Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 10: Vì em là ma
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 10: Vì em là ma


Trải qua một tháng giám sát, cũng có mấy lần muốn diệt trừ thì Ngạn Vỹ khẳng định Tử Hà là động vật vô hại, cậu cũng dần xem Tử Hà là bạn nhưng vẫn giữ nguyên cái khoảng cách lúc trước đã đề ra. Còn Tử Hà rất thích được đi học, được ở cạnh Ngạn Vỹ và mọi người đối với cô thật vui, thật hành phúc.
Hôm nay không biết vì nguyên nhân lý do gì mà Tử Hà và Ngạn Vỹ lại đi bộ đến trường. Khi 2 người đi qua một cái cây gió nhè nhẹ thổi, một chiếc lá vàng nhạt lay động khẽ rơi xuống và yên vị trên mái tóc Tử Hà. Thấy vậy Ngạn Vỹ đưa tay lên định lấy nó ra. Chợt cậu nhận ra điều gì đó liền rút tay lại.
_ Tử Hà tóc cậu có cái lá kìa.
_ Đâu?
Tử Hà đưa tay lên mò mẫn khắp đầu nhưng không sao tìm được chiếc lá, nhìn hành động ngớ ngẫn mà dễ thương này môi Ngạn Vỹ bất giác cong lên thành một nụ cười. Tử Hà bước đến gần Ngạn Vỹ bảo:
_ Lấy xuống giúp tớ coi.
Ngạn Vỹ chẳng những không lấy chiếc lá xuống còn đi ra xa.
_ Giữ khoảng cách.(tg: Khoảng cách hồi chap 5 đó mọi người)
_ Tớ có làm gì cậu đâu mà sợ?
_ Người và ma am dương cách biệt.
_ Tớ thích cậu, chẳng lẽ giữa chúng ta mãi mãi không thể có tình yêu sao?- nói đến đây Tử Hà buồn rười rượi.
_ Đúng vậy, tôi chính là không thể yêu một con ma như cậu.- nói rồi Ngạn Vỹ lạnh lùng bỏ đi.
Nghe được những lời đó từ Ngạn Vỹ cô rất đau, khóe mắt lặng lẽ rơi xuống những giọt nước nóng bỏng. Nước mắt không ngừng rơi xuống, cô đứng nhìn Ngạn Vỹ đi khuất dần cũng như khoảng cách ngày một xa của hai người, xa đến nỗi cô không bao giờ với tới.
_ Khóc cái gì không biết nữa, người này không yêu thì tìm người khác mà yêu.- một con ma ngồi ở băng ghế nói.
_ Ngươi không biết ta yêu Ngạn Vỹ nhiều như thế nào đâu.
_ Ủa, ngươi nghe ta nói hả?- con ma ngạc nhiên hỏi
_ Chẳng những nghe mà ta còn thấy ngươi.- Tử Hà nước mắt ngắn nước dài đến chiếc ghế ngồi xuống cạnh con ma.
_ Woa! Lần đầu tiên trong sự nghiệp làm ma của ta có người nhìn thấy ta, ngươi không phải người đúng không?
_ Chính vì không phải người nên mới bị ghét bỏ, xa lánh.
_ Thôi đừng buồn nữa
_ Đèn giao thông này, là ma thì có gì sai chứ? Ma cũng giống con người cũng có tình yêu, cũng cần được yêu thương quan tâm, cũng biết buồn, biết đau vậy?
_ Đèn giao thông? Bà nói tôi hả?
_ Ừ! Tóc màu đỏ, áo màu vàng quần màu xanh lá chính xác là đèn giao thông.
_ Thấy cái cây này không, tôi là ma cây đó bà hai.
_ Sao cũng được.
Tử Hà mang hết tâm sự, phiền não kể hết cho ma cây nghe, tâm trạng của cô cũng đã khá hơn nhiều. Những người đi đường nhìn vào chỉ thấy Tử Hà ngồi nói chuyện với cái cây mà nghĩ cô có vấn đề, không ai biết được cô đã thất vọng đến như thế nào.
°°°°°°°°° Lớp 11A °°°°°°°°°°°°°
Ngạn Vỹ trưng bộ mặt lạnh như băng, vẻ mặt đằng đằng sát khí đi vào lớp. Đầu Ngạn Vỹ lúc này như muốn nổ tung, hàng vạn câu hỏi cứ bủa vây cậu. Vì sao khi thấy Tử Hà khóc cậu lại đau lại giận dữ như vậy chứ? Cậu giận cái gì, giận mình đã làm cô ấy khóc ư? Vì sao cậu cứ giữ khoảng cách với cô, vì cô là ma, vì sợ cô sẽ giết cậu sao?…..
Song cậu cũng đã tìm ra đáp án cho tất cả các câu hỏi đó. Chẳng phải cậu đã yêu Tử Hà rồi sao, cậu không muốn Tử Ha bị tổn thương nhưng cậu sợ. Sợ rằng mình sẽ yêu Tử Hà thật nhiều nên giữ khoảng cách với cô, sợ rằng mình sẽ không thể sống nếu thiếu cô, sợ cô sẽ rơi xa cậu vì… Cô chính là ma nữ Tống Tử Hà.
Reng… Reng… Reng tiếng chuông bắt đầu tiết học vang lên, tất cả mọi người ngay ngắn ngồi vào chỗ. Cô Hồ Hoài Nghi điều đà bước vào lớp, cả lớp ngoan ngoãn đứng lên chào cô.
Sau khi cả lớp đã an ổn ở vị trí của mình thì cô thông báo:
_ Trước khi đi vào bài mới cô có hai chuyện muốn nói với các em. Thứ nhất lớp mình tuần sau sẽ có bạn mới chuyển đến học.
_ Ồ yeah! – Cả lớp đồng thanh.
_ Chuyện thứ hai là cô sẽ đổi chỗ ngồi cho các em.
_ Ồ no.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN