Kiếp Đàn Bà 2
Phần 4
Kẻ thứ 3 là tôi đang sợ…luôn sợ hãi
Lâm: Con bận nên đi trước
-Đứng lại đấy,mẹ và con nói chuyện chút đi
-Con chẳng có gì để nói với mẹ cả
-Con…
Tôi: Cháu chào bác
Mẹ Lâm: Cháu bao tuổi rồi
-Cháu 19 ạ…
-19 tuổi đang đi học sao
-Dạ vâng…
Bà nhìn tôi từ trên xuống dưới
Lâm: Không phải nhìn nữa đây là bạn gái con…
Lâm dắt tôi đi,tôi chỉ kịp cúi đầu chào mẹ Lâm…
-Đấy là mẹ anh à
-Uk mẹ anh đấy
-Vâng…
-Nay ngoan thế
-Bình thường vẫn ngoan mà…mẹ tôi nói sống rất đầy đủ,bệnh của anh cũng đã có tiến triển tốt hơn rồi…
-Thế là được rồi…
Lâm cười rồi quàng vai tôi…lên máy bay ngồi ở khoang vip anh ta vén váy tôi lên
Tôi: Đừng…anh điên rồi
-Chẳng sao cả đổi gió chút có sao
-Không,tôi k thích
-Tôi k thích chống đối
Lâm hôn lên môi tôi rồi giữ hai tay tôi ghì chặt không cho tôi phản ứng…
-Không…đừng mà…
Tôi còn chẳng dám thở mạnh…
Đặt chân tới nước Mỹ…hằng ngày anh ta bận từ sáng đến tối còn tôi thì đi khắp nơi du lịch…tối đến anh ta cũng k về phòng,chẳng hiểu đưa mình sang đây để làm gì…bên ngoài trời tuyết rơi,tôi sau khi ăn tối xong
Lái xe: Sáng mai chúng ta sẽ về Việt Nam
-Anh ta có về không ạ
-Có chứ cậu Lâm dạo này bận rộn cv nên k thể đưa cô đi chơi dc
-Không sao tôi tự đi được ,chỉ là hỏi thăm thôi…
Tôi lên phòng đi qua dãy hành lang thấy có đôi trai gái đang ôm hôn nhau…và tôi nhận ra đó là Lâm…tôi đứng nhìn thì cô gái ngại
-Kìa anh thôi vào phòng đi
Lâm: K sao,kia là cháu anh ,nào Phương lại đây chào cô Thuỷ đi
Tôi ấp úng…
Thuỷ: Con bé ngại hay sao ý
lâm: Chắc vậy…kệ đi…
Thuỷ: Anh đưa cháu gái sang đây làm gì vậy
-Định xin vào trường bên này nhưng trượt k dc…bố mẹ nó nhờ chăng lẽ lại từ chối
Tôi quay đi chạy thẳng về phòng,đóng cửa phòng lại rồi ôm miệng bật khóc vì sợ ,tôi sợ con người hắn…hắn là loại người gì vậy…hắn coi mình còn không bằng một loại gái làng chơi…không bằng …
Tôi thức trắng cả đêm chờ trời sáng…tôi vừa nghĩ ra một quyết định…lái xe gõ cửa
Lái xe: cô Phương ra sân bay thôi
Tôi đi xuống dưới thấy anh ta chờ sẵn trong xe,tôi bước lên xe k nói câu nào,cũng k thể hiện bất kì thái độ nào???anh ta nắm tay tôi
Tôi: Đưng động vào tôi…
-Em ghen à
-K hề
-Vậy sao lại có thái độ đấy
-Anh đưa tôi sang đây chỉ để tôi nhìn anh ôm hôn người khác,k sao dù sao thì k có tình cảm nhưng nên tôn trọng nhau
-Ái chà nhóc ghen rồi đấy…
-Tôi chỉ ghen khi nào người yêu mình phản bội…
-Ok…
Lâm buông tay k ôm phương nữa vẻ mặt anh ta không vui…
Xuống sân bay tôi ngay lập tức bắt taxi về thẳng nhà,tôi ném sim đi rồi đến sàn bất động sản bán đất…tôi tuyệt đối k liên lạc hay có gì đó vs anh ta nữa,mình k nên có quan hệ vs người đàn ông lăng nhăng bệnh hoạn đó…tôi gọi cho mẹ…
Mẹ: Mẹ cũng thắc mắc tại sao lại có nhà tài trợ nthe hoá ra chuyện là như vậy,sao dại vậy con,con làm mẹ đau lòng quá…đứa con ngu dại này…ngu quá đi mất,con bán rẻ bản thân như vậy sao
-Con xl mẹ…con sẽ chuyển tiền sang đó,mẹ lo cho anh rồi con sẽ tìm thuê tạm một căn nhà nào đó,con sẽ báo cho mẹ sau…
Tại nhà Lâm…Tiếng Thư hét lên
Thư: Chị im đi đừng nói nữa
Thuỷ: Là em hỏi chị mà,đêm qua chị và anh Lâm ở bên nhau cả đêm,anh ấy nói chờ em sinh xong sẽ chia tay,anh ấy ngay từ đầu k có tình cảm với em…
-Tại sao chị cứ bám lấy ck tôi vậy Thuỷ,tôi xin chị bỏ anh ấy đi dc k
-Không bao giờ,chị sẽ không bao giờ bỏ anh Lâm trừ khi anh ấy bỏ chị…a ấy đến vs em là vì đứa con,đứa con thôi…
Thư đang nghe điện thoại đứng trên cầu thang cô ta sốc rồi choáng váng ngã lăn xuống dưới…máu từ chân chảy xuống
Thư: Có ai k…đau quá…
2 năm sau…
Tôi chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp,anh tôi đã trở về khoẻ mạnh…gia đình tôi xoay sở mua dc căn nhà trả góp tại một chung cư…sau cái ngày đó tôi và anh ta k còn liên hệ gì cả…hôm nay là valentine 14/2 tôi vẫn đi làm tại một nhà hàng chuyên cá của Nhật bản,Trung nhắn tin
Trung: Phương làm bạn gái Trung nhé…trung sẽ cố gắng lo cho Phương hạnh phúc mãi mãi
Thật ra tôi cũng thích Trung nhưng vì quá khứ nên tôi không dám nhận lời…cô bạn làm cùng thân thiết nghe tôi kể
Linh: Con điên quá khư là quá khứ,chuyện đó quá bình thường,yêu là tha thứ cứ nghĩ nvay sẽ đơn giản hơn…
-Yêu được nhỉ,cậu ấy chờ 2 năm rồi
-Chờ từ lâu rồi,hơn nữa luôn bên mày lúc khó khăn còn gì…
Tôi cười rồi nhắn lại cho Trung “ vậy Trung làm bạn trai Phương nhé,lát gặp nhau”…
Hôm nay valentine khách đông tấp nập…
Lâm cùng Thư đang ăn tối cùng nhau…Lâm thấy bên bàn đối diện Phương đang đưa menu cho khách gọi món,để tóc dài thẳng rồi vén gọn gàng vào tai nhìn rất hiền…anh ta cười
Lâm: Ồ…
Thư: Cô gái đó chắc lọt vào mắt anh rồi nhỉ ( nhìn qua gương phản chiếu)
Lâm: Thì sao?
-K sao,em thấy tội cho cô ta thôi…kẻ trăng hoa như anh thì coi phụ nữ đâu là gì…
-Có chứ anh coi là đàn bà
-Sau hôm nay em sẽ chia tay anh ,hy vọng người sau em sẽ k giống như em
-Em làm vậy là rất đúng…k có gì vs nhau nữa nên chia tay,ngay cả đứa con em cũng k giữ nổi thì em k xứng đáng là vợ anh
-Chẳng ai xứng hay can đảm làm vợ một kẻ như anh …
Thư nói vậy thì Lâm nhấc ly rượu lên rồi cười nhẹ…
Tôi vừa đi vệ sinh ra thì gặp một phụ nữ nhìn rất xinh xắn và có vẻ nhà giàu…cô gái cứ nhìn tôi
Thư: Có người đàn ông để ý đến em,hắn là Lâm em hãy ghi nhớ vào,tránh xa kẻ đó ra
-Sao…sao chị biết
-Chị là vợ hắn,sau hôm nay chị và anh ta đường ai nấy đi ,hắn là kẻ lăng nhăng và
-Bệnh hoạn
-Tại sao em…
-Em đoán thôi
Tôi trót lỡ miệng…
Lâm ăn xong đi ra ngoài thấy Trung chờ sẵn trên xe máy có bó hoa…thấy Phương đi ra cười tươi ôm bó hoa…
Lâm: Đêm nay đưa con bé đấy về nhà cho tao
-Vâng…
Tôi và Trung đang ăn kem bên hồ tây
Trung: Sang tháng anh tạm thời đi thực tập ít ngày…
-Trung đi xa không
-Xa đấy tận sài gòn…
-Uk cố gắng nhé,chúng ta cùng cố gắng…
-Chờ anh đi mua nước…
Trung vừa chạy sang đường thì có hai người phụ nữ ôm lấy tôi họ bịt miệng tôi rất nhanh và bịt mắt…tôi hoang mang kb chuyện gì xảy ra…
Vừa mở mắt tôi thấy ngồi trước mặt là Lâm…anh ta đang tu rựou ngay trước mặt tôi…
Tôi: Anh muốn gì,cho tôi về đi (tôi khóc)
-Lâu k gặp nhóc k nhớ anh à
-Đồ bệnh hoạn,tôi khinh
-Ái chà khí thế hùng hậu,tinh thần mãnh liệt quá…thế cái tinh thần ấy có biết bố nhóc bị án có 10 năm là nhẹ,giờ tra ra khiếu nại ông ta tội 50 năm chưa hết…( anh ta ném tập tài liệu lên bàn,tôi mở ra đọc)…
Bố tôi đã lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản k ít…
Lâm: Giờ có nên đưa cho bên kiểm sát k nhỉ
-Anh muốn gì…
-Tôi muốn ngủ vs em…
-Tôi có bạn trai rồi
-Hắn sơ múi em chán chưa
-Chúng tôi trong sáng
-Tạm tin vậy…cái tầm đưa nhau đi ăn kem thay vì đi nhà nghỉ là hiểu rồi,cởi đồ ra
-Không
-Vậy à ,vậy mai lại gặp bố trên toà đi
-Anh đừng ép tôi,anh ngủ vs tôi rồi anh nên chán rồi chứ
-chưa chán
Tôi khóc nức lên
-Tôi có người yêu rồi làm ơn…
-Cởi đồ
Tôi từng chút…cởi bỏ lớp đồ…anh ta thơm lên má rồi lại lên môi…hít sâu…
Bàn tay tôi yếu ớt bám lấy thành giường…Lâm nằm trên bụng tôi ngủ sau khi xong xuôi…tôi lấy hai tay ôm miệng khóc k dám phát ra tiếng…
Lâm: Ngủ đi khóc mệt thêm đấy
-Anh làm ơn tha cho tôi đi
-Tầm này tha hay k tha có còn quan trọng k
-Tại sao a cứ chọn tôi vậy,anh thiếu gì đàn bà
-Anh thích môi em,ngực em và tất cả của em…
Tôi tát vào mặt anh ta giữ dc tay…
-Thằng khốn nạn…
-Sao cũng được
Anh ta nhổm dậy hôn rồi ghì chặt cắn môi tôi chảy máu…đêm anh ta ôm chặt k cho tôi cựa quậy dù chỉ một chút…
Lâm: Ngủ đi anh mệt lắm rồi
-Để tôi về đi
-Đêm hôm này ai đưa về dc
-Tự tôi về được…
-Ngủ đi…đang lạnh ôm cho ấm…
Hắn ta là kẻ mà bản thân tôi chẳng bao giờ hiểu cho đến khi…que thử thai lên 2 vạch…tôi như chết lặng…đi học như ngẩn ngơ cho tới khi thấy xe anh ta đón…
Lâm: Sao mặt buồn vậy
-Tôi…tôi xin lỗi,tôi có thai rồi ,tôi sợ lắm
-Em k phòng tránh à
-Lần trước mải đi làm vội nên quên uống…giờ anh đưa tôi đi bỏ vậy…nhưng tôi sợ lắm
-Đúng là trẻ con,bỏ gì mà bỏ con tôi chửa thì đẻ
-Tôi chưa có ck đẻ sao dc
-Tôi sẽ cưới em đàng hoàng…
Lời nói chắc như đinh đóng cột của anh ta khiến tôi hoang mang…cưới?…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!