Bảo bối nhỏ của Khang Dụ - Bệnh viện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Bảo bối nhỏ của Khang Dụ


Bệnh viện


Hắn sửng sốt không tin những gì đang chiếu trên chiếc màn hình nhỏ kia. Ai đó làm ơn hãy nói rằng đây không phải là sự thật. Hắn khóc rồi, một giọt rồi hai giọt rơi xuống. Hắn ân hận rồi. Hắn thương anh thật rồi. Hắn chạy vào phòng. Đập vào mặt hắn là một cơ thể nhỏ nhoi đang thoi thóp. Hắn ôm chầm lấy anh, anh cười nhẹ
– Anh đến rồi à…em…em thật ra rất thích anh…nhưng em biết em mãi mãi chỉ là món đồ chơi mà thôi…em chỉ xin anh đừng giao em cho người khác có được không…em rất sợ…em hứa sẽ ngoan mà…sẽ nghe lời anh…sẽ không hư nữa…
– Được được…anh hứa với em sẽ không giao em cho người khác nữa. Em đừng ngủ có được không…anh thương em…em phải sống để anh bù đắp cho em. Cố gắng lên, xe cấp cứu sắp tới rồi…em đừng ngủ mà
– Thật..thật sao. Em hạnh phúc lắm. Nhưng e là không kịp nữa rồi. Em mệt lắm…em ngủ nha…
Tay anh bất giác rơi xuống, những giọt nước vẫn còn lăn dài trên má.
– Đừng…đừng mà..em tỉnh lại cho anh ngay…anh chưa cho em ngủ mà…anh xin lỗi…là do anh tệ nên mới để em ra nông nỗi này…anh yêu em
Xe cấp cứu vừa tới, họ đẩy anh lên xe, lập tức đến bệnh viện. Hắn thất thần ngồi ở trước phòng phẩu thuật.
Hắn dường như sắp nổ tung lên rồi. Nếu anh có chuyện gì hắn cũng sẽ sống không nổi mất. Hắn nhớ lại giây phút hắn dày vò anh. Hắn ân hận. Nếu lúc đó hắn không ngu ngốc, nếu lúc đó hắn nhận ra hắn thương anh. Tim hắn giờ đây rất nhói, rỉ máu.
1 tiếng, 2 tiếng, 4 tiếng, 8 tiếng. Cuối cùng đèn phẩu thuật cũng tắt. Bác sĩ bước ra, hắn chạy lại.
– Bác..bác sĩ em ấy sao rồi
– Hiện tại đã qua cơn nguy kịch. Nhưng không thể xác định khi nào cậu ấy tỉnh lại…Tôi còn có việc.. Xin Khang tổng tôi đi trước..
– Cảm ơn ông, nếu có việc thì đi đi.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, hắn về nhà vì lúc này người nhà vẫn chưa được vào thăm. Hắn về chuẩn bị những đồ đạc cho Lập Thành xong xuôi liền đến bệnh viện.
Hắn sót xa nhìn thân hình bé nhỏ kia, xanh xao thật.
Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống, nắm tay anh
– Bảo bối à…khi nào em tỉnh lại vậy..anh yêu em nhiều lắm..bảo bối của anh.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN