(ĐM) Huyền Thoại biển xanh - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


(ĐM) Huyền Thoại biển xanh


Chương 4


#Đoản: Huyền Thoại Biển Xanh
Tác giả: Hải Anh
Đoản 4…

Anh đưa nó về nhà anh, thấy nó ngồi im ko nhúc nhích trên con xe, anh mới hỏi:

– Sao nhóc ko nói gì, nhóc sợ lắm hả?

– …

– Trả lời anh đi!

– …

Nó vẫn im lặng, nó ngủ từ đời nào rồi, người cá ngủ có bao giờ nhắm mắt đâu và cũng có con cá nào ngủ mà nhắm mắt cả.

– Ê… sao nhóc không trả lời anh? Nhóc còn sợ lắm phải không?

Kể cũng lạ, anh chàng thanh niên này thích chym hay sao ấy nhỉ? Một tay lái xe, còn một tay cứ chụp vào chym nó hoài chả buông, mỗi lần qua cua, anh ta phanh và bóp nhanh vào tờ rym của ai kia một cái… Đi được 2 tiếng đồng hồ thì đến nhà của anh…

– Trời đất, nhóc này lạ thật chứ, ngủ ngồi mà còn mở mắt!!!!

Anh vơ tay trước mặt nó cho nó tỉnh, nhưng làm hoài mà nó ko tỉnh anh đoán là nó ngủ rồi… Anh vô tư ngồi đặt tay lên chym nó, ngắm nhìn nó một cách say đắm, ăn gì mà đẹp dữ ko biết lông mi đen dày, mắt đen láy, tóc đen xay xáy, sóng mũi cao nhỏ như mũi con gái, môi cong cong đỏ lõng, đặt biệt là đôi má phúng phính bầu bỉnh muốn búng ra sữa… Anh đưa tay lên sờ:

– “Bụp…. chát…. chát …. tách…. xoảng…”

Nó hoảng sợ tỉnh dậy và đấm anh bay vào trong nhà, xuyên từ cửa xe hơi, xuyên qua bờ rào, xuyên cửa chính, dính cầu thanh và anh đã nằm lăn ra sàn bất tỉnh…. Thần linh ơi, nội công của nam ngư 180 tuổi mạnh thiệt chứ, nó xụ mỏ:

– Tiểu Long ghét nhất là ai đụng vào má Tiểu Long đó!

Nó bước xuống xe, nhìn đi nhìn lại nó thấy nó kì cục quá, nó nghĩ sao hắn có đồ mặc mắc mớ gì nó không có… Thế là nó chạy thẳng vô nhà lột hết đồ của anh và mặc lên người nó. Chợt nó thấy chym của anh, nó lại càng thấy lạ, của anh có những sợi đen nhánh, còn của nó không có… Nó nhớ lúc nãy người này đã chụp vào hạ bộ của nó, nó cảm giác thú vị lắm… Nối đoạn nó lấy tay mình ướm thử lên chym anh… Ôi chả có gì thú vị cả, nó mất hứng và đi ra khỏi nhà.

Đứng trước cổng, mấy người hàng xóm qua lại thấy nó mặc áo trái, quần trái, quần sịp mặc bên ngoài còn quần dài phía trong, ai cũng ngồi lăn ra lòng đường cười sặc sụa, tưởng nó bị thần kinh….

———– Hết đoản 4,,, đoán xem đoản 5 ———-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN