Kiếp Yêu 2 - Phần 20 - Cuối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2040


Kiếp Yêu 2


Phần 20 - Cuối


Người ta nói nếu hạnh phúc chỉ là thoáng qua thì tôi đồng ý với họ…câu nói đó đang áp dụng lên chính bản thân tôi…tôi đang mất người mà tôi yêu,mất đi hạnh phúc của chính bản thân mình…

Naomi: Cung phi hãy ăn đi ạ ,khóc nvay sẽ k tốt cho thai nhi…
_Có cách nào để cứu điện hạ không Naomi…hãy chỉ cho tôi cách tôi nhất định sẽ làm …
Naomi: Ngự Hình Cung là nơi k thể ra được
_Vậy k lẽ chờ hắn hại chết điện hạ…tôi phải làm gì đó …
Naomi: Cung phi này nếu Thành hắn lại lấy chị gái cô ra đe doạ thì sao ( Vừa nói xong cánh cửa mở ra chị bước vào)
Nga: Ra ngoài đi tôi muốn nói chuyện riêng vs Ngân…( Chị kéo ghế ngồi rót nước rất bình thường) em k nên cứu chị…chị chẳng sống được bao lâu nữa…
_Chị nói vậy là sao
_Chị bị HIV giai đoạn cuối rồi ( tôi ngã bịch xuống nền) hắn cho chị thuốc 1 loại thuốc để cầm cự,khi hắn tìm chị là chị đã biết hắn có ý định hại em,chị cũng là con người cũng biết suy nghĩ dù kb thế giới này là gì nhưng chị biết người mà em yêu đã tự chọc mù mắt mình chỉ vì em định cứu chị ( chị bật khóc) bé Bông nếu có thể đừng để cho nó biết rằng mẹ nó chết vì nghiện và bị HiV ,chị cũng chưa nuôi con bé được ngày nào ,chị đang bị quả báo ( Tôi ôm chị)
_Bố nhất định sẽ đón chị đàng hoàng ( chị gật trong nước mắt)…
Tại Ngự Hình Cung…
Phía sau mặt hồ Chaiko đang giả vờ chèo thuyền ra giữa hồ
Lính: Làm gì thế ?
Chaiko: Tôi định ngủ 1 tí ở kia ồn quá mấy hnay chưa dc ngủ …
Lính: Sao k về mà ngủ ,ngủ trên thuyền làm gì…
_Thôi đi đi về về mệt lắm tôi ngủ đã ( nằm nhắm mắt giả vờ)…
Tại Đông Cung
Thành: Rốt cuộc binh phù đang ở đâu nếu k có binh phù thì ta sao có thể lên ngôi nắm binh quyền dc
Thư kí: Thần có ý này hay là chúng ta làm giả binh phù,việc đăng cơ k thể chậm trễ…
Thành: Ý ngươi là…liệu có thể được
_chỉ cần trong đại lễ thần bê binh phù giả các bô lão và bá quan nhất định sẽ k biết dc
_Đêm nay xử hắn luôn đi hãy đầu độc và nói hắn tự cắn lưỡi tự vẫn…
_Thần hiểu …thần xin lui…
Tại Ngự Hình Cung…
Lính Chaiko nhân lúc k ai để ý nhảy xuống hồ cầm bình ôxi lặn xuống dưới …hướng về phía giam giữ 1 cánh cửa ở dưới Chaiko len qua rồi chồi lên…đã xác định được vị trí Chaiko làm mặt nước sủi bọt cho đám lính của Quan Võ đang trà trộn trong cung …họ cắt cổ những tên lính theo phe Thành…rồi đẩy xuống hồ và lặn xuống …Chaiko và đám lính nổi lên mặt thấy lính gác Quan Võ kéo chân rồi cắt cổ dưới nước…
Vua ngồi nghe tiếng bước chân ông ta cười nhẹ…
Quan Võ: Điện hạ thần hộ giá chậm trễ
Vua: Nhanh k còn thời gian ta bị thương k thể đứng dậy dc( Quan Võ cõng Vua lên)
Quan Võ: Thần xin phép ( đi qua chỗ Thư kí đang được giải cứu)…
Chaiko: Điện hạ hoàng tử và công chúa hiện tại không có trong cung …
Thư kí: Có thể đã được đưa ra ngoài cung rồi…còn cung phi điện hạ có cần giải cứu …( Vua k nói gì quay đi)
Quan Võ: Đi thôi …( cõng vua nhẩy ùm xuống nước rồi bơi lên bờ) điện hạ người phải thay đồ của quân lính để có thể thoát ra bên ngoài
Vua: K sao cứ măc đi
_Thần xin phép ( Thay đồ cho Vua cải trang rồi chạy ra ngoài)
Vua: Bây giờ là mâyh rồi
Quan Võ: 2h sáng rồi thưa điện hạ…( ngồi trên xe Vua thở dài)… việc đầu tiên là phải đưa người đi chữa trị các vết thương…
Thư kí: Hắn k có binh phù trong tay …
Quan Võ; Thư kí K anh cũng bị thương nặng vậy
Thư kí: Tôi k sao
Vua: Các ngươi vất vả rồi
Quan Võ: Thần nguyện chết vì người ( Vua vỗ vai)
Vua: Cám ơn ngươi …Thái Hoàng và Thái Phi thế nào rồi
Quan Võ: Thái Hoàng đã cắt toàn bộ liên lạc với bên ngoài k rõ tung tích ạ
Vua: Tốt như vậy mới tốt và an toàn…lập tức điều tra xem lũ trẻ đang ở đâu
Quan Võ: Thần e rất khó có lẽ cung phi đã cất giấu họ ở nơi an toàn rồi
Vua: Cất giấu …cô ta thì có nơi nào để cất giấu ( Vua suy nghĩ) …
Tại Ngự Hoa Cung…
Thành bước vào
Naomi: Cung phi nói mệt nên đi nghỉ rồi ạ
Thành: Tránh ra…( đẩy Naomi)…
Tôi ngồi trong phòng bình thản khi anh ta mở cửa…
Thành: Em đang toan tính gì vậy?
_Chẳng có gì cả ,ta ngoan ngoãn ở lại có vẻ anh cũng k thích cho lắm
_Ngoan đột xuất khiến ta khó nghĩ hơn là k thích…ta thích chứ ,ngày mai ta đăng cơ ta muốn cũng là ngày thành hôn của chúng ta…
_Đồng ý giờ thì tôi có thể đi ngủ dc chưa?
_Nghỉ sớm đi ( Thư kí vào báo)
Thư kí: Điện hạ …Bảo hắn đã
Thành: Đã sao?nói ( quát lên)
_Đã trốn thoát rồi ạ
Thành: K thể nào hắn sao có thể thoát khỏi đó …mau ta phải trực tiếp xem ( Thành quay ra nhìn tôi)
Thành: Tại sao chúng lại có thể vào dc cung …do em phải không ,em dắt chúng vào phải không? ( anh ta bóp cổ tôi) đừng nghĩ ta k thể giết em…( tôi nhắm mắt Thành buông tay) chết tiệt ( quay đi vội vã)…

Naomi: Cung phi điện hạ đã ra được khỏi nơi đó …người nhất định sẽ trở lại đón cung phi…người sẽ biết rằng chính cung phi đã đưa thẻ bài để họ có thể vào cung thuận lợi…và ( thấy tôi khóc) cung phi ngươi k sao chứ
_Ngài ấy đã trốn thoát…cám ơn tất cả …tôi vui mừng quá Naomi ạ…tôi vui quá …
Naomi: Hãy cố chịu đựng người sẽ quay về …
_Đừng để Thành biết tôi có thai bằng bất cứ giá nào …
Naomi: Chắc chăn rồi thần sẽ cẩn thận…
Tại núi Phiêu Thần lính hô to…
Lính: Điện hạ thiên an ( Vua được cõng xuống thân thể đầy thương tích)…
Quan Võ: Đây là người sẽ chăm sóc điện hạ ( cô gái run sợ) hãy chăm sóc điện hạ cho tốt…( Vua ngồi lặng yên bên cạnh chiếc cây hoa giấy mọc giữa doanh trại)
Hasuko: Thần sẽ khâu chúng lại sẽ đau đó ạ
Vua: Làm đi ( Hasuko khâu từng mũi Vua cắn chặt miệng vào khăn vì khâu sống )…
_Còn phía trên mắt thần sẽ …
Vua: Ngươi lui đi ta sẽ tự làm ( Vua với khăn nước đổ ập xuống chân do k thấy)
Hasuko: Người cứ để thân làm ,thần làm được ( Hasuko gỡ khăn của Vua xuống cô gái nhìn Vua lặng yên nhẹ nhàng gỡ băng xuống …rồi vội vã ôm miệng sợ hãi và ngạc nhiên,đôi mắt bị đâm huỷ hoại đến ghê sợ..)
Vua:Mau làm đi
_À vâng …( vừa lau vừa khóc) người bị thế này chắc đau lắm…( Hasuko khóc Vua nhớ lại khi trước Ngân cũng vậy khóc khi thấy Vua bị thương…ông ta gạt đổ chậu nước tức giận)
Vua: Đừng cố ám ảnh vào trí nhớ của ta,đừng gieo cho ta thêm nỗi đau,có nhớ cũng hãy cố mà quên ( Vua khiến Hasuko sợ hãi…Vua lấy lại bình tĩnh) ta cần tắm ngươi đi chuẩn bị đi…
_Vâng…Vâng ( chạy 1 mạch …Vua mặc sơ mi trắng quần trắng bước xuống dưới bể tắm Hasuko nấp sau tấm rèm lặng nhìn gương mặt Vua đang suy tư)…
Tại Hoàng Cung
Nana: Ta k ăn …cút hết đi
Cung nữ: Điện hạ …
Thành: Lui hết đi …em định thế này đến bao giờ hắn đã trốn thoát,chưa có chết người lo nhất là anh đây này
Nana: Ngài ấy đã mất đôi mắt ,tất cả đều trở nên tăm tối…
Thành: Kẻ thua cuộc phải vậy nếu em k cam tâm em có thể chết theo cái tình yêu ngu xuẩn của em …anh k giữ…ngày mai a đăng cơ em phải rạng rỡ cho anh…( quay di gian du)người đâu truy bắt hắn thế nào rồi!
Thư kí: Chiếc xe chở hắn hiện không xác định dc là xe nào chúng lấy 5 con xe giống nhau chia làm nhiều hướng nên có thể mất chút thời gian
Thành: Trong đêm nay phải bắt dc hắn…hiểu chưa
Thư kí: Hắn đã mù đã là 1 phế nhân
Thành: Đừng khinh thường hắn …hắn có những suy nghĩ mà đến chính bản thân ta cũng k hiểu được…
Tại núi Phiêu Thần…
Hasuko choàng áo cho Vua mà k dám nhìn xuống dưới cứ ngước mắt lên trần…mãi k xỏ được áo vào tay Vua
Vua: Ta sẽ tự làm ( Vua kéo áo tự mặc rồi dơ tay Hasuko nhìn rồi cười khi nắm lấy tay Vua)
Hasuko: Đồ ăn đã xong rồi ạ ( Dắt Vua ra ghế rồi múc canh đặt trước mặt Vua…)
Vua: Ngươi có thể đặt vào tay ta ( ý đặt hộ bát)
Hasuko: Thôi để thần xúc cho người ,thần sẽ k nói cho ai đâu ( Vua cười)
Vua: Ta đâu sợ ngươi nói…
Hasuko: Người cười rồi …rất đẹp ( Vua tắt cười đổi sắc mặt Hasuko từng chút bón cho Vua ăn)…điện hạ thần ở đây 3 ngày rồi có thể nào để thần về nhà không ạ…
Vua: Sau bữa ăn này ngươi có thể về …( Vua đứng dậy quay đi lạnh lùng Hasuko chống tay lên cằm ngắm nhìn Vua dù chỉ đi quanh phòng có 2 lần nhưng đã tự nhớ đường đi)…
Tôi và Naomi bàn bạc trốn khỏi cung…chúng tôi cải trang thành cung nữ ,luôn cúi đầu trước mọi người nên không ai phát hiện…hẹn chị gái ở lục cung tôi mở cửa phòng Lục cung …kí ức về nơi này quá lớn…
Tôi: Cô có đó không…ngài ấy lại vì tôi mà tổn thương mất rồi,cô có trách tôi không,tôi thay vì đem lại hạnh phúc cho người mình yêu thì chỉ đem đến tổn thương ( Tiếng chị nói vọng lên)
Nga: Tất cả là do chị…chị đã sai khi làm khổ em khổ tất cả ,nếu k vì chị thì em đã
Naomi: Thôi hai người đừng tự trách bản thân nữa chúng ta phải rời khỏi đây trước đã…
Nga: Đi thôi ( 3 chúng tôi cúi đầu đi ra cổng bất chợt thấy Thành đang nc vs thư kí đi ngược lại)
Thành: Trong đêm nay phải tóm được hắn nếu bắt dc giết luôn tại chỗ k cần bẩm báo
Thư kí: Rõ điện hạ…( tôi run run xếp hàng ra khỏi cung thẻ bài Naomi đưa ra)
Naomi: Tôi là người của Đông Cung
Lính: À vâng mời tổng quản …( tôi bước theo thấy chị đứng lại)
Nga: Chị run …
Tôi: Nhanh lên nào ( Thành chợt dừng lại khi nghe tiếng)
Thành: Đứng lại…ngẩng mặt cho ta xem…nhanh lên…( quát lớn Nga ngẩng lên)
Nga: Chạy luôn đi ( đẩy tôi ra)
Tôi: Kìa chị
Nga: Hãy để chị làm dc chút việc cuối cùng cho em ,chị là chị của em ,chị đến lúc cũng nên bảo vệ em như chính em bảo vệ chị ( Thành chạy tới Naomi kéo tay tôi chạy Nga quay lại)
Nga: Là tôi…
Thành: Hai cô gái đi trước ngươi là ai
Lính: Chỉ là cung nữ ạ
Thành: Từ cung nào?
_Dạ là Đông cung ( Thành rút kiếm đâm chết tên lính)
Thành: Mau truy bắt hai cô gái vừa rời khỏi đây sống thấy mặt chết ta phải thấy xác
Lính: Vâng
Tôi và Naomi chạy lên chiếc xe dc cpi sẵn Naomi lái vụt đi tôi ôm mặt…
Naomi: Hắn sẽ k giết cô ấy đâu tôi tin như vậy…
Tôi: Tại sao tôi luôn phải mất đi người thân vậy Naomi…
Naomi: Phải mau đưa binh phù cho điện hạ để có thể khởi binh lại…k còn thời gian đâu Thành hắn đang phát động chiến tranh hàng trăm ngàn người đang đối mặt vs cái chết đó chính là việc mà 1 vị vua của thế giới ngầm có quyền quyết định chiến tranh hay không…
_Tôi…tôi kb điều đó …
_Chính vì thế ngôi vua kp ai cũng ngồi dc ,vị trí đó đánh đổi bằng cả người thân,cả tâm hồn ,khoan dung vs kẻ dưới chính là tự đâm chết bản thân mình…đâm chết người thân của chính mình,cung phi có thể bảo vệ chị gái mình nhưng ngài ấy còn phải bảo vệ hàng ngàn người gánh nặng trên vai luôn chồng chất…( tôi ôm mặt)
_Tôi lại kb lại cứ muốn ngài ấy làm 1 ng bt ở bên mình…điện hạ của em ( tôi nhớ tới ánh mắt cuối cùng khi Vua nhìn tôi)…
Tại núi Phiêu Thần
Vua ngồi thổi sáo dưới tán cây…Hasuko ngồi lặng ngắm nhìn Vua …từng cử chỉ ánh mắt Hasuko như thấu cảm tiếng sáo u buồn ai thấu của Vua…
Quan Võ: Điện hạ…Quân Chủ phía Đông và Bắc đang chờ lệnh người ,họ quá đỗi ngạc nhiên khi Nam và Tây theo giặc tạo phản…
Vua: Tìm thấy lũ trẻ chưa
Thư kí: Đúng như điện hạ nói công chúa và hoàng tử đang ở quán cafe đó…
_Chuẩn bị xe đi
Quan Võ: Điện hạ bên ngoài đang nguy hiểm
Vua: Nói như ngươi thì ta càng phải đi đón con của mình về …phải không?
Quan Võ: Thần ý của thần vì điện hạ bây giờ đang bị truy sát…
Vua: Nếu Bắc và Đông đang chờ lệnh thì ta k vc gì phải sợ hắn…giờ chẳng ai có thể chạy trốn khỏi ai cả…( Vua đứng dậy Hasuko chạy lại đỡ tay và dắt ngài vào thay đồ)…
Hasuko: Người mặc màu gì ạ có áo màu…
Vua: Màu đen…
_Vâng ( Cởi thân thể Vua đầy thương tích nhưng k chút kêu đau Hasuko buồn bã cài từng nút áo)…
Hasuko: Người có đau lắm k?thần thấy các vết thương đang rỉ máu ( Vua quay đi k trl Hasuko với tay rồi nhìn Vua u sầu)…có lẽ ngài k muốn ai thấy vết thương đang rỉ máu của mình nên mới mặc màu đen phải không?…
Tôi bước tới quán cafe
Hana: Cung phi ,cung phi ơi…( ôm chầm khiến chàng trai chủ quán ngạc nhiên)
Tôi: Đã lâu k gặp ( anh ta dường như nhận ra giọng nói) tôi chỉ có chút thay đổi bề ngoài thôi…xin lỗi thật sự đã làm phiền
Chàng Trai: Tôi sẽ giúp cô hết lòng mình…
_Cám ơn anh
Gấu: Mẹ ơi…
Bông: Mẹ …mẹ đến rồi ( tôi ôm các con mà nhớ hôn liên tiếp lên các con)…
_Mẹ tới rồi ,mẹ xin lỗi đã làm các con sợ…mẹ xin lỗi …
Vua đi xe tới của quán Cafe Hasuko dắt tay Vua bước vào
Hasuko: K có ai ạ
Vua: Ta muốn ngồi ở góc bàn chiếc ghế thứ 5 tính từ phải qua trái …
_Vâng ( Hasuko dắt tay Vua ngồi ở nơi mà Vua khi xưa lúc Ngân bị điên quàng tay ôm Ngân nhìn ra ngã tư đường Vua lại nhớ nụ cười của Ngân khi ngồi tại nơi này…)
Vua: Chúng ta cứ gây ra tổn thương cho nhau đến bao giờ nữa đây…( tiếng Piano vẫn du dương trong quán …tiếng người nói lên)
Naomi: Điện…điện hạ…( Vua nghe sang phía có tiếng nói) điện hạ ơi…( Naomi quỳ xuống chân Vua) thần ngàn lần đáng chết vì k thể hộ giá theo chân ngài…
Vua: Đứng lên đi lũ trẻ đâu ( Tiếng gấu cất lên)
Gấu: Mẫu thân ơi phụ thân kìa …( Gấu chạy tới chỗ Vua ôm chân) phụ thân ơi người đeo kính đẹp lắm ( Vua gật gật rồi xoa đầu con) mẫu thân cũng ở đây rồi ạ!
Tôi lặng nhìn Vua ngồi ở góc phòng đó…người chỉ vài ngày thôi đã gầy đi quá nhiều…tôi bước tới
Vua: Đừng lại gần ta…
_Chúng ta nói chuyện được không ( Vua đứng dậy dắt tay Gấu)
Vua: Naomi công chúa đâu ( kqtam đến Ngân) chúng ta đi thôi…
_Chúng ta nói chuyện đi 1 chút thôi ( Vua đẩy tay)
_Ta đã nói k muốn thấy ngươi nữa ,ta đã nói rõ như vậy rồi có nhớ cũng hãy cố mà quên…
_Em chỉ muốn hỏi thăm ngài,em thật sự chỉ muốn hỏi người có ổn không?
_Nếu ta nói không thì sao?ngươi vừa lòng chứ ta đã khiến ngươi bị điên và giờ ta đã trả giá bằng chính đôi mắt và đất nước của mình vậy đã đủ chưa?
_Ý em kp như vậy
_Đúng là như vậy ( Vua quát lên) ngươi k muốn có 1 gia đình hạnh phúc,cái ngươi muốn là lòng nhân từ dành cho người mà nguoi coi trọng còn ta…ta và ngươi đã thật sự chấm dứt tất cả…đã quên đi được nhau thì buông tay có khó đâu…hãy xem ta chưa từng yêu như bây giờ có bên nhau chỉ là những tháng ngày vô nghĩa,dù là quá khứ hay hiện tại…( Vua dắt tay gấu và Bông đi)
Bông: Phụ thân ơi còn mẫu thân…
Gấu: Mẫu thân ơi người k đi ạ ( tôi ôm mặt khóc vì từng lời người nói như đâm sâu vào tim) …Nếu trời đã cho mình có nhau thì sao phải gieo u sầu…u sầu…
Vua ra bên ngoài bám tay vào nắp xe …
Hasuko: Có cần thần đỡ
Vua: Đưa lũ trẻ lên xe…
Naomi: Điện hạ còn Cung Phi…
Vua: Ta và cô ta đã chấm dứt từ nay về sau ta k muốn gặp lại cô ta nữa…( Vua bước lên xe thẫn thờ)…
Tôi chạy ra bên ngoài thư kí chờ sẵn…
Thư kí: Điện hạ đang giận người nên vậy sẽ k đê cung phi nguy hiểm bên ngoài đâu ạ…thần sẽ xin lệnh đón cung phi
Naomi: Xin gì nữa cứ đi theo thôi,ngài ấy đâu có nói là k cho đi theo ,chỉ nói k muốn gặp ( Thư kí đá chân Naomi)
Tôi: Tôi đi chứ …còn con của tôi nữa ,tôi sẽ đi …
Naomi: Cung phi đừng buồn …
_Ta không buồn…chờ ta 1 lát phải lấy binh phù
Naomi: Thần quên mất …vậy thần xin chờ người bên kia đường…
_Ta sẽ ra ngay ( tôi quay vào thấy Hana cứ đứng nhìn chàng trai nặn bánh và pha cafe)
Hana: Cung phi thần…
_Đừng ngại,yêu k có lỗi,lỗi ở trái tim ,trái tim chúng ta đang lỗi nhịp…ngươi hãy ở lại đây dù sao thì bh cũng có Naomi ,khi nào ổn ta sẽ đón ngươi
_Thần phải theo cung phi chứ ạ
_Không cần đâu ta muốn làm gì đó cho ngươi cô gái nhỏ ạ…( tôi xoa má rồi ôm binh phù đi ra cửa đúng lúc chiếc xe phanh lại Thành bước xuống giật lấy tay tôi)
Thành: Em nghĩ rằng tôi để em chạy thoát hay sao?…( tôi giấu binh phù ra sau lưng Thành giật lại) ô 1 công đôi việc …ta yêu em ( hôn lên trán tôi rồi kéo tôi lên xe)
_Không tôi k đi buông ra…tôi k đi ( tôi cố gọi với sang đường nhưng Naomi và Thư kí trong xe k để ý sang)…anh chẳng là gì mà có quyền ép tôi cả …
_Quyền gì à …ta có toàn bộ quyền lực em hiểu k ?hạnh phúc ta cũng có thể cho em,tại sao em cứ cố chấp là nó…nó giờ đã là kẻ tàn phế
_Đối vs tôi ngài ấy kp là kẻ tàn phế …mãi mãi là người tôi yêu
_Em …( tức giận) ta k nói vs em nữa hồi cung…
Tại Quán Cafe Naomi đi vào
Hana: Có chuyện gì vậy
_Cung phi đâu sao lâu vậy
_Cung phi ra khỏi đây rồi mà
_Tôi đâu có thấy …
_Ra được 30p rồi mà
_Hay cung phi giận điện hạ k muốn đi nữa …
_Nếu vậy cung phi sẽ quay lại đây …
Naomi: Vậy tôi đi trước nếu cung phi quay lại đây tôi sẽ đón vào sáng sơm mai…
Hana: Có lẽ người muốn suy nghĩ 1 chút…
_Tôi hiểu mà…
Vua về doanh trại người cứ thẫn thờ
Gấu: Phụ thân ơi mẫu thân k đi cùng ạ
Bông: Mẫu thân khóc rồi …
Vua: Đưa lũ trẻ đi nghỉ đi …
Hasuko: Vâng còn người…
Vua: Ta tự đi được ( Vua mò mò đi dưới hàng cây hoa giấy mọc dại nơi này…hoa rơi màu hồng màu trắng ngài dẫm lên mà đi thẫn thờ)…ta k nhớ…có nhớ cũng phải quên…k dc nhớ tới …k dc nhơ tới em…
Tôi được đưa về cung Thành ghì tay trên xe
Thành: Ta nói lại cho em biết em k thể nào bỏ trốn dc vì ta thà giết em còn hơn để em đến bên hắn…
_Tôi chỉ là 1 cô gái rất tầm thường mà thôi…
Thành: Ta gặp và thích em trước nó…trước cả nó em hiểu không?
_Gặp trc k có nghĩa là yêu đến đậm sâu ,k có nghĩa đó là tình yêu vĩnh cửu …
Thành: Đêm nay chúng ta sẽ động phòng bất cứ giá nào…k nói nhiều nữa ( hắn đẩy tôi vào phòng …tôi đập cửa gào khóc)
Tôi: Đừng mà thả tôi ra đi Thành…chúng ta k thuộc về nhau…điện hạ hãy cứu em…điện hạ ngài đang ở đâu rồi…
Tại núi Phiêu Thần…
Quan Võ: Chúng ta sẽ tấn công từ đây …bên này…
Thư kí: Điện hạ …( Vua định thần lại)
Vua: Ta đâu có thấy ta chỉ nghe là đc rồi ( Quan võ và thư kí buồn)…
Đông: Bọn chúng chán sống rồi mới tạo phản điện hạ chúng thần sẽ đòi lại đôi mắt cho ngài
Bắc: Điện hạ cần phải phẫu thuật sớm cho đôi mắt sáng thì mọi vc mới suôn sẻ dc…
Vua: Chính ta tự huỷ đi đôi mắt của mình và ta chấp nhận với việc mình đã làm…mắt của ta ,ta k muốn sáng lại…( Vua đứng dậy quay đi Hasuko đỡ tay Vua ra sau Vua thấy lòng nôn nao nóng ruột)
Naomi: Điện hạ có cần đi đón cung phi luôn k ah
_Ta đã nói gì nào chúng ta đã kết thúc
_Điện hạ thần biết trong lòng người chỉ nói vậy …thần biết thật sự người vẫn còn
_Im miệng
_Tại sao người cố chấp đến vậy cơ chứ
Vua: Nhốt naomi lại k có lệnh của ta k dc ra ngoài
Naomi: Ngài có giết thần cũng phải nói tại sao lại cứ phải làm khổ nhau đến vậy…cung phi cũng đau khổ lắm chứ ạ …điện hạ ( Vua đập tay vào cây)
Vua: Đừng nhắc đến cô ta nữa ( Hasuko nhìn vua U buồn)…
Tôi thấy bên ngoài xì xào tấp nập cung nữ…họ mang đồ vào để tôi thay…trải ga đệm mới…( Thành bước tới)
Thành: Lui ra đi ( tôi với cây kéo để trên bàn)
_Nếu anh đến gần tôi sẽ tự sát …tôi nói là sẽ làm…tôi sống làm người của điện hạ…chết cũng nhất định làm người của ngài ấy…nhất định …
Thành: Em đang khiến ta phát điên lên đấy dc ta sẽ k động vào em hôm nay nhưng ngày mai ngày kia và sau này…ta xem em sống thế nào? ( tôi ngã quỵ còn thành bỏ đi tôi ôm đầu ngồi co ro lại trong góc phòng rồi ôm lên bụng mình)
_Con sợ lắm phải không,mẹ xin lỗi,mẹ thật sự xin lỗi con…mẹ nhớ bố của con lắm,thật sự rất nhớ …đến khi nào ngài mới tới đón em đây???
Đến nửa đêm tiếng cửa sổ hé …tôi ngẩng lên là chị…
Tôi: Chị…là chị sao…
Nga: Đúng rồi đi thôi …( tôi theo chị nhẩy nhẹ qua cửa sổ) cầm lấy..( đưa binh phù)
_Sao chị có nó
_khi ở hoa viên thấy Vua đưa cho tên thư kí đem đi cất chị đi theo và lấy trộm nó…chị biết nó quan trọng nghe hắn nói lấy từ tay em là chị biết rồi…
_Chị…cám ơn chị
_Đi nào hắn k qtam đến chị nên k cần lo ( tôi theo chị giữa hoa viên đến cổng chị giả vờ) bánh tôi dc điện hạ tặng nhưng k ăn các anh ăn đi…nghe nói ăn vào khoẻ lắm đấy ( hai tên lính cười cầm bánh cắn)
Lính: Cám ơn ( Vừa ăn xong chúng lăn đùng ra )
Tôi: Sao họ đồng ý ăn vậy
Thành: Vì ta nói được ăn ( tôi sợ giấu binh phù vào trong túi áo)
Nga: Hắn giăng bẫy rồi chạy đi…( Chị lại 1 lần nữa đây tôi đi) đi đj
_Em k thể bỏ chi lại lần nữa dc
Nga: Đi đi còn rất nhiều người ( Thành rút kiếm đâm thẳng vào bụng chị tôi) đi đi …mau ( Giữ thành)
Thành: Em dám bước đi k nếu em ở lại ta sẽ cứu cô ta…ta muốn giữ người ở chứ kp suốt ngày bỏ trốn
Nga: Đi ngay ( chị giữ hắn)
Tôi: Em k …chị ơi
Nga: Chị k thể sống được nữa chị bị bệnh mà…chị sớm muộn cũng chết…hãy đi đi nhớ đừng nói vs bé Bông nó có mẹ…bảo vs mẹ con gái bất hiếu …đến cuối đời mới tỉnh ngộ thì đã muộn…( Tôi lắc đầu khóc ) đi đi em vì con em và vì người mà em yêu…( chị máu mồm chảy cười gật tôi quay đi chạy …chạy thật nhanh)
Tôi: Chị em xin lỗi…ở đâu đó kiếp nào đó chúng ta sẽ lại là chị em…sẽ lại cùng nhau mặc những chiếc áo dài trắng và tới trường…tình yêu này đối vs tôi mà nói đánh đổi quá nhiều máu và nước mắt…tôi chạy Thành từ sau tóm được được tôi…tôi giật
Thành: Quay lại…nếu em dừng lại ta sẽ cho em đi…( tôi dừng lại)
_Anh đã sát hại chị tôi ngay trc mặt tôi…tôi sẽ k bh quên…kẻ sát nhân
_Em vẫn quyết định rời xa tôi phải không…
_Kp quyết hay k quyết mà tôi vốn k phải của anh,mọi thứ nơi này anh chẳng có gì cả ( Thành đâm phập vào bụng tôi…tôi quá ngạc nhiên)
_Ta đã nói ta thà giết em còn hơn để em bên hắn phải không? ta cũng đã nói thì nhất định sẽ làm ( Thành rút kiếm ra khỏi bụng tôi rồi quay đi tôi ngã gục xuống nền cỏ máu trong mồm ứa ra )
Thành bước vào cổng cung bảo thư kí
Thành: Chôn cô ta ở gốc cây trong Đông Cung …
Thư kí: Vâng …
Tôi cố gắng đứng dậy vì con…vì điện hạ mình đang cầm binh phù…nếu k có binh phù hắn k thể làm vua…vì tất cả người dân vì thế giới k có chiến tranh…k có chiến tranh ( tôi đứng dậy quay đi rất nhanh…cố đi nhanh nhất có thể rồi chạy ra được đường quốc lộ…tôi lấy tay bịt vết thương mặc cho máu chảy ra tôi hoa mắt dần có tiếng gọi)
Bà Cô: Mau qua đây ( tôi chạy chỗ bà cô đang quét lá ) nấp sau cái cây kia đừng phát ra tiếng động…
Thư kí đi tới k thấy Ngân liền tri hô
_Cô ta bỏ chạy mau đuổi theo …nhất định phải tìm thấy nếu k chết hết đó nghe k ( đi qua chỗ bà cô già quét lá)
Thư kí: Có thấy
Lính: Bà cô ấy điếc ạ chắc k nghe thấy gì…
Thư kí: Khốn kiếp mau tìm kĩ vào
Tôi bịt mồm rồi mắt hoa dần vì mất máu
Bà Cô: Hãy đến vs điện hạ giúp ngài ấy giữ nước ,3 đời nhà tôi đều quét ở ngoài cổng cung chưa bh biêt mặt vua nhưng hắn thì khác hắn giết hại toàn bộ những cung nữ trong đông cung trong đó có con gái ta…con bé mới 16 tuổi …cả đời thần giờ coi như k còn gì…cung phi là người mạnh mẽ người sẽ ổn thôi…cung phi có thể nào chịu bẩn nằm vào xe chở lá này không…thàn sẽ đẩy ra ngoài
_Cám ơn rất nhiều ta nhất định sẽ giúp bà cô tìm ra chỗ chôn con của mình…( bà cô khóc)
_Đa tạ cung phi ngàn lần vạn lần cám ơn người
_Ta xin lỗi …có lẽ ta là nguyên nhân gây ra mọi chuyện…ta thật sự xin lỗi ( bà cô cúi đầu tôi trèo lên chiếc xe thụng lá phủ lên mặt để đi qua đám người đang truy lùng…tôi nằm mà cảm giác như tim sắp ngừng đập…con của tôi…( tôi ôm chặt bụng) con của mẹ…( tôi thở dốc rồi ra đến đường quốc lộ bà cô gọi xe taxi đưa tiền cho tôi)
_Hãy nói ngài quay trở về hoàng cung cần 1 vị vua chứ k càn 1 sát nhân …( tôi gật đôi môi tái mét)
_Nhất định tôi sẽ đưa ngài ấy trở về…
Tôi đi xe tới núi Phiêu Thần…từ bên ngoài tiếp xúc với con đường lên núi như 1 mê cung…chỉ có cách chèo thuyền đường nuóc vào đến chân núi…may ra họ mới thấy mình…tôi lảo đảo bước lên con thuyền chèo cứ chèo vs đôi mắt mờ ảo k còn tỉnh táo…cố lên mày sẽ làm được…nhất định làm được …
Vua đang chơi vs các con ở sân
Gấu: Bh phụ thân đón phụ mẫu ah
Bông: Con muốn phụ mẫu kể chuyện cho cob nghe ( Vua xoa đầu con)
_Ta cũng có thể làm những viẹc đó ,các con muốn kê chuyện gì
Bông: Phụ thân bỏ kính ra đi con xem nào sao phụ thân suốt ngày đeo măt nạ vs khẩu trang vậy…
_Đó là quy tắc,ta cũng k muốn nhưng đó là quy định…
Thư kí: Điện hạ k xong rồi ,lính báo cung phi…cung phi…
Vua: Các con mau vào trong nhanh…
_Cung phi người đầy máu đang nằm trên chiếc thuyền ở trên mặt hồ dưới chân núi ( Vua đứng bật dậy mò mò tay)
_Ở đâu …cô ấy ở đâu ( Vua quát lên Hasuko nhìn Vua luống cuống rồi vấp ngã) cô ấy tại sao lại có máu ( Vua đứng dậy rồi bước đi nhanh Hasuko nắm tay)
Hasuko: Nắm lấy tay thần…
Vua: Đưa ta đến chân núi …( Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Vua Hasuko nhận thấy người mà khiến cho vị Vua lạnh nhạt này chuyển đổi thái độ nhanh đến vậy…đó chỉ có thể là người mà Vua yêu)…
Tôi nằm trên thảm cỏ …tay vẫn cố giữ binh phù dơ len
Quan Võ: Cung phi
_Cầm lấy nó là của điện hạ ( Vua đi vội vã tới rồi mò mò tay)
Vua: Cung phi đâu rồi ( Hasuko đặt tay Vua vào tay Ngân…Vua với ôm chầm lấy) họ nói người em có máu …kp đâu phải không…xa ta rồi thì sẽ k có chuyện gì nữa …ta đã nghĩ nvay…
_Người đừng giận em nữa nhé,nếu có thể em nguyện dâng lại đôi mắt này cho người…
_Ta k cần …
Quan Võ: Cung phi bị thương rất nặng
Ngự y: Có lẽ k kip mất quá nhiều máu
Vua: Phải kịp…ngươi nhất định phải cứu dc …ta se chỉ cho ngươi …nhưng rốt cuộc là vết thương thế nào…( Naomi chạy tới)
Naomi: Cung phi người đang mang thai mà…
Tôi: Đứa bé sẽ k trách tôi vì tôi là vợ của Vua ,tôi phải đưa ngài ấy trở về để hàng triệu đứa trẻ khác dc ra đời trong hoà bình…( Vua tức ngực khó thở như k thể nói nên lời)
Vua: Ta sai hay em sai giờ k qtrong nữa mình có vui gì đâu nếu ta không còn nhau…vì vậy em nhất định phải cố gắng vì ta…
_Đừng hỏi em vì sao hãy hỏi anh làm sao?nếu có quay về đến lúc nào anh lại xa ( tôi buông thõng tay)
Vua: Lập tức cứu cô ấy bằng mọi giá …
Naomi: Cái thai sẽ k thể giữ dc
Vua: Ta cần cung phi …ta k càn thứ gì khác ( Hasuko nhen nhóm chút tình cảm vs Vua nhưng đã nhận ra k gì có thể chen vào họ)
Hasuko: Thần sẽ phẫu thuật cho cung phi
Vua: Ngươi làm dc k
_Người dù có giỏi đến đâu nếu k thấy thì sao có thể phẫu thuật dc …
Vua: Ta trông cậy cả ở ngươi…
Hasuko: Thần làm tất cả vì người
Khi Ngân phẫu thuật Vua đổi sắc mặt
Vua: Đêm nay tấn công chúng
Quan Võ : Tuân mệnh ( Vua bàn bạc khi Ngân được Hasuko phẫu thuật)…
Ngự Y: Ta đến trễ có cần
Hasuko: Đã xong rồi cô ấy sẽ sống,hãy sống vì điện hạ…
Vua bước tới giường bệnh
Hasuko: Cung phi đã qua cơn nguy hiểm cung may nơi này có đầy đủ dụng cụ và máu
Vua: Cám ơn ngươi ( Vua cười rồi sờ lên bàn tay Ngân) ta sẽ đi giành lại ngôi nhà của chúng ta,khi ta quay lại em nhất định phải nở nụ cười rạng rỡ chào đón ta,ta k thể sống thiếu em được…ta rất yêu em ( Vua hôn lên trán Ngân rồi tay cầm cây gậy quay đi)
vua ngồi trên thuyền bàn tác chiến dù mù nhưng mọi cử chỉ nhanh nhẹn như 1 người bình thường…đến trước hoàng cung
Quan Võ: Binh phù đang ở đây còn k mau nghe lệnh…( Các binh lính quỳ sụp quân tiến vào cung quan Tây Và Nam bị Đông và Bắc chém chết tại chỗ)… Vua cầm tay Thư kí bước vào chính điện…Thành vẫn ngồi trên ngai vàng cười như điên dại…
Thành: Cô ta vẫn sống
Vua: Hôm nay ta nhất định sẽ trả nhát kiếm đó cho Cung Phi vợ của mình …
Thành: Với đôi mắt kia,mày biết vì sao lính lại theo tao không,tao nói vs Nam và Tây rằng chúng sẽ dc làm thủ lĩnh thay cho Đông và Bắc ta đã đánh vào lòng tham của chúng,còn mày làm dc gì ngoài ngồi ăn uống rồi chỉ trỏ sống trong dục vọng…
Vua: Rút kiếm ra đi đừng nói nhiều
_Ta k đánh vs kẻ mù
Vua: Ta dù có mù cũng vẫn thắng ngươi ,hãy làm 1 người đàn ông đúng mực …( Thành rút kiếm ra lao tới định đâm vua)
Thư kí: Điện hạ cẩn thận ( Vua nghe tiếng rồi gạt kiếm đúng hướng)
Thành: Khá lắm mày đa làm gì khi mù vậy bảo…tập luyện chăng??
_Sai rồi ta k tập 1 chút nào cả nghị lực và ý chí khiến ta đánh bại ngươi 1 cách quang minh chính đại…( Vua dơ kiếm định chém thì phập Nana đỡ cho anh trai)
Thành: Nana …không…nana à
Vua: Nana
Thành: Tao sẽ giết chết mày ( Thư kí trói tay Thành) Nấna…
Nana: Anh buông kiếm đi hãy xin ngài ấy tha tội…
Thành: K bh Nana sao em dại vậy ( Vua vẫn chưa hiểu điều gì xảy ra)
Vua: ngươi…ngươi đỡ cho hắn…
Nana: Điện hạ em có 1 thỉnh cầu trước khi em chết
Vua: Ngươi nói đi…
Nana: Em muốn tặng đôi mắt em cho người ,xin người hãy từ bi tha cho anh trai thần…( tiếng của thái hoàng quát lên)
Thái Hoàng: K dc tha…nhìn con trai ta đi đôi mắt nó do ai…vì ai?
Vua: Người về khi nào vậy
Thái Hoàng: À ta mới …( chỉ trỏ)
Vua: Đưa hắn đi hãy chôn sống hắn …
Thành: Tao k sợ mày đâu Bảo …dù sao tao cũng là 1 phế nhân mày đã cắt bỏ thứ quan trọng nhất của tao ,sỉ nhục tao…( lôi Thành đi) tao hận mày ( Vua nhăn mặt)
Thư kí: Nana đã chết…đôi mắt cô ta …
Vua: Để sau đi nơi này vấy máu quá nhiều ta muốn quên đi mọi thứ
Thái Hoàng: Con vẫn có tính giống mẹ của con có chút mềm yếu
Vua: Con k mềm yếu mà còn có suy nghĩ giống như 1 ng bt …con hiện tại kp là Vua nữa ( Vứt kiếm rồi bước đi)
1 năm sau…kể từ khi tôi tỉnh dậy chưa 1 lần thấy Vua…hằng ngày ở trong cung Thái Hoàng Và Thái Phi vui vẻ trông cháu…còn tôi nằm lạnh lẽo chờ đợi người quay về…
Thư kí: Tuệ sắp sinh con rồi
_Vậy còn k mau đi đi
_Điện hạ ở đâu tôi còn không biết sao có thể đi được…
_Kệ chứ điện hạ có mình tôi chờ là đủ rồi dù 1 hay 10 năm tôi vẫn chờ…tôi yêu cơ mà anh đâu có yêu …( tôi vỗ vai)
_Vậy tôi qua mỹ được k
_Tôi phê chuẩn cho anh đi
_Cám ơn cung phi
_Đi đi đến vs người anh yêu đi…( điện thoại reo là Háuko)
Hasuko: Xin được việc cho bà rồi đấy
_Thật à …thật k …vui quá từ mai tôi đi dc chưa
_Dc rồi thím ạ…điện hạ vẫn k có tin tức sao
_K có tin gì luôn ngài ấy nghĩ gì tôi k thể hiểu nổi…
_Nghỉ ngơi sớm đi có lẽ ngài ấy cần thư giãn 1 thời gian
_Nhưng thư kí lớn lên từ bé cùng cũng k đi theo…tôi lo quá …
_Thôi nào ngủ sớm đi cho xinh đẹp…
Thái Phi: con chưa ngủ sao
_Dạ …
Thái Phi: Ta vs Thái Hoàng định đưa lũ trẻ đi du lịch con có muốn đi cùng …
_k con ở nhà thôi ạ ( thái phi cười nhẹ)
_Ở nhà để chờ đúng k?điện hạ cũng vô tâm…đi 1 năm mà bặt vô âm tín…
_Con chờ được ạ…( Thái Phi xoa đầu )
_Ngủ sớm đi con…
Hôm sau tôi đến 1 bệnh viện cạnh thành phố dù kp là tuyến chính nhưng tôi bằng lòng vs cv này…
Y tá: Đây là chỗ của bác sỹ ạ ( Thấy tên tôi bác sỹ Ngân ) tôi sướng ôm hôn tấm biển …
_Công việc đã có chỉ còn chờ …chờ người nữa thôi ( nhìn ra bên ngoài) người nói khi về muốn em cười rạng ngời đón mà …(Hasuko kể lại)…vậy mà sao em cười mãi rồi người vân k về…
Ý tá: Cấp cứu 1 tai nạn ( xe cấp cứu đẩy vào người nạn nhân đầy máu 1 cánh tay bị mất hẳn tôi rùng mình ) bác sỹ làm gì ạ
_Khâu vết thương lại tạm thời và khử trùng đi ( tôi cầm còn rơi chai rửa bàn tay nhặt lên 1 ngươi đàn ông đeo khẩu trang)
_Làm 1 bác sỹ điều đầu tiên đó là phải bình tĩnh…( tôi nhận ra Vua …ngài tự tay sát khuẩn cho bệnh nhân rồi tôi như 1 cô y tá làm theo) cpi phòng mổ đi
Tôi: À vâng…
Cùng nhau đẩy bệnh nhân vào phòng mổ…dù phòng cấp cứu luôn đầy máu và tiếng người gào khóc…chúng tôi nhìn nhau tôi biết người cười nhẹ…
Vua: Những gì chúng ta đã trải qua thì nơi này chẳng có gì có thể bằng…máu và nước mắt của chúng ta còn nhiều hơn như vậy…và giơ ta muốn làm 1 người đàn ông bình thường để bên em …( tôi nhìn Vua rồi gật)
Vậy đấy tình yêu k cần phải nói nhiều chỉ cần ánh mắt và hành động cũng đủ để chúng ta trọn kiếp yêu…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN