Ngược chiều kim đồng hồ - Full - Chương 14 the end:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Ngược chiều kim đồng hồ - Full


Chương 14 the end:


Chương 14: Đồng hồ chết

 

– Bắn đi nếu em làmđược! – Arrow không đợi kẻ kia lên tiếng sau khi đã cho hơn mười giây để nóithách thức lại bằng chất giọng đanh thép. Hắn là người lên thuyết trình vì nắmrõ nhất khái niệm dữ liệu trong tay, Ken vẫn ngồi ở dưới dõi theo.

 

Cách! Cách! Cách! -Những tên vệ sĩ bên ngoài đã tiến vào bảo vệ cho Arrow sau khi nghe thấy tiếngđộng, chúng bao vây xung quanh.

 

Đèn bật sáng, cô gái vớidáng người dong dỏng vẫn đang chĩa súng vào gáy tên trùm, cánh tay run runnhưng nhằm chính xác mục tiêu. Cô biết nếu một trong số những tên vệ sĩ kia nổsúng mình sẽ chết, nhưng lòng cam đảm cho phép cô mạng đổi mạng với kẻ độc tài.Chính hắn đã để mặc ả Ruby bắn chết Yun khi cậu gửi mật thư về cho White.

 

*

 

– Liệu có được không?

 

– Hãy tin vào sức mình!- Ring trấn an người bạn.

 

– Nhưng chúng ta chỉ cóba người, trong khi Devils…

 

– Này Moon, cậu chính làngười mở ra ánh sáng cho chúng tôi!

 

– Mình… làm sao có thể?- Em thực sự không thể hiểu được tại sao những người ở tổ chức White lại đặtlòng tin lớn nơi mình.

 

– Câu có biết bức mậtthư cuối cùng Yun gửi cho chúng tôi có nội dung gì không?

 

– … – Nhắc tới Yun làmem thương cậu nhiều quá, chẳng còn nhớ nổi ngày gặp nhau cuối cùng giữa haingười nữa, đã lâu quá rồi, cũng không thể ngờ được cậu lại ra đi vội vàng.

 

– “Moon chính là điểmyếu của Devils và là thế mạnh của White, cậu ấy có quyền sai khiến hai tên trùmDevils!” Tôi tin điều đó, tất cả chúng tôi tin ở cậu, chính cậu cho chúng tôiniềm tin vào câu chuyện của một con kiến bé nhỏ vật ngã cả con voi to kềnh. -Ring đặt đôi tay lên vai em – Trước kia là Yun, Poise, còn giờ sẽ là tôi đưacậu đến chân lí!

 

Em nhìn vào đôi mắt sángấy, hơi ấm từ cánh tay cậu tỏa ra giống như có phần Yun, Yun đang nhìn em vànhắn nhủ em hãy hướng thiện.

 

– Có một điều mà các cậukhông biết! Mình không phải là Moon mà người sở hữu cái tên đó chính là Lucikìa! – Em mỉm cười thanh thản trước Ring, hay Yun hoặc chính bản thân mình -Mình là Chris, đã từng là nhân viên của Devils! – Rồi cũng phải trả lại tên chongười ta, thật may mắn khi “Moon” được trở về với một người tốt, lòng em giờnhẹ nhàng lắm.

 

– Còn giờ Chris là củaWhite! – Ring tiếp lời, rồi hai người chạy tiếp.

 

Bíp bíp! – Hệ thốngchống kẻ đột nhập kêu lớn.

 

– Tại sao lại thế? Rõ ràngdấu vân tay của mình hợp lệ mà?

 

– Chắc có lẽ do bộ phậncảm ứng từ nhận diện cơ thể tôi đặc biệt, mong rằng cậu ấy có thể giữ chân bọnchúng.

 

– Vậy phải làm sao bâygiờ?

 

– Không kịp đâu, chắcchắn chúng sẽ cho người đến đây ngay tức khắc, chỉ cho tôi máy chủ của hắn tađi!

 

– Kia! Theo mình! – Emkhông cân nhắc gì hết, đây là nhà của Ken và em đang dẫn một kẻ nguy hiểm vàotrong, thậm chí còn cho Ring biết tám kí tự mật khẩu của Ken. Cả hai chạy xuốngtầng hầm, vì em hợp lệ nên cửa tự động mở và Ring cứ thế mà chạy theo, cậu làthiên tài máy tính hẳn sẽ tìm ra phương thức gửi bằng chứng kết tội Devils vềtòa án.

 

*

 

– Bíp! Bíp! Bíp! – Tínhiệu được chuyển tới máy tính của Ken trong giây lát, một đội đặc nhiệm chờ sẵnlệnh để tấn công vào nhà, tuy nhiên hắn tư lự. Đẩy ghế và đứng dậy, hắn vẫnđang ở hội nghị, thong thả bước tới chỗ Arrow.

 

– Sao vậy? Bắn đi chứ! -Arrow ra dấu cho những tên vệ sĩ đứng tản ra, chỉ cần hắn ra lệnh chắc chắn họsẽ bắt cô gái này lại ngay. Arrow muốn hỏi lòng người con gái ấy thực sự cómuốn giết hắn không khi mà hắn không hề làm bất kì một việc gì sai trái trongcuộc đời em. Việc giết bà Hanmony khi ấy là theo ý của bậc trên và hắn khôngtrực tiếp hành động, mặt khác bà ta là gián điệp và nhận kết cục như thế làđúng. Hắn không để em nhúng tay vào tội ác, cử đi học, thay tên mình là kẻ sátnhân thế cho người em yêu, rồi giả vờ quen biết cha mẹ mà bắt em làm phẫuthuật. Tất cả toàn là mong cho em hạnh phúc, hắn không tin người con gái nàydám nổ súng. Tình yêu của hắn dành cho em quá nhiều, thậm chí nếu em nổ súngthật, hắn cũng không tiếc khi chết dưới viên đạn của một thiên thần. Cho đếnngày hôm nay Arrow đã biết đôi bàn tay bẩn thỉu này gây ra biết bao tội ác vàcần được tẩy rửa.

 

– Soạt! – Ken tiến đếntừ lúc nào, kéo khăn bịt mặt của cô gái ra. Mái tóc ngắn cắt vội vàng, cũng cáidáng người mảnh khảnh, má lúm đồng tiền, giờ thì Luci vào vai của Chris.

 

Arrow bất ngờ quay lại.

 

Đoàng! – Vì đã lên còsẵn, lại bị giật mình khiến Luci nhấn cò, hành động này của cô làm Ken nhớ lạingày nào, cái ngày đứa bé ngây ngô lỡ tay bắn chủ của nó… ngày bắt đầu một cảmxúc lạ.

 

– Dừng! – Wine chạy nhưbay tới chỗ Luci, cấm lũ vệ sĩ bắn hạ. Arrow khựng người, máu chảy ra mà tayvẫn giơ lên đồng tình với lệnh của cấp dưới. May thay vì run nên Luci bắn chệchxuống vùng ngực phải của tên trùm.

 

– Ta nợ cô một cuộc đời!- Arrow vẫn đứng được. Hắn nợ Luci hay là nợ Moon? Chẳng ai biết được nữa, khimà Mes đã hy sinh rồi. Hóa ra em đang giỡn đùa với hắn, em để Moon đến đây nhằmsúng vào hắn ư? Sao em lại làm hắn đau tới thế?

 

Cô ả Ruby nhân cơ hộimuốn lấy lòng hai vị Sếp, thừa thời cơ bắt lấy súng trong ngăn bàn và tung ra.

 

-Đoàng! Đoàng! – Haitiếng súng nổ vang khán phòng, một viên đạn từ phía ả đàn bà hướng về phíaLuci, một viên khác bắn ngược hướng, chúng gặp nhau ở giữa và rơi xuống đất.Ken đã kịp thời ra tay. Nhưng kể cả viên đạn ấy vô nhân tính bắn vào “Moon” thìanh trai đã đến bên em gái và thực hiện trọng trách của mình. Wine ôm chầm lấyđứa em thực sự là máu mủ, hai người chẳng phải đều cùng một người cha, giốngnhư Mes đã từng che chở cho một Moon nào đó.

 

– Có một cô gái tên làMoon ngày trước thường kể với anh rằng anh trai là tất cả của cô ấy, nhưng thựctế thì cô ấy lại cướp đi người anh của Moon. Em sẽ không thể hiểu được đâunhưng Luci à, em chính là Moon thật sự! – Wine nói rất nhỏ, chỉ để cho Lucinghe. Đôi bờ vai của run run y như ngày người con gái đó ôm Wine vào lòng màmong mỏi hắn đừng rời xa cô ấy. Giờ thì Mes đã đi rồi, Wine muốn được thay anhchăm sóc người em gái này,… để thời gian trôi đi không phải hối tiếc.

 

*

 

– Luci sẽ không sao chứ?Đã hơn 15 phút trôi qua rồi mà không thấy có người đến bắt chúng ta?

 

– Cậu muốn họ đến bắt ư?Yên tâm đi, rồi chúng ta sẽ gặp nhau ở thiên đàng! – Ring chỉ tay lên trời,thực lòng cậu cũng lo thắt tim, nãy giờ vẫn chưa tìm thấy Devils cất giữ tàiliệu ở ổ khóa điện tử nào, ma trận hiện lên rối mắt.

 

– … – Nếu được lênthiêng đàng thì người yêu thương nhất có cơ hội nào tìm thấy em được không?

 

– Cậu sợ chết à?

 

– Không!

 

– Sao nói không nhỏ thế!Tôi biết dẫn cậu vào trò chơi nguy hiểm này là đưa cậu vào chỗ chết, nhưng…chúng tôi cần cậu! – Ring dẫu đang bận nhưng vẫn ngoái lại nhìn em, trước khithực hiện kế hoạch, cậu và Luci đều nắm chắc ngày giỗ của mình, không biết giờnày Luci ra sao nhưng cậu thì có thể cam đoan chỉ ít phút nữa mình sẽ ngãxuống. Ring tiếc cho cô gái, cô không đáng phải lao tâm như thế, nhưng cậu hiểuđôi mắt kia, đôi mắt tình nguyện làm việc tốt – Nếu có kiếp sau, tôi sẽ làm anhtrai cậu! Thật đấy, sẽ nhường nhịn và chăm sóc cho cậu! – Ring không nói đùa.

 

– Vì sao… chứ? – Em dèdặt, người thanh niên này giống Yun quá, cậu ấy đã từng hứa sẽ là người anhtrai của em khi giải thoát cho cậu, em lại rơi nước mắt. Trời đất ơi, sau Messao lại có nhiều người anh tốt như thế chứ, Mes vì muốn em được hạnh phúc mà cốtình xóa cái quá khứ bế tắc kia, rồi đến cả Yun nữa, sao cậu đã từng hứa sẽ trảơn mà chết mất rồi, em chỉ cần cậu thực hiện lời hứa sẽ để mình được nhìn thấycậu thêm một lần nữa thôi sao cậu ngủ mãi thế. Em muốn Mes và Yun phải sốnglại, em muốn được hét to lên rằng dù hai người ấy không phải máu mủ nhưng emthương họ nhiều lắm. Biết bao nhiêu kỉ niệm tươi đẹp, họ ra đi mà bắt mình emcất giữ…

 

– Đừng khóc! Yun bảo vớimình cậu ấy ghét cậu khóc lắm! – Nói là thế mà sao lệ từ khóe mắt cậu cũng rơi,Ring khóc vì lời hứa dang dở, ba người, cậu, Yun và Poise đều đem lòng yêu Lucivà cậu biết Luci cũng có tình cảm với mình, nhưng cậu đã vì tổ chức mà lừa dốiyêu Jess, kết quả nhận được là gì đây khi thi thể của Yun và Jess cùng lúc đượcgửi về White. Cậu đã không bảo vệ được người mình yêu, cũng không bảo vệ đượcngười yêu mình, ngay cả lời hứa với người anh em thân thiết cũng không làmđược. Yun muốn cậu và Poise bảo vệ Chris, Poise đã bị thương, mất quá nhiều máukhông thể phục hồi mà phải từ bỏ nghề điệp viên, nhưng chí ít Poise đã bao bọcđược cho Chris, còn cậu, thay vì thực hiện lời thỉnh cầu của Yun, cậu đã kéo emđi quá xa, chính cậu tiếp tay cho em phải chết. Kế hoạch đột kích Devils lầnnày nếu có bại hay thành thì chúng cũng không tha cho Chris đâu, còn cả Lucinữa, cô đã đóng giả em để đánh lạc sự chú ý của tên Đại Bàng Trắng, cô ấy chếtmất.

 

– Ơ kìa! Cậu làm gì thìlàm tiếp đi chứ! – Chris vực cậu dậy, từ trong nỗi đau em biết đứng lên. Cha vàmẹ em là người của Devils, Mes cũng vậy và người đó là ông chủ, tuy nhiên em làem và có quyết định của riêng mình.

 

– À ừ! – Sau khi đượccung cấp hai mật khẩu của Báo Đen và Đại Bàng Trắng từ Chris, hộp thoại dữ liệuđã hiện ra. Ring nhấn nút gửi về cho White, vì đường truyền trong khu nhà Kenthuộc sở hữu tối cao nên việc truyền dữ liệu ra bên ngoài Devils không hề khó.Máy bên White đã nhận được thông báo, họ cần phải qua một khâu kiểm tra rồi mớinhận tệp tin nhưng thời gian không cho phép nên chấp nhận ngay, nếu trong quátrình truyền tải mà đứt quãng thì lập tức dữ liệu sẽ bị hủy vì không trọn vẹn.

 

Có tiếng bước chân rấtgần, Ring và em nhìn nhau, lúc này họ mong ước cho thời gian kéo dài được chútnào hay chút ấy. 99% – Tài liệu gửi đi nhanh, nhưng từ 99 đến 100% thì mất rấtnhiều thời lượng.

 

Sầm! – Chỉ có một mìnhKen bước vào, vẫn là cái cách cố tình gây sự chú ý.

 

– Còn những 2 phút nữa!- Em nhìn vào màn hình máy tính thông báo, chỉ cần Ken ngắt cầu dao là đi tong.

 

– Yun ơi, nếu cậu đangdõi theo thì xin hãy cản con người kia đi thật chậm lại, làm ơn hãy để dữ liệuđược chuyển tới công lí.

 

Em chỉ dám lẩm bẩm trongmiệng, sống lưng lạnh toát. Cả căn phòng vang lên hai nhịp đập dồn dập, em vàRing đang bị dồn tới bước đường cùng, tên bạo chúa cứ thế mà lững thững bước.Sẽ chẳng còn ai bảo vệ cho em nữa, cũng chẳng còn gì để hối hận trong mắt cậuthanh niên trẻ kia, em và cậu, tuy xuất thân hoàn toàn đối lập nhưng lúc nàyđây đều sẵn sàng xả thân.

 

Ken lạnh như băng dẫutrước mặt là hình hài luôn hiện hữu trong con tim, tiếng giày cộp cộp trên sàngỗ mang một âm thanh nặng nề, ngay tại ngôi nhà này đây, người mà hắn đặt mọiniềm tin lại đang châm lửa hủy diệt chúng. Hắn đã cho em tám kí tự quan trọngnhất của Devils, tám chữ cái mang bao nhiêu xương máu của lũ quỷ gìn giữ, támchữ cái đủ để ghép lên từ “IloveYou” hàn gắn biết bao nỗi đau em đã phải chịu,trao cho em mật khẩu của hệ thống quản lí, đặt ngang bằng với vị trí mình… màem lại dễ dãi hiến dâng cho thằng nhóc kia? Hay thật, trước đây là với tên Yungì gì đó, em vứt bỏ lời thỉnh cầu rằng muốn có một gia đình cùng hắn, để rồichối bỏ tư cách của người Devils cứu nó hết lần này đến lần khác. Tới thằngnhóc này, hắn biết, cả con nhỏ vẫn đang ở hội nghị nữa, bọn chúng thuộc White,em có hiểu gì không đấy, những con quỷ chỉ sống trong bóng đêm và không bao giờmuốn hòa bình với màu trắng. Em không những lấy đi sự tin tưởng của hắn, còn cảArrow, thật không ngờ dù luôn cẩn trọng, hoài nghi là thế mà lại nuôi giặctrong nhà. Một tay vẫn giữ nguyên trong túi quần, tay kia hắn buông thõng, đôichân bước chầm chậm.

 

Chừng nửa phút nữa thôi,cố lên, Ring thậm chí không hề chớp mắt, còn em, em không dám nhìn Ken.

 

Cạch! – Ba bước nữa làKen tiến tới chỗ cầu dao, đôi chân hắn như muốn lắng nghe tiếng lòng của ai đó.Rõ ràng việc ngăn chặn hai kẻ này đơn giản nhưng hắn không muốn, người con gáikia sẽ phải giải thích.

 

– Ken! Kết thúc tại đâyđi anh! – Ring nhìn sang em, hắn nhìn cậu. Chris vừa nói vừa quỳ xuống ngay tạichỗ, em ngã phịch xuống như một phản xạ tất yếu. Ken quay lại nhìn một cáchcứng nhắc, giống như con rô-bô vô tri. Những giây đồng hồ cứ lặng lẽ trôi qua,em mong mỏi những giọt nước mắt này sẽ làm con người kia dừng lại, hy vọng Kenchấp nhận đi theo ngả rẽ khác, một con đường không còn Devils. Tuy nhiên ngônngữ cơ thể hắn không coi lời nói của em có chút giá trị:

 

– Không phải chuyện củangươi!

 

Mặt em thẫn thờ. “Ngươi”là sao? Từ “ngươi” là thế nào? Em là “ngươi” ư? Hắn vẫn không động lòng, ánhmắt lướt nhìn chỉ dừng lại không quá 1 giây mà đủ để em bị thiêu đốt, Ken dùngánh mắt khinh miệt chưa từng thấy để nhìn người hắn yêu đấy sao? Em không dámtin nữa, với ánh mắt này thì không thể tin được rằng nó đã từng tha thiết hướngvề phía em. Đôi mắt cao sang quyền quý nhìn con tiểu tốt bẩn tưởi, tồi tệ, hôihám, ghê tởm, còn hơn cả thế, em sợ lắm, sợ rằng người đàn ông kia mất hết tìnhyêu vì hành động này,… nhưng biết làm sao đây khi Ken lạc lối.

 

Phụt! – Tất cả hệ thốngđiện dừng hoạt động, dãy đèn dọc hai bên trần tắt ngấm.

 

Anh! – Vừa dứt câu, emlao về phía màn hình máy tính ngay lập tức, chân vẫn trong trạng thái quỳ sụp.

 

Vòm trần cao lợp kínhkhông thể phản chiếu chút ít ánh sáng trời đông u ám trong ngôi nhà toàn màuđen, đang là ban ngày mà không gian chìm vào giấc ngủ.

 

– Kịp rồi! – Ring nở nụcười mãn nguyện nhưng cậu không thể nói to vì sợ chọc tức con người ác quỷ kia,chẳng ai hình dung em vui sướng đến mức nào, em cười trong tâm trạng vui sướngđến tột cùng, có nước mắt, nụ cười, niềm đau và hạnh phúc hòa trộn, đong đầycon tim. Cảm ơn Yun, cảm ơn mẹ Hanmony đã biến điều ước thành sự thật. Con timdường như rỉ máu bấy lâu ngày đã đến lúc được tiếp thêm sinh lực, em biết chắcchắn phải có công lí trong cuộc đời này, nhưng những bằng chứng ấy một khi đượcgửi về tòa án tối cao Ken sẽ… trong tỉ tỉ dữ liệu ấy không thể không có một dấutích nào của Đại Bàng Trắng. Nụ cười vội tắt, ngày hôm nay là ngày mai của hômqua, là ngày em sẽ khóc cho người em yêu.

 

Chris nắm chặt tay Ring,cậu hiểu suy nghĩ mà những ngón tay kia gửi tới, hẳn em đang lưu luyến một Yunngày nào với dáng đứng chờ nơi cuối con đường cho phép em chạy tới để tay trongtay, một cuộc sống theo đúng nghĩa của Moon, và tình bạn cao quý, rồi thả tayra như một câu “Chào nhé!”.

 

Chào nhé, vĩnh biệt tấtcả những gì thuộc về Yun, về White, về sự mạo hiểm theo lí trí mách bảo, còngiờ em chỉ muốn sống với tình yêu của con người kia. Em đã làm hết khả năngrồi, sức chịu đựng cũng chỉ đến mức này thôi, chạy tới chỗ Ken, những bước chântrong bóng tối, dù con đường mịt mù nhưng hình ảnh ấy, chỗ hắn đang đứng đã hằnsâu trong óc nên em ngừng lao tới và dang tay ôm chầm.

 

Ken mất thăng bằng,người đổ ra sau vì bị người con gái đó bám lấy dữ dội. Hắn giả điếc, giả câm vàgiả mù, giữ người đứng im trong vòng tay nhỏ bé, hắn không cúi nhìn cũng khôngđưa tay ôm ghì, trong bóng tối đôi mắt thoáng nhận thấy những chuyển động, cómột bóng đen đã ra ngoài cửa.

 

– Em xin lỗi, xin lỗi vìđã lừa dối anh! Em sai rồi, thực sự đã sai nhưng em không hối hận! – Yêu Ken làsai lầm lớn nhất của cuộc đời, đánh đổi tình yêu này lấy một sứ mệnh khác làquyết định đúng đắn…

 

Câu chuyện tình yêu lầmlỡ giữa hai con người, một ông trùm mafia có trong tay mọi vinh hoa phú quý củacuộc đời, một cô gái ngay cả quyền hạn căn bản của con người không được hưởng.Giữa hai số phận trái ngược nhau hoàn toàn liệu có trạm dừng chân nào cho mộttình yêu? Có đấy, nơi đây chính là trạm dừng chân duy nhất cho cảm xúc này, nếunhư có thể đóng băng tất cả tình yêu sẽ dài tới vô tận, ngôi nhà này là điểmtựa của một cuộc tình xuất phát từ hai con tim trần trụi: hắn ta giàu có mà vôvị, còn cô gái với tình thương cảm vô bờ bến. Cô gái đang cố gắng chặn nhữngbông tuyết lạnh giá toát ra từ cơ thể kia, cô dùng ánh sáng của niềm đau để níugiữ một con người… chẳng ai trong hai người họ hiểu nhau, cô ấy sẵn sàng quênđi bất hạnh để chờ hắn chìa bàn tay nâng đỡ, nhưng hắn vô tình hay hữu ý?

 

Mes đã ngược chiều kimđồng hồ thay đổi tất cả để rồi cô gái này muốn cho kim đồng hồ kia ngừng quaykết thúc mọi thứ, nhưng làm sao có thể sửa chữa một sự thật vốn không thể phủđịnh, chỉ là cố dặn lòng mình phải nghĩ khác đi thôi… liệu Ken có thể?

 

– Sao chúng ta lại phảithế hả anh? – Em không muốn là kẻ thù của Ken, càng không muốn phản bội lạinhững con người ở đây. Arrow, Perry, Mes, Wine, cha, mẹ… những người họ khôngphải thuộc về Devils sao, không phải ai trong số đó cũng đã từng đối xử tốtnhưng họ cũng yêu thương em nhiều lắm… thế mà chỉ vì một tình bạn với Yun thôiem đạp đổ tất cả. Nếu cậu còn sống chắc chắn sẽ hiểu cho thảm cảnh của em lúcnày, chỉ cậu hiểu được thôi, vì Thượng đế chọn em, ông ta muốn em làm nút thắtcủa chai rượu và muốn tự mình em giải phóng cho những giọt nước lạc lối. Có thểKen sẽ nghĩ vì nghe theo cậu mà em cho đi tám kí tự, không đâu. Bất kì việc gìxấu xa cũng sẽ bị vạch trần, bây giờ hoặc một khoảng thời gian xa xôi nào đóDevils rồi sẽ sụp đổ thôi.

 

Bao nhiêu năm qua đã cóquá nhiều nạn nhân dưới của Devils. Những số phận vốn cơ cực lại càng bi đáthơn, những kẻ giàu được thể vơ vét nhiều, càng nhiều món tài sản kếch sù, lạmphát, tội phạm, bất hòa, suy thoái, chiến tranh ngầm đều từ Devils mà ra, emchỉ là một minh chứng. Ánh sáng không bao giờ có thể chiếu tới Devils được ư?Không gì là vĩnh cửu! Em chính là ánh sáng!

 

Em là người không tốt,đúng vậy, thế gian này khái niệm tuyệt đối không tồn tại, cũng như Ken khôngxấu xa hoàn toàn, dừng lại tại đây để làm lại một cuộc sống mới sẽ cứu vãnnhững tội ác khủng khiếp mà bàn tay hắn gây ra… chỉ cần lắng nghe con tim và đểnó định đoạt số phận.

 

Ken vẫn giữ nguyên tưthế, mười ngón tay thả lỏng, hắn mệt mỏi với em quá rồi. Hận em, ghét em nhưnglại không thể ngừng thương nhớ. Đã từng coi em như cắc cớ, kể mà ngày ấy emđừng bước vào cuộc đời mình làm gì, cứ để cho hắn sống với những thứ phù phiếmcòn hơn phải chọn lựa thế này… Em và Devils ? Trong tâm khảm hắn chọn em nhưngkhông dễ để từ bỏ bá quyền kia. Devils không chỉ của mình hắn, đâu thể suy nghĩnông nổi đâu em! Việc em đang làm đây chính là gián tiếp tiêu diệt con át chủbài.

 

Không cho hắn chút dodự, em chủ động đặt môi lên những tế bào nhạy cảm nhất của hắn, làn môi em kiểmsoát tất cả,… Những lần trước luôn là hắn ra lệnh và em răm rắp chấp hành, vẫnlà hắn áp đặt tình yêu và bắt em phải cuốn theo… đến khi em chấp nhận hắn lạimuốn ra đi được ư? Nếu khả năng chỉ có hạn, em nguyện trao trọn nụ hôn nàykhông hối tiếc. Xin hãy hiểu cho em duy chỉ lần này, rằng em đã đặt tất cảnhững gì giá trị nhất vào môi hôn, có vị mặn, vị chát, chua xót và ắt phải cóngọt ngào, hãy chấp nhận cách thể hiện tình yêu của em.

 

Đánh mất người con gáinày là điều đáng tiếc nhất cuộc đời, Ken đã từng trải nghiệm những ngày thiếuvắng em rồi, và ngay khi ở gần bên mà không được đáp lại tình yêu là chuỗi thờigian chết của cuộc đời, nó kinh khủng gặm nhấm tâm hồn đến nỗi mà hắn trở thànhvô tri. Devils vẫn còn đây mà nhạt nhẽo, sống và chết chẳng rạch ròi, không emđời chấm dứt. Biết vậy nhưng hắn không thể, làm sao có thể… Làn môi em tiếp tụcquấn lấy, ngày qua ngày đã có quá nhiều trắc trở, giây phút ngắn ngủi hiện tạimong sẽ cứu vãn được tình yêu. Nước mắt em dừng lại trên khuôn mặt hắn, đôi tayquấn siết, kiễng chân để dựa hoàn toàn mà Ken sao thế này, chẳng khác một câycột, nuốt lấy giọt nước long lanh…

 

– Em sẵn sàng chết cùnganh! – Kết thúc nụ hôn mãnh liệt, Chris vẫn ôm chặt, tay nâng niu từng đườngnét thanh tú, em muốn chạm tới đôi mắt, cánh mũi và tâm hồn kia.

 

Ngu ngốc, nếu hắn chếtthì Devils vẫn tồn tại, còn có Arrow hay một thủ lĩnh nào khác, đâu phải Devilschỉ của riêng mình Ken. Ken cười trong bóng tối, em tối dạ lắm, vì đầu óc đơngiản nên em sống một cuộc đời chỉ có thế, vì hắn có một kết cấu hoàn hảo, vì emcó xuất phát điểm là một số 0 nên…

 

– Chúng ta không thểcùng đứng trên một con đường – Ken dập tắt mọi hy vọng.

 

Tinh! – Hệ thống điện tựđộng kích hoạt, và toàn bộ đèn bật sáng, kể cả hệ thống máy tính.

 

Ánh sáng trở lại rồi, emđã tường minh khuôn mặt hắn. Chính tại thời điểm hai trái tim có thể hòa hợplại là lúc hắn đóng băng. Đôi mắt Ken dịu lại mà vẫn nhìn em theo đúng nghĩacủa Đại Bàng Trắng, chứa đựng những ánh đèn mơ hồ, có lẽ chúng làm Ken bị lóamắt.

 

Tim quặn thắt, sự hysinh của em hoàn toàn vô nghĩa, đúng hơn từ trước tới giờ chưa một lần em đượcđáp lại theo đúng cách cho đi. Em cam chịu nỗi đau gia đình để đi theo kẻ này,hắn đã từng giết chết tuổi thơ em, vậy mà khi đã là một thiếu nữ, em nguyện vứtbỏ cuộc sống để đi cùng hắn xuống tận địa ngục mà Ken không thể đồng ý. Thế racuộc đời của em không làm được việc gì có nghĩa, bất kể một việc gì, em khôngdám nhìn hắn nữa, tay nắm chặt chỉ quần. Hay là em sai nhỉ? Sai vì đã không làmngơ trước những việc làm tội lỗi của giới thượng đẳng, sai vì đã trái lời tấtcả sinh vật tự cho mình là con người, sai vì đã cho rằng tình yêu tồn tại tronglồng ngực của kẻ đứng trước mặt. Tuổi thơ đầy những mảng màu của máu. Chính conngười này đây đã đổ máu vào thân thể em, cũng là hắn tát em đau đớn, vệt máuchảy dài trên má mang theo những uất hận. Chris quay mặt sang bên, tránh để Kennhìn thấy nước mắt rơi. Em khóc quá nhiều lần và hắn cũng đã trông thấy không ít,Ken không biết giọt nước mắt ấy đong đầy những nỗi niềm gì, có khi đã thànhnhàm chán. Em quệt mạnh, hất những giọt nước rơi tận ra xa không muốn làm Sếpkhó chịu, phải, Sếp một khi không thích điều gì thì tuyệt đối không được phạmsai lầm, lỡ Sếp giận em chết mất. Chẳng còn người anh nào để Sếp trút giận, vàem cũng đã lớn chẳng thể hành hạ như xưa, chỉ có con tim bị giày vò dữ dội. Emkhông thể kìm nước mắt, lệ rơi tới đâu đều gạt đi hết mà chúng chẳng thương emcứ lăn dài. Sếp đứng đấy nhìn, khoảng cách bây giờ xa lắm, đúng rồi, em và Sếpkhông thể bước trên một lối đi.

 

– Thế em biết về đâuđây? Em hại Devils rồi thì có quyền đứng trên nền gạch của họ không? Đôi chânrun bần bật, cả người đều run rẩy, ngay cả chiếc áo trên người cũng phải chuyểnđộng. Em không đáng với những thứ này, quần áo em mặc, cơm ăn và cả tính mạngnày đều của Devils hết, giờ biết phải làm sao?

 

Máy tính hiện lên trạngthái thông báo, đột ngột các màn hình lớn bật sáng hiển thị, em và Sếp đều nhìnthấy, dữ liệu đã được truyền tải về White, em không thể vui được nữa, cố gắngquỳ xuống mà đôi chân bủn rủn. Đôi tay mãi mới lôi được khẩu súng ra.

 

Choang! – Em làm rơi,nhặt lên bằng tất cả khả năng có thể, súng mang nước mắt và sự đau đớn, đemdâng cho Sếp.

 

Ken nhìn khẩu súng trênđôi bàn tay kia, đôi tay dường như không thể cầm nổi, súng trên tay em mà chấpchới. Chris xin một ân huệ, được chết dưới họng súng của người em yêu. Đôi mắtngước lên nhìn hắn lén lút, sắp chết rồi mà ngay đến quyền được nhìn ngắm mộtdáng hình cũng khó quá. Em lại đưa mắt xuống, nhắm nghiền để rồi khi mở ra nướcmắt ào ạt. Thêm lần nữa, em nấn ná để mãi khắc ghi chính xác hình bóng Kentrong lòng. Em không muốn Ken chết đâu, cũng không muốn Sếp phải từ bỏ thamvọng của cuộc đời, nhưng không nỡ để những số phận nghèo khổ bị bóc lột mãi.Cuối cùng em nhắm chặt mắt hình dung Ken lần chót, quỳ trong tư thế ngay ngắn,tỏ ra mạnh mẽ, đan những ngón tay vào nhau và mỉm cười. Nụ cười này không hạnhphúc vì ẩn chứa vô vàn sự bất công. Ken bóp cò.

 

– Dữ liệu bên White đãbị tê liệt! – Màn hình máy tính kèm loa tiếp tục thông báo tin mừng cho chủnhân, những dòng chữ màu đỏ hiện lên trên nền đen. Em mở mắt, thứ nhìn thấy đầutiên là họng súng, cố xoay đầu để nhìn màn hình lớn. Ken vẫn lạnh lùng.

 

Thì ra là vậy. Em vàRing đều bị mắc lừa, Sếp cố tình căn đến khi nào 100% tài liệu chuyển đi mớingắt điện, vì quá vội vàng mà White đã không kiểm tra, kết quả là guồng máytrung tâm bị virus của Devils chén sạch. Em tưởng là có tám kí tự của Ken vàArrow là đủ? Một tập đoàn như Devils, hai cái đầu của Ken và Arrow để em đánhcắp dễ dàng… sao có thể? Dữ liệu thực chất là phần mềm lỗi chứa virus nguy hiểmmà Devils đề phòng trường hợp bất trắc, một cú lừa ngoạn mục.

 

Ring nói với em, ngày bịDevils bắt Yun mang trách nhiệm hình sự vì thông đồng đánh cắp số lượng tiềntương đương 20 tấn vàng, White đã phải huy động rất nhiều mới gom đủ để chạytội cho dù cậu không hề phạm pháp. Cả một tổ chức lớn không thể chi trả cho mộtkhoản tiền mà đối với Devils là nhỏ nhách, trước mặt em đây, con người nàykhoác lên mình bộ cánh trị giá bằng cả một ngôi trường, sự chênh lệch quá lớn…Tưởng tượng mỗi ngày Sếp tiêu tiền phung phí với cuộc sống của đứa bé nghèo đóikhông có đồ ăn, hay một sinh linh được sinh ra và lớn lên vất vả thế nào mà ngườiDevils chỉ cần “Đoàng!” một phát… Devils là tổ hợp các kí tự khôngthể đánh vần.

 

Tổ chức White sụp đổngay lập tức vì rối loạn trầm trọng, vậy là hết rồi, cục an ninh quốc tế đãđứng ngoài cuộc, tất cả đều không thể chịu được áp lực và thiệt hại khi giaochiến với Devils. Những giọt máu đổ xuống lãng phí, các chiến binh không thểmỉm cười nơi chín suối, tổn thất lên tới vô giá. Hết thật rồi, mọi thứ lụi tàncho con quỷ không lồ thống trị thế giới.

 

– Em… có thể xin… mộtđiều được không… anh? – Cất lời một cách khó khăn, lúc này Chris thấy có lỗivới mọi niềm tin đặt nơi mình. Mẹ Hanmony che chở cho em để thấy sự thất bạinày ư?

 

– Nói! – Ken trở lại vớingày chưa từng gặp em rồi, giọng đanh lại như thể ép buộc lắm mới phát âm ra.

 

– À không, hai điều đượckhông ạ? – Ánh mắt em vẫn sáng, chắp tay cầu xin.

 

Cách! – Hắn gí sát súngvào vầng trán, tay kia đã cho trong túi quần lúc nào, đứng thế thượng phong.Tàn nhẫn. Như vậy là không được rồi, em tham lam quá, hành động máu lạnh củaSếp nghiêm cấm hy vọng. Nếu không phải mang thể chất tốt sau đợt phẫu thuật hẳnem đột tử ngay lập tức khi nhìn vào ánh mắt sắt đá của con chim Đại Bàng. Đau,thực sự tâm hồn em đã chết trước thể xác.

 

Em không muốn ngôi nhànày… vấy bẩn! – Nhưng vẫn lên tiếng. “Bẩn”, máu em bẩn tưởi lắm, máuem không xứng đáng được loang lổ ở đây, ngôi nhà này của Sếp, em không muốn bấtkì thứ gì liên quan đến mình làm nhơ nhuốc những thứ giá trị. Em đáng chết ởmột khu rác ô uế. Máu của một thành viên tối trung thành với Sếp đang chảytrong người em, thiêu rụi cơ thể qua linh hồn – Em không thuộc về Devils! -Trút hơi thở em khảng khái, không thuộc về Devils đâu có nghĩa không thuộc vềKen.

 

Ken thu súng về, hắn đisau, cho phép em tự lựa chọn nơi an nghỉ, cò súng vẫn luôn sẵn sàng. Đến đi em cònkhông vững nữa mà hắn vẫn vô tình. Chris đi qua nhà bếp, những kí ức còn vẹnnguyên, một Moon hiện lên cùng Ken ngày nào, mùi thơm thoang thoảng của móntrứng ốp-la… giờ chỉ còn hoài niệm, em bước tiếp, lưỡng lự trước cửa phòng ngủ,ngay lập tức mũi súng đã chèn vào lưng, Sếp bận lắm, Sếp không có nhiều thờigian đâu. Em muốn lấy một món đồ, mặc kệ Sếp mà chạy vào giường, ngó xuống gầmvà lôi một thứ gì đó ra nhét vào người rồi lại vội vã đi. Đóng cửa cẩn thận, emngoái lại nhìn chiếc giường màu trắng trong cả căn phòng màu đen. Hai ngườibước tiếp, họ đi tới nơi chia cắt.

 

– Ở đây! – Hắn ra lệnh.

 

– … – Không ngờ Sếplại muốn em chết nhanh tới thế, định bụng sẽ yên nghỉ ở một nơi nào đó ngoàiDevils, có thể là một căn nhà hoang với bốn bức tường kín đặc, Sếp nói vậy thìem tuân lệnh, dừng chân ngay nhưng không quay mặt lại, sẽ là một phát súng kếtliễu nhanh chóng, còn lại gì cho nhau?

 

Năm phút trôi qua để mâyngừng trôi, gió ngưng thổi. Tâm hồn tĩnh lặng. Em mang lọ keo dán ra, đây chínhlà thứ muốn cầm theo. Có lọ keo dán sẽ gắn lại cánh tay cho những con búp bê,sẽ gắn tóc em cho mái đầu trọc của chúng, cố định chiếc bánh xe đồ chơi vàothân máy,… ngày ấy ngay cả một lọ keo rẻ mạt em không có, nếu những món đồ ngàynào được sửa chữa chắc tuổi thơ đã yên bình. Ken không thể biết được vì hắnsống trong sung sướng, em mang theo lọ keo để gắn một thứ thuộc về mình, cáitên, để cha mẹ biết em là Chris, cũng muốn hàn gắn những lỗ thủng trong tráitim em và hắn. Đương nhiên chỉ là ước mong vì đâu thể làm được. Em nắm rất chặtmà Ken không hề hay đó là cái gì mà dù nếu biết cũng không hiểu hết được ýnghĩa.

 

Gió lại thổi, mái tóctung bay, thoang thoảng hương thơm tinh tế gửi đến hắn một nỗi nhung nhớ. Emvẫn khao khát được thấy đôi mắt đen kia lắm, nhưng phải quyết tâm, dặn lòng đểhắn được thanh thản, Ken là Sếp, Sếp phải lấy em làm gương cho những kẻ phảnbội, em hứa sẽ không hận Sếp vì hành động này đâu, em tình nguyện hiến dâng choĐại Bàng Trắng mạng sống nhỏ nhoi. Nhưng. Không làm được, em quay người ngoáilại. Gió ngược chiều em đứng, có giọt nước mắt đã bay tới tận khóe môi Ken. Mắtem mở to, nếu hét lên rằng “Em yêu anh nhiều lắm!” Ken sẽ không thể nổ súngđâu, nhìn mà xem, hắn không chuẩn bị được sự lạnh lùng khi tiếp nhận sự thathiết này. Giá mà có thể cho hắn một hạnh phúc… cho hắn được thỏa thích yêuthương.

 

– Nếu… em là tôi… vàngược lại… em có thể bắn? – Sau mỗi từ Ken đều phải nuốt nước bọt, cổ họngđau rát. Từ lúc theo em đi tới bãi đất trống này hắn tỏ ra rất quyết đoán màsao giờ ngay cả khẩu súng cũng không nắm chặt được. Em cứ nhìn hắn âu yếm nhưthế, điều mà hắn chưa từng được nhận từ người thân ruột thịt, em là khởi nguồncủa cuồng nhiệt, đam mê, của rắc rối thòng lọng và của một dại khờ ngây ngô.Người ta thường nói về cái thùng rác, đó là nơi chứa đựng ổ dữ liệu muốn xóabỏ, một nỗi đau hay cú sốc tâm lí chỉ cần vứt vào đó sẽ an toàn, hắn muốn tìmmột chiếc thùng rác để nhốt em vào trong rồi bỏ lãng quên, tìm mãi hắn nhận rabộ não mình chính là thứ đó.

 

– Có! – Em trả lời dõng dạc.Em không thể là hắn và hắn cũng không thể là Chris này, duy chỉ có tình yêu làmột, hắn yêu em và em cũng đáp lại bằng nguyên vẹn tình yêu đó, vô tận. Chỉ cầnnghe được câu nói này của Ken là mãn nguyện lắm rồi, giờ có bị phanh thây hayngựa xéo em cam chịu.

 

– … – Ken chờ đợi lído mà em không nói thêm. Hắn bế tắc, giống như đưa kim la bàn trước cục sắt nósẽ quay vô hướng mà không thể ngừng, con tim hắn lúc này dao động liên hồi.Trong khi đó em cười, cười trong nước mắt, trong nỗi đau. Ken muốn trốn tránh.Chris duỗi thẳng vai sau khi đã so lại, cố thở một hơi dài mang theo những tiếcnuối khôn nguôi.

 

– Điều cầu xin thứ hai?- Tại sao em không nói những suy nghĩ ra hả em, Ken muốn hiểu nhiều lắm, em đãđặt mình vào địa vị của Đại Bàng Trắng khi trao khẩu súng này cho hắn, vậy màsao hắn không thể nghĩ cho em. Em đã yêu nhầm người rồi, xin lỗi em vì tất cả.Trước khi tiễn đưa người con gái này về nơi xa xôi, Ken sẽ thực hiện một điềuthỉnh cầu, nhưng chỉ làm cho mình em thôi.

 

– Dạ thôi không ạ! Emchỉ sợ Đại Bàng Trắng thi hành theo quy định của Devils… nhưng Ken đã khônglàm thế! – Em xưng hô theo đúng cảm xúc và không hề có đệm “ngài” hay “Sếp”trong ngữ nói. Trong tình yêu sao cần phải câu nệ nữa chứ.

 

– … – Hắn hiểu – Côlàm quái gì có người thân!? – không như những lần lăng mạ trước, lần này giọnghắn chùng hẳn xuống. Tức là nếu em có người thân, họ sẽ phải chịu đựng cực hìnhcho những việc em làm. Ken đau đáu nỗi lòng, trong khi hắn có cả một đại giađình mà em thì chỉ đơn độc riêng mình. Thôi từ đây phải coi em như một kẻ dưng.

 

-… – Đối với em ngườithân duy nhất còn sót lại được đánh vần bởi ba chữ cái và bắt đầu bằng chữ “K”.May thay sẽ chẳng ai hại được người thân này nữa, chỉ hi vọng một ngày người đósẽ hồi tâm. Đấy, em cứ im lặng mãi làm sao hắn biết được vị trí quan trọng củamình trong tim em – Em muốn được tự tay nổ súng! – Thế vào điều thỉnh nguyện làmột sự chờ đợi. – Cho em được làm việc xấu! Em muốn xuống địa ngục để chờ mộtngười! – giết chết bản thân mình cũng là một tội phạm, tử thần vì thế sẽ đuổiem khỏi thiên đàng.

 

– Vô ích! – Ken sững sờ,vài lời nói này đủ để hắn tường tận con người em, hắn sẽ phải xuống địa ngụckhi chết, chắc chắn là thế, người con gái này sẵn sàng vứt bỏ những linh hồnthân thiện để được bên hắn ư? Em dại khờ thế? – Tôi sẽ kết hôn và sống tới già,cô có đợi, đợi nữa, đợi mãi cũng chẳng ích gì! – Hắn nói thật đấy, giết em rồihắn sẽ tìm cho Devils một vị phu nhân… Ken không muốn vì mình mà em phải khổsở như thế.

 

– Em đợi là QUYỀN củaem! – Ngỡ em sẽ khóc ròng và đau đớn khi nghe câu nói phũ phàng của mình, việchắn đi tìm một hạnh phúc mới hẳn sẽ làm em hối hận trong tình yêu này vậy màsao em lại yêu hắn nhiều tới thế.

 

Đoàng! – Ken ném khẩusúng ra xa, cò giật và viên đạn rơi xuống nền đất.

 

Ai cho em thứ quyền đượcđợi hắn chứ, em định chết rồi để cả đời hắn ăn năn hay muốn hắn hận chính bảnthân đến tận xương tủy. Em không mù quáng đâu mà chẳng một ai đúng đắn bằng em,không vì tình yêu hy sinh lẽ phải, không vì công lí đánh mất tình yêu. Em tỉnhtáo khi trao cho White dữ liệu của Devils, đã thế lại vẫn chung thủy với kẻ nắmcường quyền, dẫu kết quả là không gì cả.

 

– Anh cho em định đoạtcuộc đời anh! – Không thể ngừng lại, Ken đã bị tình yêu cảm hóa. Hành động vừarồi, vứt bỏ vũ khí đối với một tên trùm mafia đồng nghĩa với việc rũ bỏ chiếcáo choàng màu đen, Ken quyết định đi theo những nhịp đập cháy bỏng. Không chỉbởi cảm xúc dồn nén nhất thời hay chịu sự bức ép trước tình yêu cao cả trongem, hắn suy nghĩ, đã suy nghĩ cả quãng đường này, suốt hai mươi mấy năm qua đâymới là lần duy nhất hắn chủ động làm theo điều mình mong muốn.

 

Hắn không kéo em về bênmà tiến lên hai bước, ôm lấy bờ vai và thăng hoa tình yêu bằng một cái siếtchặt, con tim lúc này đã thỏa những dấu yêu. Nhất định theo cách này Ken sẽkhông hối hận. Từ giờ chẳng còn gánh nặng nào trong cuộc sống, không phải nghethấy những tiếng cười giả tạo, những lời nịnh nọt, đánh đổi con Đại Bàng đểđược làm một người bình thường, cho phép mình vượt quá khuôn khổ và từ đây sẽkhông có ai là Ken độc ác, nhẹ nhõm vô cùng.

 

Em bấu lấy da thịt hắn,rúc cả mặt vào ngực để khóc, nước mắt lấy đi tuổi thơ nhưng cũng đáp lại mộttình yêu hoàn hảo. Mẹ Renny đã cảm hóa được bố – một con quỷ nhỏ bé, còn emchắc giờ mẹ tự hào lắm, không chỉ mẹ mà còn cả người phụ nữ đã từng coi em làcon của cô ấy nữa, em cười trong vòng tay hắn, và chắc chắn lúc này Ken cũngmỉm cười.

 

Lâu lắm rồi đôi bênkhông nhận được mối xúc cảm hòa quyện, sợi dây tình yêu gắn kết mọi cung bậc,em đã nếm được vị ngọt của nước mắt rồi, Ken mãi là bờ vai che chở cho em, bấtkì điều gì em muốn hắn phải làm cho kì được.

 

– Anh nghe em vô điềukiện! – Không hẳn thế vì em đã trao cho hắn quá nhiều, phải nói hắn cực kì maymắn khi có một người con gái bao dung trước những lỗi lầm không thể dung thứ,Ken muốn khẳng định cho em rằng giờ đây tất cả những gì hắn có chỉ là em, khôngcần thêm bất cứ thứ gì nữa, chỉ thế là quá đủ. Hạnh phúc là cho đi, cảm ơn emđã cho Ken biết chân lí đó.

 

Đám mây nhường chỗ chomặt trời, ánh hào quang không vàng rực như những ngày hè, nhẹ nhàng vạt nắngmang sức sống êm đềm. Ken chẳng cần một Devils đồ sộ nữa, chúng làm hắn mất đinhiều giá trị, còn ở bên tia nắng dìu dịu này hắn được thỏa thích giấc mơ cóthật. Chiếc lắc trên tay tỏa một sắc màu cổ tích và chữ “K” ở một nơinào đó hẳn cũng ánh lên hương vị của mối chân tình.

 

– Em hạnh phúc lắm! Thậtđấy, chắc chắn những thiên thần trên cao kia sẽ mỉm cười với anh! – Ngước mặtlên, em để đôi mắt mình hướng về phía thăm thẳm rồi lại sà vào lòng Ken, đãkhông còn ấp ủ tình yêu trong lớp vỏ ốc. Khác với ước vọng muốn lật đổ hoàntoàn Devils của Yun hay một thiên thần nào khác, đối với em việc thuyết phụcđược Ken đã là điều lớn lao nhất rồi – Cảm ơn anh! – Đây là lời cảm ơn của tấtcả những nạn nhân của Devils, thông qua em gửi tới sự hy sinh được cho là dũngcảm của con Đại Bàng Trắng.

 

Ken thích nhìn em vuithế này, vì nụ cười ấy hắn không nuối tiếc.

 

– Mọi đớn đau của emphải dừng lại tại đây! – Ken quả quyết, nếu chúng còn xuất hiện thì xin em hãyđổ hết lên bờ vai này, hãy hứa với hắn rằng em chỉ được hạnh phúc. Và một nụhôn dành cho cả em và hắn, được đáp lại từ hai phía…

 

*

 

Tại bệnh viện hàng đầuDevils, Arrow vừa trải qua ca phẫu thuật gắp đạn. Hội đồng đang trông chờ vàocon Báo này, việc Đại Bàng Trắng có những hành động tiêu cực đối với tài khoảnDevils chẳng ai có thể ngờ, họ đã nghĩ tham vọng của ngài không bao giờ sụp đổnên chẳng chuẩn bị tình huống bi lụy. Rồng Đen và cựu Sếp nhỏ đang đứng ra dànxếp, tuy nhiên chỉ thể tạm thời vì không tường tận nắm rõ giai đoạn hiện thờicủa Devils bằng hai Sếp mới.

 

– Vào đi! – Máu đã cầm,sử dụng các loại thuốc tối tân nhưng Arrow khá mệt. Hắn vẫn thế không thèmhướng mắt ra, nỗi đau tinh thần lấn át.

 

Một cô gái với mái tócđen và khuôn mặt lấm lem thập thò ngoài cửa, làm sao quên được hình ảnh đứa béngốc nghếch chơi cùng chiếc ô tô màu đỏ.

 

– Chris xin lỗi! – Taynắm chặt, em nói lí nhí và không phạm sai lầm, đưa mắt nhìn Arrow.

 

– Chris không phải ngườicủa Devils! – Giọng khàn khàn, hắn còn muốn nói lại câu đó với chủ ngữ là“Moon” nhưng lại thôi.

 

Người đàn ông này đã hứasẽ cho em một việc làm ở Devils.4 khi khỏe bệnh và giờ lại nói khác. Arrow luônlà thế, nghĩ tốt cho em nhưng không bao giờ thể hiện ra, ngay cả khi đã bị embóp nghẹt con tim rồi mà hắn vẫn tỏ ra khinh miệt để cố bảo vệ. Chris khôngphải người của Devils tức là em đang không phản bội, dẫu cho có làm gì chăngnữa thì cái từ “gián điệp” không thể bám theo, ý của con Báo này đó, hắn chẳngcần ai hiểu, chỉ cần em bình an.

 

Mãi một lúc sau Chrismới ngước mắt lên nhìn, Arrow hóa ra đã nhìn em từ lâu rồi, hắnbối rối lẩntránh.

 

– Chris có lỗi với Sếp!- Em có thể xưng “tôi” với bất kì ai nhưng riêng với Arrow thì không thể được,hắn đặc biệt. Em vừa tôn kính lại có gì đó gần gũi mặc dù hắn đang tạo khoảngcách.

 

Em làm hắn khó hiểu, lúcnào cũng gieo hy vọng cho tình yêu đơn phương này, hãy đừng nhìn tha thiết nhưthế, cũng đừng khóc vì hắn làm gì. B ất cứ lúc nào Arrow cũng muốn được ôm emvào lòng.

 

– Bảo với anh ta – nóivề Ken – Arrow này không quan tâm đến tài khoản của Devils! – Thông thườngtrước khi chi trả cho một công trình hoặc xuất tiền để sử dụng với khối lượnglớn, chiếm trên 1% tổng lượng tiền mặt của Devils thì việc thông qua phải từ cảhai phía của Báo và Đại Bàng Trắng. Em chưa nói gì mà hắn đã giành lời nóitrước.

 

– … – Câm nín, Ken đãchuyển toàn bộ số tài sản riêng của Perry và chính mình cho Angels, một mặtđóng băng tổng tài sản của Devils.5. Mọi nhân vật quan đang chất vấn và tố cáolại con chim Đại Bàng, tìm cách lật đổ và nâng đỡ Báo lên, khó khăn lắm em mớilẻn vào đây được.

 

– Thôi ta mệt rồi, để tanghỉ đi! – Muốn nói với em thật nhiều mà không cho phép bản thân, hắn giả vờ hohắng.

 

– Arrow à, em thật lòngbiết ơn anh nhiều lắm! – Đến lúc này chẳng còn rào cản nữa, Chris ngả vào lòngngười đàn ông trước mặt, nước mắt chảy ướt đẫm cả vết thương. Em thực sự thươnghắn lắm, rất nhiều – Tại sao lại vì em mà từ bỏ Devils chứ?

 

– Không! Ta tình nguyện!- Chưa một lần hắn cảm thấy được ấm áp như thế dẫu biết em đang dùng chính sựthương hại như Mes từng dành cho em để mang tựa nơi mình.

 

– Tại sao anh lại giấu,em biết hết, em biết anh vì em mà…

 

– Mà làm sao? – Hắn chenngang, em biết để làm gì chứ, em biết thì tình yêu của em sẽ dành cho hắn đượcư, em sẽ bỏ Ken mà theo hắn chắc? – Ta làm thế vì muốn sống một cuộc đời yênbình.

 

– Thế sao anh không từchức mà lại đẩy hết trách nhiệm lên mình? – Em ghét sự thánh thiện của Arrow,làm sao trả hết ân huệ này được đây – Anh cứ để mặc Ken đi, anh hãy làm theo ýanh muốn, đừng vì em nữa! Anh bảo rằng muốn được yên bình mà lại nhường điều đócho Ken – em không biết rằng nước mắt đang làm vết thương của hắn rỉ máu đaulắm em ơi.

 

Nhưng thế này là quá đủrồi, hắn đã cho em quá nhiều đớn đau hay sao mà lại dằn vặt hắn tới cỡ này,không thể chịu đựng được nữa, hắn đón lấy em như một phần của mình dẫu biết emchỉ để hắn vui. Ôm chặt em dù con tim kia không thuộc về mình.

 

– Nếu không có Ken, emcó thể yêu anh? – Đã có lúc hắn tin vào điều đó.

 

– … – Arrow hiểu sự imlặng, hắn biết em chưa từng nghĩ đến câu hỏi mà mình rất cần câu trả lời dù dốitrá, vậy tức là em yêu người đó nhiều lắm phải không em?

 

– Anh được quyền yêu emchứ?

 

– …

 

– Đừng thế mà, sẽ có mộtcô gái tốt hơn em gấp ngàn lần. Em không đáng! – Quay mặt đi, cam đoan rằngngười đàn ông này tốt hơn bất kì ai khác nhưng định mệnh quá trớ trêu. Sự việcngày càng phức tạp hơn, dù Sếp lớn đương nhiệm vẫn là Ken, nhưng những việc làmhướng thiện của Ken lúc này phạm vào bộ luật của Devils và hình phạt cho sựphản bội là cái chết. Chắc chắn vì không muốn em mất đi người thương cuối cùngmà Arrow bí mật tạo mâu thuẫn ngầm với Ken để đẩy những sai sót về bên mình. Cứcho là hắn nghĩ cho em đi nhưng ai sẽ nghĩ cho hắn, em không muốn vậy.

 

– Ta không muốn em giốngvới… mẹ ta! – Lí do Arrow ngay khi gặp Hanmony đã muốn hành hạ đứa bé vì hắnghét những đứa trẻ ngoài giá thú như người chị của mình. Cách đây lâu lắm rồikhi người cha và Rồng Đen như hắn và Ken lúc này, cả hai đều đem lòng yêu mộtcô gái, Rồng Đen tuy sở hữu trái tim người con gái nhưng cha hắn mới là ngườisánh bước cùng trên thánh đường, và mối thù hằn từ hai người cứ thế mà to lớn.Arrow không muốn em như thế, một phần vì mình chẳng thể có diễm phúc được sốngvới người yêu thương, phần khác quá khứ cần khép lại, thật là bế tắc nếu nhưlại có thêm một Arrow đơn độc nào nữa, – Em đáng lẽ đã có một gia đình thậthạnh phúc, ta ngưỡng mộ tình cảm của cha em dành cho Renny! – và nếu Ken đượcnhư thế thì còn gì bằng, hắn xin gửi một người đàn ông không tham vọng nơi Ken,nếu có thể hãy chỉ được làm một người bình thường đủ khả năng xây dựng gia đìnhhạnh phúc. Buông em ra, ngộ nhỡ “chủ sở hữu” nhìn thấy thì thật không hay, nghĩđến đây một nỗi buồn trào dâng, mất em mãi mãi.

 

Em chẳng thể hiểu đượcnhững bậc sinh thành ngày trước cùng những mối quan hệ phức tạp, tuy nhiên cáchthức hắn bày tỏ đã truyền tải đầy đủ và chính xác nỗi niềm. Ước mình có thể làmmột điều gì đó cho hắn mà thật khó, nếu ngày ấy em đúng là Chris, sống dưới mộtmái nhà giản đơn của cha mẹ chắc đã chẳng bao giờ biết tới Ken hay bất kì ngườinào nữa

 

– Việc mà anh đã sai,…đó là để cho bé con được sống! – Em không trách hắn, đứa bé ấy chính là em. Nếuem không tồn tại sẽ chẳng có rắc rối gì và Devils vẫn cứ sừng sững hiên ngangtrước thế giới.

 

– Vậy nên anh phải tiếptục sai lầm! – Sai lầm rằng đã yêu em để rồi cho đi tất cả những gì quý báu.Ngoài Ken, có một người đã đang và vẫn sẽ hiến dâng mọi thứ đáng giá nhất choem. Hắn yêu nhiều lắm vậy mà em phũ phàng nói sẽ có người con gái phù hợp dànhcho, chỉ muốn bảo vệ em thôi nhưng có một người theo em là quá đủ.

 

– Tại sao Devils khôngsát nhập vào Angels? – Không phải một ý kiến hay, em vẫn đề nghị.

 

– Lửa không cháy đượctrong nước! – Đời nào có chuyện hoang đường, với lòng tự tôn của người Devils khôngcho phép.

 

– Em sẽ bảo lãnh choAnh! – Nắm chặt tay Arrow, những việc làm cho công lí hẳn sẽ cho em một chỗđứng, chắc chắn tòa án phải chấp thuận em với tư cách một người có công lao lớnvà không thể làm ngơ trước sự bảo lãnh của công dân Moon, em xứng đáng với cáitên đó.

 

– Ken? – Cười hiền, bảolãnh cho hắn để anh ta tử hình thì sao được.

 

– Còn Ring và Poise, emthuyết phục và có thể họ sẽ …

 

– Ha ha ha – Hắn cườilàm vết thương đau nhói. Giờ đây cả hắn và Ken đang ở thế thiến thoái lưỡngnan. Một là hắn hoặc là Ken phải có ít nhất một người hy sinh. Nếu Ken đứng rachịu trách nhiệm những việc đang làm thì sẽ bị Devils trừ khử, kể cả hắn códang tay bảo vệ anh ta cũng không thoát khỏi lưới pháp luật. Hắn chọn cách vơvét sai trái của Ken để thay anh ta xuống địa ngục, quen rồi vị trí thứ hai.

 

– Em không ngốc đâu! Tinem đi, họ là người tốt! – Em lấy băng trong tủ thuốc ra – Máu anh ra nhiều quá,em sẽ băng lại!

 

– Không cần, tí rồi bácsĩ đến thay!

 

– Để em làm! – Cươngquyết, hắn đã từng làm em đau, nhưng cũng là hắn giúp em vực dậy thì chẳng lẽmuốn cảm ơn cũng không được. Đôi tay nhẹ nhàng cởi lớp áo sơ mi ra, bộ ngựctrần làm hắn ái ngại, máu ướt đẫm, dòng lệ tinh khiết có vị mặn làm vết thươngxót xa. – Em biết cách băng mà!

 

Em giống mẹ em lắm, mẹem đã từng chăm sóc chị hắn thế nào thì em cũng đang làm thế. Liều thuốc giảmđau của đời hắn là em.

 

– Sau này Ken có bắt nạtem thì nhớ tới anh! – “Bắt nạt”, ngôn ngữ này mới xuất hiện trong ý thức hắn,nó không phải là ra lệnh, đe dọa hay hành hung mà hạnh phúc lắm. Arrow đang chờđợi một điều gì đó từ em trong nỗi tuyệt vọng.

 

– Em được chăm sóc anh,anh trai! – Em gọi hắn bằng tình thương mến, phải rồi, em yêu anh trai lắm vàcũng yêu hắn như thế.

 

– Không! Anh có quyềnyêu em không phải tư cách người anh trai! – Sự hy sinh của Mes thức tỉnh Arrow,hắn không muốn được chia phần với ngôn từ “Anh trai”, chỉ có Mes xứng đángthôi. Còn hắn, một gã khờ dại học cách chấp nhận từ “chị dâu”.

 

Ngón tay nhẹ nhàng lướttrên vết thương, Chris cẩn thận sát trùng. Chính em cũng không thể hình dungđược tình cảm dành cho con người này, nó nằm giữa tình yêu và tình thương.

 

– Ngày trở về Devils từGreen, nếu ngày đó người đầu tiên em gặp là Arrow, thì em sẽ yêu anh nhiều hơnKen! – giả sử có một cái bao chứa đựng vũ trụ, em sẽ yêu Arrow nhiều như cáibao ấy, nó rộng lớn hơn vô tận.

 

– Ừ! – Không buồn tiếplời, vẫn là nụ cười ngượng ngạo, chẳng có giá như hay nếu đâu em, mà nếu có thìhắn đã để tên sát thủ năm nào giết em rồi.

 

*

 

 Đối mặt với hơn một nghìn người đại diện cho80000 nhân viên của Devils, Ken vẫn tỏ ra tố chất của một nhà lãnh đạo. Bêncạnh hắn, tay trong tay là em.

 

– Giải thích về điều nàyđi! – Rồng Đen nhìn con trai bằng ánh mắt căm giận. Mặc dù Arrow đã ngầm đổ lỗilên mình nhưng không thể qua được những con mắt tinh tường của ban lãnh đạo,Rồng Đen không biết nên thất vọng hay thế nào với Ken nữa.

 

– Giàu để được gì? – Kenvấn lại – Nó mua được cho chúng ta một khoảng lặng không? – Hàm ý sâu sa, mỗingười có một khoảng lặng riêng mà chẳng thể diễn đạt, đôi khi không thể biếtmình muốn gì, một thứ gì đó quá trừu tượng và xa tầm với.

 

– Nực cười! Có tiền làcó thế, có uy, có danh, có đẳng cấp! – Đến bây giờ lẽ nào lại phải dạy cho contrai giá trị của đồng tiền, Rồng Đen lướt nhìn Ken – Chiếc áo Ngài đang mặc nóilên điều đó! – Ông trân trọng gọi con trai bằng cách thức mà trước đây người tagọi mình. Sở hữu một bộ râu quai nón, một phong thái già giặn đầy kinh nghiệmtừng trải, chưa bao giờ ông ta phải phiền lòng về Ken, việc hy sinh tình yêu đểnhận lấy một đứa con tài giỏi chẳng khiến ông do dự là mấy.

 

Ken không nhìn vào nhữngxa xỉ trên cơ thể mình mà hướng mắt nhìn toàn thể nhân viên ở đây, đôi tay nắmchặt một đôi tay khác giá trị gấp ngàn lần những thứ mà Rồng Đen có.

 

– Ý là cha muốn tôi phảilấy Ruby hay một Safia nào đó và lén lút thể hiện tình yêu với người con gáinày! – Ken đã hơi nặng lời khi nói ám chỉ.

 

– Bốp! – Một cú tát trờigiáng khiến miệng nạn nhân bật máu.

 

“Cha” – Ken đã gọi ngườisinh thành ra mình là cha sau hai sáu năm, không phải vì hắn không muốn gọi haykhông tôn kính ông mà vì hắn rất muốn được nghe ông ta đáp lại bằng từ “Con”,rất tiếc vì hoàn cảnh mà ngay cả ruột già máu mủ hai con người này đối nhân xửthế quá tệ. Còn Ruby, việc Arrow và Ken không trừng trị cô ả bởi Rồng Đen vàphu nhân đứng sau giàn xếp, chỉ điểm nên họ không muốn động tới. Nhưng giờ đâyRồng Đen đã quá lắm rồi.

 

– Sao cha không tát tôi?- Ken đã không kịp đỡ cho em, tay hắn chỉ kịp giữ em thăng bằng, máu từ miệngem cứ thế chảy, chỉ ngoài hắn không một ai khác thương tâm.

 

– Đại Bàng! – Ông tanhấn mạnh, đây không hẳn là việc gia đình nhưng không nên nói trước đám nhânviên hạ đẳng.

 

– Ngài hiểu từ “lén lút”chứ? – Wine đỡ Sếp mình ra, Arrow bước lên đứng cùng phía với Ken.

 

– Ngài…! – Rồng Đen thấtthế, ông thấy xấu hổ với phu nhân mình và người trong cuộc.

 

– Ông vừa tát đứa congái của mình đấy! – Arrow tiếp tục.

 

– Láo toét! – Đến lượtphu nhân Rồng Đen lên tiếng – Hai đứa trẻ đó đã chết từ lâu rồi!

 

– Hai đứa trẻ? Mẹ gọitên con gái lạnh lùng quá! – Ken giữ em thật chặt, hắn đã hiểu ý Arrow.

 

– Con bé này là con ta?Nó chẳng khác gì con cắc ké!

 

– Nhưng mẹ của Chris đãchăm sóc hai người chị em của tôi như con gái mình ! – Một là chị, một là em cảhai đều chung dòng máu với Ken và Arrow, mức độ thân thiết của họ chẳng khác từcùng một cha mẹ.

 

– Ta không quan tâm! -Đây chính là phong cách của Arrow và Ken ngày trước, Rồng Đen vẫn bảo thủ.

 

– Ngài có biết vì chămsóc cho… chị của Arrow và em gái Ken mà cha mẹ tôi đã chết thảm – Em vực dậy.Rồng Đen thật vô nhân tính, chẳng khác Arrow và Ken ngày trước, em không phảicon ông ta có điều hai người con của ông đang nhờ em tìm quyền lợi cho họ,thiết thấy sự hành xử vô nhân tính em không thể dừng lại.

 

– Chris đã phải trởthành đứa trẻ mồ côi, con của Ngài thì chết! Ngài được lợi ích gì từ điều đó? -Arrow xen vào đúng lúc trước khi Rồng Đen có quyền cấm đoán em. Dù gì ông ta làbậc tiền bối nên trong lời nói của h

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN