Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2347


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 6


Bạn sẽ làm gì khi lấy một kẻ lăng nhăng…tôi dù đã biết trước cũng vẫn cảm thấy khó chịu…dẫu tình cảm của tôi dành cho anh ta k hằn là không có,thậm chí còn nhiều hơn xưa…thế nhưng tôi biết dành tình cảm cho đúng đối phương là sai lầm…

Tôi bỏ cả thi cứ lang thang ở khu công viên gần nhà cũ…rồi chợt thấy Trung…Trung nhìn tôi cười nhẹ

Trung: Em khoẻ không

Tôi ngại ngùng nhìn Trung,nếu như anh ta k xuất hiện có lẽ mình và Trung đã có thể…

Trung: Hôm nọ a qua nhà thăm mẹ em thì bác nói em có bầu rồi,cưới cũng gấp nên chăc quên mời anh

-Em thật sự ngại

-Anh kb là em có bạn trai ,k sao đâu chúng ta k thể làm người yêu thì có thể làm bạn,thi thoảng anh vẫn ra công viên này để nhớ lại chuyện hồi bé của hai đứa mình…

Tôi ứa nước mắt rồi tựa vào vai Trung

-Em rất buồn,cuộc sống của em thay đổi quá nhanh khiến em k kịp thích ứng…

-Em và chồng có xích mích à

-Vâng…em k muốn về nhà

-Vợ chồng sẽ k tránh khỏi xích mích,nhưng nếu em ra đi thì chứng tỏ em là kẻ hèn nhát,dù có bất cứ điều gì xảy ra em cũng phải ngẩng cao đầu mà sống cho họ thấy em là vợ và em có quyền trong gia đình em đang sống,anh sẽ đưa e về

-Em k về ,em nhất định không về

Tôi đứng bật dậy rồi vẫy taxi đi

Trung: Phương…Phương…nghe anh nói Phương…

Lâm ở nhà tắm táp xong nhìn đồng hồ

Thư kí: Nay 9h đi Hà Lan đấy cậu Lâm

-Bảo thằng Tuấn đi đi ( em họ) nay tôi chẳng muốn làm gì…à anh đến trường sao rồi

-Cô Phương k đi thi…

-Cô ta như bị điên,chuyện nhỏ cứ xé ra to…

Giúp việc: Cậu Lâm mẹ cậu tới

Lâm đi xuống nhà Mẹ Lâm hỏi han

Mẹ L: Mẹ nghe nói con Thuỳ nó về r à

-Mẹ theo dõi con chứ nghe nói gì nữa…

-Con chấm dứt ngay đi

-Con nói không thì sao

-Con đàn bà đấy chỉ làm hỏng đời con thôi,con có suy nghĩ trong đầu không

-Con có suy nghĩ của mình mẹ về đi

-Còn chuyện con bé Phương,sau khi kết hôn xong chờ nó sinh con xong thì cho nó một ít tiền

-Mẹ có vẻ thích quyết định việc con ở vs ai nhỉ

-Mẹ chỉ muốn tốt

-Vậy mẹ đừng tham gia chuyện gì cả nthe sẽ tốt hơn,Phương hay Thuỳ con đều k bỏ ai…

Tối đến tôi đi bộ một mình trên con phố đi bộ,đồng hồ đã điểm 9h tối…mình có nên thuê nhà nghỉ ngủ qua đêm không…mỏi chân quá …

Lâm ăn tối cùng Thuỳ vẻ mặt không vui vẻ…

Thuỳ: Sao anh cứ cau có vậy

-Đêm qua em nghe máy của anh à

-Vâng vì chuông kêu nên em

-Anh lấy vợ rồi ,vợ mới

-Anh nhanh hơn em nghĩ đấy

-Vì cô ấy có thai nên bọn anh kết hôn,trc mắt là vì cái thai…

-Vậy hoá ra anh khó chịu vì em nghe máy của vợ anh gọi à

-Nêu em là vợ anh thì em sẽ nghĩ gì khi có người đàn bà khác nghe máy của ck mình

-Anh đang nói ý anh là em cố tình để vợ anh biết à

-Haiz ý anh k phải vậy em bình tĩnh đi

-Em mới là người anh yêu mà tại sao anh cứ hết lần này tới lần khác làm tổn thương em…

-Em bình tĩnh đi…

Thuỳ đứng dậy khóc chạy ra khỏi nhà hàng thì bị xe đâm trúng…

Lâm: Thuỳ…

Lâm vội vã đưa Thuỳ đi viện…

Bác sỹ: Bị gãy chân rồi giờ phải chăm sóc cậu Lâm ạ

-Bao lâu cô ấy sẽ đi lại dc

-2 tháng là dc rồi…

Thuỳ: Anh cứ để kẹ em nằm ở đây cug dc

-Em thôi đi,tại sao cứ phải giận dỗi rồi tự làm khổ mình

-Em yêu anh mới vậy

Lâm lặng yên thở dài rồi ôm đầu Thuỳ

Lâm: Về nhà anh,anh sẽ chăm sóc em…

-Còn vợ anh

-Cô ta k quan trọng bằng em…

-Anh nói dối,vậy tại sao a lại cưới nó

Lâm không trả lời…

Tôi đến nhà nghỉ ngủ,anh ta k gọi,tôi trở về nhà mẹ đẻ thấy mẹ đang bán hàng ăn sáng cùng anh,tôi k muốn làm mẹ và anh lo lắng liền niềm nở

Mẹ: Ô nay sang đây sớm vậy

-Con thèm ăn bún mẹ nấu quá nên qua đây

-Bầu bí ăn đúng giờ vào chứ,con vè một mình à

-Vâng chồng con bận…à mẹ này con muốn về nhà ở một thời gian

-Hai đứa làm sao ạ

-K phải ạ,anh ấy đi công tác con ở một mình buồn nên

-Vậy à…

Mẹ Phương nghi ngờ rồi gọi cho Lâm

Lâm: Tối con sang đón vợ con

-uk sáng nay thấy nó sang sớm nên thấy lạ

-Hôm qua vợ con k ngủ ở đấy hả mẹ

-Không ,sáng nay mới đến mà nó đi từ hqua à

-Vâng xích mích nhỏ thôi…

Tối đến khi tôi ăn cơm tôi thấy anh ta xuất hiện …

Lâm: Con chào mẹ

-Uk lâm vào ăn cơm đi con

-Dạ vâng…

Anh ta kéo ghế ngồi sát tôi,tôi ngồi xê ra…

Lâm: Con muốn nhờ mẹ cho con gửi vợ con ở đây mấy hôm

Mẹ: Là mấy hôm

Lâm: 2 tháng ạ,con chuẩn bị bận việc nên cứ để vợ con ở đây ạ

Tôi ngạc nhiên khi anh ta nói như vậy

Mẹ: Ừ ở đây mẹ chăm

Tôi chẳng nói câu gì…anh ta sờ lên bụng tôi

Lâm: Ở nhà ngoan nhé con bố bận nhiều việc lắm…

Tôi đứng dậy đi thẳng lên phòng,anh ta phi xe đi…đứng từ trên nhìn xuống tôi thở dài mệt mỏi…người xanh xao vì ốm nghén…

Hơn tháng trôi qua tôi ở bên nhà mẹ đẻ,anh ta k gọi cũng k hỏi han chỉ cho người mang sữa bầu và đồ bổ đến cho tôi…

Mẹ: Nay dậy sớm thế con ngày nghỉ mà

-Con định về bên nhà lấy mấy cái đề án con làm mai nộp

-Uk tối ăn gì để mẹ nấu

-Canh cá mẹ nhé,con thèm ăn cá…

-Mẹ thấy con nôn kinh lắm,gầy rộc đi

-Chắc sắp hết rồi mẹ ạ

Tôi bắt xe buýt về nhà…vừa vào nhà cô giúp việc ấp úng

Cô: Cô Phương về rồi à

-Cháu về lấy đề án thôi,anh ta ở nhà ạ

Cô gật nhưng vẻ muốn nói gì đó

-Cậu ấy vẫn ngủ

-Vâng càng tốt cháu lấy đồ rồi sẽ đi ngay…

Tôi chạy lên cô giúp việc giữ áo

-Đừng lên

-Sao vậy cô

-Ở dưới ăn sáng đi

-Cháu ăn rồi ,có gì phải k cô

-K có

-Cô cứ nói đi

-K có gì cả xuống ăn sáng đi

-Cô nói vậy hẳn là có vấn đề rồi…

Tôi đi lên phòng của mình ,chiếc giường mà anh ta thay ngày cưới tôi là người đàn bà khác đang nằm trên đó,họ đang nằm ôm nhau ngủ ngon lành…

Tôi thấy tim đập nhanh,tay run lên…tôi bước vào phòng cố đứng vững và tìm tập đề án như bình thường,tôi luống cuống cuốn sách rơi xuống…

Lâm: Em về khi nào vậy

-Anh ngủ tiếp đi tôi về lấy đề án rồi đi ngay…

Lâm vội vã đứng dậy

lâm: Để anh tìm cho

-Đừng động vào…cứ tiếp tục đi ,tôi sẽ dọn luôn đồ đi …

Thuỳ: Ai vậy anh

Lâm: Vợ anh…

-Phải con nhỏ hồi bên mỹ không

Tôi chợt nhớ ra ngày bên Mỹ rồi quay lại nhìn chị ta…hoá ra là cô ta…

Tôi: Thật kinh khủng anh gửi tôi cho mẹ để đưa chị ta về chăm sóc à

Lâm: Cô ấy vì anh bị gẫy chân

-Anh đừng nói là vì anh,anh làm khổ rất nhiều người rồi giờ thì anh chính thức bóp nát chút tình cảm tôi dành cho anh,tôi sẽ lấy đồ khi anh k có nhà

Tôi đi ra khỏi phòng Lâm chạy theo tóm tay

Lâm: Đừng đi,đừng giận

-Anh vừa muốn có bồ vừa muốn có vợ thì phải

-Anh là ngươi có tiền,k gì là k thể

-còn tôi tuy là người ít tiền nhưng tôi biết thế nào là đạo lý vợ chồng,thế nào là một vợ một chồng,anh đưa người đàn bà khác ngủ trong phòng rồi gửi tôi cho mẹ đẻ,anh quá kinh rồi

-Anh k cho phép em ra khỏi nhà

-Anh chăng có quyền gì mà cấm,giờ thai vẫn nhỏ tôi sẽ bỏ nó…

Lâm tát bốp vào mặt tôi…tôi hoa mắt thở yếu ớt rồi ngất lịm…

Lâm: Phương…phương ( ôm lấy) anh xin lỗi…Phương

Bác sỹ đến tận nhà khám

Bác sỹ: Bà bầu này yếu lắm đấy,nghén quá nên cơ thể suy nhược phải chăm sóc tốt nhất là tư tưởng

Lâm mệt mỏi nắm bàn tay gầy gò của Phương

Lâm: Xin lỗi em ( hôn lên bàn tay) anh xin lỗi…

Lâm quay sang phòng bảo Thuỳ

Lâm: Tạm thời chúng ta k nên gặp nhau,chân em có lẽ cũng ổn rồi anh sẽ đưa e ra ngoài

-Tại sao cứ gặp cô ta anh lại lung lay lòng vậy

-Vì cô ấy là vợ anh

Lâm nói vậy rồi quay đi làm Thuỳ ngẩn người

Thuỳ: Vậy em là cái gì tên khốn kia…

Lâm xuống nhà tự tay nấu cháo

Giúp vc: Để tôi làm

-Để tôi làm,cô lên chế độ thực đơn cho bà bầu,giờ phải cải thiện

-Cậu Lâm,đưng để lịch sử lặp lại,cô Phương yếu hơn cả cô Thư

-Cô yên tâm cháu cũng suy nghĩ rồi,cháu cũng định chia tay Thuỳ sau khi cô ta khỏi chân rồi sẽ đón vợ về

-Nhưng cậu chưa làm được,cậu đã làm cô ấy buồn ,đã đến lúc cậu nghiêm túc nếu muốn có một gia đình hoàn chỉnh…

-Cháu nợ Thuỳ nhiều thứ…

Tôi vừa mở mắt thì thấy Thuỳ đứng ở cạnh giường

-Thuỳ: Em tỏ ra mình như vậy có chán k em

-Em là vợ và em có làm nũng với chồng đó là bình thường…

-Vợ nhưng vì em bầu nên mới cưới,chị nói k có sai đâu…em sẽ khổ về sau nghe chị bỏ đứa bé đi rồi kiếm người khác

-Chị k có quyền gì bảo em bỏ con hay giữ con,anh Lâm còn chẳng dám nói đến chữ bỏ thì chị tư cách gì mà nói

-Em còn trẻ con ,lời nói của em rất xấc xược và hỗn láo…chị k chấp

-Chị chẳng là gì để chấp cả

-Em tự tin giữ được anh Lâm k,người từng có một đời vợ và rồi phản bội vợ để cưới em,nói chính ra em không khác gì một con phò giật chồng cả…

Tôi tát chị ta rồi tóm tóc chị ta…

-Tôi nhịn k có nghĩa là tôi hiền chị hiểu chưa,chị gọi tôi là gì ,chị nhắc lại xem nào vậy tôi nói chữ phò tôi dành cho chị mới đúng,tôi mới là người có cưới hỏi kết hôn thì ai là phò,chị nói lại xem…

Lâm nhìn thấy vội quát lên

Lâm: Hai người làm gì vậy

Thuỳ: Anh Lâm

Lâm: Vợ anh đang stress nên

Thuỳ: Anh nghe nó gọi em là gì chưa…

Lâm: Phương sẽ k tự nhiên nói em như vậy

Phương: chị ta nói tôi là phò cướp ck,tôi đâu có cướp anh là anh ép tôi thì có ,nói gì cũng đúng thì thôi ( tôi đỏ mắt )

Lâm: Em hơn Phương tuổi đấy Thuỳ,sao em có thể nói vậy dc ,anh thật sự thát vọng về em

Thuỳ: Vậy em có thai rồi thì a còn thất vọng vè em k

Tôi quay sang nhìn rồi cười nhẹ vs Lâm

Lâm: Loại đàn ông đâu cũng gửi giống như anh tôi khinh lắm …

Nói rồi tôi cầm túi đi…anh ta ấn khoá cổng…tôi ra cửa k mở …

Tôi: Mở cửa ra…thằng khốn này …
– [ ]

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN