Tìm Lại Yêu Thương
Chương 28: Giải thích của sự bao biện
Cô cố nuốt cơn giận đang trào lên trong cổ họng. Cố làm ra vẻ mặt tươi tỉnh, cô thờ ơ :
“ Anh không cần giải thích nhiều đâu. Tôi cũng chẳng rảnh hơi để đi hiểu lầm anh với cô ta làm gì…”
Bạch Tử Kỳ nửa tin nửa ngờ:
“ Có thật không? “
“ Tôi nói dối anh làm gì…”
Lúc ấy nhân viên phục vụ bước ra cầm trên tay hai ly kem rất bắt mắt.
Cô thở hắt ra nhìn lên, thì nhìn trúng ly kem hương cam mà cô yêu thích nhất …
Hai mắt cô bắt đầu sáng lên…
“ Em thích ăn cái đó hả? ” Bạch Tử Kỳ nhìn bộ dạng của cô, buồn cười nói.
Lí trí và lòng thèm ăn đang đấu tranh nhau ầm ầm…
Lí trí bênh vực sĩ diện, nếu ăn trong lúc này sẽ bị coi là heo, là đồ ham ăn…
Còn cái tính ham ăn kia thì lại biện minh rằng, nếu cứ giữ khư khư cái sĩ diện phù du ấy, có ngày chết bất đắc kì tử…
“ Ờ…thì…thì sao? ” cuối cùng, cơm thèm ăn của cô đã chiến thắng tất cả….
Hiện tại, trên bàn có những ly kem cam thơm lừng, trông thật ngon mắt. Có một thánh ăn đang chạy hết vận tốc dạ dày để tiêu hóa cho nhanh đống kem thần thánh này. Chàng trai như một thiên sứ đang chăm chú nhìn cô gái kia ăn. Vẻ mặt hạnh phúc vô cùng…
“ Anh Không ăn hả? Kem tan hết rồi kìa! ”
Vy An sau một màn cắm cúi ăn bây giờ đã ngước lên nhìn, nhận ra được sự lạ lẫm này bèn lên tiếng.
“ Không, tôi không thích ăn kem dâu cho lắm! “
Vy An nhồm nhoàm đáp:
“ Oa…thật giống tôi a! “
Bạch Tử Kỳ cười đưa đà:
“ Vậy tính ra…hai đứa mình cũng đẹp đôi đó chứ ! Cùng sở thích luôn ! “
“ Hmm…đẹp đôi dép ấy! ”
“ Đôi dép cũng có hai chiếc đấy chứ! ” Hắn cãi cùn
Vy An thôi không huyên thuyên với hắn nữa, lại chăm chú ăn kem.
Sau khi đếm số ly trên bàn, cô mới ngỡ ngàng dừng cái miệng lại…
9 ly kem …
Cô bối rối giải thích :
“ Hùm…bình thường tôi cũng không ăn được nhiều như vậy đâu. Cùng lắm là 5-6 ly thôi à…”
Vậy mà cái vẻ mặt Bạch Tử Kỳ lại bình thản đến lạ. Hắn cứ bình tĩnh trả tiền như thật làm cô ai oán: ‘ Hắn đang nuôi heo hay sao…’
Mặt mũi không biết giấu đi đâu, cô mới dặt dè nói:
“ Cảm ơn…vì đã dẫn tôi đi ăn…”
Bạch Tử Kỳ cười gian xảo:
“ Ai nói tôi cho không? Có qua…có lại chứ…nhỉ? “
Mi mắt cô giật giật… Tên này…lại mắc lừa hắn rồi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!