Kiếp Yêu 2 - Phần 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1616


Kiếp Yêu 2


Phần 19


Cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng…hiện tại là điều tôi không bao giờ và chưa bao giờ nghĩ tới…tôi với tay ra phía trước khi người mà tôi yêu đang tay cầm con dao máu chảy ròng…anh vẫn đứng đó k chút run sợ …chỉ là…chỉ là tất cả vì sự nông cạn của bản thân tôi đã hại anh mất rồi…hại người tôi yêu…

Thành: Đưa cung phi đi
Nana: Điện hạ…( lao tới chỗ Bảo)
Tôi: Không…ôi mẹ ơi không…
Thư kí: Điện hạ ơi …thần có tội vì k thể bảo vệ người…( Thư kí bật khóc lớn như đứa trẻ tôi ngất tại chỗ)…
Thành: Đưa hắn đi 3 ngày nữa xử tử treo cổ thị chúng…
Lính: Vâng …
Bô lão: Thành điện hạ thiên an ( họ tung hô)
Nana: Anh dối em…anh nói dối em …
Thành : Ta k nói dối em …ta chi diệt cỏ diệt tận gốc mà thôi…đưa công chúa đi nghỉ ngơi
Nana: K em k đi …anh ngài ấy đã mất tất cả rồi…anh hãy tha cho ngài ấy…( Nana bị lôi đi) anh…
Lính bẻ tay Vua…
Thành: Ta cho ngươi biết cô ta chính là người đưa ta vào Cung ,thẻ bài chính cô ta đưa cho ta…người con gái mà ngươi dành trọn cuộc đời để yêu cô ta đã lừa dối ngươi từ lâu rồi…(Thành cười ngạo nghễ Vua cắn răng k nói câu gì lặng yên bước đi)…đưa hắn đến Ngục Hình Cung…cho hắn tới thảm cát để hắn được vui đùa …
Thư kí: K thể dc nơi đó k thể được…đến đó khác nào chỗ chết …( Vua cười nhẹ rồi tay chân bị xích vẫn bước đi)…
Tại Việt Nam…
Akiko: Tất cả là sự thật thưa Thái Hoàng ,Thái Phi…
Thái Phi: Con trai của em …đứa con tội nghiệp của em…( Hoảng loạn Thái Hoàng nắm tay)
Thái Hoàng: Lập tức huỷ toàn bộ kế hoạch bao gồm các chuyến bay các thông tin tài về chúng ta…hắn nhất định sẽ truy sát chúng ta…
Thái Phi: Còn con của chúng ta
Thái Hoàng: Đó là số trời rồi ,dù có thế nào chúng ta cũng k thể quyết định số phận của Bảo nữa,từ giờ phút này nó phải tự đứng trên đôi chân mình hoặc là đối mặt vs cái chết,Akiko tìm hiểu về dấu tích của lũ trẻ …
Thái Phi: Anh lo cho cháu hơn cả con mình sao?
Thái Hoàng: Phải vì nó tự huỷ hoại tất cả vì đàn bà…
Thái Phi: Không phải vì đàn bà,thằng bé có tính cách thật ra giống em,bề ngoài mạnh mẽ bên trong lại vô cùng yếu đuối …thằng bé đã và đang tổn thương…em k nên đưa cô gái đó tới bên con của mình…
Thái Hoàng: Sai lầm của cô ta muốn Bảo thành 1 người bt để có thể yêu nhau xứng đáng nhưng cô ta quên bảo k chỉ là chồng của cô ta mà còn là vua của cả 1 thế giới…hãy trách số phận của chúng quá gian nan…
Tại Nhật Bản ( Hana và Naomi bế lũ trẻ đi trong đêm tối)
Naomi: Tới rồi cô phải chăm tốt cho lũ nhỏ
_Còn cô…cô thì sao?
_Tôi phải quay về cung…cung phi vẫn còn ở đó k thể để cung phi 1 mình được…hãy giữ lấy thứ này…
Hana: Đây là…
_Binh phù nếu k có binh phù hắn k thể điều động được tất cả …
_Cô yên tâm tôi sẽ giữ chúng ( Hana tay dắt Bông và Gấu bước vào 1 quán cafe )
Chàng Trai: Cô uống gì
_Tôi tên Hana ( chàng trai rơi ly cafe) cô gái trong ảnh nói đến đây sẽ dc anh giúp đỡ và có thể an toàn cho lũ trẻ ( Chàng trai nhìn lũ trẻ )
_Theo…theo tôi ( dắt ra phía sau)…
TẠI Hoàng Cung…
Thành cười lớn vang vọng Đông Cung…Bảo ơi là Bảo,tao mà là mày lúc này chắc tự vẫn cho rồi…tất cả những gì của mày giờ đều là của tao thật rồi…đây là sự thật…
Thư kí: Điện hạ những người của Đông cung đều giữ nguyên chứ ạ …có Naomi là tổng quản có cần giết phòng hậu hoạ k ạ
_K cần ta đâu phải kẻ khát máu…gọi bà ta vào đây
Naomi: Điện hạ cho gọi thần…
_Ngươi phục vụ nơi này bao năm rồi…
Naomi: Đến bây giờ là 30 năm rồi thưa Điện Hạ…
Thành: Ngươi có phục hay là không,ta thấy ngươi là kẻ rất trung thành với Bảo…
Naomi: Thần chỉ phục vụ người đứng đầu Đông Cung dù cho người đó là bất kì ai ( Thành cười)
_Tốt khá lắm…ta thích nhưng người như ngươi thời thế thay đổi thắng làm Vua thua làm giặc…
Naomi: Thần hiểu…thần xin lui ( Thành đứng dậy mở ngăn kéo của Vua rồi ngạc nhiên)
Thành: Binh phù…binh phù đâu rồi …đứng lại
Naomi: Có thần
_Binh phù đâu rồi
_Cái đó thần không rõ có thể lúc loạn có kẻ đã vào lấy đi mất…
_Kẻ nào vào dc Đông Cung chứ …ta phải đích thân hỏi hắn
Thư kí : Hắn đã được đưa tới Thảm Cát rồi thưa điện hạ…
_Chết Tiệt ( Thành đấm tay xuống bàn) lập tức truy tìm binh phù trong lặng lẽ …
_Vâng Điện Hạ ( Naomi nắm chặt tay)…
Tôi đang nhìn thấy Vua máu mắt chảy ròng rồi nói không muốn thấy tôi…em k cố ý…em sai rồi hãy tha lỗi cho em …( tôi hét ầm lên rồi bật dậy thở hổn hển)…
Cung nữ: Cung phi đã tỉnh…( tôi ôm miệng nôn oẹ chạy vào tolet đúng lúc Naomi tới)
Naomi: K lẽ người…
_Điện hạ ngài ấy đang ở đâu rồi…đang ở đâu rồi làm ơn đưa ngài ấy về vs tôi đi ,tôi sẽ trả giá cho mọi lỗi lầm ( Naomi lặng yên)
Naomi: Quá muộn rồi ngài ấy đã được đưa tới Thảm Cát…nơi đó được gọi là địa ngục trần gian…( tôi ngã bịch xuống nền )
_Không cô nói dối…
Naomi: Ngài ấy đã bị mù đôi mắt điện hạ của tôi phải sao đây…( tôi ộc máu trong miệng) cung phi…cô đang sốc đến ói máu đấy …
Tôi: Hãy chỉ cho tôi nơi đó …tôi phải ở cạnh ngài ấy…( tôi đấm tay lên tim mình) nếu k tôi sẽ chết mất…
Naomi: Người đang mang thai mà…nơi đó k phải muốn đến là đến dc chính tôi cũng chưa từng đến nơi đó…
Tại Thảm Cát…nơi được gọi là địa ngục trần gian…Lính đẩy Vua vào trong 1 biển cát mênh mông…
Lính: Than rất hâm mộ ngài chưa 1 lần dc nhìn mặt ngài…cái này là thần tự tay làm giấu cho người…thần k thể làm khác…( Đưa cho Vua chiếc bánh) ngài phải ăn mới có sức chiến đấu với mấy con quỷ đó…( Vua băng mắt vs chiếc khăn trắng cười nhẹ)
Vua: Ngươi tên gì?
Lính: Thần Chaiko là binh nhất ạ
Vua: Ngươi có gia đình chưa?
Lính: Thần vừa lấy vợ ạ …
Vua: Ngươi có con không?
Lính: Dạ chưa ạ
Vua: Ta có thể nhờ ngươi 1 việc không?
Lính: Điện hạ cứ nói ạ …
_Hãy bảo vệ con của ta…chúng còn nhỏ hắn nhất định sẽ hại chúng…( Vua nắm chặt tay lính) ta cầu xin ngươi ( Lính sợ quỳ xuống)
Lính: Thần nguyện chết bảo vệ hoàng tử và công chúa…
Vua: Cám ơn ngươi ( cười rồi cắn bánh quay đi) rất ngon…( Lính khóc cúi đầu khi thấy Vua bước vào thảm cát)
Lính: Điện hạ thiên an…xin hãy bảo trọng …thảm cát là nơi có loài thú ăn thịt người,điện hạ còn k thấy gì …ông trời ơi xin hãy giúp điện hạ của con với …ngài ấy vẫn tỏ ra mạnh mẽ như vậy nhưng con thấy ngài ấy rơi nước mắt vào bàn tay của con …trời ơi…
( Nhìn Vua bước lặng lẽ vào biển cát)…
Vua vừa đi vừa vấp ngã do cát lún…đôi mắt không thấy gì chỉ cảm nhận bằng tai…cứ vấp ngã Vua lại cố đứng dậy máu ở đôi mắt vẫn ướt đẫm chiếc băng mắt…tiếng gầm gừ 4 xung quanh…1 con tê giác đứng trước mặt Vua vs đôi mắt đỏ ngầu đầy dữ tợn.
Vua: Tới rồi ( Con tê giác lao đầu vào gần Vua …vua nghe rồi giữ hai sừng nó nhưng nó vẫn lao vào húc vua đến ộc máu mồm) ta có thể chịu được,ta nhất định phải quay về bảo vệ con của mình…ta có con ( Vua cố gồng máu mồm vẫn chảy …tiếng gầm phía sau 1 con tê giác nữa lao tới húc vua bắn ra xa )…ngài ộc máu trên cát rồi vẫn cố đứng dậy…lũ tê giác kéo tới ngày 1 đông…( Vua vừa đứng dc dậy chúng lại húc vua bắn người đập vào tảng đá …đầu đập bốp máu trên trán chảy ròng ngài vẫn cố đứng dậy)
Vua: Ta nhất định phải về với con của mình…nhất định…( Vua hét lên)…
Tôi chạy tới Đông Cung mở cửa vào Thành đang nhắm mắt
Thành: Em tỉnh rồi sao
_Ngài ấy đâu mau trả ngài ấy cho tôi
_Hắn chết chắc rồi quên hắn đi và bắt đầu 1 cuộc sống mới vs ta…
_Trả lại ngài ấy cho tôi ( tóm áo Thành) mau lên làm ơn …
_Ta hứa khi hắn qua dc 1 ngày ở Thảm Cát ta sẽ cho em gặp hắn…nhưng là xác sống hay xác chết ta k đảm bảo vs em…( tôi rút kiếm dí vào cổ Thành)
_Tôi yêu người ấy bằng cả tính mạng mình nếu ngài ấy chết tôi cũng sẽ chết và trc khi đó tôi sẽ giết anh…( Thành cười)
_Vậy ta sẽ cho em câu trl luôn hắn nhất định k sống dc …thảm cát là nơi có hàng ngàn con thú ăn thịt bị bỏ đói …em nghĩ xem khi chúng đói chúng sẽ ăn gì hắn có thể làm gì vs đôi mắt mù ấy…( tôi ôm miệng)
_Nơi đó ở đâu…ở đâu ( tôi hét lên)
Thành: Con của em đang ở đâu …??? néu em sống ta hứa sẽ k truy sát chúng…nhưng nếu em chết ta sẽ cắt tiết chúng như cắt 1 con gà vậy
_Anh dám
_Tại sao k dám …ta nói cho em biết ta thích em nên để em ngang ngược nhưng k có nghĩa em dc phép chống lại ta…giờ vc em nên làm là cầu nguyện cho linh hồn hắn được siêu thoát hắn có lẽ chết r cũng nên…
_Nơi đó ở đâu ( Thành mặc kệ quay đi tôi cầm thanh kiếm ngã quỵ)
Naomi: Cung phi cô giữ gìn sức khoẻ chứ…
_Ngài ấy đang phải đối mặt vs thứ gì tôi đáng chết Naomi à…tại sao …tôi thậm chí kb người mình yêu đang ở đâu…chỉ nghĩ rằng nếu ngài ấy buông kiếm có thể kết thúc mọi việc…
Naomi: Tôi hiểu cung phi k biết về vc kẻ thua cuộc sẽ phải chết nhưng ngài ấy còn là Vua của cả 1 thế giới…tôi nghĩ ngài ấy sẽ k trách cô…
_Ngài ấy nói k muốn thấy tôi nữa …tôi k thể sống thiếu ngài ấy dc …ngài ấy vì tôi mà tổn thương thật rồi…
Tại Việt Nam…
Thái Phi: Thảm cát…ta phải về
Thái Hoàng: K dc k thể về dc,chúng ta về sẽ là tự lao đầu vào chỗ chết
_Vậy ngài nghĩ em có thể ngồi yên khi biết con mình hiện đang sống chết ra sao còn k rõ ư?? em là mẹ của Bảo …là mẹ của con anh …
_Vậy em nghĩ vao nơi đó còn cách cứu vãn hay không?
_Ý anh là chờ báo tin con em đã chết thì anh mới vừa lòng,em dù có chết cũng phải bảo vệ con mình…( Thái Hoàng đánh vào gáy Thái Phi ngất)
_Akiko đưa thái phi đi nghỉ …nếu cần khoá cửa lại…
Akiko: Nhưng mà…
_Con của ta là Vua cao cao tại thượng 1 đứa trẻ phi phàm từ nhỏ ,ta tin con của ta sẽ vượt qua dc tất cả…chắc chắn sẽ vượt qua ( Ông u buồn nhìn ra bên ngoài trời u ám tay run run lo lắng cho con của mình)
Tại Nhật Bản…Quán Trà Sweet
Chàng Trai: Ở đây là nơi tôi sống sẽ an toàn
Hana: Cám ơn anh
_Cô tên Hana thật sao
_Vâng đúng vậy…nếu lũ trẻ có khóc làm phiền anh xin hãy thông cảm
_K sao nếu cần gì cứ gọi tôi ở phòng đối diện…nếu là cô gái trong hình nhờ dù tôi có chết cũng báo đáp …( Cúi chào Hana rồi quay đi)
Bông: Hana tại sao chúng ta lại ở đây
Gấu: Ta muốn về vs phụ thân và mẫu thân
Hana: Điẹn hạ và cung phi đang bận sẽ quay lai đón hoàng tủ và công chúa sau …( Gấu và Bông gật rồi ngủ tiếp) ngoan lắm…họ nhất định sẽ đón chúng ta…( Hana buồn bã)…
Tại Thảm Cát…Vua người đầy máu…quần áo tả tơi…con sư tử đang nhe nanh định nhẩy vào cắn thì xoạc…1 con hổ lao tới cắn xé con sư tử…con sư tử chết tại chỗ …con hổ nhe răng khiến các con thú khác sợ hãi lùi lại…con hổ tiến tới chỗ Vua khi ngài đang nằm gục dưới bãi cát…con hổ liếm liếm vào tay Vua …
Vua: Là mày sao ( Vua quá xúc động run run tay sờ lên con hổ…con hổ dúi đầu vào ngực Vua) ta tự hỏi tại sao k tìm thấy mày nữa…ghét ta đến mức bỏ đến đây ở sao…( Vua bám vào con hổ nằm trên lưng hổ ,máu chảy ròng …con hổ cõng trên sa mạc Vua thều thào nói vs hổ) ta chẳng còn gì cả ,ta có lẽ sẽ chết…khi ta chết rồi phải sống tốt đừng để bị con thú khác bắt nạt…( hổ gầm gừ các con thú khác đang nhìn) người ta thương phản bội ta ,ta có lẽ là kẻ ngu ngốc nhất thế gian này…cuộc đời là thế quen nhau rồi quên,lòng người giờ giá băng hơn mùa đông những ân tình xưa xem như bằng không,tất cả đã là dĩ vãng ta bỏ lại sau lưng…nhưng cô ta vẫn mãi là người dưng ta thương đến hết đời mình…( Vua nước mắt rơi cùng máu đẫm chiếc khăn trên mắt buồn bã trên lưng hổ)…
Tôi ngồi trên thuyền lặng nhìn hoa viên…người phải sống để trở về…chỉ xin người đừng buông tay em…em đã sai thật rồi ( Thành đứng trên cầu nghe thấy anh ta cắn răng )
Thư kí: Hắn đã trở về thưa điện hạ
_Cái gì ??? ngươi có nhầm
_Không đâu hắn thật sự đã trở về…
Tôi bật dậy khi nghe thấy rồi chạy tới
_Ngài ấy đã về phải không? ( tôi bật khóc) tôi phải gặp ngài ấy ( Thành giữ tay) đây là chính anh nói nếu ngài ấy quay về sẽ để tôi gặp và dù a có hay là k đồng ý chỉ cần ngài ấy còn sống dù có ở bất kì đâu tôi cũng sẽ chờ và gặp bằng được…( tôi gạt tay Thành rồi chạy …giọt nước mắt của niềm đau xen lẫn hạnh phúc )…
Vua nằm trên lưng hổ …người Lính đỡ
Lính: Thàn biết ngài sẽ trở về mà ( Vua cười rồi quay ra bảo con hổ)
Vua: Đi đi đến nơi mà ngươi có thứ để bảo vệ…ta cũng vậy…ta cần trở về để bảo vệ mọi thứ trước khi sụp đổ…( con hổ cúi đầu rồi quay đi)
Lính: Ông ta đa phát động chiến tranh giờ thần phải đua người về ngự hình cung…
Vua: Nghe cho kĩ lời ta nói hãy tìm Quan Võ nói với hắn ở hồ nước thứ 6 sau Ngự Hình Cung đi thuyền đến giữa mặt hồ lặn xuống sẽ có 1 lối vào khác …hãy nói vs hắn phải đến trươc đêm mai…vì hắn nhất định sẽ xử ta trước hạn…Quan Võ ở dãy núi Phiêu Thần cách hướng tây 500km đến đó dơ cái này ra hắn sẽ biết là ta ra hiệu…( Vua vẽ lên tay lính Chaiko chữ Giết bằng máu)
Lính: Thần sợ k về kip ,sợ k hoàn thành được nhiệm vụ…thần sợ
Vua: Chaiko từ bh ta phong cho ngươi làm pho tướng quân…ngươi nhất đinh sẽ làm dc
_Phó…phó…thần xin nhận lệnh …( cúi đầu)…
Tôi trèo thuyền đến ngự hình cung vừa bước vào thấy Thư kí bị treo lơ lửng…
Thư kí: Cung phi
Tôi: Thả người mau
Lính: k thể dc nếu k có lệnh của điện hạ
_Các người
Thứ kí: Họ là lính mà cung phi…thần sẽ k chết đâu kiên cường lắm…hắn đang tìm binh phù …hắn cần thần sống để tra khảo…
_Anh sao có thể chịu dc
_Thần chỉ bị nhẹ người nặng nhất là điện hạ…ngài ấy ở bên kia … ( tôi gật rồi chạy qua …qua song sắt tôi thấy người ngồi mắt băng kín vs tấm vải trắng tay chân đầy vết thương với nhưng vết sách sâu khắp thân thể)…
Tôi: Mở cửa ra …
Vua: Đứng đó ( tôi ngạc nhiên)
_Tại sao vậy…người đang bị thương
_Ta k muốn ngươi đến gần ta…
_Em chỉ muốn…chỉ muốn người từ bỏ ngai vị để chúng ta có thể sống…
_Đừng nói nữa …ta k muốn nghĩ tới ngươi nữa …( tôi với tay qua song sắt)
_Đừng đối vs em như vậy ( Vua gạt tay)em thật sự xin lỗi người
_Ngươi giờ có thể sống 1 cuộc sống đầy mơ ước ,hắn có thể cho ngươi bất kì vị trí nào ngươi muốn…
_Không phải thế em chỉ yêu người…( Vua cười cợt nhả mỉa mai)
_Đời này đâu ai yêu mãi 1 người …ta k trách ngươi vì đã lưa dối và phản bội ta…chúng ta đã không vì nhau cố gắng …ngai vị k còn mắt của ta cũng đã mất…chúng ta từ nay về sau cho dù có thấy cũng hãy như k thấy,có nhớ đến cũng hãy cố mà quên…giây phút này ta và ngươi là người dưng…( tôi bật khóc bên ngoài song sắt)
_Em k thể sống thiếu người dc làm ơn đừng nói nvay mà ( Vua nằm xuống quay măt vào trong)
Thành đứng bên kia nghe thấy lời Vua nói anh ta năm chặt tay …
Thành: Naomi
Naomi: Có thần
_Đưa cung phi về cung k có lệnh k dc ra ngoài
Naomi: Vâng điện hạ…
Tại núi Phiêu Thần
Quan Võ: Có tin gì chưa
Lính: Điện hạ đã trở về từ Thảm Cát ( Quân lính tung hô )
Lính: Điện hạ trường tồn mãi mãi
Quan Võ: Giờ phải làm sao đây Ngự Hình Cung là nơi k thể đột nhập…phải sao đây
Lính: Báoooooo…có 1 tên lính hắn đến nói có chết cũng phải gặp Quan Võ…
Quan Võ: Đưa hắn vào nếu là gian tế hắn k có gan vậy đâu…( Lính Chaiko đến)
Chaiko: Điện hạ nhắn đua thứ này cho ông ( dơ bàn tay)
Quan Võ: Mật lệnh của điện hạ ( quỳ)
Chaiko: Điện hạ nói phải đến trước đêm mai vì Thành hắn nhất định giết điện hạ trước ngày hành quyết…
Quan Võ: Nhưng k có cách nào khác vào ngự hình cung mà binh lực của chúng ta chỉ dám phòng ngự và lẩn trốn…
Chaiko: Có tôi có thể nc riêng k ah ( Nói vào tai Quan Võ)
_Tuyệt vời chúng ta lập tức giải cứu điện hạ…còn người thì sẽ còn cứu dc Thế Giới của chúng ta…
Lính: Điện hạ mãi mãi thiên an ( Lính hô đồng thanh)…
Tôi ngồi co ro trong góc phòng nghĩ đến lời điện hạ nói…ngài ấy hận mình thật rồi…tại sao nỡ buông tay em thật nhanh…người đã buông câu giã từ…em đã mất người 1 cách ngu ngốc …em sai mất rồi ( Tôi khóc lớn như 1 đứa trẻ nhìn ra ánh trăng bên ngoài) nhưng em nhất định bảo vệ người dù cho có phải chết…k ai dc hại đến người cả …k ai cả…
Vua quay ra hướng cửa sổ nghe tiếng rì rào của cây cối…ông ta cúi đầu đôi mắt vô vọng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN