Tìm Lại Yêu Thương
Chương 29: Gậy ông đập lưng..bà
Cô ngạc nhiên: “ Chẳng lẽ đây là thần linh hóa thân giúp mình?”
Thầy giáo tuy bối rối, nhưng rồi lại cười:
“ Được rồi! Em lên đi! “
Hắn ung dung bước lên bảng, cái dáng vẻ thanh cao ấy…
“ Có cần giúp không? “
Hắn châm chọc hỏi
Thấy cái giọng điệu “không mấy khả ái” của hắn, cô dù chết cũng không bao giờ nhờ vả!
“ Hứ… Ai thèm… “
Hắn cười, rồi giả vờ như bâng quơ, vừa viết vừa lẩm bẩm. Cô cũng đủ để nghe thấy nên chép vội chép vàng.
Hắn lại cười, nhìn cái vẻ lạnh lùng mà ngốc nghếch vội vã chép của cô… Đúng là… Dễ thương thật.
Thầy giáo đứng dưới lớp, hỏi tiếp:
“ Ai có thể lên bảng giải 10 phương trình trong sách bài tập nào? “
Chẳng biết thế nào, nhưng chỉ thấy, bà cô Thanh Thanh ấy lại giơ tay.
“ À… Thanh Thanh, học sinh mới mà hăng hái vậy là tốt lắm. Nào, mời em! “
Thầy giáo hồ hởi nói.
Thanh Thanh kiêu kì bước lên bục giảng, ánh mắt tóe lửa nhìn hai con người trước mặt.
Thúy Kiều ở dưới lớp không ngừng huyên thuyên:
“ Đại chiến… Đại chiến đến rồi! “
Vy An cuối cùng cũng nghe hắn lẩm bẩm xong, nhìn lại tự hào về thành tích quay cóp của mình, rồi đi về chỗ. Chẳng hay biết Thanh Thanh cũng vừa xong, định về nốt nhưng cô ấy lại cười gian xảo, cố tình viết thêm một số vào mỗi phương trình của cô.
Mãn nguyện xong, cô ấy đi về chỗ. Vy An vẫn chẳng hề biết bởi vì… Toàn chép của hắn, nhìn lại còn chẳng biết sai ở đâu nữa là…
Nhưng… Tin hắn!
Nhưng việc làm xấu xa của Thanh Thanh đã kịp lotk vào mắt Bạch Tử Kỳ. Trước khi về chỗ, hắn đã nhanh tay xóa mấy số cô ta viết thêm vào mà không ai hay biết.
“ Nào… Ai cho thầy biết, bạn Thanh Thanh làm đúng chưa? “
” Dạ đúng rồi ạ! ” Một học sinh nào đó trả lời.
Thầy giáo mỉm cười:
“ Tốt. Vậy còn bài của bạn Vy An thì sao? Ai nhận xét?”
Thanh Thanh giơ tay. Thầy giáo liền gọi.
“ Dạ thưa thầy, bạn sai 2 phương trình cuối ạ! “
Cô ta đắc ý nhìn Vy An, không thèm nhìn lên bảng.
Thầy giáo ậm ừ xem xét lại hai câu cuối. Khi thấy không có vấn đề gì liền hỏi:
“ Sai ở đâu em? “
“ Dạ… Ở chỗ… “
Cô ấy chỉ tay lên bảng, rồi ngạc nhiên khi thấy con số mà cô ta vừa ném vào bài của Vy An đã không cánh mà bay!
“ ơ… “
Cô ấy ngơ ngác gãi đầu. Cả lớp cười ầm lên làm cô không biết giấu mặt đi đâu…
Thầy giáo nhắc nhở:
“ Rồi, cả 3 bạn đều đúng hết rồi. Thanh Thanh lần sau chú ý vào bài hơn nhé! Ngồi xuống đi! “
Thanh Thanh uất ức ngồi xuống. Trong đầu không ngừng thắc mắc.
Thúy Kiều hả hê:
“ Hứ… Cho chừa cái tính hay hãm hại người khác! Bị vậy đáng lắm! “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!