Kiếp Yêu 2
Phần 18
Tôi đang hạnh phúc!rất hạnh phúc…nhìn chồng của mình cùng những đứa con vui đùa bên người chồng của mình…chúng tôi trao nhau ánh mắt nghĩ về 1 tương lai tốt đẹp hơn…tôi luôn nghĩ đời không như là mơ nhưng đối vs tôi cuộc đời chính là giấc mơ!
Chúng tôi cùng nhau cõng và bế con khi chúng ngủ…Vua cõng gấu còn tôi bế Bông…đi dưới hàng cây …
Vua: Giờ ta nên gọi em là Hân hay là Ngân nhỉ ,vụ việc khi xưa đã rõ ta nên trả lại tên cho em rồi đúng k?
Tôi: Em ra sao cũng được, dù là Hân hay Ngân miễn rằng dù em là ai ,người cũng vẫn sẽ yêu thương em là được,phải không?
_Nếu nhỡ có ngày ta lại lạc mất nhau và không tìm ra nhau thì sao?
_Không có chuyện đó đâu ạ…em tin ở điện hạ dù có ra sao vẫn sẽ luôn tin và em yêu ?( Vua cốc vào trán tôi)
_Nhỡ có ngày em cầm dao giết ta như trước ta cũng phải tin em sao ( Vua cười)
_Người vẫn nhớ vụ đấy ạ,tại khi đó em bị uy hiếp k còn cách nào khác mà…này chờ em với ( Vua cõng Gấu chạy trước)
Vua: Đi thôi nếu k bố con mình bị ám sát mất ( tôi bật cười)…
Đến tối khi tôi đang chuẩn bị bàn ăn cửa hé ra tôi ngẩng lên thấy bố mẹ…
Tôi: Bố…mẹ ( họ bật khóc rồi ôm chầm lấy tôi)
Bố: Con khoẻ là bố mẹ ra đi cũng yên tâm rồi
Mẹ: Con có ốm ở đâu k sao gầy đi thế này ( bme lo lắng)
Tôi: Con k sao bố mẹ ạ con cũng định sáng mai qua chỗ bố mẹ ,mọi chuyện đã qua rồi con cũng đã nhớ ra tất cả và con sẽ k bh quên ơn cưu mang con của bố mẹ,k sinh ra con nhưng còn đối vs con hơn con ruột của mình…
Mẹ: Con chính là con ruột của mẹ nếu có rảnh rỗi thì về thăm mẹ nha con…( tôi gật rồi khóc lớn chia tay người nuôi dưỡng tôi trong tiếng trực thăng đưa họ lên cao)
Vua: Khóc vậy đủ rồi ta sẽ thi thoảng đưa em đi thăm họ (tôi gật quay đi lại thấy tiêng trực thăng phía sau) hãy để giọt nước mắt ấy dành cho người tiếp theo…( tôi thấy từ trên trực thăng 1 người phụ nữ bước gần tới chỗ tôi hơn tôi nhận ra dáng này là)
Tôi: Mẹ…mẹ ơi ( tôi chạy tới mẹ tôi mếu máo)
Mẹ: Cái con bé này sao k về nhà ( tôi quỳ xuống dập đầu)
Tôi: Mẹ ơi con xin lỗi mẹ …con xin lỗi mẹ nhiều lắm …con k dám về vì kb nói vs mẹ ra sao …
Mẹ: Bé Bông đang đi học nên k cho theo đi vì quá bất ngờ ,phu nhân đó năm nào cũng tới chơi vs mẹ vài tháng bà nói là con đã mất vì tai nạn nên phải chôn gấp nên mẹ đã nghĩ con k còn sống…cho tới ngày hôm qua mẹ biết con còn sống mẹ ngồi trên máy bay mà nghĩ đủ cách rằng phải đánh mắng con cho bõ tức,dù kb là gì nhưng con còn sống ( Mẹ khóc lớn) còn sống là tốt rồi !
_Con xin lỗi mẹ…con cũng đã suy nghĩ về vc gặp mẹ phải nói sao,chỉ là con mới nhớ ra có mẹ vài ngày trước,con xl vì đã quên mất đi mẹ của chính mình…mẹ…mẹ từng hỏi con chồng của con đâu phải không anh ấy kia …( Mẹ nhìn Vua bước tới trong chiếc mặt nạ bà sợ sêt) mẹ đừng sợ
Mẹ: Cậu ta mặt bị sao hả con …( Vua bỏ mặt nạ xuống cúi chào)
Vua: Con chào mẹ ( tôi ngạc nhiên vì Vua chào như 1 cậu con rể chứ kp 1 vị vua) con là chồng của Ngân…
Mẹ: À uk…uk con nói tiếng Việt giỏi thật…
Vua: Mấy năm qua vì có chuyện nên chưa thể qua chào hỏi mẹ được…
Mẹ: Chào hỏi hay cưới xin k qtrong,qtrong là các con yêu thương nhau…
Tôi: Mẹ chị có về nhà k
_Không lần cuối nó gọi về cách đây 3 năm nó hỏi mẹ có khoẻ không chứ chẳng hỏi gì đến con của nó cả…( tôi cúi đầu rồi nắm tay mẹ trò truyện đến sáng)…
1 tháng sau…
Tại Chính Điện…
Bô lão: Các quân chủ càng ngày càng nổi loạn họ muốn người mau chóng lập hậu…chúng thần xin đề xuất Nana Cung Phi con của…
Vua: Nhà cô ta là phản loạn
Bô lão: Nhưng cung Phi đã dc Điện Hạ giữ lại và đã nhập cung k còn liên quan đến nhà Vương Hầu …và đặc biệt Nana Cung Phi có dòng máu quý tộc…
Vua: Ta không bao giờ chấp nhận con của phản loạn lên làm Hoàng Hậu…trong đầu ta cũng có ý của riêng mình,ta muốn lập Ngân Cung Phi lên làm Hoàng Hậu…
Bô lão: K dc điện hạ
Thừa Tướng: K thể được thưa điện hạ cô ấy là ngoại tộc ,ngoại tộc k thể làm chính phi dc
Quan văn: Đúng vậy điện hạ nếu làm vậy sẽ khiến các quân chủ thêm phần bất mãn
Quan võ: Xin điện hạ minh xét
Vua: Ý ta đã quyết quân chủ nào k vừa lòng giết…ta là vua và ta lấy ai các ngươi k có quyền phán xét …mồng 10 tháng này lập tức phong Hậu…
Thư kí: Vâng điện hạ …bãi triều
Tôi đang chơi vs lũ trẻ trong cung thấy cung nữ xì xào…
Hana: Cung phi…cung phi ơi có tin mừng ah
_Bình tĩnh nào sao lại hớt hải vậy…
_Người sắp lên làm Hoàng Hậu r ạ
_Ta sao…sao có thể chứ…ta không thể…
_Được chứ ạ …thần tin là người làm được…người có đủ đức hạnh để làm 1 hoàng hậu…k lẽ người đành lòng để cho cô gái khác ngày đêm kề vai vs điện hạ…
_Người là Vua mà ta sao có thể tự ý quyết định dc việc ai sẽ ở và ai sẽ đi bên cạnh điện hạ,ta chỉ muốn làm 1 cung phi bình thường,làm mẹ của lũ trẻ mà thôi…( Vua đứng phía sau)
Vua: Sao em k có 1 chút tham vọng nào vậy…( tôi quay lại) ta đang để em gần ta hơn
_Chúng ta chẳng phải đang gân hay sao
_ta muốn em đứng tương xứng bên cạnh ta
_Vậy nếu kp làm Hoàng Hậu thì người thấy em k tương xứng ( Các cung nữ và thái giám run sợ khi tôi tranh chấp lời nói với vua)
Vua: Dù em muốn hay là k em cũng phải làm Hoàng Hậu …( Vua tức giận quay đi)
Hana: Người làm điện hạ giận rồi đó
_Biết làm sao dc sự thật luôn mất lòng mà…
Hana: Ý điện hạ kp nvay mà
_Nhưng ta thì nghĩ nvay…
Tại cung Cẩm sắc
Nana điên dại đập hết đồ đạc
Nana: Ông ta chê ta k xứng hơn đứa k có danh phận k có xuất thân đó sao…ta k cam tâm
cung nữ: Xin cung phi bình tĩnh ạ
_Ta nhất định k để con khốn đó ngồi vào vị trí chính cung …k bh ta thà đạp đổ hết mọi thứ còn hơn cho nó hưởng …k bh ( hét lên)…
Tối đến tôi thấy cung nữ đang lau dọn trong bể tắm xì xào
Cung nữ 1: Nghe nói điện hạ lập cung phi Ngân làm hậu tôi thấy k thoả đáng
Cung nữ 2: Xét về mọi mặt đều thua Nana mà điện hạ như bị bỏ bùa hay sao ý
Cung nữ 1: Chắc chắn rồi nghe nói cô ta kb xuất thân từ đâu k có thân thế
Cung nữ 2: Nói bé thôi lau nhanh lên nếu k Naomi biết sẽ trách chúng ta…( Tôi buồn quay ra thấy Naomi đứng ngay sau cúi chào
Naomi: Xin cung phi đừng quan tâm lời họ nói…thân sẽ giải quyết rồi cho cung phi câu trl thoả đáng
_Đừng làm gì cả họ chỉ nói lên suy nghĩ điều đó k sai
Naomi: Điều đó k dc phép trong hoàng cung có bất kì lời đàm tiếu hay nhận xét ai họ đang phạm thượng…
_Điều đó kqtrong…Naomi cô có thấy tôi xứng đáng vs điện hạ hay không?
Naomi: Xứng hay k thần k dám nhận xét hay có ý kiến gì cả…
_cứ nói đi tôi cần 1 lời khuyên lúc này
Naomi: Vậy thứ lỗi cho thần xin nói thật để làm Hoàng Hậu thì cung phi k có tư cách vì cung phi k phải hoàng tộc…bao năm qua đều vậy Thái Hoàng khi xưa vẫn có hậu và k lập Thái Phi làm Hoàng Hậu vì ông biết điều đó k dc phép trong lịch sử hoàng cung…nên Thái Phi k dc gọi là Hoàng Thái Phi mà chỉ là Thái Phi…phá vỡ luật lệ hoàng cung điều đó đi ngược vs các quân chủ gây bất lợi cho điện hạ…
_Tôi hiểu rồi ( tôi quay đi buồn bã định bước vào phòng của Vua tôi cố làm mặt rạng rỡ…tiếng thư kí)
Thư kí: K thể được đâu điện hạ…các quan vẫn đang quỳ trước chính điện họ vẫn luôn miệng phản đối
Vua: Ta k dc phép lập hậu hay sao ( Thư kí quỳ)
Thư kí: Bất kể chức vị vào trừ ngai vị Hoàng Hậu là k dc thưa điện hạ…xin người hãy suy nghĩ …
Vua: K ai có thể thay đổi dc quyết định của ta kẻ nào phản đối giết…( tôi lùi lại quay ra chính điện thấy các quan cúi đầu các tiểu thần lần lượt bị lôi đi xử tử)…
Mình k thể …k thể vì mình mà nvay được…k thể …( tôi chạy tới Đông Cung mở cửa khiến Vua giật mình)
Vua: Em k biết lễ nghĩa gì cả
_Em k muốn làm Hoàng Hậu em chỉ muốn làm 1 cung phi bên cạnh người mà thôi…
_Nhưng ta muốn còn con của chúng ta nếu em làm Hoàng Hậu con chúng ta sẽ là Thái Tử …khi đó tất cả đẹp cả đôi đường…
_Chẳng phải Thái Phi vẫn đưa người lên làm Thái Tử đó thôi ạ em cũng sẽ làm được…em k qtrong chức vị đó
_Khi đó Hoàng Hậu nhân từ và hiền lành còn bây giờ bất cứ ai lên làm Hoàng Hậu họ cũng sẽ nghĩ ra cách giết con của chúng ta em cam tâm hay sao…ta sẽ tự có suy tính …
_Đừng vì em mà giết hại họ…( Vua bật dậy)
_Em k cần lo việc đó ( tôi ngồi trong cung mà ôm đầu nghe những thông báo về số người bị sát hại vì vc phản đối)…
Hana: Lên con số 70 rồi thưa người
_Ta phải làm gì để điện hạ đổi ý bh Hana…ta k muốn sự việc đi xa thế này ( tôi ôm mặt khóc)
(N): Vua ra lệnh xử tử vs gương mặt lạnh tanh kí xác nhận giết từng kẻ …bất kì ai phản đối
Vua: Dù có tnao ta cũng lập cô ấy làm Hậu…còn kẻ nào phản đối giết kẻ đó
Thư kí: Quân chủ phía Nam đang loạn điện hạ …
Quan võ: Phía Tây cũng đang làm loan thưa người …
Vua: Ta sẽ đích thân đi dẹp loạn
Quan Võ: Rõ điện hạ
Bô lão: Điện hạ hãy thay đổi ý định đi ah khi đó các quân chủ sẽ không như bây giờ…sẽ phục tùng ạ
Vua: Ý ngưoi ta phải phục tùng hắn trc thì chúng sẽ k loan nữa
Bô Lão: Ý thần kp thế ạ
Vua: Lũ phản loạn…đáng chết…
Tôi ngồi trong cung nghe tiếng Vua gọi lớn…
Vua: Ngân…( tôi vội chạy ra thấy Vua cầm kiếm chuẩn bị lên xe) ta phải đi dẹp loạn khi ta về chúng ta nhất định sẽ kết hôn…ta nhất định sẽ cưới em …
Tôi: Có đáng k ?
Vua: Đáng …ta yêu em ( Vua cười rồi quay đi )
Lính: Nghiêm điện hạ thiên an ( Vua bc lên xe cười nhẹ qua cửa kính nhìn tôi )…
Vua đi khuất tôi thấy nôn nao …miệng buồn nôn rất giống khi tôi có thai Gấu…
Hana: Người có sao k ah…
_Hana này cho ta mượn đồ của em…ta muốn đến ngự y viện…
Hana: Để thần đến đó mời ạ
_K dc điện hạ đang k có trong cung…ta muốn âm thầm xác nhận…( tôi thay đồ đến Ngự Y viện )
Ngự Y: Cung nữ sao lại dám mở phòng ta ( tôi bỏ chùm đầu) cung phi…bái kiến cung phi …thần thật sự kb
_K sao do ta ăn mặc nvay…ông hãy xem cho ta ,ta có linh cảm mình đang mang thai ( Ngự y ngạc nhiên vội vàng bắt mạch cổ tay)
_Chúc mừng cung phi người đang mang thai rồi ạ …
_Cám ơn Ngự y điện hạ k có trong cung nên ta hy vọng ông giữ kín chuyện này…ta muốn tự mình nói cho điện hạ…
_Thần xin vâng cung phi cứ yên tâm ah,thần sẽ k bh nói ra …
_Cám ơn ông…
Vua tới chỗ Quân Chủ Phía Tây và ngồi trong xe …
Quan võ: Hắn hiện k có trong phủ của hắn k có 1 ai thưa người
Thư kí: Phía Nam cũng vậy thưa điện hạ…k có ai…
Vua: Tin báo từ đâu mà có
Quan vo: Do thủ hạ của thần báo
Vua: Hắn đâu
Quan Võ: Từ khi nãy cũng k thấy hắn đâu thần đang tìm ạ …
Thư kí: Lẽ nào…
Vua: Lập tức hồi cung thông báo về cung k có lệnh của ta k ai được nhập cung …
Tôi trở về cung thấy Nana đang quát Hana
Nana: Tao hỏi cô ta đâu
Hana: Tiểu thần k rõ chắc cung phi đang đi dạo ( cô ta tát bốp vào mặt Hana)
Nana: Điện hạ đang phải chinh chiến vì ả mà còn có tâm trạng đi dạo sao ( tôi vào quát)
_Lập tức cút khỏi đây ai cho cô đánh người của tôi
_Ô gì vậy ăn mặc tnay là sao
_Ngươi đang đi quá giới hạn đó Nana
_Vậy sao tao thích vậy đấy làm gì tao nào ( đẩy tôi)
_Loại người như cô cứ như vậy sẽ chẳng bao giờ dc điện hạ yêu thương
_Mày ( định tát tôi giữ tay)
_Đó là sự thật …( Nana cười rồi quay đi)
_Khi điện hạ chẳng còn gì để xem mày còn yêu thương điện hạ hay k?
Hana: Qua đáng mà thần sẽ đi bẩm báo vs Naomi
_K cần …( Naomi chạy ập vào)
Naomi: K xong rồi có kẻ dẫn dắt quân chủ phản loạn vào trong cung…
_Làm sao có thể vào dc khi k có thẻ bài
_Chắc chắn người trong cung đưa vào và phải là người có chức tước …
_Là ai mới được chứ xin cung phi mau di chuyển …phải làm ngay…
_Được ( tôi sắp đồ chạy đi Naomi ôm Bông còn tôi bế gấu Hana sách đồ chạy tắt qua vách đá ở hoa viên)…khi điện hạ về k thấy chúng ta người sẽ lo
Naomi: Điện hạ biết nơi này ngài ấy sẽ đón tạm thời cứ ở lại đây cho yên tâm…phản loạn giết rất nhiều người k hiểu sao những tên trong cung cũng nghe theo phản loạn…đều làm phản…
_có lẽ do tôi đó Naomi…do tôi…
_Kp do người đừng vội trách bản thân…giờ thì người chờ ở đây tôi còn sắp xếp vài việc ở đông cung
_Naomi cẩn thận nhé ( Naomi gât rồi cười)
Tại Hoàng Cung
Quân phản loạn tràn vào vứt lại thẻ bài ở cổng giết sạch những kẻ chung thành với Vua…
Bô lão: Kẻ nào dám …( từ xa tiếng cười bước vào mn đều nhận ra đó là) Vương Thành…
Thành: Phải rồi ngac nhiên quá nhỉ…k ngờ chứ gì…chung thành làm gì để rồi cứ quỳ gối mãi rồi nó vẫn giết…
Thừa Tướng: Ngậm miệng vc ngươi đang làm trái với đạo lý…ngươi k dc phép xúc phạm hay nhắc đến tên Điện Hạ
Thành: Ta cứ nhắc đấy thì sao nào ( Thành rút kiếm đâm thẳng họng thừa tướng) nó là điện hạ nhưng là của dĩ vãng rồi…nó k xứng để làm Vua …ai ai cũng biết hắn k bh viện trợ để mở rộng chiến tranh để đe nẹt kẻ yếu,hắn chỉ là 1 con rùa ngồi hưởng lạc k lo cho thế giới ngầm này 1 chút nào…
Thừa tướng: Chiến tranh sẽ chỉ làm con người thêm đau khổ trẻ em vô tội bị giết dã man
_Tao cóc cần quan tâm…tao cần mở rộng thế giới của tao…thế giới ngoài kia chúng đang mạnh có thể phản lại chúng ta…tao cần giết chúng trước…tao sẽ đưa thế giới này lên cao hơn…
Thừa tướng: Ngươi là súc sinh ngươi mãi mãi k thể bằng điện hạ…( Thanh rút kiếm ra thừa tướng ộc máu chết tại chỗ)
Thành: Còn ai phản đối
Quan Van: Ta …ngươi sao có thể có tư cách bước vào chính điện,ngươi là tội nhân là phản loạn
Quân Chủ phía Nam: Quan Võ ta và ngươi cùng lớn lên nghe ta hãy để Vương Gia lên làm Vua ngài ấy sẽ làm tốt hơn hắn
Quan Van: Ta nguyện bảo vệ ngai vàng cho điện hạ đến cuối cuộc đời ( Quan võ bước lên ngồi dưới chân ngai vàng cúi đầu)
Thành: Ồ cứng quá nhỉ …quan văn mà ta ngỡ đâu quan võ,ta trọng người có tài nếu theo ta ta sẽ cho ngươi vị trí xứng đáng( Quan võ vẫn cúi đầu bảo vệ ngai vàng Thành bước lên dơ kiếm)
Quân Chủ Nam: Đừng …( Thành dơ kiếm)
Quan võ: Điện Hạ mãi trong lòng tôi …người tài giỏi phi phàm đức độ hơn người,6 tuổi am hiểu thiên văn ,9 tuổi lên làm Thái Tử đã biết tường tận mọi thứ còn ngươi chỉ là con của kẻ phản đồ ( Thành chém đút đầu Quan văn máu đầy mặt hắn quay lại)
Thành: Còn ai không phục…
Bô lão: Điện Hạ thiên An ( tung hô Thành)
Thành: Tốt lắm …
Bô lão: Vị vua trước tài độ k còn ,hắn lập 1 kẻ kp hoàng tộc làm hoàng hậu,k chịu phát động chiến tranh để giữ vững thế giới của chúng ta…hắn là 1 kẻ hám sắc chỉ vì sắc từ bỏ giang sơn …chúng thần xin nghe theo điện hạ ( cúi lạy Thành cười)
Thành: Hắn giờ vào dĩ vãng rồi…truyền lệnh của ta giết Thái Hoàng và Thái Phi …truy sát đến cùng cho ta…( hắn bc lên ngai vàng cười ngạo nghễ rồi chợt nhớ tới Ngân hắn bước xuống đi vội vã Thái Giám và cung nữ đi theo) quân chủ Nam và Tây phòng bị hắn sẽ quay lại hoàng cung bắt sống hắn cho ta…binh lực trong tay hắn k đủ mạnh…
Nam: Vâng điện hạ…
Vua cùng quan võ và các tướng chạy về hoàng cung các cổng đã bị chặn
Nam: Ngươi thất thế rồi Bảo…
Thư kí: Hỗn xược ngươi dám nói tên điện hạ ( Thư kí lao tới rút kiếm định xiên Vua gàn)
Vua: Hắn đâu rồi…
Nam: Ngươi phải gọi là điện hạ rồi ngài ấy đã được công nhận…
Quan Võ: Ngươi ngu ngốc đến vậy sao Nam hắn chỉ lợi dụng thôi ,điện hạ đang ở trước mặt ngươi
Nam: Ta mặc kệ mẹ của Thành là dì ruột của ta …ngươi chính ngươi đã lạm dụng quyền hạn để xử tử bà ấy …
Thư kí: Nhà hắn phạm tội phản loạn
Vua: Đủ rồi hắn đâu rồi ( Vua đổi sắc mặt hung tợn) ta hỏi hắn đâu rồi ( rút kiếm lao tới đâm vào vai Quân Chủ Nam rất nhanh)
Quan Nam: Ngươi vẫn rất nhanh như vậy …tiếc là nhanh bây giờ cũng đã muộn…ngài ấy đang đi tìm cô gái của ngươi ( Vua buông kiếm)
Thư kí: Điên hạ mau vào cung đi ạ thần sẽ mở đường cho người
Quan Võ: Tránh ra ( Các lính vẫn sợ sệt khi Vua bước tới vẫn sợ đến mức cúi đầu)
Quân Chủ Nam: Cứ để hắn vào…mọi chuyện hôm nay sẽ kết thúc…
Thành bước tới Ngự Hoa Cung ( cung nư quỳ run sợ)
Thành: Đi đâu từ khi nào?
Cung nữ: Dạ Naomi đến đưa đi nói phải lánh ở nơi k ai biết ,thần chỉ nghe thấy vậy thôi ak
Thành: K ai biết ,nơi k ai biết ( hắn nhếch mồm cười rồi quay đi)
Tôi ru con ngủ xoa đầu từng đứa nhìn lũ trẻ ngủ say giấc …tôi vỗ vỗ rồi hát ru con
Hana: Người ngủ đi ạ thức đêm k tốt đâu ah
_Điện hạ còn đang ở ngoài kia mà ta sao có thể ngủ được ( gấu ngo ngoe) thổi tắt nến đi cho đỡ sáng…
_Vâng …( nến vừa thổi tắt tôi đắp chăn cho con rồi buộc tóc ra rửa mặt thấy có ánh đèn rọi tới tôi cười)
_Điện hạ tới rồi (tôi chạy ra lấp ló ánh đèn tôi cười thở hổn hển) người về rồi ( Bàn tay cầm lấy tay tôi rồi rọi sáng đèn lên tôi tắt nụ cười)
Thành: Đúng ta về rồi đây ( tôi ngạc nhiên đến k thở nổi giật tay lại anh ta vồ lấy ôm) em k nhớ ta sao Ngân…ta biết là em ngay từ khi thấy ánh mắt của em…ta thật sự rất yêu em k kém gì hắn cả …
_Buông tôi ra xin hãy tự trọng tôi là người của điện hạ
_Điện hạ là ta…ta đã là điện hạ rồi hắn chẳng có gì cả…
_Nếu điện hạ kp là Vua điều đó vs tôi càng tốt…( tôi gạt mạnh rồi buồn nôn cố nhịn Thành giữ tay)
Thành: Chị của em đang ở chỗ ta…em còn nhớ chứ chị gái của em…ta đang giữ cô ta và ta cũng có thể ban cô ta cho đám quân lính ngoài kia…( tôi tát Thành)
_Bỉ ổi …tôi đã có chồng con rồi k xứng vs anh đâu điện hạ ạ
_Ta k quan tâm…( tiếng quát)
Vua: Buông cô ấy ra …( Thành buông tôi ra rồi cười)
Thành: Ai đây nhỉ ,kẻ thua cuộc …( Họ rút kiếm dí vào cổ nhau)
Tôi: Làm ơn …Thành anh điên rồi sao tôi chỉ là 1 cô gái bt thôi
Thành: Ta thích những điều bình thường ở em ( Thư kí chạy vào)
Thư kí: Bô lão đã làm phản 1 nửa vẫn đang trong sự khống chế của ( Thấy Thành Thư kí rút kiếm Vua hẩy tay)
Vua: Ta và hắn sẽ giải quyết ngươi muốn làm Vua…ta sẽ cho ngươi toại nguyện…( Vua rụt kiếm lại quay đi)
Thư kí: Còn cung phi
Vua: Lúc này kp lúc quan tâm trai gái nữa …nếu mất ngai vị ta sẽ mất tất cả bao gồm vợ và con mình…
Thành quay lại cười vuốt má tôi
Thành: Nếu đến lúc em lựa chọn ta muốn em chọn ta …thay vì đó chị gái em sẽ dc thả tự do sống tự tại về chăm lo cho con em k muốn bé Bông mất mẹ chứ ta sẽ nói dc cô ta về chăm con …( tôi ngã quỵ Thành cười quay đi tôi quay lại nhìn Gấu và Bông)
Ít nhất các con cũng dc hưởng hơi ấm từ mẹ mình còn bé Bông của dì con bé chưa 1 lần biết đến mẹ …
Tôi: Hana mau đưa lũ trẻ ra khỏi cung…đến quán này cứ nói em là Hana và đưa bức ảnh này nói là bạn ta …ở đó sẽ an toàn …tạm thời là vậy
Hana: Còn cung phi thì sao
_Điện hạ còn ở đây ta sẽ chẳng đi đâu cả …vì nếu lỡ có chết chúng ta sẽ cùng chết chung ,ta k thể sống thiếu người dc ( tôi đứng dậy chạy đến chính điện)…
Vua bước tới bô lão vênh vênh khuôn mặt nhưng vẫn tỏ ra nét sợ sệt…họ cố tỏ ra mạnh mẽ
Vua: Vì các ngươi k phục và tôn hắn làm Vua nên theo luật định ta sẽ thách đấu hắn…hắn chưa có binh phù trong tay k thể làm vua được
Thành: Giết ngươi ta sẽ có binh phù ( Thành cởi bỏ áo Vua cũng vậy họ cởi trần cầm kiếm tư thế sẵn sàng chiến đấu)
Thư kí: Các ngươi còn ai phản đối viẹc thách đấu này…bắt đầu ( Vua gật ) điện hạ hãy cẩn thận
Vua: Hắn kp đối thủ của ta…( họ lao vào chém nhau Vua xăm đầy mình mặt lạnh tanh vung những nhát kiếm đầy kiêu hãnh vào đối thủ …Thành cũng rất giỏi hắn liên tục đỡ được những nhát chém của Vua nhưng vẫn k thể Vua chém 1 nhát vào vai hắn…tiếp theo là Chân)…
Tôi chạy đến cửa điện thấy Thành lao tới chỗ tôi dí kiếm vào cổ
Thành: Bảo mày từ bỏ đi
Thư kí: Ngươi làm trò gì vậy
Thành: Luật chỉ quy định kẻ thắng người thua còn về việc làm sao để thắng k hề có quy định nào cả ( Thành dí kiếm vào đến nỗi cổ tôi chảy máu)
Tôi: Đồ hèn …
Thành: Em k đến ta cũng thiếu gì cách đâu …ta sẽ k giết em đâu hãy nói hắn đầu hàng đi
_K bao giờ anh đúng là kẻ thua cuộc
_Vậy em có nghĩ cho chị em không hay người bà con giúp đỡ gia đình em k có chỗ ở đó bị chết cháy đêm nay
_Tôi k nghe theo anh đâu ( tôi thấy chị dc đưa đến mặt chị vô hồn) chị…chị
Thành: Ta ban cô ta cho lính nhé
_đừng …làm ơn
_Vậy thì nói đi …nói ( anh ta gằn giọng)
Vua: Tên hèn kém kia ngươi làm gì vậy?
Tôi: Người buông đi …có thể k cần làm Vua mà chúng ta vẫn có thể sống hạnh phúc
Vua: Em nói gì vậy
Tôi: Em k muốn sống vs người suốt ngày đeo chiếc mặt nạ gớm ghiếc đó ,cũng k muốn phải sống trong nơi này…
Vua: Ta hỏi em đang nói cái quái gì vậy
Tôi: Nếu người k chịu buông kiếm hắn sẽ giết em …người đành lòng sao
Thư kí: Cô điên rồi cung phi cô có biết nói vz là sao k?
Thành: Buông kiếm đi ( dí sát cổ tôi hơn máu chảy nhiều hơn)
Vua: Ta coi trọng em nhưng ta cũng coi trọng thiên hạ của chính mình…
Tôi: Vì vậy nên người chọn làm Vua…vậy thì chúng ta chấm dứt quan hệ tại đây ( Thành thơm lên tôi rất ngọt ngào)
Thành: Vậy chiến tiếp nhỉ ta k giết cô ấy đâu ( Vua vẫn mất hồn khi nghĩ tới câu nói của Ngân rồi bị Thành chém vào tay chân)
Thư kí: Điện hạ cẩn thận..( Vua buông thõng kiếm Thành dí kiếm vào cổ)
Tôi: Đừng tôi cầu xin anh
Vua: Vừa lòng của em chưa ( Vua cười đỏ lừ mắt) …
Nana: Anh …k dc hại ngài ấy anh đã nói k dc mà…
Thành: Anh nói tha cho hắn sống k có nghĩa tha cho hắn…
Tôi: K dc hại ngài ấy ( Vua và thư kí bị trói chặt tay Quan võ vẫn đang giữ bên ngoài)
Thành: Néu em đồng ý ngoan ngoãn ở lại đây cùng ta ,ta sẽ tha cho hắn
Vua: Ngươi nói gì vậy ( gồng lên Thành cùng lính ấn vai vua)
Thành: Nói nhanh ( Vua rút kiếm lên )
Nana: Còn k mau đồng ý kẻ thua cuộc sẽ bị chém đưt đầu ngay đó …
Tôi: Tôi đồng ý…( tôi nhắm mắt …nc mắt rơi)
Vua nhìn tôi rồi cười như kẻ điên…
Vua: Ai nói sẽ yêu ai đến cuối đời …
Thành: Ta sẽ làm lễ nhậm chức và lễ thành hôn cùng 1 ngày …còn ngươi tội chết ta tha tội sống khó thoát…móc mắt hắn cho ta ngươi biết đấy móc mắt là nhân từ cho kẻ thua cuộc
Tôi: K được ( tôi hét lên Lính cản)
Thành: Đưa cung phi đi ( tôi bám vào cửa k đi)
Nana: K dc hại ngài ấy…anh nói tặng ngài ấy cho em cơ mà …
Thành: Ta vẫn tặng hắn cho em mà
Tôi: Tôi lậy và cầu xin anh Thành …k dc hại ngài ấy
Thành: Ta làm vậy có sai k Bảo ngưoi thua cuộc mà
Vua: Ta sẽ tự làm
Thư kí: Không thể được điện hạ…Thành điện hạ tôi cầu xin anh hãy tha cho ngài ấy ( Thành buông tay k ghì nữa Vua đứng dậy cầm con dao nhỏ tự tay đâm vào mắt mình)
Tôi: Ôi không ( tôi hét lên ) em k muốn như thế
Vua: Chính em muốn như thế …và ta cũng k muốn nhìn thấy em ( Vua đâm nốt bên mắt máu mắt chảy ròng mn cúi đầu)
Thành: Ngươi quân tử đấy …nhốt hắn lại ( Vua dường như máu và nước mắt rơi xuống kèm theo)… câu nói ai yêu ai đến cuối đời của Vua luôn văng vẳng bên tai tất cả những người trong hoàng cung…người gào khóc người tự tay đâm vào mắt mình…tất cả đã kết thúc…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!