Cưới Đi Rồi Yêu - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
619


Cưới Đi Rồi Yêu


Phần 5


Tôi đang ngủ ngon thì điện thoại reo,tôi không nghe vì số lạ,rồi 2-3 lần vẫn gọi tiếp,tôi nghe máy bằng giọng ngái ngủ
-aaaaloooooo
-tôi Huy đây
-hả??????
toi hét lên,mẹ tôi nói vọng lên
-chuyện gì vậy Thương
-dạ dạ không có gì
tôi nói vào điện thoại
-anh điên à mới sáng sớm anh đã gọi tôi làm gì đã bảo đừng có ám tôi nữa anh cứ như vong hồn lãng vãn tôi mãi thế,cái đồ sao chổi này
-nói ít thôi sasng sớm chua đánh răng nói nhiều đau bụng đấy
-này sao anh biết tôi chưa đánh răng
-nghe cái giọng ngái ngủ đủ biết
-à cũng đúng à mà không vào vấn đề chính đi gọi tôi sáng sớm làm gì đòi nợ hả giờ tôi chưa có đâu mà trả sau này có trả sau có đòi cũng không được đâu
-nói ít thôi đánh răng thay đồ xuống đây tôi đang dưới đường nhà cô
-này cái gì????
tôi mở toang cái màn nhìn xuống anh ta đang đứng dựa vào xe,quần tây áo somi vuốt keo các thư nhìn lên,trời ạ sao hôm nay lại ngủ phòng chị hai chứ nằm ngay phía nhìn ra đường ngay anh nhín của anh ta anh ta nhìn lên,tôi như một con dỡ người đầu bù xù mặc bộ đồ ngủ màu cẩm hường nữa,tôi kéo màn lại,chết tiệc anh ta muốn gì chứ ahuhuuuuuu
-này anh thần kinh à đến đây làm gì?
-co nghĩ tôi rãnh đến đây à.bác sĩ gọi cô đi khám hôm qua bác sĩ không có số cô nên bác sĩ gọi tôi đấy,nên tôi đến chở đi cô nhanh đi tôi cho cô 20 phút không thì tôi sẽ vào nhà cô kêu đaasy
-này khoan,chúng ta có thể đàm phán không
-đàm phán gì
-này anh nghĩ đi,tôi đang đâu chân này,20 phút tôi không thể làm kịp,nếu mà tôi làm nhanh thì sẽ bẩn ngồi gần anh sẽ gớm lắm cơ,mà nếu như tôi làm sạch thì sẽ vội vàng lỡ mà tôi xuống cầu thang tôi té ngã và chết tươi thì sao,tôi thì không sao nhưng anh thì sẽ mất tiền đấy người chết là hết đấy
-cô vừa lãng phí 2 phút đấy còn 18 phút
-anh đúng là sao chổi chết tiệc mà tôi đâu có mượn anh chở tôi đi đâu chứ???
tôi nhanh chóng đánh răng thay đồ chuẩn bị rồi xuống nhà
-thương đi đâu vậy con
-con đi qua bạn mẹ ạ một tí con về
-nay không đi học đàn à
-dạ nếu kịp con sẽ học mẹ ạ
-sao con không đi xe đạp
-dạ nhà bạn gần đây mà mẹ con đi đây con đang vội mẹ ạ
tôi nhắc nhắc đi ra phía góc kia đường anh ta dang chờ,tôi lên xe thì nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đáng ghét đấy
-này tôi đâu bảo anh đến chở tôi sao anh lại đến hả hả hả,tự dưng anh hối tôi hả…..
-vậy cô nghe lời tôi làm gì
-anhhhhhh
-nói ít thôi,ăn đi để miệng bớt nói
anh ta lại ném cho tôi bịch snack,anh ta suốt ngày ăn snack khoai tây hiệu swin đúng loại tôi thích mới ghê,tôi tức tối nhưng vẫn khui ra ăn,ăn kiểu hậm hực ấy,anh ta đưa tôi đến bệnh viện,nhìn tôi
-nhìn gì hôm nay ăn hết rồi không có cầm theo đâu mà nhìn
-tôi nhìn bảo cô xuống chứ không bảo vụ bánh
-uh
anh ta xuống rồi đi vòng qua bên phía tôi,tôi mở cửa xe bước ra anh ta đứng trước mặt tôi,tôi và anh ta bây giờ đang đứng theo kiểu đội hình là,tôi đứng hgay cửa xe tự vào xe anh ta đứng mặt đối mặt với tôi đấy,anh ta cứ chường cái quả mặt đẹp trai ra cho tôi xem ấy nhỉ!rồi bất chợt anh ta đưa tay lại gần mặt tôi,tôi chup tay anh ta lại vẻ nghi ngờ
-anh đi ám sát tôi à
-thần kinh.
anh ta hất tay tôi ra đưa tay cào cào chỉnh cái tóc mái của tôi lại
-lần sau ra đường làm ơn chải đầu,
thế dấy rồi anh ta cho tay vào túi đi thẳng còn tôi nhắc nhắc theo sau,vừa đi vừa chửi rủa”nếu không phải tại anh thì tôi đâu có mà đem cái đầu tổ chim này đi ra đường chứ anh thật là dã man tàn nhẫn độc ác mà?”tôi đến bàn tư vấn anh nói với tôi
-sổ đâu
-sổ gì
-sổ tái khám
-đâu có đem
-này cô nói chuyện tỉnh nhỉ
-anh đâu có bảo tôi đem sổ theo
-đi khám không đem theo sổ sao mà khám
-ai mà biết được là phải đem theo sổ
-cô ở hành tinh nào rới xuống đây vậy hả
-tôi ở cùng hành tinh với anh đây
anh ta nhéo mũi tôi rõ đaiu
-từ lúc này trở đi ngậm miệng lại không thì tôi dán băng keo nhé
mấy em y tá tũm tĩm cười,anh nói với cô y tá
-anh quên đem sổ giừ có tái khám được không em
-để em làm sổ lại cho anh nha hôm qua em nhớ anh mà
-à cảm ơn em
-không có gì hôm qua em ấn tượng với anh mà hihi
-à uhmmm
-em gái anh dễ thương nhỉ 2 amh em gây nhau vui ghê
-cái gì…tôi đáp lại
-…..cô ý tá khó hiểu với thái độ của tôi
-chị nghĩ sao em là em gái của anh ta chứ,chẳng qua anh ta là sao chổi bám em nếu không có anh ta thì em đã không bị như này rồi đấy anh ta là sao chổi đen….
anh ta vòng tay qua cổ tôi kéo tôi sát vào người anh ta lấy tay bịt miệng tôi lại nhận sổ từ y tá rồi kéo tôi đi,tôi cắn anh ta một cái thật đau anh ta buông ra
-aaaaa
-ai cho anh bịt miệng tôi
anh ta nhìn tôi đoi mắt long sòng sọc mùi lửa,anh ta nhìn tôi
-này tôi nói lại nhé hôm qua là do cô đâm vào tôi và do cô không để sđt lại người ta mới gọi cho tôi để kêu tôi đưa cô đi khám,cô nhìn lại đi chính cô là người đâm vào xe tôi hư hôm qua một mình tôi đã phải đi sữa xe,cô tức giận vì điều gì tôi không biết nhưng cô nhìn lại cách mà tôi tốt với cô có dáng bị cô suốt ngày nói là sao chổi này kia không,nói luôn cho cô biết trước giờ tôi chưa phỉa tốt với ai như cô đâu,tôi tốt với cô chẳng phải vì cô có cái gì đặc biệt cũng chẳng phải vì muốn cô không đeo bám em trai tôi nữa đâu,vì rõ ràng chính cô cũng nói nó đã yêu người khác không phải cô,cô chẳng còn là gì của nó để mà tôi buộc lòng phải tốt với cô để cô không bám nó.hôm nay nó đã xuống sài gòn để thi rồi nó không còn bận tâm cô và tôi cũng chẳng lo nghĩ,chẳng qua cô còn quá trẻ con và hôm qua cô đau tôi mới đưa cô đi tôi cũng bận công việc lắm chẳng phỉa tôi ăn ở không suốt ngày chờ cô để đưa cô đi,cô bớt ảo tưởng vị trí của cô trong lòng người khác đi.
-phải,là tôi ảo tưởng vị trí của tôi trong lòng người khác là tôi ngu ngốc nên nhận tổn thương từ em anh đấy,tôi cũng chẳng cần anh phải tốt,anh nghĩ anh là gì mà tôi cần thiets anh là gì mà tôi phải quan trọng anh chứ không có anh cuộc sống của toou vẫn như thế vẫn tốt như cái cách mà nó tốt trước giờ,còn anh anh có phải là sao chổi không thì anh tự biết nhé vì những lần gặp anh tôi luôn gặp những chuyện xui xẻo,chính vì anh là con người độc đoán là con người luôn cô đơn nên tôi bị anh ám cái sự cô đơn ấy vào người tôi nên tôi ui xẻo lây anh đấy anh có hiểu được không
-ok tôi xui xẻo,vậy cô tự đi khám đi
anh ta nhét cuốn sổ khám bệnh vào tay tôi rồi bỏ đi,có lẽ tôi cắn anh ta quá đau nên anh ta cọc tính với tôi,những lời anh ta nói chính là những mũi dao đâm vào tim tôi,đau nhói,tôi ngồi xuống hàn ghế chờ của bệnh viện,rồi tôi vào khám,sau đó tự về,tôi về nhà lên phòng thì thấy trúc đang soạn đồ,thấy tôi vào trúc nói
-mày chọn đi ở lại phòng này hay qua phòng chị 2.tao nói mẹ vụ chuyển phòng rồi,mày ở đây hay qua kia để tao biết đường dọn qua
tôi nhìn căn phòng,nó là căn phòng từ bé tôi ở là căn phòng mà có lẽ chứng kiến mọi nỗi buồn của tôi nó là nơi chứa đựng những nỗi đau mà tôi đã trãi qua,nước mắt và những đêm suy nghĩ trắng…
-tao dọn qua phòng chị 2
-tao cũn nghĩ vậy đồ của máy tao dọn sẵn rồi đó mày đi được rồi đó
-tao không nghĩ mày như thế đâu trúc
-thì giờ mày thấy rồi đó,ai cũng mong muốn cuộc sống hạnh phúc sau này mày ơi tao như vầy cũng là thường tình thôi mà,mày nhìn lại đi từ ngày ở với mày tao chưa bao giờ hạn phúc đâu thương à suốt ngày tao luôn bị so sánh với mày nếu mày không học giỏi không hơn tao mọi thứ thì đã không có ngày hôm nay rồi,nếu không phải vì mày mà tao bị chuyển lên đây học,bị chia cắt với mối tình đầu năm lớp 7 thì dã không có chuyện tao cướp nhân của mày rồi,đừng có vội trách tao khi người đáng phỉa trách là mày đó
-tao thật bất ngờ với bộ mặt thật của mày
-bình thường mà
tôi im lặng dọn đồ,từng thứ một,nước mắt tôi rơi vì đau lòng,tôi vốn dĩ là một đứa dễ xúc động,tôi dọn từng thứ qua rồi nằm trong phòng,tôi lướt điện thoại từ trưa đến 2h chiều,điện thoiaj hết pin tôi mới nhớ ra cục sạc còn cắm vào ổ điện bên phòng kia tôi qua lấy,định mở cửa thì một lần nữa tôi lại nghe câu chuyện hạn phúc của trúc và nhân
-ông xã em nhớ ông xã quá
-………………….
-anh ghê quá nha ráng thi đi về đây em cho anh chết
-………………………..
-em cũng nhớ anh em dọn ngủ riêng với con thương rồi em cô đơn nhớ anh quá
-…………..
-thương anh chứ
-……………….
-em nói thẳng chuyện mình cho nó từ bỏ rồi
-……………..
-tất nhiên em phải lấy lại những thứ đã mất
-……………
-thương anh em sẽ làm tất cả mà

-uhm nhớ chết
-…………….
tôi bỏ đi về phòng,nằm khóc một mình,rồi tôi thay đồ đi thăm mộ ngoiaj,tôi nhớ ngoiaj hồi còn sống mỗi lần buồn luôn có ngoại bên cạnh,ngay lúc này tôi cần tâm sự với ngoại,tôi thay đò lấy xe đi ra thăm mộ ngoại,không ngờ ở đó tôi gặp lại một người….
===========================

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN