Bị Người Yêu Lừa Làm Gái
Phần 37
Trang đứng đó,tay nắm chặt lấy vạt váy mà thầm trách móc Mạnh Vũ.Đến cuối cùng cô gái này vẫn yêu Vũ nhiều đến như vậy.Tình yêu là thứ gì đó ngu ngốc lắm sao?Ngu ngốc đến nỗi con người ta quên đi bản chất thực sự của con người mình.
Theo bác sĩ nói thì tình hình ở bả vai của Vũ khá là nghiêm trọng,có thể sẽ phải phẫu thuật lại thêm lần nữa để chắc chắn.Anh vẫn đang suy nghĩ,thực sự bây giờ có nhiều việc phải lo.Hơn nữa,anh hứa là anh về thăm tôi,anh không muốn,thực sự không muốn gạt tôi.
Tôi không hề hay biết anh ở bên Nhật Bản đang phải vất vả như thế nào.Ấy vậy còn tôi ở bên Việt Nam ,chẳng thể nào chăm sóc được anh.Tôi quả thật là đáng trách,đáng trách…
Về phía Đạt,hắn vẫn im hơi lặng tiếng..Cho đến một ngày…
Hạnh về nhà.Cô cảm thấy có cái gì rất lạ.Nhà cô thuê là một toà nhà chung cư,hôm nay thang máy bỗng nhiên bị hỏng nên cô phải đi thang bộ.Cô đi khuya,Cái cảm giác bóng đêm bao trùm dù có điện nhưng cô vẫn rất sợ hãi.
Đi đến cầu thang tầng 10,thì cô thấy có tiếng bước chân đi tới dồn dập.Như dự tính có chuyện chẳng lành,cô vội vã chạy thật nhanh mà không dám quay đầu lại.
Tiếng bước chân nhanh chạy đến đâu,tiếng bước chân đuổi nhanh tới đấy.Cô sợ,thực sự hoảng loạn.Cô không muốn người đuổi theo cô có mục đích gì,Nhưng có một điều chắc chắn rằng,họ không phải là người tốt,nhất định sẽ hại cô,nên Hạnh mới hoảng loạn thực sự
Cánh cửa lầu 10 bị kẹt lại khiến cô không thể mở.Tiếng bướcc chân dừng lại rồi đi chậm chậm.
Hạnh bất giác quay lại,trong túi cô đã thủ sẵn một bình xịt hơi cay,nhất định phải sử dụng,nhưng lấy bằng cách nào được chứ.
—Ai?
Bóng dáng một người đàn ông bước đến.Hắn đội mũ và đeo khẩu trang,mặc thêm cả một áo khoác da ở ngoài.Hạnh thoạt nhìn thấy dáng hình này có đôi chút quen quen,nhưng hiện tại không thể nhận ra rõ người này là ai
Cô nói :
—Ai…tôi hỏi là ai
Khi tiến tới gần Hạnh,hắn ta giữ một khoảng cách vừa đủ.Hắn từ từ cởi mũ,cởi bỏ khẩu trang.Một nụ cười không thể khinh bỉ hơn nở trên môi hắn.
—Bích Hạnh,lâu rồi không gặp?
Hạnh như chết đứng khi nghe thấy giọng nói đó,khi nhìn thấy gương mặt đó.
Người đàn ông đang đứng trước mắt,đã bao lâu rồi cô không nhìn thấy.Cô thực sự sốc nặng,thực sự sốc.Ánh mắt hoảng loạn đến nỗi rơi nước mắt lúc nào không hay,cô thở dốc,lồng ngực đập mạnh khiến oxi trong phổi cô không được đều
Hạnh run run,cố gắng trấn an lại bản thân,sau cùng là quyết nói thêm một lời
—Sao anh …Sao anh…sao anh lại ở đây?
—Thắc mắc lắm sao?
—Tôi hỏi sao anh lại ở đây?
—À,nhớ em thì tìm em thôi..Cũng lâu lắm rồi nhỉ,3 năm rồi thì phải.
—Anh ,tôi và anh không còn gì để nói nữa
—Sao lại không còn gì,em về Việt Nam đột ngột quá làm anh chưa kịp nói lời tạm biệt gì cả.Chúng ta có ôn lại chút quá khứ không nhỉ?
Hạnh nghe người đàn ông trước mắt nói về quá khứ bên Nhật,ánh mắt cô chuyển sang tức giận,tràn đầy hận thù.Hạnh bắt đầu thay đổi phong cách nói chuyện
—Mày lừa tao thế chưa đủ sao?
—Thế nào là chưa đủ?
—Rốt cuộc mày tìm tao là có việc gì?
—Có việc anh mới tìm đến em à.Không biết bây giờ Hạnh của ai có ai chưa nhở??Ngủ với bao nhiêu thằng đàn ông rồi
—Mày ăn nói cho cẩn thận
—Anh cứ thích ăn nói như vậy đấy,có sao không?em định làm gì,định giết anh?
—Tao sẽ báo cảnh sát
—Được,báo đi,xem em có dám báo không?hay chỉ mạnh miệng
—Mày đừng có thách
—Anh không thách.Nếu em muốn em cứ làm,ok.
—Mày nói đi,rốt cuộc hôm nay mày đến tìm tao có việc gì.
—Quả là Hạnh vẫn thông minh sáng suốt như ngày nào.
—Tao bảo mày nói
Hạnh hét lên như muốn nổ tung.Thực sự cô đã không thể chịu đựng thêm nữa
Người đàn ông phía trước nở nụ cười mãn nguyện khi thấy thái độ của Hạnh.
—Từ từ đã Hạnh
—Đạt,rốt cuộc là mày muốn cái gì?
—Em vẫn còn nhớ tên anh cơ à
—Tao làm sao quên được cái tên khốn nận như mày,lừa người yêu,xong bán tao cả vào nhà chứa.Tao hận mày,dù sống hay chết tao vẫn khắc ghi cái tên này để suốt đời,cả đời này tao nguyền rủa mày
—Được lắm Hạnh à,thế thì mày cứ làm thế nhiều vào nhé
—Được tao nhất định sẽ làm
—Tao cũng nói luôn là tao hết chịu nổi với mày rồi.
Đạt chạy lại thật nhanh túm tóc Hạnh giật ngược ra đằng sau.Ánh mắt hiện lên từng tia đỏ trông vô cùng đáng sợ.Hơn nữa giọng còn gằn lên không khác gì con thú dữ đang đói
—Đạt mày đang làm tao đau đó?Rốt cuộc mày muốn gì từ tao?
—Tao muốn có được con Quỳnh Anh một lần nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!