Cưới Đi Rồi Yêu
Phần 4
Anh ta bế tôi bào trong xe rồi đưa tôi đi. Trong xe tôi lại tiếp tục ăn vạ la hét chửi rủa các kiểu
-này anh đưa tôi đi đâu thế hả
-nói ít thôi
-không nói ít đấy thì làm sao?
-vậy nói 1 mình đi nhé,tôi không trả lời nữa
-chắc chưa
-“gật gật”
-này anh đưa tôi đi xe tôi mất thì sao
-tôi kêu người đến đem sữa rồi.
-sao anh bảo không trả lời nữa
-cô hỏi tôi trả lời còn nói linh tinh tôi không trả lời
-nhưng sao lúc nãy k chờ ng đến rồi hãy đi hả.đi vậy mất xe sao
-mất thì tôi đền
-ahihiii anh nghĩ tôi thèm đi xe anh đền chắc
-không đi thì đi bộ
-này sao con người anh lạ thế khó khăn thế?
-thì sao
-chả sao thấy lạ thì nói
-uhm
-này anh chở tôi đi đâu
-đi khám thần kinh cô nặng lắm rồi đấy
-này ý anh là tôi điên à cái anh này
Tôi với người sang đánh anh ta thì chân cử động tay va vào ghế
-aaaaaaa
Kéttttt
Anh ta thắng xe lại
-cô không thể ngồi im được à.để yên cho tôi lái xe nhé coi còn mở miệng là tôi chở hẳn lên Cầu Đất để đấy rồi đi về đấy.này anh đi cho quên cơn đau và để không phải nói nữa dùm nhé
Anh ta ném cho tôi bịch snack rồi tiếp tục lái xe.tôi vừa ăn vừa lẩm bẩm
“Người gì mà kì lạ như thể ở trên đó xuống”
“Chả hiểu sao có thể sống mỗi ngày với cái vẻ mặt này nhỉ”
“Sau này ai lấy anh sẽ bât hạnh lắm nhỉ”
“Mặt anh không có nếp nhăn nhỉ chắc không bao giờ cười nên không có nếp nhăn nhỉ”
“À quên trên tráng có nếp nhăn nhỉ,chắc do hay cau có”
Tôi vừa ăn vừa lảm nhảm cho đến khi đến bệnh viện.anh ta mở cửa
-xuống đi
-sao được chân như này
-đau lắm à
-sao không
-đau sao nói nhiều thế
-này anh không có trái tim à tôi đau như này anh còn mắng nhiết tôi như thể tôi là con ở là kẻ thù là ô sin là ở đợ là con ghẻ là tình địch là…
-stop!đưa tay qua cổ ngay và luôn trước khi muộn 1…2…
Tôi nhanh chóng choàng tay qua cổ anh ta,ngay lúc này tôi là kẻ yếu thế mà,tôi vẫn cầm theo bịch snack
-bỏ lại xe đi cầm theo làm gì
-còn 3-4 miếng cầm theo ăn giờ đến vào đó
-ơ…
Anh ta định buông tôi xuống
-này thôi,bỏ thì bỏ anh phải từ từ người ta là con gái mà
-chạy xe như một thằng con trai mà bảo con gái không biết con gái chỗ nào nữa
-đây tóc dài đây con gái mới tóc dài
-được rồi con gái,nói ít lại chừa hơi vào la với bác sĩ
Anh ta bế tôi vào bác sĩ sát trùng cho tôi lau vế thương băng lại ở khuỷa tay tét 1 đường may 2 mũi. Tôi may xong đi nhắc nhắc ra thấy anh ta đang ngồi cùng 1 em y tá xinh tươi.
-này,xong rồi về
-đi được rồi à
-nhắc nhắc…
Anh ta nhìn y tá
-em thanh toán dùm anh nhé
-dạ anh của anh bao nhiêu đây,anh ghi lại thông tin sđt nhé
-ok em
Tôi chẳng quan tâm anh ta làm gì rồi anh ta thanh toán xong quay sang nhìn tôi
-về
Nói vậy thôi đấy rồi anh ta bỏ đi trước tôi lết theo sau..anh ta đi nhanh,tôi quát ma quên rằng mình đang ở bệnh viện
-này cái tên sao chổi máu xanh kia tôi đau chân anh đi nhanh như thế sao tôi có thể theo kịp
Vâng,cả bệnh viện nhìn tôi như thể sinh vật lạ,anh ta quay lại nhìn tôi ngao ngán,cái nhíu mày của anh ta làm tôi sao xuyến nhưng suy nghĩ ấy nhanh chóng đc dập tắt bởi con đau và sự quê vừa xảy ra.anh ta bước lại nhấc tôi lên bế
-bé mồm lại không thấy cả thế giới ngước nhìn cô à
-kệ
Anh ta đưa tôi lên xe
-này tôi đưa cô về hay cô lấy xe đạp về xe sữa 1-2 tiếng nữa xong
-tôi đi xe về,ôi chết rồi điện thoại tôi,chết mất lúc ngã ra điện thoại tôi đâu rồi…
-Điện thoại nãy cô để đâu
-túi áo khoác
-thần kinh
-lúc ngã chắc nó rơi ra rồi trời ơi…chết mất thôi
Anh ta im lặng tôi quay sang
-này sao anh không nói gì
-nói gì là nói gì
-tôi mất điện thoại sao anh dửng dưng thế
-cô mất chứ tôi mất à
-này anh không biết là vì anh là sao chổi vì anh bám tôi mà tôi khổ sở như này à anh không ám tôi thì làm sao mà tôi ngã té mà không ngã sao lại mất điện thoại điện thoại ba mới mua tặng tôi vì được học sinh giỏi dấy anh có biết không???huhuhuhuhu.ba mà biết mất ba cạo đầu bôi vôi có biết không?
Lại khóc ăn vạ đấy,tôi chả hiểu sao lòng mình ấm ức như thế,khóc ngon lành
-Điện thoại gì?
-Iphone 4 đấy!
-Ngta lên 5S cả rồi mà còn xài 4 à
-Kệ ngta.huhuhu
-đọc số
-chi
-gọi xem còn hay mất chứ chi
-đưa đây bấm
Tôi bấm số mình và đầu dây kia vang lên tiếng chị tổng đài quen thuộc đáng yêu”thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được,xin quý khách vui lòng gọi lại sau”. Tôi gọi lại 2-3 lần vẫn thế,tôi nhìn anh ta
-thuê bao rồi huhuuuu
Anh ta lại im lặng,anh ta đưa tôi đến một cửa hàng điện thoại.anh ta hỏi tôi
-iphone 4 màu gì
-trắng
Anh ta đi vào cửa hàng điện thoại một mình
20 phút sau anh ta quay ra lên xe đưa tôi điện thoại
-cầm đi tí di làm lại sim sim có đăng kí không
-có,mà anh mua làm gì tôi không có tiền trả anh đâu
-cầm đi,tôi không bắt cô trả,chỉ cần cô đừng có qua lại với nhân nữa như lời tôi nói là được
Lòng tôi bỗng trùng xuống,à tôi quên rằng mình đã trãi qua chuyện gì lúc nãy.,những hình ảnh ấy dội về làm lòng tôi chạnh lại,tổn thương tủi thân như tràn về,tôi nhìn anh ta rồi đưa cái túi điện thoại cho anh ta,giọng tôi trùng hẳn xuông
-cầm lấy đi tôi không bao giờ làm phiền em trai anh nữa đâu
-chắc chưa sao hôm nay không cãi bướng nữa nhỉ.nãy bác sĩ có chích thuốc gì cho cô không?
-tôi không đùa đâu,người con trai ấy không xứng đáng để tôi bất chấp nữa.
Anh ta dừng xe lại bên đường,ngoài kia dòng người thưa thớt nắng cũng không lên bầu trời có mât đen như chỉ chờ mưa rơi xuống thôi.anh ta nhìn vào vô-lăng
-có chuyện gì à?sao cô từ bỏ
-nếu một người đã không yêu anh,nếu ngta đã có ng khác,vậy anh có còn cố gắng vì họ không?
-tại sao không?tình yêu chân thành sẽ đc đền đáp mà.
-tôi không muốn chân thành vì tình yêu ấy nữa.cái tôi cần chân thành lúc này là chân thành với bản thân mình và chữa lành vết thương của trái tim
-cái cô cần làm bây giờ là lo mà học,cô và nhân lúc này đều còn trẻ còn bé nên việc học mới quan trọng.tình yêu học trò thường không có kết quả đâu.
-chẳng phải không có kết quả,chỉ là bây giờ cái tôi cần làm là khiến tim mình lành lại và thành tâm chúc phúc cho nhân và trúc
-trúc là
-em họ tôi người hay đi cùng tôi đó
-trúc và nhân yêu nhau à
-biết tại sao hôm nay tôi đâm vào anh không
-sao?
-hôm nay tôi đến nhà anh để tặng quà nhân trc khi nhân đi thi và cái mà tôi nhìn thấy là nhân và trúc đang tình cảm,thế là tôi bỏ chạy và đâm vào anh
-à hoá ra tôi là chỗ cho cô xả giận
-không…
-bỏ đi,về thôi,à cầm điện thoại về với nhà để bị la xem như tôi cho cô mượn khi nào có trả tôi
-này tôi không muốn mang nợ anh,tôi không muốn dính liếu đến anh em nhà anh nữa nhé
-đằng nào cô chẳng nợ tôi mà còn ngại
-tôi nợ anh hồi nào?
-nợ bịch snack nợ tiền sữa xe chi
-này anh đúng là cơ hội quá mà..!
-đúng thôi chứ
-uhm coi như tôi nợ anh đi sau này trả dần
-cỡ hơn 10tr thôi ít mà
-không tính lãi nhé
-suy nghĩ đã,có đi làm sim không
-không tôi mua số mới
-uhm để chở đi mua
Anh ta chở tôi đi mua sim,rồi chở tôi về lấy xe,tôi lại nợ thêm khoản sữa xe đạp nữa trời ạ.tôi lê cái thân về nhà mình,lên phòng nằm phịch xuống giường ngước mắt lên trời mặt cho nước mắt giàn dụa rơi. Cái tuổi mới lớn với biết bao mơ mộng về một mối tình kẹo ngọt bỗng dưng sụp đổ.tôi nằm khóc thoả thích rồi ngủ thiếp đi.tỉnh dậy đã thấy trúc về.trúc hỏi tôi
-mai nhân đi thi mày không qua tiễn à
-không
-sao không qua
-qua làm gì?sao tao phải qua
-người yêu của mày mà
Tôi nhìn vẻ giả tạo của trúc.tôi chẳng chấp nhận được cái cách trúc giả tạo như thế,tôi nhìn trúc bậc cười
-mày hãy thôi giả tạo đi trúc,đóng kịch như thế mày mệt không?
Trúc nhìn tôi bất ngờ
-sao thế mày bị gì à
-lừa dối tao mày vui không,mày biết tao yêu nhân mà tại sao này và nhân lại lừa dối tao?tại sao lại biến tao thành trò hề trong câu chuyện này?mày là bạn thân là em tao mày làm vậy mày có thấy lương tâm mày có vui không?mày đánh đổi tình cảm chị em mình vì tình yêu nhỉ.đã vậy đến hôm nay mày còn đóng một bộ phim hoàn hảo đến lạ với tao ư?
Tôi cứ nghĩ trúc sẽ bất ngờ hoặc trúc sẽ hối hận hay đại loại cho tôi một lời giả thích. Nhưng không:
-mày biết mọi chuyện rồi à?vậy nói luôn cho vuông nè.thương à tao với mày đều là con gái,ai cũng mong hạnh phúc ai cũng muốn có chỗ nương thân,huống hồ nhà anh nhân rất là giàu.cơ hội chỉ có một cờ đến tay ai người đó phất chứ.bây giờ mày yêu nhân mà mày cứ nhờ vã tao thì thôi để tao yêu nhân hộ cho mày.yêu là cho đi mày à.còn nói về tình chị em xin lỗi mày nhé chị em họ thôi nên cũng không liên quan cho lắm!
Những lời nói của Trúc ghim vào tim tôi đau nhói.tôi cảm thấy mình sai lầm khi đã quá tin Trúc.tôi nhìn trúc
-ok chúc mày hạnh phúc
Tôi sang phòng chị 2 ngủ.chị 2 tôi lấy chồng nên không ở nhà lâu lâu mới về.tối đó tôi nằm khóc sưng mắt rồi ngủ quên lúc nào không hay.8h sáng khi còn đang say giấc điện thoại reo,số lạ tôi không nghe,lần 2 rồi 3…tôi bắt máy giọng ngái ngủ
-aaalooooo
-tôi Huy đây
-hả?????????
===============
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!