Phượng Hoàng Lửa - Chương 57: tùy thời phụng bồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Phượng Hoàng Lửa


Chương 57: tùy thời phụng bồi


– Sư huynh có thắc mắc tại sao hồi nãy sư huynh trả lời đúng mà bức tranh lại ra dị tượng không bằng lúc này không
Hắn bực mình
– Ngươi nói xem
Lâm Ngọc cười tươi : – chính là lúc nãy cũng không phải 13 mà là 14, bức tranh này cho phép đoán sai nhỏ hơn nó một số nên huynh cũng chỉ là cảm nhận nửa vời mà thôi
Lúc này mọi người ở dưới bắt đầu chen giọng vào
– Nói đến cuối cùng thì ra là mèo cùi vớ phải chuột chết
Mọi người giờ phút này cũng trào phúng không kém
– Không thể nào, tinh thần lực của ta sao có thể thua một tên nhóc con miệng còn hôi sữa chứ
Lâm Ngọc dường như không muốn nghe những lời nói đó
– Diệp Chi Lăng, tiếp tục điền số 28
Diệp Chi Lăng lúc này vội vàng ghi số 28 thì bỗng chốc năng lượng lại tuôn trào vào trong đầu của hắn khiến cảm thấy lực lượng đã mất đi đã bù lại, thậm chí năng lượng còn nhiều hơn lúc trước, sau khi chữa trị cho mọi người nhà hỏa và vị sư tỉ nhà Thủy kia, Lâm Ngọc mới viết đáp án của mình lên tranh, bức tranh bỗng chốc cũng xuất hiện ra dị tượng, năng lượng thấm vào trong người của cô, nhưng cô lắc đầu
– Năng lượng này cũng có trợ giúp nhưng đơn thuần cũng chỉ là một đồ chơi, trợ giúp cũng không quá lớn
Nói rồi cô quay qua nhìn Thiên Nhã miệng cươi tươi:
– Hồi nãy sư huynh nói gì sư huynh có nhớ không
Diệp Chi Lăng nắm bắt cơ hội, đệm vào:
– Hồi nãy ngươi nói nếu đoán sai ngươi phải quỳ xuống, ngươi quỳ đi
Lúc này mọi người ở dưới vô cùng ủng hộ khiến hắn bối rối, hắn gục đầu quỳ xuống
– Nếu như hồi nãy hắn làm nhục Diệp Chi Lăng một thì bây giờ hắn phải trả giá đại giới tận 10 phần, hắn làm sao có mặt mũi nói chuyện với ai nữa chứ
Khi hắn quỳ dậy, miệng đầy không phục nhìn Lâm Ngọc
– Oắt con, cái này chỉ là do ngươi may mắn, xét về tinh thần lực, ngươi dám đọ kết giới với ta không
Trần Tuấn lúc này miệng trào phúng
– Không ngờ một đại sư huynh năm 12 lại đi khiêu khích một học sinh năm nhất, lí nào không có mặt mũi đến như thế
Âu Dương Vân Thiên cũng gật đầu
– Chắc là mặt mũi gỡ không được nên cố tình thị uy đây mà
Thiên Nhã quát lên:
– Các ngươi câm miệng, khi ta hỏi các ngươi chiến hay không chiến, cần gì phải bàn ra bàn vô
Diệp Chi Lăng bên cạnh nói với Lâm Ngọc
– Nhóc con, đừng nghe lời khiêu khích của hắn, dù gì hắn cũng nổi tiếng kết giới vô cùng mạnh, hắn năm ngoái chiến thắng đại hội phép thuật không phải nhờ vào sức mạnh mà là nhờ vào kết giới
Lâm Ngọc nghe thấy thế liền gật đầu, nhưng cô ngước lên nhìn hắn
– Chiến thì chiến, nếu sư huynh muốn thì sư muội phụng bồi nha, thật sự em chỉ là tay mơ nên mong sư huynh nương tay cho
Cô cười ngây thơ khiến hắn thầm nghĩ đắc ý
– Được, mặc dù anh là kết giới màu cam, nhưng anh sẽ cố gắng áp chế xuống màu đỏ để đấu với sư muội, thế nào anh tốt không
Hắn trào phúng khiến mọi người dưới lớp bừng lên ngọn lửa căm hận, cái này là hắn ức hiếp người ta a. Mọi người đưa mắt qua nhìn thầy Vu Hãn, thầy không nói gì vì thầy cũng muốn kiểm tra kết giới của học sinh này như thế nào. Bất lực mọi người đành để trận đấu diễn ra
– Được rồi, thầy đây làm chứng, các em thi đấu đừng tổn thương nhau là được
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN