Tìm Lại Yêu Thương - Chương 28: Giải thích của sự bao biện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
191


Tìm Lại Yêu Thương


Chương 28: Giải thích của sự bao biện


Cô vào lớp, tất cả mọi việc vẫn diễn ra như thường ngày, không có gì thay đổi. Chỉ có tâm trạng cô là đang suy sụp sát đất thôi.
Mệt mỏi lê vào bàn, thì nghe thông báo một tin giật gân : hot boy Đình Thiếu Phong bay sang nước ngoài để du học. Ohh…thật không thể tin nổi…
Yến Như cũng vì chuyện đó mà nghỉ học 3 hôm rồi. Nghe đâu ốm yếu gì đó. Haizz…tình mà…thứ đó chỉ làm người ta suy kiệt dần mòn…
Thúy Kiều đã xuống canteen để mua thêm vài ba thứ gì đó. Ly sữa dâu cô vừa mua, khi thấy Bạch Tử Kỳ đi cùng Thanh Thanh đã vô thức bóp nát nó. Thúy Kiều dường như đã hiểu được phần nào sự u buồn trong đôi mắt cô hôm nay.
“ Vy An! Đi theo anh! ”
Bạch Tử Kỳ bất ngờ xông vào lớp. Vy An đang ngủ cũng phải lò dò chạy theo hắn.
Ra đến cửa, Bạch Tử Kỳ vô tình va phải Thúy Kiều làm đống sữa trên tay cô bay lên trời như có cánh…
“ Xin lỗi nha? “
Hắn nói vội vàng, song vẫn lôi xềnh xệch cô đi. Chẳng hề quay lại.
“ Anh muốn dẫn tôi đi đâu ? ” Vy An khó chịu nói
“ Đi đến nơi chỉ có hai chúng ta! ” Hắn mặt dày trả lời
Rời khỏi trường, hắn vẫn kéo cô đi. Cô thực sự rất hoang mang…hắn…bắt cô đi đâu thế này??
Đi thêm 10 m nữa, hắn dừng lại nhìn cô:
“ Vào đi! ”
Cô cảm thấy mình như một tên tội phạm đang bị tống vào tù ngục. Tuy thế, cô vẫn ngoan ngoãn đi vào.
Đó là một quán kem sang trọng, dù trời sáng nhưng đèn vẫn thắp sáng lung linh nhe những vì tinh tú trên vầu trời. Hắn chọn căn phòng lớn trên tầng 2, cạnh cửa sổ.
Ngồi đối diện hắn, cô – nét mặt hơi khó coi, ánh mắt có vẻ mệt mỏi:
“ Anh…”
Chưa để cô nói hết câu, hắn đã xen vào:
“ Vy An…nghe anh giải thích! ”
Cô cười:
“ Giải thích gì chứ? ”
Bạch Tử Kỳ hơi có vẻ lúng túng, nhưng rồi trấn tĩnh lại, hắn nói:
“ Thực ra, giữa anh và Thanh Thanh không có gì mờ ám cả. Quan hệ giữa cả hai chỉ đơn thuần là tình cảm anh em thôi ! ”
Cô khóc thầm…Có ngu mới tin. Cái gì chứ? Anh em? Lưu hình người ta trong ví, cộng với câu nói sến sẩm ấy mà nói là quan hệ anh em sao? Người ngu nó cũng chả tin nổi !

Cô cố nuốt cơn giận đang trào lên trong cổ họng. Cố làm ra vẻ mặt tươi tỉnh, cô thờ ơ :
“ Anh không cần giải thích nhiều đâu. Tôi cũng chẳng rảnh hơi để đi hiểu lầm anh với cô ta làm gì…”
Bạch Tử Kỳ nửa tin nửa ngờ:
“ Có thật không? “
“ Tôi nói dối anh làm gì…”
Lúc ấy nhân viên phục vụ bước ra cầm trên tay hai ly kem rất bắt mắt.
Cô thở hắt ra nhìn lên, thì nhìn trúng ly kem hương cam mà cô yêu thích nhất …
Hai mắt cô bắt đầu sáng lên…
“ Em thích ăn cái đó hả? ” Bạch Tử Kỳ nhìn bộ dạng của cô, buồn cười nói.
Lí trí và lòng thèm ăn đang đấu tranh nhau ầm ầm…
Lí trí bênh vực sĩ diện, nếu ăn trong lúc này sẽ bị coi là heo, là đồ ham ăn…
Còn cái tính ham ăn kia thì lại biện minh rằng, nếu cứ giữ khư khư cái sĩ diện phù du ấy, có ngày chết bất đắc kì tử…
“ Ờ…thì…thì sao? ” cuối cùng, cơm thèm ăn của cô đã chiến thắng tất cả….
Hiện tại, trên bàn có những ly kem cam thơm lừng, trông thật ngon mắt. Có một thánh ăn đang chạy hết vận tốc dạ dày để tiêu hóa cho nhanh đống kem thần thánh này. Chàng trai như một thiên sứ đang chăm chú nhìn cô gái kia ăn. Vẻ mặt hạnh phúc vô cùng…
“ Anh Không ăn hả? Kem tan hết rồi kìa! ”
Vy An sau một màn cắm cúi ăn bây giờ đã ngước lên nhìn, nhận ra được sự lạ lẫm này bèn lên tiếng.
“ Không, tôi không thích ăn kem dâu cho lắm! “
Vy An nhồm nhoàm đáp:
“ Oa…thật giống tôi a! “
Bạch Tử Kỳ cười đưa đà:
“ Vậy tính ra…hai đứa mình cũng đẹp đôi đó chứ ! Cùng sở thích luôn ! “
“ Hmm…đẹp đôi dép ấy! ”
“ Đôi dép cũng có hai chiếc đấy chứ! ” Hắn cãi cùn
Vy An thôi không huyên thuyên với hắn nữa, lại chăm chú ăn kem.
Sau khi đếm số ly trên bàn, cô mới ngỡ ngàng dừng cái miệng lại…
9 ly kem …
Cô bối rối giải thích :
“ Hùm…bình thường tôi cũng không ăn được nhiều như vậy đâu. Cùng lắm là 5-6 ly thôi à…”
Vậy mà cái vẻ mặt Bạch Tử Kỳ lại bình thản đến lạ. Hắn cứ bình tĩnh trả tiền như thật làm cô ai oán: ‘ Hắn đang nuôi heo hay sao…’
Mặt mũi không biết giấu đi đâu, cô mới dặt dè nói:
“ Cảm ơn…vì đã dẫn tôi đi ăn…”
Bạch Tử Kỳ cười gian xảo:
“ Ai nói tôi cho không? Có qua…có lại chứ…nhỉ? “
Mi mắt cô giật giật… Tên này…lại mắc lừa hắn rồi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN