Tâm Linh Dòng Họ Nhà Em
Phần 3 : Đi tìm mộ liệt sĩ
Phần ứng nghiệm thầy bói mình kể gộp với phần Chó ăn xác .
Nhà bà nội mình có 5 người con 2 gái và 3 trai. 3 người con trai đi chiến tranh hy sinh mất 2 người. Chỉ còn duy nhất người con trai út trở về. Hồi đó chiến tranh liên miên , rồi trong bom đạn cho nên 2 người ông của em không được đem về quê hương chôn cất. Cụ ông vì vậy đau lòng cả ngày uống rượu rồi chết trong đau thương.
Trước khi chết cụ nắm tay con cháu dặn dò nhất định phải tìm được 2 người con đã hy sinh để đem về chôn cất bên cạnh cụ ông cụ bà.
Nhiều năm qua đi người em trai út cũng đã mất vì nhồi máu cơ tim . Chỉ còn 2 người con gái là bà nội và bà dì em. 2 bà vẫn nhớ như in lời trăn chối của cụ ông thân sinh ra mình . Bà dì em lúc này con cái cháu chắt cũng đã rất thành đạt cho nên cáng đáng luôn việc lo đi tìm mộ. 2 người anh em của 2 bà nghe nói một chết ở chiến trường Mai Châu Hòa Bình một trên Lào Cai . Mọi người trong nhà quyết định đi Lào Cai trước. Khi đó chỉ biết phần mộ được chôn trên Bát Xát Lào Cai chứ không biết rõ chôn ở một trong những bãi đất hoang trên đó chứ không rõ địa chỉ ở đâu cả. Cả nhà em đưa theo 5 thầy ngoại cảm lên trên đó. Tối mọi người ngủ ở khách sạn ngoài thành phố. Mai mới vào tìm.
Đêm ấy cô em đột nhiên nằm mơ thấy cô lạc ở giữa một bãi đất rộng mênh mông. Gió bụi thổi mịt mờ, cái gì cũng không rõ ràng, xung quanh đồi núi bao trùm, con đường phía sau ngoằn nghèo uốn khúc chữ U . Nhưng trong cát bụi hỗn loạn. Lại thấy người ta khiêng mấy cái xác người chết , ai nấy đều máu loang lổ. Những xác người chất chồng lên nhau. Sau đó người ta đào hố. Chôn đến 5 người trong chung nấm mộ đó. Cô cứ nhìn nhìn mãi. Cũng không biết tại sao đôi mắt cứ bị soái sâu vào người chết được chôm cuối cùng . Người này rõ ràng có gì đó quen thuộc.
Cô em không còn sợ nữa lại thật gần liền phát hiện ra người này có một dòng tên ngang ngực. Hà Văn Tài ( Em bà nội em tên Tài). Lúc đó cô còn không tin. Cứ thế dịu mắt nhìn mấy lần. Cô định la lớn cho mọi người biết nhưng lại cảm thấy vô lực. Không còn sức la nữa. Cô cứ như vậy đứng chết chân nhìn người ta chôn ông cậu xuống.
Lúc sau thấy ướt gối, tỉnh dậy mới biết là nằm mơ. Nhưng không phủ nhận giấc mơ quá kì lạ. Cảnh vật cũng hiện lên rõ ràng. Cô đem giacs mơ kể lại.. Mấy thầy ngoại cảm nghe xong liền bàn bạc với nhau. Tầm hơn một tiếng tìm ra địa điểm mà cô nói. Lúc cả nhà đến nơi còn kinh ngạc hơn là tất cả chính xác như cô miêu tả. Nhưng khu đất này giờ người ta đã trồng chuối. Chuối phủ xanh mướt. Nhưng cô em vẫn phát hiện ra nơi cuối bãi giáp với ngọn đồi. Chính là cái chỗ có rất nhiều xác chết.
Thuyết phục mãi người ta mới đồng ý nhận tiền đền bồi và cho phá khoảng chuối cuối bãi đất. Lúc này không ngờ luôn ở độ sâu tầm hơn 2 mét 5 bộ hài cốt đang nằm ngay ngắn ở đó. Người chủ vườn chuối còn suýt ngất. Sau đó công an chính quyền tập trung khá đông. Vì bao nhiêu năm rồi. Đồ dùng quần áo cũng đã phân hủy hết không nhận ra ai với ai. Cho nê. Chính quyền đành phải đưa về nghĩa trang liệt sĩ ở đó để chôn cất.
Nhà em thì nhất định cũng phải đưa được xương cốt của ông Tài về. Và trong trường hợp xấu nhất chính là xin mỗi bộ hài cốt một mẫu xương sườn. Về xét nghiệm vs mẫu tóc của bà Nội và bà Dì em.
Nói chung ngoại cảm cũng nói sai bao nhiêu vụ cho nên giờ cứ trước tiên phải tin khoa học.
Gia đình em đưa hương đến thắp hương trước mấy bộ hài cốt lầm rầm khấn vái.
Lúc này bỗng nhiên gió ở đâu đến mạnh dữ dội. Bát hương trên tay bà nội em rơi xuống lăn lông lốc đến cạnh bộ hài cốt ở giữa thì dừng.
Bà em lúc ấy cứ mấp máy môi nói : Cậu Tài…. Kia là cậu Tài.
Sau mới nghe bà em kể lúc đó bà em đã khấn rằng nếu cậu mà linh thiêng thì đưa đường chỉ lối để chị đón cậu về.
Cả nhà vẫn như lội trình dù thấy ly kì nhưng vẫn xin 5 mẫu xương đưa về Hà Nội để xét nghiệm ở Viện Quân Y. Cái này gia đình tự phát đi tìm nên sau cứ bị Viện trách mãi. Vì sợ mình nhầm vị trí của mấy phần mộ và mẫu xương xin đi xét nghiệm. Nhưng thật ra cả nhà em đã cẩn thận lắm rồi. 1% sai sót cũng không có.
Những ngày chờ đợi kết quả ADN đúng là những ngày dài đằng đẵng. Ngày nào bà nội em cũng điện cho bà dì khóc. Người già mà mọi người nhạy cảm lắm cứ khóc suốt thôi.
Hôm có kết quả ADN mà đúng cả nhà vỡ òa.. Ai nấy cũng cảm động cứ khóc mãi. Lúc lại một lần nữa lên Lào Cai đón ông về cả họ đòi đi theo phải thuê 1 cái xe 29 chỗ. Lúc đưa ông về cảm tưởng như trời hôm ý vừa xanh vừa cao.
Ngày mai em sẽ kể về tìm phần mộ ông Hiền. Ly kì hơn ông tài rất nhiều.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!