Cưới Đi Rồi Yêu - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
652


Cưới Đi Rồi Yêu


Phần 3


Tôi quay lại nhìn chủ nhân bàn tay đang nắm tay tôi,oan gia của tôi mà,nhìn cái vẻ mặt khó ưa lạnh lùng đôi mắt đen cứ nhìn như muốn ăn thịt tôi làm tôi phát ghét
-này cô làm gì đấy?
-làm gì đâu?
-cái gì đây?
-chỉ là giấy stick thôi mà
-ai viết những dòng này
-sao biết được
-vậy sao cô dán lên xe tôi
-tôi dán bao giờ?ai bắt được?
tôi giấy sấp giấy kia vào túi áo khoát
-bắt rõ ràng còn chối nhỉ,cô đi đâu đến đây hả?
-đi đăng kí học đàn không được à
-ai cho học
-cô Thanh cho học
-cô đến để gặp nhân à?
-chắc vậy?
-cô không nghe lời tôi à?
-sao phải nghe anh?
-tôi đã bảo cô thế cô còn chống đối à?
-này anh ai gọi anh kìa
anh ta nhìn về phía tôi chỉ,tôi toan bỏ chạy,anh ta nhanh chóng kéo được tay tôi lại,mất đà tôi ngã vào người anh ta trong tư thế mặt áp vào ngực trái tay đặt lên ngực phải của anh ta,tình ngay lý gian,nhân bước ra.
-anh hai,chở em đi…
tôi buông anh ta,đứng lui vài bước,nhân nhìn tôi rồi nhìn anh
-anh và Thương ôm nhau à?em đang làm phiền 2 ng nhỉ,đây là lý do anh cấm cản em à?
-này nhân,chẳng phải như em nghĩ.cô ta dán lên xe anh anh bắt được cô ta bỏ chạy,anh bắt lại ngã vào ng anh nên em thấy thôi
-anh Huy này,ngã như thế nào hay vậy
-em không tin anh à,hỏi cô ta xem
-nói anh nghe đi thương?em là vậy sao?
-em chưa bao giờ có ý gì với anh trai anh,em đến chỉ là đăng kí học đàn,còn anh
tôi quay sang anh ta
-lần trước anh làm ngã xe tôi nay tôi dán lại là huề tự mà gỡ ra đi,rồi từ nay đừng phiền tôi nữa nhé,oan gia
tôi bỏ về,anh ta đúng là sao chổi mà anh ta toàn mang đến rắc rối cho tôi thôi,tôi thấy thật mỏi mệt với anh ta.tôi ra về kể cho trúc nghe,tôi không nghĩ chuyện ấy lại làm cho nhân giận.
2 hôm sau tôi đi học đàn,tôi học khá thông minh và hát cunbgx đc nên mẹ anh khá là ấn tượng với tôi,nhưng tôi lại buồn khi mà nhân giận tôi anh không nhìn tôi dù là một cái nhìn,tối đó tôi về viết thư cho nhân hom sau tôi nhờ trúc vờ đi uống nước để đưa cho nhân và hẹn nhau chiều đó đi uống trà sữa hôm nay anh trai anh đi cong tác,không có nhà,tôi giải thích mãi nhân mới chịu thôi.rồi mối quan hệ của chúng tôi bình thường trở lại,mối ngày tôi đều đến sớm tranh thủ để gặp anh và tâm sự những buồn vui.tháng 6 tôi nghỉ hè tôi thường đến nhà anh chơi kể cả những hôm không học,mẹ anh hiền và đẹp,mẹ anh thường mua bánh trái cây cho chúng tôi ăn,tôi học được 1 tháng thì hết lớp cơ bản,mẹ anh tổ chức cho chúng tôi ăn uống tại nhà,hôm đó tôi trổ tài làm món rau cau và bánh flan,ngon ngất ngây,khi tôi làm xong bỏ vào tủ lạnh và đi ra chợ mua trái cây,tôi vừa về nhà thì thấy ông anh trai đang lấy một hũ ra ăn vừa ăn vừa nói
-mẹ cái này ai làm ngon thế hay mẹ mua
-à bé thương học trò mẹ làm đấy khó ăn như con cũng khen ngon à mẹ chưa thử
tôi nhìn anh ta liền chu mỏ rồi nói
-dĩ nhiên thương làm thì luôn ngon mà
anh ta nhìn tôi,rồi bỏ cái hũ xuống,mặt anh ta ngại ngại nhìn tôi rồi quay đi,bỏ lên lầu
-cũng tạm tạm
-dối lòng
anh ta bước lên vài bậc cầu thang rồi quay lại nhìn tôi,tôi nhìn anh ta lè lưỡi
-ple…ple….
-trẻ con
anh ta lên lầu tôi vào bếp gọt xoài,mấy bạn khác và cô dọn bàn lên trước nhân bất chợt đi vào ôm lấy tôi sau lưng rồi tay luồn vào áo lên bóp ngực tôi một cái
-anh này đừng như thế
-tôi gặp anh xíu nhé anh sắp phải thi đại học rồi sắp xuống sài gòn rồi,tối anh xin đi sinh nhật gặp em đầu chợ nhé
-ok
tôi hơi ngượng trước hành động của nhân,lần đầu tiên nhân làm thế,tối đó tôi về xin mẹ đi chợ và ra gặp anh.anh và tôi ngồi uống sữa anh ngòi gần nắm tay tôi rồi anh rủ đi dạo bờ hồ tôi và anh ngồi gần bờ hồ,anh nắm tay tôi mân mê
-thương này,em có yêu anh không
-em không biết
-anh hỏi thật đấy em có yêu anh không
-em..em có
-nếu anh xuống thành phố học em có ở nhà chung thủy với anh không hay em lại đi với ng khác
-không em sẽ không có ai đâu anh đừng nói vậy
-vậy em làm anh tin đi
-em thề em sẽ chung thủy mà
-anh không tin vào lời thề đâu em,em hãy cho anh một cái gì đó chứng minh em là của anh có được không
-ý anh là sao
-anh muốn làm người đầu tiên của em được không?
-sao cơ
-anh muốn em là của anh duy nhất của anh,anh muốn được..làm chuyện vợ chồng với em
-anh,sao anh lại nói như thế chứ?
-sao em không muốn hả,k muốn thì anh k ép nhưng anh thật sự muốn có em
-em về đây chào anh
tự dưng lòng tự ái của tôi trỗi dậy,một cô gái 16 tuổi với cái rung động đầu tiên nhưng tôi vẫn nghe mẹ nói mỗi ngày là không được yêu đương đi quá giới hạn nên tôi khpong dám,tôi lại buồn khi tại sao đột nhiên anh lại như thế những ngày đầu gặp anh anh đâu có như thế,tôi về nhà chào mẹ lên phòng vừa định mở cửa vào thì tôi nghe tiếng trúc nói điện thoại
-anh nói đi sao anh đi gặp nó không nói với em????
-….
-bao nhiêu lần nói chia tay cũng có làm đâu
-……….
-anh có được em rồi giờ anh chán em chứ gì
-…………..
-anh đừng có dối em em cho anh 1 tháng sau thi anh phải chia tay nó em không muốn như này hoài đâu
-…………..
-yêu anh…về cẩn thận
cuộc nói chuyện không đầu không đuôi khiến tôi vẫn ngây thơ không nhận ra,tôi mở cửa và
-ahaaaa có người yêu nha
trúc giật mình nhìn tôi,hốt hoảng
-mày nghe được gì rồi à
-nghe mày nói yêu anh
-rồi nghe gì nữa
-vậy thôi sao mày hốt hoảng vậy?
-à không có gì m đi đâu vậy?
-tao đi gặp anh nhân thôi
-uh thôi thay đồ ngủ mai đi học đàn nè
-uh đợi tao tí.
tôi đi ngủ,nói là ngủ nhưng thực chất là nằm để suy nghĩ về những gì nhân nói,tôi nghĩ lại những hình ảnh của anh lúc đầu và bây giờ,tôi cảm nhận được có cái gì đó thay đổi nơi nah nhưng tất cả chỉ là cảm giác.rồi cái ngày anh di thi đại học cũng đến,trước ngày anh đi,tôi có đến nhà anh,hôm đó tôi định rủ trúc đi nhưng không thấy trúc ở nhà tôi đi một mình,hôm nay nhân cơ hội ba mẹ anh đi đám giỗ tôi mua một cái đồng hồ cát có hình cỏ ba lá đến tặng anh mong anh may mắn,tôi đến nhà anh,cổng đóng,tôi mở ra vào nhà,nhà không có ai,tôi bước vào định gọi tên anh thì nghe tiếng cười khúc khích từ bếp
-bỏ em ra đâu em nào
-cho anh nựng tí anh nhớ quá
-không được đang ở bếp để em nấu mì xong lên phòng rồi hãy ấy
-nhưng anh nhớ quá rồi đừng nấu nữa anh bánh bao được rồi
-anh không sợ con thương biết à?
-nó biết thì sao anh đâu có yêu nó
-thật không
-anh chỉ yêu mình trúc của anh thôi sau này ráng học anh học đại học xong về anh sẽ lấy em,để em đẻ con cho anh nha
-thiệt không,đừng lừa tui nha ngủ với tui rồi tui trao cho hết rồi mà còn lừa tui là tui thiến nha
-ka ka anh sao dám lừa em mà công nhận em ghê thật dám lén nhà qua đây ngủ với anh…
-tại em yêu anh chứ bộ
từng câu từng chữ ngọt ngào ấy như những nhát dao xát vào trái tim của tôi,nỗi đau cứ dồn nén vào lồng ngực của tôi,rồi dừng lại ở những giọt nước mắt trực trào rơi,tôi bỏ chạy đi tôi sợ mình bậc khóc,tôi lấy xe đạp chạy ra cổng tôi cuối đầu tránh những giọt nước mắt cứ lã chả rơi,tôi sợ người đi đường nhìn thấy tôi,tim tan nát,những nỗi đau cứ dày xét trái tim một cô gái mới 16 tuổi như tôi,tôi lao đầu chạy không quan tâm xung quanh. và rồi
ầmmmmmmm
tôi ngã ra đường,cái quần jean rách đầu gối,máu chảy,áo len rách khuỷa tay,rướm máu,ng ngã sỏng soài ra đất.tôi đâm vào một chiếc ô tô,do tôi đi ngược chiều,bánh xe đạp méo mó hình số 8,chiếc ô tô trầy xướt đầu xe,thôi phen này tiêu tùng rồi thương ơi là thương,chủ chiếc xe mở cửa bước xuống,tôi đau đớn ngước nhìn,rồi từ thái độ đang sợ bị đền tôi chuyển sang cáu gắt khi nhìn thấy chủ nhân chiếc xe đó,bỗng dưng tôi nổi cáu hét lên
-sao lần nào cũng là anh vậy anh là sao chỗi ư,anh ám tôi mãi thế tôi làm gì có tôi với anh mà hết hần này đến lần khác vậy hả????cái đồ sao chổi màu đen..huhuhuhuhuhuhuhu
tôi chuyển từ chế độ sợ sệt sang chế độ gào khóc giữa đường ăn vạ,may mà đà lạt ít ng qua lại chứ không thì xấu hổ chết mất.anh ta nhìn tôi cau có
-này nhóc cô đụng vào xe tôi đấy móp này trầy cả này tôi chưa nói gì mà cô đã gào thét lên thế à
-thế cái xe anh chạy chiều này làm gì để tôi va vào giờ tay chân như này đó thay
tôi đưa cái chân máu me be bét ở cái đầu gối ra,anh ta đổi thái độ ngay
-này chân chảy máu rồi,ngồi yên đó
anh ta mở cửa xe lấy cái khăn tay ngồi xuống nhìn tôi
-hơi co chân đi
tôi nhìn anh ta
-mau
tôi co chân anh ta cột khăn vào cho máu thấm rồi móc điện thoại ra,tôi lại gào
-này anh thấy tôi không chạy được nên anh cột lại gọi công an chứ gì tôi không sợ anh đâu huhuhuhuhu
-thần kinh
anh ta bấm ròi nghe điện thoại
-alo bảo hả anh Huy đây em đến gần nhà anh ngay đoạn có chiếc xe đạp điện bị tai nạn giữa đường em lại mang đi sữa hộ anh,nhanh nhé.
-………….
-ok em
rồi anh ta ngồi xuống,nhìn tôi
-co chân lên
-chi anh định làm gì
anh ta không nói gì đưa tay tôi choàng qua cổ anh ta,tôi hét lên
-đau tay chảy máu mà huhuhuhuhuhuhu
-xin lỗi ráng đi
anh ta bế tôi lên,ôi cái mặt tôi lại ở gần mặt anh ta,cái mùi nước hoa gì mà thơm muốn xĩu,anh ta nhìn tôi
-từ giây phút này khâu bớt miệng lại
anh ta bỏ tôi lên xe rồi đưa đi
========================

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN