Tìm Lại Yêu Thương - Chương 34: Mấu chốt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Tìm Lại Yêu Thương


Chương 34: Mấu chốt


Tại phòng của Vy An…
“ Hức…huhu…hức…”
Vy An khóc nấc lên, khóc đến nỗi ướt đẫm cả vùng tay áo Lã Anh Phong cho cô mượn để lau nước mắt.
Cô thả tay anh ra, nhìn Phong với đôi mắt đỏ hoe, thỏ thẻ :
“ Bên kia…áo anh…ướt rồi. Để em lấy áo cho anh mặc tạm! ”
Nói đoạn, cô toan đi lấy quần áo thì bị Anh Phong kéo tay lại:
“ Em còn muốn khóc nữa không? ”
Cô lưỡng lự, rồi gật đầu.
Anh Phong cười:
“ Vậy em khóc ướt nốt bên này đi rồi anh đi thay áo thể! ”
Vy An bật cười, đánh nhẹ vào vai anh.
“ Vậy thôi, em không muốn khóc nữa! ”
Phong cười nhẹ, kéo cô xuống đối diện mình, hỏi:
“ Vy An, mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào? ”
Cô tắt ngấm nụ cười nhạt trên môi:
“ Không có gì đâu! ”
“ Không có gì? Không có gì mà em phải đợi Bạch Tử Kỳ những ba tiếng ngoài trời mưa như thế? ”
“ Không sao đâu mà, bị chó cào thôi! ”
Vy An cười ruồi.
Im lặng một lúc. Lã Anh Phong cảm thấy cô bé này thật mong manh, dễ tổn thương biết mấy. Đột nhiên có cảm giác muốn che chở cho cô gái nhỏ này.
“ Vy An! ” Lã Anh Phong đột nhiên gọi
“ Dạ? ”
“ Em đã từng… thích người nào đó hay chưa? ”
Vy An giật mình :
“ Sao anh lại…”
“ Trả lời anh đi! ” Phong ngắt lời cô
Vy An ậm ừ :
“ Ùm…cũng…đã từng…”
Anh Phong cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cô:
“ Vậy theo em…thích một người, là như thế nào? ”
Cô ngơ ra một lúc, rồi bần thần trả lời :
“ Thích một người, là khi người ấy xuất hiện thì phong cảnh xung quanh mờ nhạt dần. Thích một người, là khi ở cạnh người đó ta cảm thấy ấm áp và được chở che! ”
Phong nghe như nuốt từng chữ mà cô nói, rồi xoa đầu cô, cười:
“ Vậy thì, anh cũng đang thích một người rồi! ”
Mặt cô ngơ ra:
“ Dạ ? ”
“ Sau này em sẽ hiểu được! ”
Xong, anh liền đi ra khỏi phòng. Nụ cười vẫn không tắt trên môi.
Lúc ấy, tại quán Bar…

Trong Bar, một cô gái ăn mặc vô cùng sexy đang ngồi uống rượu một mình.
Đó là Thanh Thanh.
Cô ấy ngồi uống từ lúc chập chờn tối, đến bây giờ cũng là 4 tiếng. Nhiều đến nỗi dưới đất lênh láng những chai là chai.
Khi hơi men của cocktail ngấm vào tâm trí Thanh Thanh, cô ấy bắt đầu khóc, ngồi nhớ lại sự việc vừa rồi…
5 tiếng trước…
“ Anh Tử Kỳ, ở lại với em thêm chút nữa đi! ” Thanh Thanh năm nỉ, cô ngồi trên giường bệnh.
Bạch Tử Kỳ khó chịu nói:
“ Nhưng anh đã ở đây với em suốt 2 tiếng rồi còn gì! ”
Nghĩ thấy tủi thân, Thanh Thanh gục đầu xuống, khóc. Bạch Tử Kỳ liền chạy đến:
“ Thanh Thanh, em ổn chứ? ”
“ Dạ…em…em đau đầu quá…anh Tử Kỳ …”
Bạch Tử Kỳ hốt hoảng gọi bác sĩ, chưa kịp nhìn vẻ mặt đắc ý của Thanh Thanh.
“ Anh, không cần phải gọi bác sĩ đâu, em có anh là đủ rồi…ở lại với em một chút nha…”
Một chút lòng thương hại nổi lên, Bạch Tử Kỳ cố gắng ở lại với cô ấy thêm nửa tiếng nữa.
“ Thanh Thanh, anh phải về…” Bạch Tử Kỳ khoác áo lên vai
“ Anh Tử Kỳ… Ở lại chút nữa đi…”
Bạch Tử Kỳ cương quyết nói:
“ Anh phải về, Vy An đang đợi anh! ”
Vy An, lại là Vy An. Thanh Thanh ghét cay ghét đắng cái tên này. Tại cô ta, mà tình cảm của Bạch Tử Kỳ dành cho cô mới thay Cô hận Vy An!
“ Vy An? Con nhỏ đó là cái gì mà anh phải quan tâm như vậy? Nó còn quan trọng hơn em sao? ” Thanh Thanh hét lên.
Bạch Tử Kỳ nhìn cô ta, lạnh nhạt :
“ Phải! Vy An quan trọng với anh hơn là em! Vì cô ấy, là người con gái mà anh yêu. Em hiểu chứ? ”
“ Không phải! Anh đã từng nói là anh yêu em, chỉ yêu một mình em thôi! Anh nói dối! ”
“ Đó là chuyện của trước kia ! Còn bây giờ, Vy An mới là cả nguồn sáng của anh! ”
Bạch Tử Kỳ nói xong, thì rút trong ví ra một tấm hình, là tấm hình của Thanh Thanh.
“ Đây, trả em. Năm ấy em bỏ anh đi, thì bây giờ, em đã biết cảm giác bị người mình yêu thương bỏ rơi là như thế nào rồi đấy! ”
Nói xong, Bạch Tử Kỳ quay ngoắt đi.
Hiện tại…
“ Ê, cô em! Có chuyện gì buồn mà phải uống rượu một mình thế? Lại đây, chơi với tụi anh! ”
Một giọng nói dâm dục vang lên bên tai Thanh Thanh.
“ Cút! ”
“ Ề…sao mà khó tính thế? Hả? ”
Vừa nói, cả đám vừa đến gần Thanh Thanh làm cô có phần hoảng.
“ Biến đi! ”
“ Lại đây chơi với bọn anh, anh chiều!”
Đôi mắt đã đẫm men say của Thanh
Thanh nhìn bọn họ, lại thêm phần kích thích dục vọng của mấy tên dâm tặc.
Sau đó, đột nhiên cô ấy thấy choáng váng đầu óc, rồi ngất đi bất tỉnh.
Ba tên đó nhìn nhau, cười khả ố.
Đêm hôm ấy, chính Thanh Thanh lại là mồi ngon cho bọn tục tặc qua đường kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN