Cưới Đi Rồi Yêu - Phần 18 - P2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
639


Cưới Đi Rồi Yêu


Phần 18 - P2


Kể từ ngày có dì anh về sự quan tâm của dì dành cho tôi càng làm trúc cảm thấy khó chịu,thêm sự yêu thương từ gia đình anh dành cho tôi nhiều hơn khiến trúc càng ngày càng ghét và tìm mọi cách hãm hại tôi. đỉnh điểm là hôm nay,sáng thứ 7.cả nhà anh đi đưa đám tang bạn cùng cơ quan ba anh,tôi và trúc có thai nên không đi,sáng nay dì rủ tôi ra chợ mua hoa về trồng.nên sáng nay tôi và dì đi mua hoa về dọn mấy cái chậu để trồng,vốn dĩ tôi dã thích trồng hoa từ trước.tôi và dì đi ăn sáng dạo chợ và đi mua hoa đến 10h trưa thì về.sau khi đi mua hoa về tôi và dì rủ cả trúc ra ngoài trồng.trúc vui vẻ ra phụ và hỏi dì

-dì thích trồng hoa vào chậu hay bồn

-gì thích chậu hơn vì dễ mang đi

-vậy để con vào nhà kho lấy vài cái chậu ra cho dì trồng nha

-cám ơn con

trúc chạy ra sau kho để lấy chậu còn tôi thì cắt các bầu đất ra để chuẩn bị bỏ vào chậu,đang loay hoay thì trúc chạy vào bảo tôi

-thương vào phụ em kéo mấy cái chậu nhỏ ra đi vướng quá

-uhm dì ngồi đây con đi lấy chậu nha

tôi vào kho với trúc,trúc bảo tôi

-mày vào trong lấy mấy chậu trắng góc trong hốc đó ra đi,tao không lấy tới đc mày dẫm chân lên cái chậu cao này đi mày lấy tao đứng dưới đỡ cho mày

-không có ghế hả cái chậu này chắc không

-chắc sao không leo ghé khó hơn mày đứng đi tao ở dưới giữ

-uhm để tao leo lên

tôi leo lên lôi mớ chậu nhỏ ra để đưa trúc,nhà chồng tôi có nhiều chậu trong kho vì trước đây có người từng bán hoa trước nhà sau đó người đó đi và cho nhà chồng tôi khá là nhiều chậu,do chậu ở trên cao nên tôi phải chồng 2 cái chậu lên nhau để leo lên lấy,ở nhà tôi vẫn có thói quen thích leo chéo nên tôi không sợ cho lắm.tôi đỡ 2 chậu nhỏ xuống cho trúc trước rồi trúc nói

-mày với tay vào trong lấy cho tao cái chậu xanh có đá trắng trắng đi tí tao trồng cây hoa sống đời vô lấy bỏ xuống cho tao tao vào lấy giờ tao mang 2 cái chậu này ra trưc cho dì đổ đất vào

-uhm

trưc quay lưng đi tôi với tay lấy cái chậu xanh,cái chậu nằm bên trong nên tôi phải cho tay vào thành chậu rồi bê ra,vừa cho tay vào tôi nắm phải một cái gì đó nhám nhám như đuôi của một con gì đó tôi liền kéo tay lên thì một con rắn lục quay đầu lại cắn vào tay tôi tôi vung tay la lên rồi chao đảo,tôi té xuống đất,bụng tôi và vào cái chậu to đang đặt dưới đất,con rắn tôi vung tay đã văng đi ra phía xa trước mặt tôi, người tôi đập mạnh xuống đất,bụng va vào cái chậu,hai đùi tôi bắt đầu ướt nhưng tôi không đứng dậy nỗi vì quá đau và 1 chân kẹt vào 2 cái chậu dưới đất,bụng tôi đau nhói,tôi bắt đầu choáng váng khi nhìn thấy con rắn đang bò phía trước,tôi la lên yếu ớt

-cứu tôi,cứu….

tôi ngất đi và không biết gì cả,lúc tôi nằm trong nhà kho thì trúc ra ngoài phụ dì xúc đất

-ủa sao thương lâu ra quá vậy

-à chắc thương đang lựa chậu đẹp đó dì tí thương ra

-nãy giờ lựa gì mà 30 phút rồi hay con vào coi thử coi

-đợi xíu nữa xem sao rồi con vào

-thôi vào đi dì vào luôn rồi bê phụ chậu ra

-à..à ok dì

dì và trúc đi vào thây tôi nằm bất tĩnh dưới sàn

-thương.thương….chết rồi máu mau gọi huy đi trúc

-dạ dạ

trúc chạy vào rồi chạy ra

-không liên lạc được dì ơi

-trời ơi gọi cấp cuuws gọi mẹ gọi ba gọi ai có thể gọi hết đi

-dạ

trong lúc trúc loay hoay thì cả nhà về,dì gào gọi vào cả nhà hốt hoảng bế tôi vào viện,tôi tỉnh dậy thì thấy mẹ tôi dang gục đầu khóc bên cạnh,anh đang nắm lấy tay tôi,ba tôi và gia đình chồng ngồi giường kế bên,mẹ chồng tôi mắt sưng húp,tôi nhìm mọi người rồi nhìn xung quanh

-mẹ,con của con sao rồi mẹ,mẹ ơi

-thương ơi……

-anh à,con của chúng ta sao rồi,em bị rắn cắn rồi té ngã,con có sao không anh

-em à,em bình tĩnh đã bây giờ sức khỏe của em là qtrong nhất

tôi bắt đầu hoang mang nước mắt bắt đầu rơi lã chã

-nói em nghe,con em,con em sao rồi hả,bụng em sao thế này,mẹ ơi mẹ nói con nghe đi

đúng lúc này bác sĩ vào

-gia đình tránh ra tránh làm bệnh nhân xúc động

-bác sĩ à con của con,con của con sao rồi bác sĩ

-cô à,cô bị rắn lục mang độc cắn nhưng may mà chất độc chưa sâu và chưa phát tán mạnh,tuy nhiên cô bị ngã va chạm mạnh dẫn đến tình trạng thai bị động và mất máu nhiều dẫn đến sẩy thai nhưng lại không được đưa vào viện kịp thời nên mất nhiều máu sức khỏe cô rất tệ chúng tôi đã tiến hành hút thai ra,mong cô bình tĩnh để giữ sức khỏe

-con của con….

tôi ngất đi như không thể bình tĩnh được nữa,vậy là tôi mất con của mình.tôi tỉnh lại thì anh và mẹ tôi vẫn ở bên

-tất cả sẽ ổn,rồi mình sẽ có đứa con khác em à

tôi không nói gì tôi xoay mặt đi nước mắt tôi cứ trực trào rơi,ai đã từng sẩy thai chắc hieru cảm giác của tôi lúc ấy cảm giác đau đớn bua vây hình ảnh con rắn và cú ngã khiến tôi ám ảnh,tôi nghe như có muôn vàn mũi dao đâm vào trái tim của mình,nỗi đau cứ vậy mà âm ĩ trong lòng tôi.tôi không ăn ương gì,tôi thậm chí không dám nhắm mắt mà ngủ vì nỗi ám ảnh trong tôi là quá lớn,cứ hễ nhắm amwst tôi lại giật mình dậy,người đầu tiên sau mỗi lần giật mình luôn là anh,anh cứ lặng lẽ ở bên nắm tay tôi an ủi tôi,còn tôi cứ đau mãi nỗi đau ấy.3 ngày sau tôi xuất viện về nhà anh,không khí ảm đạm bao trùm lên căn nhà,tôi nhốt mình trong phòng trùm mền mà khóc,mẹ anh mang cháo lên

-đừng khóc nữa hãy cố ăn đi,để còn sức khỏe

-mẹ à,con xin lỗi…

-nó là đứa cháu trai đó,nó phát triển lắm mà,tại sao con lại vô ý như thế tại sao con lại không biết gìn giữ

-mẹ à con xin lỗi

-con nghĩ đi mẹ ra ngoài

bà bỏ tô cháo rồi ra ngoài,tôi lăn dài nước mắt,hơn ai hết tôi thấu hiểu nỗi đau của bà,tôi ngồi im lặng nhìn ra cửa sổ,nươc măn lăn dài rồi cạn khô nơi gò má

* ************

những ngày sau khi rời viện tôi nằm im trong phòng,mỗi ngày tôi uống 1 tí sữa,dì là người kề cạnh tôi và an ủi tôi

-tại dì,nếu dì không bày ra trò trồng hoa chắc có lẽ là con đã không…

-dì ơi con không sao đâu mà cái số đã vậy rồi con không tránh được

-con đừng nhốt mình trong phòng hãy ra ngoài thư giãn không thì lên facebook đọc những câu chuyện ý nghãi để có niềm tin vào cuộc sống này hơn đưa facebook đây dì tìm cho

dì lấy điện thoại tôi seach các trang truyện ý nghĩa cho tôi đọc,rồi dì đi sài gòn thăm bà con,tôi lang thang khắp facebook cho hết ngày dài,mãi mê lướt toi dừng lại ở 1 tin”Thanh Trúc đã bình luận về điều này”.đó là một trang bán rắn ở gần đây,tôi bấm vào đọc bình luận”shop ơi check inbox mình muốn mua rắn này”.hình ảnh của một con rắn màu xanh như con rắn đã cắn lấy tôi hiện ra,tôi phần nào đoán được câu chuyện,điện toại rơi xương nệm,thì ra là trúc hại tôi

tối đến tôi nằm im nhìn ra cửa sổ,anh vào tắt đèn rồi ôm lấy tôi từ sau lưng

-em xin lỗi

-đừng nói gì cả,anh không trách gì em đâu.con không có duyên với chúng ta sau này sẽ có con khác em đừng lo

anh xoay người tôi sang,ôm tôi,mặt tôi áp vào ngực anh ấm áp,mùi nước hoa,mùi cơ thể anh không còn khiến tôi thoải mái ấm áp nữa,thay vào đó là cảm giac nặng lòng không thể nào quên được,nước mẳ tôi lại rơi

-đừng khóc nữa,mọi thứ sẽ ổn thôi

-anh này,em có điều muốn nói

-em nói đi

-mình dừng lại ở đây nhé,thứ ràng buộc duy nhất ở cả anh và em giờ đã không còn,em biết anh đến với em chỉ vì em có thai mà thôi,giờ đây em đã không làm được việc mà anh mong đợi,em nghĩ rằng đến lúc em nên lựa chọn ra đi,trả tự do cho anh để anh có cơ hội đến với người phụ nữ khác để anh có thể sinh được những đứa con khác và sẽ có cơ hội hạnh phúc thay vì cứ ở bên em,chúng ta không dăng kí kết hôn em nghĩ là sẽ không có gì ràng buộc lắm có phải không

-vậy tại sao em không sinh cho anh một đứa con khác?

-anh và em đến với nhau vốn dĩ không tồn tại tình yêu,thiws duy nhất có được ở chúng ta là sự lầm lỡ trong cơn say mà thôi,khi tỉnh chúng ta chẳng thể nào ở bên nhau được,tình cảm phải đến từ 2 phía nếu không yêu nhau sao có thể có con

-à phải rồi,em không có yêu anh

-và cả anh cũng thế

lòng tôi trùng lại,tim tôi bỗng đau nhói khi nói ra những lời nói này,phải chăn tôi đang dối lòng,người đàn ông này,người đàn ông mà tôi gọi là chồng,người đàn ông mà tôi hằng ngày đầu ấp tay gối từ khi nào đã ở trong tim tôi,lúc này đây chính là lưc mà tôi nhận ra trái tim mình đã dành tình cảm cho anh,tôi đang dối lòng,tôi dối lòng mình rằng tôi không yêu anh,hay là vì tình yêu hiện tại chỉ đơn phương từ phía tôi nên tôi không đủ can đảm thổ lộ,tội lỗi nơi tôi càng khiến tôi không thể nào nói ra cùng anh,tôi im lặng mặt cho nước mắt rơi

-ngủ đi,ngày mai mọi thứ sẽ ổn thôi mà

anh siết tôi vào rồi ngủ,giấc ngủ có vẻ ổn hơn khi có anh.

hôm sau anh đi làm tôi ở nhà cùng mẹ anh nấu nướng,dọn cơm.

-thương ơi hôm nay mẹ nấu bí đỏ thịt bò cho con nha ăn tốt cho thai nhi và…

tôi cắt dao vào tay khi nghe mẹ nhắt đến cái thai,máu tuôn ra mà tôi không hề biết

-mẹ,mẹ xin lỗi…

-không sao đâu mẹ

-tay con chảy máu rồi kìa

-dạ không sao

tôi mặc kệ máu chảy cuối xuống cắt nốt mấy quả cà chua,nước mắt rơi từng giọt dài,bữa cơm tôi ăn nữa chén rồi thôi,tối dến anh dắt tôi dạo quanh nhà và ngoài đường,tôi mệt mỏi nhìn xung quanh,tối đén tôi và anh lại ôm nhau ngủ,thế giới của tôi giờ đây chỉ bình yên mỗi khi ôm anh

hôm sau anh cso chuyến cong tác 3 ngày ở côn đảo,tôi ở nhà và quyết định xin mẹ anh về nhà mẹ đẻ

-mẹ ơi con có chuyện muốn nói với mẹ

-con nói đi ngồi đây với mẹ

-mẹ à,con muốn xin phép mẹ về nhà mẹ đẻ,con biết thời gian qua mẹ rất thương con nhưng con và anh huy đến với nhau chưa bao giờ bằng tình yêu,vốn dĩ chúng con đến với nhau là vì trách nhiệm là vì cái thai,giờ đây mọi thứ đã hết con muốn xin mẹ về nhà và con định tiếp tục đi học,vì con nghĩ anh huy cần đc tự do và đi tìm hạnh phúc cho riêng mình

-mẹ thương con,tôn trọng mọi quyết định của con,mẹ biết huy nó cũng có tình cảm với con,ngày con vào viện huy nó một mực bắt bác sĩ phải cứu con bằng được,lúc bế con ra nó đã không màng tính mạng hút máu từ vết cawscn trên tay con để con đi đg không óc nộc độc không chạy lung tung,những hành động đó lần đầu tiên mẹ thấy nó làm với một đứa con gái,mẹ biết huy nó ít nói nhưng nó thương ai mẹ đều hiểu,ngày con ngất nó đã thức 2 đêm liền bên con chờ con tỉnh,mẹ không biết rằng giữa con và nó có điều gì nhưng nếu con muốn về nhà con để nghỉ ngơi 1 thời gian thì cũng tốt,mẹ nghĩ 2 đứa nên có thời gian xa nhau để xem nếu thật sự cần nhau thì quay về bên nhau,với mẹ con luôn là con dâu mẹ

-con cảm ơn mẹ mẹ đừng nói anh là con đi đâu nhé

-mẹ hứa

vậy là tôi dọn đồ về nhà mẹ tôi,tôi muốn xa anh để anh đi tìm hạnh phúc mới,tôi muốn được sống lại thời học sinh của mình,muốn trở về bên vòng tay của mẹ tôi.vậy là tôi ra đi trong sự hả hê của Trúc. nhưng rồi ông trời cũng có mắt,nhân quả báo ứng luôn tồn tại. Trúc lấy đi đứa con của tôi thì ông trời cũng lấy đi đứa con của Trúc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN