Kiếp Đàn Bà 2
Phần 5
Chung lối…đó là điều tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới …anh ta không phải mẫu người chồng lý tưởng hay nói đúng hơn anh ta là kẻ lăng nhăng,đã từng có một đời vợ thì không có lý gì sẽ mang lại hạnh phúc cho mình…thế nhưng vì đứa con tôi bắt buộc một là kết hôn …hai là phá bỏ …
Cả đêm tôi ngồi trong góc nhà …Mẹ mở cửa vào giọng buồn bã
Mẹ: Phụ nữ sinh ra đã là khổ nhưng để nỗi khổ đó đến mức nào lại là do chính bản thân mình,con có thể phá thai nhưng ai dám đảm bảo sau này con sẽ không bị ảnh hưởng…nghe mẹ,số phận đã sắp đặt rồi con ạ
-Con k muốn lấy người đó mẹ ạ,ngay từ đầu là do anh ta ép buộc con
-Đó chính là số phận…nếu hắn từ chối thì mẹ không nói nhưng lần này hắn chịu trách nhiệm…con hiểu ý mẹ không?
-Con chỉ mới 20 thôi mẹ ạ…con k muốn lấy chồng đâu
-Phá thai hay giữ lại tuỳ ở con mẹ chỉ có thể khuyên con chứ k thể quyết định thay con được
Tôi bật khóc như đứa trẻ…đám cưới diễn ra khá mờ nhạt vì ông nội Lâm mới mất nên họ chỉ làm vài mâm báo họ hàng và xin dâu…Ngày tôi lên xe hoa tôi khóc hết nước mắt…
Mẹ: Về bên đó cố gắng nha con
Anh trai: Có gì cứ gọi cho anh…
Tôi lên xe nước mắt k ngừng rơi
Lâm: Lấy ck chứ đi chiến tranh à mà cô khóc nhiều vậy
-Thà đi chiến tranh còn sướng hơn lấy anh
-Ô thế lấy tôi làm cái quái gì
Cãi nhau trên xe hai chúng tôi quay mặt đi không ai nói với ai câu nào…bước vào nhà Lâm vào phòng cưới mùi giường mới vẫn còn nguyên vẹn
Tôi: Sao anh đổi giường à
-Thế em thích nằm trên chiếc giường mà vợ cũ anh từng nằm à
-Cũng chẳng sao dù sao thì giữa chúng ta cũng chỉ là trách nhiệm nên cứ nói rõ ràng với nhau
-Em nói đi
-Tôi muốn sống phải tôn trọng nhau dù cho anh có cô nào khác bên ngoài thì ít nhất cũng phải tôn trọng tôi
-Ok gì nữa
-Chỉ vậy thôi
-Vậy ngủ đi
-Anh đi đâu à
-Tôi bận ok
Ngay đêm tân hôn anh ta đi chơi đến sáng rồi về trong tình trạng say khướt…tôi đang nằm anh ta ôm chầm lấy
Lâm: Anh về rồi này em yêu
Nói dứt câu anh ta ngủ gục trên người tôi…tôi lại phải cởi bồ đồ và giầy của anh ta rồi buồn bã ngồi nhìn…Thật sự mệt mỏi…
Hôm sau khi Lâm dậy thấy bát cháo cá sẵn trên bàn…anh ta xoa đầu ăn thử…
Lâm: Vợ cháu đâu cô
-Cô Phương dậy đi học từ sớm rồi,dậy nấu cháo cho cậu xong mới đi
-Vậy à…khá ngon…
Lâm lên phòng thấy áo được là phẳng phiu để sẵn trên bàn…anh ta vừa mặc vừa cười “ Có vợ cái khác hẳn nhỉ”…
Tôi đi học mà nghén ngẩm đến nỗi nôn toàn ra nước…mặt tái mét đi
Cô giáo: Bảo lưu rồi học sau chứ cô thấy em yếu lắm rồi
-Cố một năm nữa là tốt nghiệp,trước khi sinh vẫn kịp tốt nghiệp…
-vậy cố lên …
-Dạ em cám ơn cô…
Lâm tại tập đoàn
Chú : Mày không có quyền đuổi tao,bố mày còn chẳng có quyền
-Vậy chú có quyền gì khi ăn chặn tiền của tập đoàn ,chú k phát triển nó mà chỉ bào mòn nó
-Tao bào mòn tiền của tao chẳng liên quan đến tập đoàn
Lâm: Gọi bảo vệ đưa ông ta xuống
Thư kí: Dạ…
Chú Lâm: Thằng oắt con,rồi có ngày tao chống mắt xem mày làm thay bố mày thì có phát triển hơn không …nhớ đấy con ạ…
Tối đến Lâm đi tiếp khách nước ngoài…rượu xong anh ta lại phải tiếp khách kí hợp đồng khác …
Thư kí: Cậu Lâm nay mệt chưa
-Mệt rồi…quÁ say rồi,bố tôi đang ốm ,nếu không giàn xếp ổn sẽ loạn,cổ phiếu sẽ giảm thì chết dở…cố gắng vậy…
-Về nhà chứ ạ
-Không,đến nhà hàng P đi tôi có hẹn ở đó…
Lâm thấy điện của Phương gọi
Phương: Anh có về ăn cơm không
-Có chứ ,tầm tiếng nữa anh về
-Vậy tôi chờ rồi ăn cùng
-Đói thì cứ ăn tạm gì đi…
-Tôi k đói
-Vậy chờ anh rồi ăn cùng vậy
-ok
Lâm thấy Phương nói Ok anh ta cười rồi thở dài
Lái xe: Sao thế
-K quen lắm,trước thì là Thư cô ta chẳng bh nấu ăn chỉ trực rủ ra ngoài ăn,còn Phương lại chờ tôi về ăn
-Ăn cơm nhà cho ấm cúng…
-Uk…hay thôi tôi về nhà đi huỷ kèo kia cũng được đằng nào cũng say quá rồi…
Vừa về nhà Lâm thấy Phương đang ngồi đọc gì đó…anh ta ngồi cạnh rồi hôn chụt vào môi vợ…
Phương: Toàn mùi rượu…
-Uk anh say quá rồi
-Anh sướng nhỉ say suốt
-Say mà sướng à,anh khổ lắm đấy
-Khổ như anh tôi cũng muốn…
-Điên ,anh ghét đàn bà uống rượu nên cứ liệu hồn mà uống rượu là chết vs anh nhé
-Xì,đắng đắng cho cũng k thèm
-Ra ăn cơm thôi,bầu bí ăn muộn không tốt…
Vừa ra bàn ăn tôi nôn thốc nôn tháo ôm miệng không kịp…
Lâm: Sao thế …( cuống)
-Lấy hộ cốc nước…nghén thôi k sao đâu
-Nghén khổ vậy à
-Vợ cũ anh cũng có bầu anh kb à
-Anh chưa bh để ý tới chuyện cô ta nghén
-Tại sao vậy
-Cái thai đó là ngoài ý muốn
-Vậy của tôi cũng thế mà…
-Em khác
-Khác gì
-Tôi quan tâm em hơn được chưa…
Câu nói của Lâm khiến tôi thấy vui…tôi ngồi ăn mà cười trong lòng,hoá ra đàn ông chỉ cần họ có chút quan tâm với mình cũng sẽ khác…quan tâm con của tôi vậy là đủ…
Lâm: Ăn xong anh đưa đi chơi
-Đi đâu vậy
-Trung thu…đi chơi trung thu
-Để em đi thay đồ
Lâm thấy rõ Phương vui vẻ trên gương mặt…anh ta cười nhẹ…
Tôi mặc chiếc váy hồng đi xuống nhẩy ùm xuống cầu thang Lâm trợn tròn mắt
Lâm: Cô làm gì vậy
-Thì bước mà
-Cô vừa nhẩy đấy,có ai đang bầu bí mà nhẩy thế k
-Dc rồi sẽ k có lần sau ok…
Lâm nắm tay tôi,vừa ra ngoài vệ sỹ bủa vây chúng tôi…tôi cảm thấy k quen
Lâm: Em phải học dần vì anh là ngươi rất giàu có
Tôi gật Lâm xoa đầu rồi ôm lấy tôi…
Tôi: Thôi anh lái xe đi
-Đang ôm mất cả hứng
-Ôm thì thiếu gì lúc ôm,ôm cả đêm cũng dc
-Uk nhỉ
Anh ta cố tình trêu…hai chúng tôi ngồi trên xe cười tươi…đên phố đi bộ…vệ sỹ theo sát khiến mọi người nhìn
Lâm: Anh đeo cái này dc k ( mặt nạ)
-Không
-Em thích gì a mua tặng
-Em đâu phải trẻ con
Vừa nói xong tôi lao ra mua chiếc thổi bong bóng bay lên trời
Lâm: Quá trẻ con mới đúng
-Đẹp k anh
Lâm nhìn Phương cười anh ta thấy lòng mình bỗng rung động…
-Đẹp…em cũng đẹp…
Tôi đá vào chân lâm
Lâm: ay da…em điên à
-Cái giọng anh hay khen gái như thế lắm tôi nghe là biết
-Ô…lại suy bụng ta ra bụng người đấy
Lâm nắm lây tay tôi…anh ta và tôi cùng ăn kem
Lâm: Thôi đưa anh ăn cho
-Sao thế
-Lạnh ăn viêm họng chứ hay ho gì
-K đúng ,anh ăn 3 cái rồi,anh chưa ăn kem này bh đúng k
-Uk thì
-Ngon thì ăn tiếp sao lại tranh của em…
-Ai tranh ,anh mà phải tranh của em à
-à mai em đi thi sớm nên về sớm nhé
-Mai anh đưa đi…
-Chắc chưa
-Chắc…
Lâm và Phương đùa nhau ở phố trung thu được vệ sỹ quay lại rồi gửi cho mẹ Lâm
Mẹ Lâm: Con nhỏ này là bắt buộc vì nó đang mang máu mủ của nhà mình,hơn nữa để cho con Thuỳ nó k bám thằng Lâm nữa em buộc phải như vậy
Bố Lâm: Thuỳ nó là đứa tính toán tuyệt đối k để nó gần thằng Lâm…còn con bé kia nếu có duyên thì mong chúng ở dc vs nhau
-Bố nó tham nhũng bị bắt sao có thể môn đăng hộ đối vs nhà ta dc
-Lấy vợ cho nó chứ k lấy gia đình nó em cứ thế thì con em có mà 5 đời vợ
-5 cũng được,chỉ chờ nó đẻ xong em nói rõ ràng luôn…
Lâm gắp gấu Bông trên phố mà người xô vào xem,anh ta gắp dc gấu rất giỏi…
Lâm: Cái này đều là mẹo lừa nên mình phải lừa lại nó
-Gắp em con to kia kìa…
Sau khi về qua khu trung tâm tôi buồn đi vệ sinh…vừa bước qua khu siêu thị…tôi vẫy Lâm qua cửa kính…anh ta k để ý đến cửa kính va bốp đầu vào kính…
Tôi: Chán anh lắm quá hậu đậu
-Có mà em cố tình gọi gấp nên mới k để
Tôi thấy chán sưng vu mím mồm k dám cười to…
Lâm tháy Phương đi vào vệ sinh anh ta nghĩ đến Phương rồi thấy gương mặt anh ta rạng rỡ…điện thoại Lâm reo
Thuỳ: Em mới đáp máy bay xuống
-Xuống Việt Nam á
-Phải…em cho anh 10 phút
-Ok anh tới đây ( Lâm cười tươi khi nghe thấy Thuỳ gọi)…
Tôi đi ra bên ngoài chỉ thấy vệ sỹ
Vệ sỹ: Cậu Lâm có việc phải đi gấp…
-À vâng k sao ạ
Tôi mở máy không thấy lâm nhắn tin nhắn nhủ gì…việc gì mà gấp vậy nhỉ…
Thuỳ và Lâm ôm hôn nhau trong khách sạn từ thang máy đến vào trong phòng…họ cởi bỏ đồ của nhau như hai con thú lao vào nhau…
Thuỳ: Em nhớ anh rất nhiều
-Anh cũng vậy…
Tiếng rên,hơi thở của họ hoà vào nhau như quên tất cả mọi thứ…
Tôi mở mắt trời đã 3h sáng anh ta vẫn chưa về,mở máy thì k thấy ai gọi…tôi ấn gọi…
Thuỳ thấy Lâm ngủ say điện thoại reo số đề là My Home …Thuỳ ấn nghe
Phương: Anh không về ạ
-Anh Lâm đang ngủ ai vậy
Tôi giật mình khi nghe thấy người đàn bà khác nghe máy…
-chị là ai vậy
-cái này chị hỏi em mới đúng,e là ai…nếu em là bạn gái hay là một cô chân dài nào đó thì em đang nói chuyện với chị là vợ anh Lâm…
Tôi sốc và cười nhạt…
Tôi: có lẽ tôi nhầm số…xin lỗi chị…
Thuỳ ngạc nhiên…k đúng anh ta có lưu sẽ k thể nào nhầm số được…
Tôi chẳng biết nên cười hay làm nên khóc hay làm gì,chỉ biết ngồi suy nghĩ cả đêm đến khi trời sáng…
Lâm tại khách sạn bật dậy với điện thoại
Lâm: Mấy giờ rồi
Thuỳ: Vẫn sớm mà
-Anh có hẹn sớm…
-Hẹn gì mà 6h sáng
-Tối gặp em sau …( hôn lên trán Thuỳ)
Tôi vừa bước ra cửa thì anh ta về,quần áo vẫn xộc xệch…
Lâm: Anh bận quá nên ,để anh đưa em đi thi…
-Anh bận gì mà k về vậy
-Việc công ty thôi
-Là việc gì cụ thể đi
-Em tra hỏi anh đấy à
-Công việc của anh có liên quan đến phụ nữ nghe máy lúc 3h sáng k
-Có thì sao…??? Em có quyền quái gì cao giọng vs anh…
-Được…tôi k có quyền gì …là chính anh nói chính vì thế anh cũng chẳng có quyền quái gì với tôi cả…
Phương lên xe…lái xe lái đi…Lâm tức giận
Lâm: Phải rồi cô cứ thế đi…đi luôn đi…chết tiệt…
Tôi biết là sẽ có ngày này,chỉ có điều nó đến quá sớm,hắn vốn là kẻ k có lòng chung thuỷ…
Điện thoại tôi reo
Thuỳ: Chị là người đêm qua em gọi vào số anh Lâm,chị muốn hỏi lại em là ai
-Em là vợ anh Lâm người có đăng kí kết hôn đàng hoàng chị nhé
Tôi cúp máy rồi mếu máo …thằng khốn quả này bỏ đi luôn…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!