Thiên Thần Lai
Chương 2
Đối vs người khác thì họ sẽ mất ngủ cả đêm để nghĩ ra cách để moi thông tin của TBB nhưng Thiên Di thì khác cô ngủ rất sớm và ko hề nghĩ gì trước khi ngủ vì cô nghĩ nó ko quan trọng và nghĩ nhiều sẽ choáng.Sáng hôm sau,Bruce đến từ rất sớm Basil đã giao cho ông phải đưa Thiên Di đến nhà chính của TBB an toàn.Mọi khi Thiên Di chỉ ăn bữa sáng qua loa học ko ăn nhưng hôm nay thì khác cô ăn rất nhiều nhưng cô ăn từ từ,cô biết nếu đã bước vào nhà chính của TBB thì sẽ ko thể sung sướng như bây giờ,Thiên Di ăn rất ít nhưng cô ko thể chịu nổi đc cơn đói.Bruce sẽ đưa Thiên Di đến nhà chính của TBB hôm nay vẫn vậy Di mặc 1 cái váy ngủ chiết eo màu trắng và ko còn gì khác nhưng hôm nay cô đã ko đeo kính áp tròng.Bruce chỉ đưa cô đến trước con đường để đi vào nhà chính của TBB vì sợ sẽ bị nghi ngờ.Ông chỉ dặn vài câu và khoác vào người Di 1 cái áo khoác màu đen có mũ rộng và cái mũ lưỡi trai cũng màu đen nuốt che hết đi nửa khuôn mặt và cả đôi mắt.Thiên Di bước đến cổng chính của căn biệt thự ở trước cổng có vài tên cảnh vệ đang đứng.Thấy Di đến,chúng chặn lại gằn giọng hỏi:
-Cô là ai?Đến đây làm gì?
-Người hầu.Thiên Di ko ngẩng mặt lên cất giọng trong veo trả lời.
Hai tên cảnh vệ đơ người chúng phải cố gắng giữ cho nhịp tim ko đập nhanh.Một lúc sau 1 tên bảo vệ mới mở miệng đc:
-Thì ra là đến tuyển người hầu.Cô vào đi.
Thiên Di bước đi đằng sau còn nghe thấy tiếng của vài tên cảnh vệ.
-Chúng mày ơi tao vừa mới nhìn thấy của thiên thần.
-ukm tao cũng vậy.
-Hai đứa mày bị điên sao.Lo làm việc cho tốt đi cậu hai mà biết đc thì 2 đứa mày đc đi gặp thiên thần thật đấy.
-Tao ns thật mà
-………
Thiên Di bước vào đại sảnh.Có rất nhiều người đến để xin làm người hầu nhưng Thiên Di ko nghĩ nơi này đang tuyển người hầu.Nó giống 1 show diễn thời trang hơn.Những người xin việc mặc những bộ đồ sặc sỡ trang điểm màu mè.Họ đang bản tán xôn xao:
-Tôi nghe ns là 3 cậu chủ rất đẹp trai đấy.
-Nhưng cậu cả và cậu hai có vẻ rất lạnh lùng.
-Nhưng câu ba thì rất lịch sự và dễ gần.
-Mà hình như cậu 3 sẽ phụ trách việc tuyển người hầu.
-Thật vậy sao?Thế thì tốt quá rồi.
-…..
Họ đang bàn tán sôi nổi thì có 1 cô gái bước vào đại sảnh.Sự có mặt của Thiên Di gây sự chú ý của rất nhiều người vì cô ăn mặc rất kì lạ-bộ tóc xõa dài,váy ngủ màu trắng chiết eo bên ngoài khoác 1 cái áo khoác dài tay màu đen và đội mũ lưỡi trai cũng màu đen lốt vì cô đội mũ che hết nửa khuôn mặt nên ko ai nhìn thấy đôi mắt của cô.Xung quanh bắt đầu xôn xao tiếng bàn tán:
-Cô ta là cái gì vậy?Sao lại ăn mặc như vậy mà xuất hiện ở đây chứ.
-Trông như 1 con điên vậy.
-Không lẽ đến đây để tham gia tuyển người hầu.
-Sao chứ?Thật là điên.Ăn mặc như vậy mà cũng đến xin việc sao
-……
Di ko mấy quan tâm đến những lời bàn tán và chọn 1 chỗ trống trong đại sảnh và ngồi xuống.Đầu cúi xuống dán chặt mắt vào đôi chân đang cọ sát vào nhau.Những người còn lại trong đại sảnh cũng đang ko thèm quan tâm đến Di nữa họ lại quay lại bàn trang điểm vs đống son phấn trên tay.Đại sảnh đang ồn ào bộng có 2 người bước vào làm cho căn phòng trở lên yên lặng đến đáng sợ.1 Người con trai ấy đảo mắt 1 lượt quanh phòng và ns nhỏ chỉ đủ cho người kế bên nghe:
“Cũng ko có gì khác biệt so vs lần trước họ vẫn luôn tư tưởng đến việc đc bọn ta để mắt tới”
Nhưng câu bỗng đơ vài giây khi dừng mắt lại tại cô gái ngồi vị trí cuối cùng của đại sảnh.
“À ko.Lần này sẽ khác lần trước”
“Em cũng thấy vậy thưa cậu 3”.2 người này ko ai khác chính là con trai út của Hoàng Bá Hiên-Hoàng Thiên Nam và quản lí của cậu ta-Carl.
Nam lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh cất giọng trầm ấm:
-Các em cũng biết các em đến đây làm gì đúng ko?Và ta chính là người phụ trách việc tuyển chọn người hầu.Bây giờ ta muốn nghe các e tự giới thiệu về bạn thân.
Người thứ nhất đứng dậy,nở nụ cười quyến rũ:
-Thưa cậu chủ,em tên là Dương Thị Mỹ Nghi,20 tuổi,đã lấy được bằng thạc sĩ,số đo 3 vòng 92-64-86.
Người thứ 2:
-Thưa cậu chủ,em tên là Nguyễn Tuyết Mai,…..
-……
Cuối cùng cũng đến lượt Di giới thiệu.Cô ko nhúc nhích.
Nam cảm khó chịu vì thái độ của Di nhưng cậu vẫn cố giữ bình tĩnh:
-Ta muốn em cởi mũ và áo khoác ra.
Di nhẹ nhàng đẩy mũ áo và vất cái mũ lưỡi trai qua 1 bên nhưng khuôn mặt thì vẫn cúi xuống đất.Nam gằn giọng:
-Ta muốn em ngẩng mặt lên nhìn ta và trả lời em tên gì?bao nhiêu tuổi?
Di ngẩng mặt lên nhìn Nam vs 1 ánh mắt bình thản,trả lời:
-Thiên Di,16 tuổi.
Tất cả mọi người trong đại sảnh sững người,Nam nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của băng toàn thân tê liệt như vừa chạm vào điện,đầu óc trống rỗng,cậu đang cố điều chỉnh cho nhịp tim ko đập nhanh.Người con gái ấy rất đẹp,đẹp như 1 thiên thần,và đôi mắt màu xanh lá trông thật bí ẩn và quyến rũ.Mọi đường nét trên khuôn mặt đều hoàn hảo.Và giọng nói trong veo ko thể khiến người khác ko chú ý đến.Cậu ko thể ngờ trên đời này lại tồn tại loại âm thanh nhuyễn hoặc và mê hồn đến vậy.Cuối cùng Nam cũng có thể mở miệng lên tiếng cậu cố quay đi chỗ
Khác để ko bị ma lực của đôi mắt xanh hút hồn:
-Đc rồi.Kết thúc buổi giới thiệu tại đây.Tất cả các em đều đc chọn.Carl!Ngươi đưa họ đến khu E gặp quản gia,còn….Đang ns Nam quay về phía Di nhưng ko nhìn thẳng vào mắt cô,Nam sợ sẽ bị cuồn sâu vào ánh mắt ấy:…Em hãy ở lại đây.Ta có chuyện muốn ns.
Carl đưa đám người hầu đến khu E.Một vài người đi cuối quay mặt lại nhìn Di bằng 1 ánh mắt đố kị.Nhưng họ ko thể phủ nhận Di rất đẹp,và đôi mắt màu xanh cũng đẹp,và rất cuốn hút.Và nửa vết xăm hình bông hoa màu đen trên ngực vẽ rất tinh xảo và làm Di tăng thêm phần quyến rũ.Trong đại sảnh,không gian yên tĩnh đến đáng sợ,Nam lên tiếng:
-Em tên Thiên Di,16 tuổi.
-…Di ko trả lời nhưng đối vs cô bé như vậy là đúng và Nam đã hiểu đc.
-Theo ta nghĩ vs thái độ như vậy thì em ko thật sự muốn trở thành người hầu?
-…
-Vậy là đúng rồi nhưng ta có thể biết tại sao em lại đến tuyển người hầu ko?
-Chả sao.
-Nó ko phải là 1 câu trả lời chính xác nhưng ta chỉ muốn nhắc em là vs khuôn mặt thiên thần kia thì ta ko nghĩ em có thể sống yên ổn vs đám người hầu đâu.
Di ko quan tâm đằng nào trước khi đến đây Di đã nghĩ đến trường hợp này rồi.
-Nhưng ta ko nghĩ mik có thể đứng nhìn lũ người đó đụng vào em đâu.Và nhớ là nếu xảy ra chuyện gì hãy ns cho ta biết.
Di bước ra khỏi đại sảnh cô sắp bước qua 1 cánh cửa lớn thì từ cánh cửa 1 chàng trai dáng người cao to,khuôn mặt thu hút bước ra tay ôm eo 1 cô nàng nóng bỏng.Nhìn thấy Di anh chàng dừng lại,khuôn mặt nở nụ cười xấu xa.Cô gái này thật sự rất chán cậu đang cần 1 người để đùa giỡn.Nhìn thấy người con trai bên cạnh mắt đang dán chặt vào người con gái khác cô nàng nóng bỏng có vẻ rất khó chịu:
-Anh Bảo à,nó là ai vậy?Chả lẽ là người đc chọn lm người hầu mới sao?Thật trướng mắt.
-Cô im đi.Thiên Bảo gắt lên
-Anh à nhưng….
-Cô dạy đời tôi?Thiên Bảo cắt ngang lời cô gái.
-Dạ ko..
Bỏ bàn tay đang ôm eo cô,Thiên Bảo bước lại gần Di nở nụ cười quyến rũ:
-Người đẹp em đi lạc sao?
Di vẫn ko quan tâm đến lời Bảo ns điều quan trọng là cô vừa mất cái lắc tay bằng bạc của cô vừa bị rơi mất và cô đang tìm nó.Di ko biết nó có ý nghĩa gì nhưng cô ko muốn đeo bất cứ thứ gì ngoài nó.Thiên Bảo đã cảm thấy bực mik trước thái độ của Di:
-Người đẹp,em đang lm ta bực mik đấy.
Di ngước lên nhìn Bảo.Cậu sững người.Cậu luôn ko tin về sự tồn tại của thiên thần nhưng bây giờ thì cậu buộc phải tin vì người con gái trước mặt cậu ko khác gì 1 thiên thần.Mọi đường nét trên khuôn mặt và đường cong đều hoàn hỏa.Và có 2 thứ thu hút ánh nhìn của cậu nhất đó là đôi mắt màu thạch anh tím đang chuyển thành xanh và nửa bông hoa màu đen trên ngực.Có vẻ nó góp phần ko nhỏ trong việc lm nên sức quyến rũ chết người của người con gái này.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!