người. Nếu mọi người nhiều người đọc đồng cảm với tỷ tỷ Vũ Thiên, ta có thể sẽ suy nghĩ lại. Mạnh dạn cm a! >”<
Chương này khá dài mọi người chịu khó vậy nhé.
Cám ơn mọi người đã ghé đọc.
Cho vote nhé nhé! ==”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!