Tình Yêu Học Trò - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Tình Yêu Học Trò


Chương 28


Ngày hôm sau lên lớp thấy thằng Ngọc đã ngồi đần đần ở trong góc từ lúc nào rồi. Cả lũ con trai xúm vào hỏi nó mà nó chả nói lời nào, cứ ngồi yên ở đấy như ngỗng ỉa vậy.

– Thằng Ngọc nó bị hớp hồn rồi chúng mày ơi.

– Đm, có chuyện gì kể bọn tao nghe xem nào.

Tôi đập vào vai nó, vẫn không có phản ứng. Đột nhiên nó đứng dậy, lẩm bẩm vài câu như thằng điên rồi chạy ra khỏi lớp.Đệch, chịu thằng này luôn.

Dù sao thì cũng không thể đuổi theo nó được nên bọn tôi đành vào lớp ngồi, chờ cuối giờ gặp nó để nói chuyện xem đã có chuyện gì xảy ra.

Cuối giờ học, 11h30 , thằng Ngọc quay lại lớp lấy cặp để ra về. Bọn tôi chặn nó lại ở cửa , tôi nói :

– Ê. Có chuyện gì mày nói cho bọn tao biết chứ đừng có giấu riêng như lũ con gái như thế.

– Đúng đấy, có gì nói ra anh em cùng nhau giải quyết. (Thằng Tùng nói thêm)

– Mày mà đéo nói cho bọn tao là xem bọn tao không phải là bạn mày rồi.

Cuối cùng, sau một hồi thì thằng Ngọc cũng chịu nói ra :

– Từ từ, tìm chỗ nào rồi tao kể cho.

Thế là cả bọn kéo nhau ra cantin ngồi.

– Nào, giờ thì mày kể đi. Tôi nói.

– Hôm qua, bọn mày đi được một lúc thì tao không kiềm chế được nữa, tao phóng xe ra quán trà sữa đấy. Tao nhìn thấy Ly lên xe cùng thằng đó , tao bám theo xem 2 người đi đâu. Đúng là không thể biết được hết chữ ” Ngờ “. 2 đứa đó vừa đi vừa ôm nhau rất tình cảm , như kiểu đã yêu nhau lắm rồi. Tao bám theo được một đoạn, thì thấy thằng đó đưa Ly vào một ngôi nhà, chắc là nhà của thằng đó. Trông ngôi nhà to và sang trọng, trong đầu tao thầm nghĩ thằng đó chắc chắn là một thằng đại gia.. Chỉ cần như vậy là quá đủ rồi, tao quay xe về thẳng nhà và đéo muốn suy nghĩ gì nữa cả. Đấy, chỉ như vậy thôi.

– Thế bây giờ, mày với Ly như nào. Nó có biết mày theo dõi nó không?

– Không, vẫn chưa biết gì cả.

– Từ từ, chuyện này cần phải bình tĩnh, không là hỏng hết. Tôi nói.

– Bình tĩnh cái gì nữa, mọi chuyện đã quá rõ ràng như thế rồi còn gì. ) Ngọc nói lớn )

– Đm, mày như thế càng làm mọi chuyện rối thêm thôi Ngọc. Thằng Thuận nói

– Thế này, tao tính là cứ để tao thử nói chuyện với Ly xem như nào đã . Có được không.? Tôi nói.

– Ừ, thế cũng được. Nhưng đéo biết là có giải quyết được vấn đề gì không nữa.

– Không thử sao biết ?

– Tạm thời mày cứ về đi Ngọc, có chuyện gì thì tao gọi mày sau.

Thống nhất mọi chuyện xong xuôi, bọn tôi ra về.Zzz, việc mình chưa xong tự nhiên lại vớ thêm vụ này, tôi đúng là người điên rồi

Về nhà lúc 12h. Nằm được một lúc ở trên phòng thì mẹ gọi xuống ăn cơm. Ăn xong lại chuồn lên phòng, mọi việc cứ tuần tự như vậy khiến tôi phát chán. Đang nằm nghe nhạc cho đỡ buồn ngủ thì chợt nhớ đến việc của thằng Ngọc sáng nay. Đem dt ra nhắn tin cho Ly :

– ” Đang làm gì thế em? ”

-” Em đang ngủ, có chuyện gì mà a nt cho em vào lúc này thế ? ”

– ” À, cũng không có chuyện gì to tát lắm, tý nữa anh gặp em một lúc được không ? ”

– ” Được, mấy giờ thế a ? ”

– ” 4h tại quán Bamboo nhé ”

– ” Vâng, bây giờ em ngủ đã, chào a nhé ”

– ” Ừ, ngủ đi . Chào e ”

Vứt cái đt sang một bên, tôi nhoài người ra giường, nằm suy nghĩ xem nên nói như thế nào cho cuộc gặp chiều nay đây. Nói thẳng, nói thật hay nói vòng vèo? Dòng suy nghĩ cứ chảy một cách hỗn loạn trong đầu tôi, nó khiến tôi như phát cuồng. Mải nghĩ, tôi thiếp đi lúc nào không biết. Có lẽ tôi sẽ vẫn ngủ tiếp đến 5h nếu như không có tiếng chuông đt vang lên. Ly gọi tôi, vội cầm đt lên trả lời :

– Alo, anh đây.

– Anh hẹn em 4h gặp mà, sao giờ này anh chưa ra.

– Anh ngủ quên mất, chờ anh tý nhé, anh ra ngay.

Vội thay quần áo, rửa mặt cho tỉnh rồi ra chỗ hẹn. Đây rồi, bước vào quán, nhìn ngó mãi mà không thấy em ấy đâu. Chợt có tiếng gọi :

– Anh T. Em ngồi ở đây.

Quay đầu về phía tiếng gọi, ặc , hóa ra em ấy ngồi ở tận trong góc, thảo nào tôi nhìn mãi không thấy ( mắt tôi bị cận mà, không nhìn xa được )

Bước tới , ngồi trước mặt em. Tôi nói :

– Em chờ anh có lâu không ?

– Cũng được một lúc rồi. Hì.

– Em uống gì, để anh gọi.

– Em uống nước cam ép.

– Ừ, được rồi. Chị ơi, cho em một cốc cam ép với một cốc trà đào.

Nước đem ra, 2 đứa ngồi uống mà chẳng nói một lời nào. 10′ trôi qua, để phá tan cái không gian im lặng đó, tôi quyết định nói trước :

– Ly này, anh có chuyện muốn nói.

– Chuyện gì, anh cứ nói đi.

– Chả là hôm qua, anh thấy em đi cùng một thằng nào đó, nhìn 2 người rất thân mật. Anh không cố tình theo dõi em đâu, chỉ là tình cờ anh đi qua nên nhìn thấy thôi. Vậy, em có thể trả lời xem thằng đó là gì của em không?

Tôi thấy em lặng im, cúi mặt xuống, một lúc sau em ấy nói :

– Thật sự là chuyện đó, anh hiểu nhầm mất rồi. Em với anh ấy thực sự không có chuyện gì cả.

– Thế cuối cùng mọi chuyện là như nào ? Em hãy nói hết ra đi.

– Anh ấy tên là N, là hàng xóm lâu năm của nhà em. Anh ấy đi du học bên Mĩ 5 năm rồi, bây giờ mới trở về quê hương. Nhân dịp trở về, anh ấy gọi em đi chơi để anh em hàn huyên tâm sự với nhau. Thật sự em chỉ coi anh ấy như anh trai mình thôi, chứ em không có suy nghĩ gì khác cả.

– Em có biết là thằng Ngọc nó hiểu lầm em rất nghiêm trọng không? Và bây giờ trông nó như thằng mất hồn vậy.

– Em không biết, thật sự em không biết. Em không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy.

Ly vừa nói vừa khóc, nước mắt em lăn dài trên gò má hồng trông thật tội nghiệp. Lúc đó thật sự tôi không biết làm gì, chỉ biết nhìn em khóc và nói được một câu duy nhất :

– Thằng Ngọc nó yêu em, rất yêu em đấy. Em hãy làm gì đi.

Nói xong câu đó, em vùng chạy ra trước, bỏ lại tôi đằng sau. Nếu như bình thường thì tôi sẽ đuổi theo ngay, nhưng lần này tôi biết là em ấy đi tìm thằng Ngọc. Chắc chắn là như vậy. Tôi khẽ mỉm cười nhìn theo em, uống nốt cốc nước đã gọi rồi đi về.

Buổi tối, đang ngồi học bài thì nhận được tin nhắn của thằng Ngọc :

– ” Đang làm gì đấy ? ”

– ” Tao đang học bài ”

– ” VCL, chăm học thế cơ à. ”

– ” Thôi đi, đéo phải kíck đểu, mày đã gặp Ly chưa ? ”

– ” Tao gặp rồi, lúc chiều ”

– ” Thế tình hình như nào? ”

– ” Tao làm lành với em ấy rồi. Mà mày nói gì mà khi em ấy gặp tao thì ôm lấy tao rồi khóc nức nở, tao phải dỗ mãi mới hết khóc ”

– ” Tao chỉ nói hết mọi thứ mà tao biết cho em ấy, thế thôi ”

– ” Ừ, tao nt cho mày cũng để cảm ơn mày đấy. Hờ hờ, thằng bạn thân của tao ”

– ” Tao không cần cái cảm ơn của mày, chỉ cần mày khao tao một chầu bia là đẹp rồi ”

– ” Chuyện nhỏ, hờ hờ. Để mấy hôm nữa nghỉ thì chơi tẹt ga luôn ”

– ” Ờ, cứ tính như thế trước nhé. Thôi tao phải học đây, có gì mai lên lớp nói tiếp ”

– ” Ok. ”

Thế là xong chuyện. Haizz. Thằng này đúng là đa sầu đa cảm, tôi thầm cười.

9h. Học bài xong rồi, đi tắm chuẩn bị đi ngủ thôi. Tắm xong lúc 9h30, nghe nhạc đến 10h thì buồn ngủ, thế là tắt đèn đi ngủ luôn.

Đáng lẽ là tôi ngủ say đến sáng nếu như không có vụ việc đó xảy ra. 11h30, tôi tỉnh dậy đi vệ sinh. ( Đệch, chỉ vì lúc nãy uống nhiều nước quá mà giờ phải dậy tiểu đêm, lạnh không chịu được. ) . Đang phiêu theo dòng chảy của nước thì tôi chợt nghe tiếng ” Cạch ” vang lên ở căn nhà bên cạnh. Quái, giờ này nhà bên cạnh còn làm gì nữa nhỉ. Tò mò, tôi đứng lên gần cửa sổ phòng vệ sinh, ngó ra ngoài. Đập vào mắt tôi là một bóng đen đang lọ mọ mở khóa cửa. Trộm , đúng là trộm rồi. Trong đầu tôi lướt nhanh một ý nghĩ là phải thông báo cho mọi người biết. Nhẹ nhàng bước lên trên tầng, tội gọi bố và mẹ dậy bắt trộm.

Về phần tôi, tôi chạy vội lên phòng, cầm theo một khúc sắt dài, cái khúc sắt này vứt chỏng chơ ở phòng lâu lắm rồi mà tôi quên không vứt. Thế mà giờ đây nó lại có tác dụng

Cầm thanh sắt, tôi phi xuống tầng một. Tôi nói với bố mẹ :

– Tý nữa , nó mở được cửa thì bố mẹ gào lên là có trộm, rồi con chạy ra bắt nó nhé.

Lên kế hoạch xong, tôi đứng lại gần cửa nhà tôi, chờ cơ hội. Tim tôi đập thình thịch thình thịch, đập còn nhanh hơn khi tôi hôn con gái. ” Cạch “, một tiếng động khá to vang lên. Bố mẹ tôi hét lên :

– ” TRộm, trộm, trộm kìa mọi người ơi ”

Chỉ cần như thế, tôi mở cửa lao ra ngay sang nhà bên cạnh. Thằng trộm, lúc này do quá bất ngờ nên nó tháo chạy. Tôi đuổi theo nó, vừa đuổi vừa gào :

– Bắt trộm mọi người ơi.

Tôi vụt đại mấy phát những mong trúng nó nhưng toàn là hụt không à. Cũng may là khi …

nó đang bỏ chạy , nó vấp phải đống cát ở trên đường. Số là trong ngõ tôi đang có nhà xây dở nên công nhân nó để cát ở trên đường của ngõ. Thằng trộm chắc không quen đường nên bị ngã. Đúng lúc đó, mấy người công nhân ngủ trong ngôi nhà đang xây dở chạy ra, cùng tôi bắt được thằng trộm đó. Cũng may nó chưa trộm được gì vì khi vừa mở cửa thì đã bị tôi phát hiện rồi mà.. Bắt được nó rồi, giờ giải quyết sao ? Thôi, dù sao nó cũng là con người giống mình và cũng chưa trộm cái gì, thả nó ra và nói với nó là đừng có làm việc này lần nữa.

Trở về nhà, híc, lúc nãy chạy đuổi thằng trộm giờ bẩn hết quần áo rồi. Thay bộ quần áo khác, tôi nhẩy lên giường làm một giấc thật ngon lành. Trước khi ngủ, trong đầu tôi thầm nghĩ ngày mai lên lớp chắc chắn phải kể cho bọn bạn biết về thành tích bắt trộm hôm nay của tôi. Hờ hờ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN