Cưới Đi Rồi Yêu - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
722


Cưới Đi Rồi Yêu


Phần 2


Từ ngày có ông anh tôi và anh ít gặp nhau ở trường thì không có thời gian về nhà thì anh trai thu điện thoại nên không thể liên lạc,tôi lại là đứa nhút nhát nên cách duy nhất liên lạc với anh là nhờ trúc đưa thư,chuyển qua chuyển lại sau mỗi tiết học,tình yêu học trò là thế.
thế rồi một ngày anh nghỉ thể dục còn tôi học 4 tiết anh hẹn tôi đi uống nước,đang ngồi uống nước gầm trường anh thì một chiếc sh dừng ngay trước mặt,một người con trai cao 1m8,quần tây áo somi lịch sự dừng xe trước mặt tôi và anh,người con trai ấy bỏ khẩu trang ra gương mặt lạnh lùng nhìn tôi và anh
-nhân,đi về ngay đi học nghỉ ai cho la cà đầu đường xó chợ,lại còn bày đặt hẹn hò con gái nữa,đứng lên
cái người con trai khuôn mặt không thay đổi cảm xúc giữ nguyên một nét khó chịu liếc nhìn tôi và trúc rồi đưa mắt nhìn anh,anh lặng lẽ đứng lên nhìn tôi
-anh về trước
tôi đưa tay bye anh,ly nước mới đưa ra chưa kịp uống đã phải đi,người con trai ấy đặt tờ 100 ngàn xuống bàn
-tiền nước
anh ta nói như bố thí vào mặt tôi,lòng tự ái của một đứa con gái trỗi dậy,ấm ức khi tình yêu của mình bị ngăn cản,đã hơn 1 tháng trời không được gặp nhau vậy mà nay mới gặp đã bị phá đám,cộng thêm thái độ lạnh lùng của tên kia,tất cả can đảm dồn nén,tôi cầm tờ 100 ngàn ấy đứng lên tiếng về phía đầu xe của người con trai ấy,nhìn vào mắt hắn,rõ ràng hắn đẹp trai hơn anh,mũi cao,lông màu đen và đặc biệt đàn ông mà lông mi dày.tôi lấy can đảm dõng dạc nhìn hắn,nâng cặp mắt kính,rồi nói
-thưa anh,em biết anh là anh trai của nhân,anh có quyền quản lý em anh đó là điều không ai nói đến nhưng thưa anh,em và nhân là bạn bè cùng trg đi uống nước cũng bị anh cấm cản thì em không còn lời nào để nói,nhân bất hạnh khi có một ng anh như thể cai ngục tàn ác.bạn bè cungxc không cho tiếp xúc thì còn gì là tuổi học trò.nhìn cái cách anh đối xử với nhân đủ để hiểu con người anh như nào rồi,chắc anh không có bạn bè nào đâu nhỉ cuộc sống của anh chắc cô đơn lắm nhỉ.còn nữa,anh cầm lấy tiền đi,nhà em không giàu nhưng không phải túng thiếu để em phải nhận tiền nước từ anh,cảm ơn anh nhé
tôi cầm ly trà sữa đổ xuống đường trước mặt anh ta rồi vứt 100 ngàn vào người anh ta,sau đó trả tiền chở trúc về,anh ta im lặng không nói câu nào,trên đường về tôi khóc như mưa phần vì sợ phần vì không biết vừa nãy ai nhập mình mà lại gan như thế.rồi tôi về khóc lóc um sùm với trúc.tôi lên facebook xem hình anh rồi khóc,tôi nhớ anh đến phát hờn cả thế giới,tôi buồn không muốn đi học.giờ ra về tôi tranh thủ ra sớm đứng nói chuyện với anh ngoài công,lúc thì trên đường ra bãi xe,lần nào ra trước cổng cũng gặp con người đáng ghét kia.
một ngày đẹp trời tháng 12,đà lạt bắt đầu lạnh,hắn ta add fb tôi,tôi đồng ý,hắn vào inbox
-chào,cô rãnh không
-rãnh,nhưng với anh thì không
-không đùa
-chả bao giờ đùa với anh
-nghiêm túc
-chả có lý do nghiêm túc với anh
-tôi muốn nói chuyện với cô
-anh là gì mà tôi phải nói chuyện với anh
-nhóc con này tôi không đùa
-tôi không phải nhocs con mà cũng không rãnh đùa với anh
-gặp nhau nói chuyện được không
-anh là ai mà tôi phải gặp
-tôi muốn gặp nói chuyện với cô
-cô không rãnh để mà gặp anh
-15 phút nói chuyện xong rồi về
-sao tôi phải nghe anh
-nói chuyện về nhân cô gặp không
tôi khựng lại,là nói chuyện về nhân mà tại sao tôi lại không gặp,nghe đến anh là tim tôi tan chảy thôi\
-nói qua fb cũng đc cần gì gặp
-tôi cần nói chuyện trực tiếp
-tại sao
-tôi cần thế
-vậy anh hãy đeo khẩu trang đến gặp tôi nhé
-lý do
-đơn giản tôi không muốn nhìn cái mặt đáng ghét của anh
-oke,chiều nay 4h cà phê….
-tôi không biết uống cà phê
-cà phê có nước ngọt,sinh tố
-chiều 4h trà sữa,,,gặp hay không tùy
-tôi không đi chỗ trẻ con
-nhưng tôi thích gặp hay không tùy
-ok một mình cô thôi cấm nói nhân
-đó là chuyện của tôi
chiều đó tôi đi một mình dpo trúc đi học thể dục.tôi đến trà sữa ngồi trước 30 phút,đúng 4h anh ta đến.cái con người đúng giờ không sai phút nào thường rất ghê gớm nhỉ,tôi nhìn anh ta không đeo khẩu trang
-này đeo khẩu trang vào
-thần kinh
-không thì tôi về dấy
-ngồi đó
anh ta nhấn vai tôi xuống,tôi chụp lấy tay anh ta cắn thật chặt
-aaaaaaaa
anh ta ré lên,tôi nhã ra tay anh ta có nguyên hàm răng tôi in lên
-này cô là con cún à
-không tôi là con cọp đấy,,gừ gừ
-đúng là quoái gỡ,ngồi đấy nói nhanh về
nhìn vẻ mặt nhăn nhó của anh ta mà tôi hã giận,hôm nay tôi mạnh mẽ không nhút nahst sợ hãi nữa vì hôm qua tôi đọc ngôn tình thấy cô gái kia mạnh mẽ nên học theo thôi
-này anh bảo 15 phút xong 15 phút bắt đầu
tôi bỏ đồng hồ ra bấm
-ơ cái con nhóc này
-ơ cái đồ khó ưa này
-thôi được rồi vào vấn đề chính,hôm nay tôi gặp cô là đẻ nói chuyện này,tôi đã đọc tất cả tinn nhắn của cô và nhân,là nhân cho tôi đọc không phải tôi tự tiện
-ai mượn giải thích mà phải giải thích?
-cái con bé này
-15 tuổi,đã dậy thì suy ra hết bé
-này tôi đang nghiêm túc
-vâng cứ tiếp tục đi
-tôi biết cô có tình cảm với nhân,nhưng năm nay là năm quan trọng của nhân,nhân phải ôn thi đại học,12 năm quyết định trong thời điểm này,vậy nên thời điểm này tôi muốn cô tạm gác chuyện tình cảm riêng tư lại đây,để hoàn thành tốt kì thi này,cô thấy sao
-chuyện tình cảm liên quan gì đến học hành,vẫn học hành tốt là được mà
-tình cảm ảnh hưởng học hành tôi muốn cô và nhân dừng lại còn không tôi sẽ dùng biện pháp mạnh
-anh làm vậy anh có thấy ác không?
-cô nói gì
-anh làm vậy có sợ tổn thương em anh không,tôi không biết nhân với tôi như thế nào nhưng đúng là tôi thích anh ấy,nhưng anh làm vậy có thấy ác không khi mà nhân vẫn đang học tốt và không ảnh hưởng gì?
-ok nếu cô vẫn cố chấp thì được tôi sẽ cấm tuyệt đối
-tùy anh,con người anh vô cảm trước cảm xúc của ng khác thì chẳng bao giờ anh có thể hạnh phúc đc đâu mãi mãi cũng không ai dám gần anh,đồ khó ưa,đồ máu màu xanh
tôi đứng lên bỏ về bỏ lại 100 ngàn tiền nước cho bỏ ghét nhưng lòng xót xa lắm,anh ta đuổi theo,tôi ra đường ấm ức quay xe mà không nhìn,một chiếc xe máy chạy dưới dốc lên nhanh
-cẩn thận
anh ta kéo tôi khỏi chiếc xe đạp giật tôi vào lề,tôi loạng chạng ngã vào người anh ta,chiếc xe ngã ra đường,xe máy quẹt vào đít xe đạp điện của tôi,và hậu quả,bể giỏ xe bằng nhựa,tôi nhìn lên cái gương mặt lạnh lùng ấy,tôi đẩy anh ta ra
-đồ xàm sỡ
-ơ nhóc con này
tôi dựng xe lên phát hiện xe bể cái giỏ,máu nóng nổi lên tôi dậm dậm chân như một con điên rồi chỉ vào anh ta
-này này nhìn đi,bể cái giỏ xe rồi thấy không
-lỗi không phải do tôi
-anh không kéo tôi vào thì xe có ngã như này không
-tôi không kéo cô vào thì giờ cô còn nguyên vẹn đứng đây chửi tôi không
máu điên lên não mà,tôi nhìn anh ta,phùng mang trợn má bao nhiêu từ ngữ trong đầu bỗng dưng bay biến,tôi liến anh ta trợn to mắt
-anh,anh đúng là…cái đồ sao chổi mà
-cô mới đúng sao chổi đấy
-anh…anh….ple ple ple….
tôi le lưỡi nhại anh ta cho bỏ ghét vì ấm ức không biết làm gì kagsc hơn,tôi leo lên xe bỏ về,trên đường rủa thầm”mất 100 ngàn tiến nước giờ 70 ngàn tiền giỏ xe,về papa chửi cho coi nè,ngu ơi là ngu thương ơi là thương,,,huhu”
tối đó về toi nhắn facebook cho nhân định kể chuyện gặp anh trai anh
“anh có đó không em kể anh nghe chuyện này”
tin nhắn đã xem
“anh bận hả”
và”bạn không thể gửi tin nhắn đến người này”
vâng là anh trai anh block facebook tôi mà,tôi liền gọi điện thoại,máy bận,chặn số,tôi mượn máy trúc gọi anh trai anh ta nghe
-alo,là em thương đây
tút tút….
gọi lại,máy bận…chặn số
tôi khóc lóc tâm sự với trúc,thì quả nhiên trúc đã cho tôi một cao kiến
-hay là thi học kì xong qua tết tao với mày xin qua nhà anh nhân học đàn piano không?mẹ anh nhân dạy nghe nói anh nhân mướn gia sư ôn thi đại học tại nhà,chắc ăn là gặp được mà
-ờ ha mày đúng là cao nhân mà
2 tháng sau đó tôi thi xong mới được nghỉ tết,nghỉ tết tháng 2 tây,thỉnh thoảng trên trường tôi thấy anh nhưng không gần chỉ viết thư do anh trai anh cài nội gián.tháng 3 đi học lại tôi xin ba mẹ tôi học piano,ba nói thi học kì xong tháng 5 ba cho học,đợi them 2 tháng,2 tháng liên lạc bằng thư.rồi tháng 5 cũng đến ba cho tôi đăng kí học và dĩ nhiên đi học cùng Trúc.
10/5 tôi đến đăng kí học,một lớp 5 người,tôi đến đăng kí suông sẽ,khi ra về tôi nhìn thấy xe của cái ng đáng ghét ấy đang dựng trong khuôn viên trước và không có ai,tôi nãy sinh ra một kế.tôi vẽ đầu con heo lên sấp giấy stick màu vàng của mình tôi dán khắp chiếc sh của hắn kèm dòng chữ đồ đáng ghét đồ khó ưa,trúc thì dắt xe đạp ra trước cổng đợi tôi,đang say sưa dán và lẩm bẩm
“cho chừa nè đồ khó ưa cho chừa nè đồ đáng ghét,cho chừa nè đồ sao chổi”.đột nhiên một bàn tay nắm lấy cổ tay tôi,bàn tay nam giới với những ngón tay dài,tôi quay mặt lại nhìn và……
==================================

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN